Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Hà Nam , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 1
Số lượng câu trả lời 39
Điểm GP 8
Điểm SP 63

Người theo dõi (8)

Ngân Nguyễn
Đậu Cao Anh Duy
Tran Huong Ngoc
nguyệt nguyễn
Đinh Thu Hòa

Đang theo dõi (1)


Câu trả lời:

-"Từ điển thành ngữ và tục ngữ Việt Nam" (GS Nguyễn Lân) giải thích:"Đường ĐI hay TỐI, nói dối hay cùng Ý nói: kẻ nói dối một lúc nào đó sẽ bị lộ, không thể cứ tiếp tục dối mãi". "Từ điển thành ngữ, tục ngữ Việt Nam" (Vũ Dung-Vũ Thúy Anh-Vũ Quang Hào): "Đường ĐI hay TỐI, nói dối hay cùng" [Đường TẮT hay TỐI, nói dối hay cùng]. Nói dối quanh thì dễ bị lộ tẩy, bộc lộ bản chất xấu; Không nên nói dối". -"Thành ngữ tục ngữ lược giải" (Nguyễn Trần Trụ): "Đường ĐI hay TỐI, nói dối hay cùng: Đường đi mãi hay gặp trời tối, nói đến (sic) mãi thì hay gặp chỗ cùng. Cũng có người giảng: đi đường quanh quẩn thì hay gặp trời tối, nói dối quanh quẩn thì hay gặp chỗ cùng". "Từ điển tục ngữ Việt" (Nguyễn Đức Dương): "Đường ĐI [?] hay TỐI [?]; nói dối hay cùng". Câu này được Nhà ngữ học chú thích: "Chắc là TẮTRỐI,chứ chẳng phải ĐITỐI, nhưng đã bị chép nhầm", đồng thời hướng dẫn xem giải thích dị bản: "Đường TẮT hay RỐI; nói dối hay cùng: Đường TẮT là thứ lối đi rất hay làm rối trí những ai chưa thạo; nói dối là lối hành xử dễ đẩy kẻ nói dối tới bước đường cùng (một khi bị hỏi dồn)". -“Tục ngữ lược giải” (Lê Văn Hoè): “Đường đi hay tối, nói dối hay cùng: Đường đi mãi thì hay gặp trời tối, nói dối mãi thì hay gặp chỗ cùng, không còn nói dối được nữa. Cũng có người giảng thế này, đi đường quanh quẩn thì hay gặp trời tối, nói dối quanh quẩn thì hay gặp chỗ cùng”. -"Tục ngữ ca dao Việt Nam" (Vũ Ngọc Phan) ghi nhận: "Đường ĐI hay TỐI, nói dối hay cùng". Như vậy, trong ba dị bản, thì dị bản đầu tiên "Đường ĐI hay TỐI, nói dối hay cùng" phổ biến hơn cả. Tuy nhiên, theo chúng tôi, văn bản đúng của câu tục ngữ là:"Đường TẮT hay TỐI, nói dối hay cùng", chứ không phải "đường ĐI hay tối",hoặc "đường tắt hay RỐI". Về nghĩa đen: "đường tắt" là con đường gần, nhưng quanh co, nhỏ hẹp, có khi cuối cùng là đường cụt, nên dễ dẫn đến chỗ bế tắc, trở ngại, không tìm thấy lối ra ("tối"). Ngược lại với con đường "tắt", đường "tối", là con đường "sáng", đường"quang" rộng rãi (đường thẳng, đường chính). Nhóm Vũ Dung có ghi nhận dị bản "Đường TẮT hay TỐI...", nhưng tiếc rằng các tác giả chỉ đưa vào phần tham khảo, xem như là một dị bản không phổ biến. Nhà ngữ học Nguyễn Đức Dương đã có lý khi đưa ra nghi ngờ "Chắc là TẮTRỐI, chứ chẳng phải ĐITỐI, nhưng đã bị chép nhầm" . Tuy nhiên ông đề xuất thay "hay tối" bằng "hay rối", theo chúng tôi không cần thiết, vì "hay tối" mới chính xác. "Tối" trong câu tục ngữ được hiểu là không thấy đường đi nữa, tức lâm vào đường cùng, đường cụt, hết đường (Trong khi "rối trí" đâu có nghĩa là lâm vào bước đường cùng, không có lối thoát?). Trái nghĩa với đường "tối" là đường "sáng". Ví như có câu: "Đường quang không đi, đâm quàng bụi rậm". "Quang" có nghĩa là "sáng", "đường quang" chính là con "đường sáng", đường lớn. Theo đó, tục ngữ Hán cũng có câu: "Đạo nhi bất kính-Đi đường, chớ nên theo lối tắt"; "Tiệp kính quẫn bộ-Đường tắt có lúc sẽ khiến bước chân trở nên lúng túng" ("kính"), có nghĩa là "đường tắt", "lối tắt"); Tục ngữ Tày: "Chiếu rải không ngay ngắn không ngồi; đường khuất nẻo vắng vẻ không đi" (Vủc bố chính bố nẳng, tàng lẳc lặm bố pây); "Đi tối lạc đường; nói dối hay cùng" (Pây đăm lạc tàng phuối viàng hay chủn) ("Từ điển thành ngữ, tục ngữ dân tộc Tày"-Triều Ân-Hoàng Quyết-NXB Văn hóa dân tộc-1996). Ở đây, "đường tắt", "khuất nẻo vắng", hay "đi tối", đều không phải cách đi, "đường đi", đường lớn mà mọi người vẫn qua lại hàng ngày. Nếu "đường đi" nói chung mà "hay tối", thì biết lựa chọn con đường nào khác nữa?

Thành ngữ, tục ngữ thường có nhiều dị bản đồng nghĩa cùng tồn tại và có giá trị sử dụng như nhau. Tuy nhiên, trong 3 dị bản nêu trên, thì "Đường tắt hay tối, nói dối hay cùng" là dị bản chính xác nhất. Như vậy, nghĩa bóng câu tục ngữ là: đi đường không nên lựa chọn con đường tắt, mà cứ con đường thẳng, đường cái, đường sáng, đàng hoàng mà đi, sẽ không bao giờ hết lối, hoặc gặp phải đường cụt (Hiểu rộng hơn là không nên nóng vội, lựa chọn cách làm tắt, dễ dẫn đến bế tắc, dở dang, có khi còn lâu hơn cách làm theo lối thông thường); cũng như thẳng thắn, trung thực, thì sẽ không bao giờ lâm vào thếcùng, bế tắc (không biết giải thích ra sao về hành động việc làm gian dối của mình).

Câu trả lời:

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹGánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha ”Mỗi khi nghe những lời thơ ngọt ngào, tha thiết ấy tôi lại bồi hồi, xao xuyến nghĩ về người mẹ vô vàn kính yêu của mình. Mẹ là người đã sinh ra tôi, cho tôi tất cả những tình cảm yêu thương nhất. Nếu ví tôi như cánh diều thì mẹ chính là ngọn gió nâng cánh diều ấy lên những tầng mây cao vút. Chẳng biết tự bao giờ hình ảnh người mẹ đã đi sâu vào tâm trí tôi với một tình cảm gần gũi và thân thương biết bao.Trong lòng tôi, trong suy nghĩ của tôi, mẹ hiện lên là một người tốt nhất thế gian này. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da trắng hồng, mịn màng. Tôi yêu mái tóc của mẹ, mái tóc đen nhánh, dài đến ngang lưng, mượt mà như dòng suối. Mỗi khi mẹ chải tóc trông mẹ thật duyên dáng. Hồi nhỏ, mẹ thường “thuê” tôi nhổ tóc sâu cho. Mỗi lần nhổ nhầm những sợi tóc không sâu mẹ lại nhăn nhó kêu đau. Thế mà tôi lại phá lên cười. Những lúc ấy trông mẹ đáng yêu biết nhường nào. Khi áp đôi má bé bỏng của tôi lên mái tóc ấy tôi lại có một cảm giác dễ chịu và êm ái vô cùng. Tôi yêu khuôn mặt của mẹ, khuôn mặt trái xoan trắng hồng và vầng trán cao, rộng. Đôi mắt to, tròn và đen láy của mẹ lúc nào cũng mở to nhìn về tương lai phía trước, nhìn về chỗ đứa con gái bé bỏng của mẹ đang đứng. Đôi mắt ấy rạng lên niềm vui sướng và hạnh phúc khi nhận được tin vui, tin tốt lành hay một khết quả học tập tốt của đứa con gái này. Nhưng đôi mắt ấy lại rất nghiêm khắc và nghiêm nghị khi biết con của mẹ mắc phải một lỗi lầm, một khuyết điểm làm cho mẹ buồn lòng, thất vọng. Mẹ có chiếc môi nhỏ nhắn, xinh xinh, đôi