HOC24
Lớp học
Học bài
Hỏi bài
Giải bài tập
Đề thi
ĐGNL
Tin tức
Cuộc thi vui
Khen thưởng
Tìm kiếm câu trả lời
Tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi của bạn
Đóng
Đăng nhập
Đăng ký
Lớp học
Lớp 12
Lớp 11
Lớp 10
Lớp 9
Lớp 8
Lớp 7
Lớp 6
Lớp 5
Lớp 4
Lớp 3
Lớp 2
Lớp 1
Môn học
Toán
Vật lý
Hóa học
Sinh học
Ngữ văn
Tiếng anh
Lịch sử
Địa lý
Tin học
Công nghệ
Giáo dục công dân
Tiếng anh thí điểm
Đạo đức
Tự nhiên và xã hội
Khoa học
Lịch sử và Địa lý
Tiếng việt
Khoa học tự nhiên
Hoạt động trải nghiệm
Hoạt động trải nghiệm, hướng nghiệp
Giáo dục kinh tế và pháp luật
Chủ đề / Chương
Bài học
HOC24
Khách vãng lai
Đăng nhập
Đăng ký
Khám phá
Hỏi đáp
Đề thi
Tin tức
Cuộc thi vui
Khen thưởng
Trang cá nhân
Mở trang cá nhân.
Người theo dõi
Người theo dõi bạn.
Đang theo dõi
Người bạn đang theo dõi bạn.
Tặng COIN
Tặng COIN cho người mà bạn quý
Mashiro-miuna
Cập nhật ảnh bìa
Tải lên
Từ máy tính của bạn
Cập nhật ảnh đại diện
Tải lên
Từ máy tính của bạn
Tải ảnh bìa
Nhấn vào đây
để tải 1 ảnh lên
Làm lại
Tải ảnh đại diện
Nhấn vào đây
để tải lên 1 ảnh
Làm lại
Tặng COIN
Lưu ý: Tài khoản khả dụng của bạn phải trên 50 COIN mới có thể sử dụng chức năng này!!!
Cập nhật mật khẩu dành cho tài khoản đăng nhập bằng Facebook hoặc Google!!
Mật khẩu tài khoản: *
Loại: *
COIN
XU
COIN/XU: *
Lời nhắn: *
Học tại trường
Chưa có thông tin
Đến từ
Hà Nội , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi
1
Số lượng câu trả lời
2
Điểm GP
0
Điểm SP
2
Giải thưởng
0
Người theo dõi (0)
Đang theo dõi (0)
Mashiro-miuna
đã đăng một câu hỏi
7 tháng 8 2018 lúc 22:13
Chủ đề:
Tập làm văn lớp 7
Câu hỏi:
Đây là bài mình viết tặng một người bạn trên mạng, nhỏ hơn mình hai tuổi. Mình muốn món quà của mình được hoàn chỉnh, nên hãy cứ ném gạch đá, mình rất vui nếu nhận được các ý kiến quý giá của các bạn.
Gửi tặng cô bé thiên thần và những ngày cuối cùng của mùa hạ ta bên nhau, Agnes đáng yêu.
Có một chiều miên man trên phố vắng
Chợt lạ lùng, sao nước mắt tràn mi?
Tháng bảy mùa hạ kết thúc với những cơn mưa rào ào ạt, và nhường chỗ cho tháng tám mùa thu êm ả, mát mẻ. Thế nhưng mà đón chào màu vàng đằm thắm của mùa thu hanh hanh, em lại thèm lắm cái đỏng đà đỏng đảnh của mùa hạ bức bối. Em cứ thế, khắc khoải trong nỗi nhớ hờn tủi, cố chấp với nỗi nhớ đau đến xé lòng với mùa hạ. Em thèm vị chua lại có chút chát của mấy trái bàng rụng bên hiên nắng, em thèm màu đỏ rực hòa với màu xanh như lá me non của cây phượng đầu ngõ, em thèm tiếng ve râm ran làm người ta tặc lưỡi cau mày, em thèm cái nóng cháy da bỏng thịt của ba tháng hạ... Em thèm mùa hạ trên Gác vắng... Đi dưới bầu trời trong xanh như viên đá tuyệt đẹp của mùa thu, ngửi hương hoa sữa len lỏi vào cánh mũi, em lại thèm màu trắng đục trên nền trời hạ, cả cái hương thơm chẳng mùi chẳng vị của cơn mưa rào dai dẳng suốt tuần. Cái hương đó, nó không nồng nàn như hoa sữa hay hoa cúc, cũng không làm người ta say mê đến nao lòng, nó chẳng có mùi gì cả, chỉ là một cảm giác dễ chịu thoáng qua, để lại một vệt bình yên và thanh thản đến lạ. Gió mùa thu nhè nhẹ thổi, man mát và dịu dàng, êm ái như muốn bao bọc lấy cả thành phố Hà Nội. Thế nhưng mà... em lại vẫn cứ yêu làn gió nóng ẩm thổi từ đại dương đầy nắng của mùa hạ. Em thèm những phút mồ hôi lấm tấm trên trán mà vẫn cố bám dính lấy giường để viết xong một câu chuyện. Em thèm những lần hít lấy hít để không khí ẩm ướt vào ban đêm. Em thèm cảm giác mất điện nóng đến điên người, quằn quại tới 12 giờ đêm rồi lăn ra ngủ mê ngủ mệt trong bàn tay nóng ẩm của gió. Em thèm gió mùa hạ... Thu đến với những nẻo đường tấp nập, người qua kẻ lại, học sinh đi tựu trường, tiếng nói cười vang vọng khắp nơi. Những lúc lướt qua một người bạn nào đó, khi chúng em mỉm cười hời hợt cho có lệ với nhau, em lại thấy thèm những câu ngắn củn mà tràn đầy yêu thương của những người bạn trên mạng. Em và họ, chưa từng thấy mặt nhau, chưa từng nghe giọng nhau, chỉ trò chuyện và quen biết qua những con chữ đen thẳng đều trên màn hình máy tính. Vậy mà với họ, em lại thấy thân thương đến lạ, thấy luyến tiếc ngập lòng, thấy đau tan nát cả trái tim, thấy buồn ứa nước mắt, còn thương hơn cả thương những người bạn cùng lớp mà ngày nào em cũng gặp mặt.
