Đoạn thơ bộc lộ những suy nghĩ, tình cảm của tác giả về người mẹ. Hình ảnh mái tóc mẹ bạc trắng theo thời gian làm cho tác giả xúc động nôn nao, ý đối lập trong 2 câu thơ' 'Lưng mẹ cứ còng dần xuống/Cho con ngày một thêm cao'' như muốn bộc lộ suy nghĩ về lòng bik ơn của tác giả đới vs mẹ. Mẹ mang đến cho con cả cuộc đời, trong lời mẹ hát chắp cánh cho con '' đôi cánh'' để con lớn lên bay xa. Những cảm xúc đó thật đẹp đẽ bik bao.
"Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ thòng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao"
Trong đoạn thơ trên tác giả đã bộc lộ cảm xúc của mình với người mẹ. Mẹ mang con tới cuộc đời này, tấm lòng của mẹ bao la rộng lớn như biển cả. Mẹ không ngại nắng mưa làm việc để cho con có một cuộc sống tốt. Mẹ thà chịu thiệt thòi chứ không để con mình phải chịu thiệt. Hình ảnh người mẹ sống vì con, từng câu nói câu hát của mẹ đưa con vào giấc ngủ êm ái. "Thời gian chạy qua tóc mẹ ,một màu trắng đến nôn nao " thời gian đã cướp đi tuổi xuân của mẹ , mái tóc óng mượt ngày nào giờ đây là một mái tóc bạc trắng. "Lưng mẹ cứ thòng dần xuống,cho con ngày một thêm cao" một câu nói giản dị nhưng tác giả đã cho người nghe người đọc thấy tấm lòng nhân hậu, tình thương vô bờ của mẹ nó tuyệt đến mức nào. Hình ảnh của người mẹ hiền.