HOC24
Lớp học
Môn học
Chủ đề / Chương
Bài học
1985
Protein, hay còn gọi là chất đạm, là những đại phân tử sinh học, có cấu trúc phức tạp và đóng vai trò quan trọng trong hoạt động của tất cả các cơ quan của cơ thể.
Công suất của đèn là : P = U.I = 12.0,4 = 4,8 (W)
ta có :AH=BC.sin(B)AH=BC.sin(B)
=>AH=6,7.sin(63)=>AH=6,7.sin(63)
≈5.969≈5.969
Vậy chiều cao của thang sao với mặt đất ≈5.969
=> Như vậy chỉ với 7 câu thơ - Chính Hữu đã nêu lên cơ sở của tình đồng chí - tình cảm cao quý thiêng liêng, sức mạnh tinh thần để người lính vượt qua mọi gian khổ để quyết tâm chiến đấu và chiến thắng
Luận điểm 1: Những kỉ niệm tuổi thơ và tình bà cháu
Luận điểm 2: Những suy ngẫm, chiêm nghiệm về cuộc đời của bà và hình tượng bếp lửa
Luận điểm 3: Nỗi nhớ khắc khoải, khôn nguôi về người bà
Nhóm lên bếp lửa ấy, người bà đã truyền cho đứa cháu một tình yêu thương những người ruột thịt và nhắc cháu rằng không bao giờ được quên đi những năm tháng nghĩa tình, những năm tháng khó khăn mà hai bà cháu đã sống vơi nhau, những năm tháng mà hai bà cháu mình cùng chia nhau từng củ sắn, củ mì. “Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui”, “Nồi xôi gạo mới sẻ chung vui” của bà hay là lời răn dạy cháu luôn phải mở lòng ra với mọi người xung quanh, phải gắn bó với xóm làng, đừng bao giờ có một lối sống ích kỉ. “Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ”. Bà không chỉ là người chăm lo cho cháu đầy đủ về vật chất mà còn là người làm cho tuổi thơ của cháu thêm đẹp, thêm huyền ảo như trong truyện. Người bà có trái tim nhân hậu, người bà kì diệu đã nhóm dậy, khơi dậy, giáo dục và thức tỉnh tâm hồn đứa cháu để mai này cháu khôn lớn thành người.
Tâm trạng của Thúy Kiều cô đơn, nàng nghĩ về quá khứ và những người thân, nhưng ý nghĩ đó càng làm cho nàng xót xa hơn.Nhìn trăng nàng lại nhớ vầng trăng đỉnh ninh hai mặt một lời song song và thương nhớ chàng Kim vẫn mong ngóng tin nàng, không biết nàng đã bên trời góc bể bơ vơ. Nỗi đau đớn của nàng là phải từ bỏ tình yêu, từ bỏ tấm lòng son dành cho mối tình đầu: Tấm son gột rửa bao giờ cho phai. Bao giờ thì nàng mới có thể nhạt phai được tình cảm với chàng Kim mà không nhạt phai được thì nàng còn dằn vặt, còn đau khổ. Không chỉ nhớ thương Kim Trọng mà Kiều còn xót thương cho cha mẹ ngày ngày tựa cửa ngóng tin mình, không rõ các em có chăm sóc chu đáo không, có ai thay mình quạt nồng ấp lạnh cho cha mẹ không: Vừa mới xa nhà được hơn một tháng mà nàng đã cảm thấy xa lâu lắm. Chỉ bốn câu thơ độc thoại nội tâm, Nguyễn Du đã thể hiện một cách sinh động, cao đẹp và đầy xúc cảm tấm lòng hiếu thảo của Thúy Kiều. Ngay lúc mình đau khổ, cô đơn, mất hết những gì quý giá nhất của một đời người mà Kiều vẫn còn thương nhớ, lo lắng cho những người thân đã chứng tỏ nàng là người vị tha, quan tâm đến người thân còn hơn cả chính bản thân mình.
Xa nhà đã mấy năm nayNhìn về quê mẹ, lệ cay dâng tràoHai dòng nước mắt nghen ngàoNhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày
Cho con cuộc sống hôm nayTương lai tươi sáng, tháng ngày yên vuiNhớ thương cha mẹ ngậm ngùiChỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già
Thương cha mẹ chốn quê nhàThức khuya dậy sớm, mưa xa chẳng màngBao nhiêu cực khổ lầm thanChỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời
Phương xa con viết mấy lờiGửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòaGiờ này con ở nơi xaCầu mong cha mẹ quê nhà bình yên
Phương xa con giữ lời nguyềnBao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngàyNhững lời răn dạy xưa nayKhắc sâu tâm trí, đời này con ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳCông ơn trời biển khắc ghi muôn đờiXa quê con gửi mấy lờiTỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà