Câu 1 : Tìm những từ ngữ, hình ảnh thể hiện tình cảm của mẹ với con Câu 2 : nêu tác dụng của biện pháp tu từ so sánh trong hai câu thơ sau ( mẹ là tia nắng ban mai , sưởi con ấm lại đêm dài giá băng) Câu 3 : Anh chị hãy nhận xét tình cảm của tác giả được thể hiện trong đoạn thơ sau : Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu Mẹ là cơn gió mùa thu Cho con mát mẻ lời ru năm nào Mẹ là đêm sáng trăng sao Soi đường chỉ lối con vào bến mơ Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ Cho con thành tựu được nhờ tấm thân Mẹ thường âu yếm ân cần Bảo ban chỉ dạy những lần con sai Mẹ là tia nắng ban mai Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng Lòng con vui sướng nào bằng Mẹ luôn bên cạnh …nhọc nhằn trôi đi
Hãy cảm nhận bài thơ Mẹ Ơi của tác giả Ngô Trực Tộ
Quê nhà ta ở mẹ ơi
Vốn xưa đã có một thời bình yên
Mẹ sinh em đứa thứ ba
Hai năm sau đó mẹ về cõi âm
Bơ vơ đàn trẻ giữa đường
Nỗi đau mất mẹ bao giờ cho nguôi
Nào hay bão tố bất thường
Cướp đi em út bây giờ còn hai
Hai anh đót xót ngậm ngùi
Thương em nhớ em đời đời không quên
Chú ý: Hãy đọc kỹ đề
Xin các anh chị giúp đỡ. Cảm ơn ạ!
Anh (chị) hãy phân tích đoạn trích sau.
317. Mặt trăng tỏ thường soi bên gối,
Bừng mắt trông sương gội cành khô.
Lạnh lùng thay bấy chiều thu,
Gió may hiu hắt, trên đầu tường vôi!
Một năm một lạt mùi son phấn,
Trượng phu còn thơ thẩn miền khơi(1).
Xưa sao hình ảnh chẳng rời?
Bây giờ nỡ để cách vời Sâm, Thương(2).
Chàng ruổi ngựa dặm trường mây phủ,
Thiếp rảo hài lối cũ rêu in.
Gió xuân ngày một vắng tin,
328. Khá thương lỡ hết mấy phen lương thì(3).
[Trích Chinh phụ ngâm khúc, Bộ Giáo dục xuất bản, H, 1957, tr.51-52]
Em hãy tìm một dẫn chứng về một người dám sống cuộc sống mà mình mong muốn, ngay cả khi cha mẹ, mọi người xung quanh ngăn cản họ. Tóm tắt ngắn gọn câu chuyện của họ trong vòng từ 3 – 4 câu.
Bạn nào biết giúp mình với nhé.
Đất nước
Của thơ ca Của bốn mùa hoa nở Đọc trang Kiều tưởng câu hát dân gian
Nghe xôn xao trong gió nội mây ngàn
Đất nước
Của những dòng sông
Gọi tên nghe mát rượi tâm hồn Ngọt lịm những giọng hò xứ sở Trong sáng như trời xanh, mượt mà như nhung lụa
Đất nước
Của những người mẹ
Mặc áo thay vai
Hạt lúa củ khoai
Bền bỉ nuoi con, nuôi chồng chiến đấu
Đất nước
Của những người con gái con trai Đẹp như hoa hồng, cứng như sắt thép
Xa nhau không hề rơi nước mắt Nước mắt để dành cho ngày gặp mặt."
( Nam Hà, Chúng con chiến đấu cho Người sống mãi Việt Nam ơi! Trường Sơn – Đường khát vọng, NXB Chính trị quốc gia, 2009) Phân Tích bài thơ ( giúp tớ với ạaaa, tha thiết)
PHẦN ĐỌC HIỂU (3,0 điểm): Đọc câu chuyện sau và trả lời những câu hỏi ở dưới:
“Mỗi lần một chú hươu con ra đời đều là một bài học. Khi sinh con, hươu mẹ không nằm mà lại đứng, như vậy hươu con chào đời bằng một cú rơi hơn 3m xuống đất và nằm ngay dưới đó. Sau vài phút, hươu mẹ làm một việc hết sức kỳ lạ, đó là đá vào người con mình cho đến khi nào nó chịu đứng dậy mới thôi. Khi hươu con mỏi chân và nằm, hươu mẹ lại thúc chú đứng lên.
Cho đến khi thực sự đúng được, hươu mẹ lại đẩy chú ngã xuống để hươu con phải nỗ lực tự mình đứng dậy trên đôi chân còn non nớt”. (Bài học thành bại từ chú hươu cao cổ. Trích quà tặng cuộc sống. VnĐọc)
Câu 1. Đoạn trích trên được viết theo phong cách ngôn ngữ nào? (0,5 điểm) Câu 2. Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn văn? (0,5 điểm)
Câu 3. Khi sinh con, hươu mẹ có những hành động kì lạ gì? Theo em, những hành động đó của hươu mẹ tượng trưng cho điều gì trong cuộc sống? (1,0 điểm)
Câu 4. Mục đích và ý nghĩa những việc làm của hươu mẹ? (1,0 điểm)
PHẦN LÀM VĂN (7,0 điểm)
Câu 1 (2,0 điểm): Từ câu chuyện Bài học thành bại từ chú hươu cao cổ, em hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) bàn về thông điệp cuộc sống được gửi gắm trong câu chuyện.
2: Cho đoạn thơ và trả lời câu hỏi nêu ở dưới:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây,súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi
Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi
2.1: Nỗi nhớ của cái tôi trữ tình Quang Dũng hiện ra như thế nào?
2.2: Từ câu 5 đến câu 12, miêu tả lại con đường hành quân của người lính Tây Tiến hiện lên ra sao trong cảm nhận của anh chị? Nghệ thuật miêu tả?
2.3: Trên con đường hành quân ấy, anh chị thử hình dung về sự gian khổ của người lính Tây tiến? Từ sự gian khổ ấy anh chị cảm nhận gì về người lính Tây Tiến trên chặng đường hành quân?
2.4: Đoạn thơ trên giàu tính nhạc không? Vì sao?
Mọi người ơi, giúp mình giải câu 3 và câu 4 của phần đọc hiểu trong ảnh với ạ! Mỗi câu mọi người trả lời bằng các gạch đầu dòng mọi người nhé! Mình xin cảm ơn nhiều ạ! 🙇♀️🙇♂️
"Lúc ấy đã khuya. Trong nhà ngủ yên thì Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lê, Mị lé mắt trông sang thấy hai mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen lại. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước, A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được. Trời ơi, nó bắt trói đứng người ta đến chết, nó bắt mình chết cũng thôi, nó bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cơ chừng này chỉ đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Ta là thân đàn bà, nó đã bắt về trình ma nhà nó rồi thì chỉ còn biết đợi ngày rũ xương ở đây thôi... Người kia việc gì mà phải chết thế. A Phủ... Mị phảng phất nghĩ như vậy.
Đám than đã vạc hẳn lửa. Mị không thổi, cũng không đứng lên. Mị nhớ lại đời mình. Mị lại tưởng tượng như có thể một lúc nào, biết đâu A Phủ chẳng đã trốn được rồi, lúc ấy bố con Pá Tra sẽ bảo là Mị đã cởi trói cho nó. Mị liền phải trói thay vào đấy. Mị phải chết trên cái cọc ấy. Nghĩ thế, trong tình cảnh này, làm sao Mị cũng không thấy sợ...
Lúc ấy, trong nhà đã tối bưng. Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt. Nhưng Mị tưởng như A Phủ đương biết có người bước lại... Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cứ thở phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đến lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng. Mị chỉ thì thào được một tiếng "Đi ngay..." rồi Mị nghẹn lại. A Phủ bỗng khuỵu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối. Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc,Mị thở trong hơi gió thốc lạnh buốt:
-A Phủ cho tôi đi.
A Phủ chưa kịp nói, Mị lại nói:
- Ở đây thì chết mất."
Cảm nhận của anh chị về diễn biến tâm trạng và hành động của Mị trong đoạn trích trên
Mong mn giúp e vs ạ e sắp thi r ạ! Cảm ơn MN
Anh yêu em như đóa hồng
Mất em rồi anh biết sống vào đâu .
~Florentino~
Phân tích cảm nhận của em về 2 đoạn thơ trên