Bao mùa thu đi qua
Gói hành trang thêm nặng
Mái đầu thầy bạc trắng
Hòa trong nắng thời gian
Những vất vả gian nan
Ơn thầy, sao đếm được?
Mênh mông như biển nước
Cao lớn tựa núi non
Ông anh giật mình hỏi: - Gì thế hả thằng kia? - Em vừa gặp ác mộng - Thế mày mơ thấy gì?
- Em mơ ngã xuống vực - Thế mày có chết không? - Không. May mà túm được... Cái rễ cây to đùng!
- Thế mày tỉnh chưa hả? - Dạ em tỉnh rồi anh - Buông cái rễ ra nhanh Tiên sư mày! Đau quá
- Cán bộ cứu tôi với... Nguy...nguy hiểm chết người!!! Tôi vừa cầm cái chảo Đập trúng đầu vợ tôi
- Nghĩa là anh đánh vợ Thế chị nhà sao rồi? - Không sao mới chết chứ Mụ...sắp đuổi tới nơi!!!
những mùa hoa sen nở
những mùa lá thân thương
bóng tre làng nghiêng lũy
hồ nước trong rì rào
Em làm thơ năm chữ
Nhưng em chẳng biết làm
Tìm mãi chẳng ra chữ
Đó đúng thật là xàm
Cắm đầu vào mà viết
Lòng em cứ cay cay
Thế rồi mà chả biết
Đã viết xong bài này
Và rồi lên trình bày
Nghĩ "Đúng mình là nhất !"
Nhưng mà đây đằng này
- Đúng con Linh ngu này !
Vần cao những ý thấp
Lấp hết cả bảng luôn !
- Thế thì đã làm sao
Đúng thật nói "Chả sao"
Nhưng lòng đau như cắt
A hu hu hú hú
Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn
Qua những ngày nắng cháy
Chân mẹ đã khô cằn
Mùa lũ về nước chảy
Mẹ dãi dầu vai xương
Này dáng mẹ thon thon
Này bàn tay nhỏ nhắn
Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?
Sao nhiều quá nếp nhăn?
Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa
Mẹ ơi tháng năm qua
Con bây giờ đã lớn
Mười mấy năm xa nhà
Nhớ mẹ! Lòng đau đớn!
Con cứ hẹn xuân về
Sẽ thăm lại vườn quê
Mà bao mùa mai nở
Vẫn riêng mình thỏa thuê!
~~ Chúc bn hk tốt @!!
Đâu rồi cố nhân
Bạn hỡi! Ta về đâu?
Khi xa buổi ban đầu
Mái trường xưa lặng lẽ
Áo bạc màu đã lâu
Từng mùa phượng đơm hoa
Mùa áo trắng nhạt nhòa
Mưa chiều phôi phai xoá
Dấu chân người in qua
Dòng đời trôi lặng lẽ
Thời gian khẽ đong đưa
Đời dạt trôi tám hướng
Biết nói sao cho vừa?
Tôi vẫn nhớ những chiều
Kể về chuyện liêu xiêu
Thời ngây ngô xa vắng
Rượu sưởi nồng ánh trăng
Hay những lúc lặng thinh
Chẳng ai nói một lời
Nghĩ suy về hoài bão
Những gian khổ cuộc đời
Chiều nay rơi mưa bụi
Phượng trải hồng gót chân
Chạnh lòng, tôi chợt tủi
Ơ đâu rồi cố nhân?
Đề bài này khó quá
Mình không làm được đâu
Nếu bạn muốn thơ hay
Lên Google tìm kiếm