môi hồng. Mỗi khi mẹ cười để lộ hàm răng xếp thẳng, đều tăm tắp, trắng như những viên pha lê. Tôi yêu đôi bờ vai của mẹ. Thích nhất là mỗi khi đi học về tôi lại tựa vào vai mẹ và khoe những điểm chín, điểm mười con đạt được cũng như kết thúc mộtbuổi học tập mệt mỏi. Đôi bờ vai vững chắc ấy như điểm tựa cho cả giađình nhỏ bé của tôi. Chính đôi bờ vai ấy của mẹ mà tôi nhìn được ra xa, biết thêm được nhiều điều thú vị về thế giới xung quanh. Tôi yêu đôi bàn tay của mẹ, đôi bàn tay rám nắng, gầy gầy, xương xương, thô ráp. Tuy đôi bàn tay ấy của mẹ không đẹp nhưng ẩn chứa bên trong là cả một thế giới kì diệu. Tôi rất yêu mẹ của tôi, mẹ là tất cả những gì màtôi có!Mẹ tôi là một người nhanh nhẹn, đảm đang, tháo vát. Những vậtdụng trong gia đình qua đôi bàn tay khéo léo của mẹ đều trở nên gọn

Câu trả lời:

Trên khắp đất nước bao la, nơi nào cũng có một chút đầm hồ là nơi ấy có một loài hoa quy, ai cũng yêu mến, nhất là trẻ con. Cây hoa ấy giống như một con nhà nghèo sống lam lũ trong đất bùn nhưng không chịu hèn kém mà vẫn cao sang, vừa xinh đẹp vừa sẵn sàng chia sẻ hết mình cho người khác.

Từ bao giờ nhỉ? Từ cụ kị ông bà cho đến cha mẹ và nay là chúng ta, vẫn gặp hoa sen. Giông tố không làm hoa sợ, nắng gắt hoa vẫn cứ tươi cười. Mới nhú lên hoa là chiếc ngòi bút. Khi nở xòe là mặt trời không tỏa nắng làm cho thôn làng thơm tho như được xức một thứ nước hoa của trời đất kết thành.

Màu hồng thắm gọi là "màu cánh sen" thật riêng biệt. Không chói chang cũng không nhợt nhạt, hình như chỉ đủ lòng ta xao xuyến bâng khuâng mỗi khi nhớ về quê hương có những đầm sen lá xanh bông trắng, bông hồng.

Có ai khi bé không thích được một bông hoa sen. Màu đẹp, hương thơm. Ngắt cánh hoa làm con thuyền mơ tưởng đến xứ sở thần tiên, cái nhị vàng buộc chỉ thả xuống, nó xóc như một người đang biểu diễn xiếc. Gương sen non hạt còn rỗng, đập vào trán kêu cái bép mà chơi đố nhau rồi thong thả đưa nó vào hàm răng sún mà nhai, như nhai cả nắng gió thoang thoảng cái mùi hương trên đồng xanh và bàng bạc ánh trắng cùng màu hoa đã vào hồn ta nhìn năm vẫn mới.

Hạt già của sen thường được làm mứt ngày tết. Lá thưởng để gói xôi hoặc gói cốm. Chiếc ngó sen suốt đời bí mật trong bùn cũng trở thành thuốc bổ, thuốc an thần. Nhị trắng nho nho như những hạt vừng gọi là "gạo sen" được người lớn đem ướp trà và trở thành một thứ trà quý hiếm.

