Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Chưa có thông tin , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 10
Số lượng câu trả lời 0
Điểm GP 0
Điểm SP 0

Người theo dõi (0)

Đang theo dõi (0)


traam anhh

13 phút cầu thủ Đan Mạch lập rào chắn bảo vệ quyền riêng tư cho Eriksen không chỉ nhân văn, mà còn là bài học về cách sống văn minh. Khoảnh khắc tiền vệ Christian Eriksen ngã xuống, đội ngũ y tế cấp cứu trên sân, các cầu thủ Đan Mạch đứng xung quanh để tạo thành tấm "lá chắn" để bảo vệ quyền riêng tư cho người đồng đội trước ống kính máy quay, có lẽ là hình ảnh đáng nhớ nhất với tôi trong trận cầu giữa Đan Mạch và Phần Lan tại Euro 2021. Ai cũng hiểu rằng, ở thế kỷ mà máy móc hiện đại có thể soi chiếu tới từng pha kê chân, phân định rõ ràng từng cen-ti-mét việt vị, việc những hình ảnh tiêu cực về Eriksen trong cơn nguy kịch bị lọt ra ngoài là rất dễ xảy ra. Và tất nhiên, không một ai trong số chúng ta muốn hình ảnh lúc mình bất tỉnh, cận kề cái chết lại bị người khác nhìn thấy hay vô tình ghi lại được rồi chia sẻ sau đó. Bản thân các bác sĩ, đội ngũ y tế thực hiện ca cấp cứu tại chỗ cho Eriksen cũng rất cần đảm bảo không gian riêng tư để tập trung thao tác, thay vì phải căng thẳng giữa hàng nghìn ống kính đang chĩa về phía mình. Thế nên, hành động lập rào chắn suốt 13 phút trong khi các nhân viên y tế giành giật lại sự sống của Eriksen, chính là để bảo vệ quyền riêng tư của những người trong cuộc - một hành động đầy tính nhân văn và văn minh. 

Em có đồng tình với quan điểm mà người viết đã nêu lên trong bài viết trên? Hãy viết bài văn nghị luận nêu suy nghĩ của mình về quan điểm đó.

giúp em với ạ

traam anhh

Gần 12:00 giờ đêm, có hai người đàn ông ngồi cạnh nhau đếm tiền, một người ôm cây đàn, hốc mắt lõm xuống, một người tóc muối tiêu, mở tiền trong cái túi nhỏ bỏ vào nón và đếm. Tiền 2.000, tiền 5.000, 10.000, 20.000 và thoảng có vài tờ 50.000 hay 100.000. Tôi đi bộ ngang nên cứ nghe và thấy được vài điều, vài câu: - Hôm nay người ta đi nhậu nhiều ông ạ! - Ừ, gần Tết nên Tất niên vui vẻ. - Vui nên có mấy khách cũng cho sộp lắm. - Ừ, tôi cũng mong có kha khá mua mấy món Tết cho mấy đứa nhỏ. Tò mò nên tôi ghé hỏi: - Hai chú là anh em ạ? - Không, hai chú là bạn, ông bạn chú tật nguyền từ nhỏ. - Rồi chú chở chú này đi hát bao lâu rồi? - Chú làm việc ban ngày, ban đêm chở bạn mình đi hát, ai thương thì cho ít cho nhiều, ông không chịu ngồi đường chờ bố thí, cũng không chịu để người nhà nuôi. - Hai chú chở nhau đi như vậy bao lâu rồi? Lúc này chú mù mới nói: - Cũng hai mươi mấy năm rồi con, ông là đôi mắt, đôi chân đưa chú đến nơi chú có thể hát cho người nghe. Ngày xưa ông chở chú bằng xe đạp, sau này ông mua được xe máy thì chở chú bằng xe máy. - Mỗi ngày hai chú làm xong rồi chia nhau thế nào? Tôi cũng hơi tò mò. - Được nhiêu chia đôi, chú chịu tiền xăng - chú sáng mắt trả lời. - Chúc hai chú nhiều sức khoẻ nhé, Tết thật ấm áp bên gia đình. - Cám ơn cháu, cháu cũng vậy nhé! Tôi lại đi, một vòng, hai vòng sau, theo thói quen lại nhìn 2 chú. Chợt thấy điều lạ lạ. Chú sáng mắt dúi vào tay bạn mình một xấp tiền, đa số là tiền 100.000, 50.000 và 20.000, còn trên tay chú là tiền 10.000 và một số 5.000, 2.000. - Đây phần của ông đây, tôi đã chia đôi rồi đó. - Cám ơn ông, bao nhiêu năm ông đều giúp tôi đi và chia đều cho tôi! Mắt tôi chợt cay cay, “chia đôi” đâu đồng nghĩa là hai phần bằng nhau. Người bạn mù thì tin bạn mình hoàn toàn. Người bạn sáng thì muốn cho bạn mình phần hơn.

(Nguồn: Sưu tầm) Câu chuyện trên đã đem đến cho em thông điệp gì? Từ câu chuyện trên và bằng những hiểu biết xã hội của mình, hãy viết một bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của em về thông điệp đó. 

giúp em với ạaaa

traam anhh

Chủ đề:

Văn bản ngữ văn 8

Câu hỏi:

Em hãy đọc câu chuyện sau và thực hiện yêu cầu bên dưới: Vận động viên chạy bộ Abel Mutai người Kenya chỉ còn cách vạch đích vài mét thôi, nhưng anh ta bị rối bởi các bảng chỉ dẫn và dừng lại vì nghĩ rằng anh ta đã hoàn thành cuộc đua. Vận động viên Ivan Fernandez người Tây Ban Nha chạy ngay phía sau anh ta, nhận thấy điều đó và đã hét lên để vận động viên Kenya chạy tiếp. Nhưng anh Mutai không biết tiếng Tây Ban Nha và đã không hiểu. Nhận ra điều đó, anh Fernandez đã đẩy Mutai về đích chiến thắng. Một nhà báo đã phỏng vấn Ivan: "Tại sao anh lại làm thế?". Ivan trả lời: "Tôi luôn ao ước một ngày nào đó chúng ta sẽ có 1 cộng đồng sinh sống mà chúng ta giúp đỡ nhau chiến thắng." Nhà báo cứ tiếp tục hỏi: "Nhưng tại sao anh lại để anh ta chiến thắng?". Ivan trả lời: "Tôi không có để anh ấy thắng, thực sự anh ta sẽ chiến thắng. Cuộc đua đã là của anh ấy rồi." Người phóng viên cứ khăng khăng: "Nhưng lẽ ra anh đã có thể thắng rồi!". Ivan nhìn người phóng viên và trả lời: " Vậy chiến thắng đó có ý nghĩa gì nữa? Còn gì là danh dự của chiếc huy chương? Mẹ của tôi sẽ nghĩ sao? Những giá trị này được truyền từ đời này sang đời khác. Chúng ta dạy con mình những giá trị gì? Và bạn muốn khích lệ người khác đạt được gì? Hầu hết chúng ta thường lợi dụng điểm yếu của người khác thay vì giúp đỡ họ khắc phục các điểm yếu đó." Hãy viết 1 bài văn nghị luận xã hội nêu suy nghĩ của em về thông điệp được rút ra từ câu chuyện trên.

 

=<<<

traam anhh

Chủ đề:

Lão Hạc

Câu hỏi:

cíu miii plss

undefined