Có những người, ở bên nhau lâu lắm rồi mà vẫn chỉ hơn người dưng một chút.
Nhưng cũng có những người, gặp gỡ thoáng qua mấy phút mà lại thấy như thân cả đời...
Ngày qua đi, mùa cũng qua đi. Dẫu em có gọi, có níu đến thế nào, hạ vẫn lặng lờ bỏ mặc, cánh phượng đỏ héo úa, như gieo vào lòng người qua đường một nỗi buồn không tên. Họ buồn, em cũng buồn... Mặt trời chói chang ngày hạ được thay bằng làn gió mát rượi mùa thu, cái nóng ẩm bức bối hóa thành không khí hanh khô se se lạnh, hương mưa rào dai dẳng cả tuần dần biến mất, nhường chỗ cho những cánh cúc vàng đằm thắm và mùi hoa sữa ngọt dịu trên những nẻo đường. Hạ đỏng đà đỏng đảnh đã đi, và thu dịu dàng êm ái lại về. Em ôm trái tim se lạnh, thầm mong nắng mùa hạ trở lại, sưởi ấm tim em. Nỗi nhớ da diết cứ trào dâng. Giữa phố thu tấp nập, mát lạnh và ồn ào, lại thèm lắm một phố hạ nóng nực, bụi bặm bức bối, nhưng... tràn đầy yêu thương... Hạ đưa em về những ngày cười nói vô tư mà chẳng sợ bị xét nét. Cô bé ấy cũng vậy, bé cũng trót nặng lòng với cái mùa nắng đến nghẹt thở, mùa mưa rào tí tách đậu bên ô cửa trong suốt. Bé nặng lòng với cái mùa ẩm ướt, cái mùa nhung nhớ, ủ ấp những kỉ niệm, mệt mỏi nhưng vẫn tràn đầy sức sống. Bé nặng lòng với mùa trà sen ngan ngát, hơi khói của tách trà tỏa lan trong không khí, rồi từ từ lụi đi, để lại một hơi ấm nhạt nhòa trong ngày mưa man mát. Bé cũng như em, đều trót say mê và tương tư nàng hạ kiêu kì ấy... Ngoài kia, cũng biết bao người như em và bé, đều lỡ gửi lòng mình vào cánh phượng phiêu lãng trong không trung, đều lỡ trao hồn cho hương mưa nhạt nhòa, thanh thoát. Mà hạ vẫn đỏng đảnh, hạ không nhìn lại, hạ trót gửi tim vào mây, vào gió, hạ bay theo gió, theo mây, bỏ em và bé lại với nàng thu dịu dàng. Em và bé mãi mãi chỉ là kẻ thèm nắng, thèm mưa hạ, thèm đến đau lòng, thèm đến xé tim; là kẻ lỡ si mê, tương tư màu trời đỏ thắm của hạ; là kẻ trót yêu hạ, yêu cái nóng bức bối và bụi bặm trên đường phố thủ đô; là kẻ thương hạ đến nát lòng, để rồi lúc hạ đi, chỉ còn biết khắc khoải trong nỗi lưu luyến, nhớ nhung, đằm mình trong những giấc mơ vồn vã về cơn mưa mùa hạ. Cứ thương như thế, để tâm mình nhạt nhòa trong mùi ca cao nồng nàn ngày mưa hạ, mùi cỏ thanh thanh và mùi phượng đằm thắm. Hạ đi xa em quá... Bé à, bé ơi, bé cũng trót say nàng hạ, để rồi cũng giống em, cũng buồn đến ứa nước mắt đúng không? Bé ơi, hạ đi thật rồi... Hạ chẳng màng đến chúng ta nữa. Nhưng trên con đường chúng ta bước, vẫn sẽ có những mùa hoa cài áo rực nở, vẫn có những mùa mưa dai dẳng ẩm ướt, vẫn có cơ hội để chúng ta tương phùng. Bé à, bé ơi, bé đừng quên lời hẹn của chúng ta nhé? Rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau thôi. Vẫn gặp bằng những con chữ đều đặn trên màn hình máy tính, vẫn là cuộc gặp trong câm lặng chỉ có tiếng mưa rơi. Năm sau chúng ta sẽ lại hội ngộ theo cách đó, đừng quên bé nhé? Và lúc nào đó, trên con đường đầy gió với cánh phượng rơi, hoặc một chiều mưa rủ ngày hạ, chị sẽ tìm được bé thôi... Cô bé thiên thần của chị... Agnes...
Ngày 5/8/2018
Gửi Agnes và cơn mưa mùa hạ
Miuna
Mashiro-miuna
đã trả lời một câu hỏi của
MIU
7 tháng 8 2018 lúc 22:03
Câu trả lời:
bài này sử dụng định lí vi-ét nha
Trước
Sau
1