Chit có đức Phật mới được ngồi trên "tòa sen" cao sang và đáng kính trọng. nói cách khác, hoa sen là một loài hoa mọc ở chỗ bùn đất tầm thường trở nên cao quý.

Lạ một điều là khi ta bẻ các cuống hoa, luôn gặp những sợi tơ vương vấn. Phải chăng đó là hồn hoa, hồn cây, hồn quê hương nhắc ta đừng bao giờ quên đất mẹ, đừng quên nơi sinh thành.

Màu hoa đỏ đã thơm. Đến cái lá cũng thơm. Có một lá son che đầu trên đường đi học về là ta có một chiếc ô màu xanh, cứ ngan ngát cùng ta như người bạn, với câu ca dao:

Trog đầm gì đẹp bằng son.....

Cây tre quanh làng, cây sen trong đầm, trong ao... Quê hương ta thành nơi đẹp ngàn đời và sẽ còn là mãi mãi.

Câu trả lời:

Xã hội ngày càng phát triển, đời sống con người ngày càng được nâng cao. Giới trẻ là thành phần được quan tâm nhiều nhất. Nhưng ta cũng nên nhìn nhận một cách khách quan rằng xã hội thay đổi quá nhanh. Con người ngày càng có những đòi hỏi cao hơn ở cuộc sống. Nhu cầu của nhân loại dần được thay thế, cũng như người ta “muốn ăn ngon mặc đẹp” thay vì “ăn no mặc ấm”. Và chính vì sự thay đổi đột ngột của xã hội mà hành vi, lối sống của một số thanh niên, học sinh, sinh viên ngày càng sai lệch.

Lứa tuổi cắp sách đến trường, có thầy cô, có bạn bè thì không ai có thể tránh khỏi những mâu thuẫn, xích mích đối với những người xung quanh. Trước đây, đó cũng chỉ là những chuyện bình thường, người ta cãi nhau như để tranh luận, để tìm ra cái sai của mỗi người, để tập nói tiếng xin lỗi, cảm ơn và đôi khi lại có thêm người bạn mới. Nhưng hiện tại, những vấn đề này không chỉ đơn thuần là tranh cãi trong phạm vi nhà trường mà dường như nó đã vượt ra đến tầm ảnh hưởng của pháp luật.

Kết quả nghiên cứu về hành vi bạo lực trong nữ sinh trung học (với 200 phiếu khảo sát tại 2 trường THPT ở Hà Nội) được khảo sát cho thấy: có đến 96,7% số học sinh trả lời ở trường các em học có xảy ra hiện tượng nữ sinh đánh nhau, mức độ là 44,7% rất thường xuyên, 38% thường xuyên… Trả lời quan niệm của các em về hiện tượng đánh nhau giữa các học sinh nữ: hơn 45% cho rằng đó là “bình thường”.

Mới đây, dư luận còn chưa hết bàng hoàng trước video clip một học sinh nữ đánh bạn dã man được xác định là học sinh trường THPT Trần Nhân Tông thì người ta lại tiếp tục sốc với khoảng 4 video clip khác được đăng rầm rộ trên mạng mà điều đặc biệt là những “diễn viên” trong các đoạn clip trên đều là học sinh nữ…

Tôi vẫn nhớ như in, từ lúc bắt đầu vào lớp một – ngày đầu tiên cắp sách đến trường cho đến hôm nay là một học sinh THPT, mỗi khi bước vào lớp, đập vào mắt tôi là dòng chữ “tiên học lễ, hậu học văn”. Người ta học lễ nghĩa, học văn hóa, người ta học làm người trước rồi mới đến những kiến thức cần thiết trong cuộc sống. Người Việt Nam tôn trọng đạo đức hơn tất cả. Ấy thế mà chỉ vì những lý do không đáng, một số học sinh sẵn sàng ra tay đánh bạn giữa chốn đông người, chà đạp nặng nề lên nhân phẩm người khác. Đó là bản thân họ đã có lỗi, họ đã không nhìn ra cái sai để sửa chữa. Một phần nữa ta cũng nên nhìn nhận rằng xã hội bây giờ quá thờ ơ. Thế nên mới có cảnh nhiều người ngồi thản nhiên trên ghế đá xem bạn cùng trường của mình bị một bạn khác đánh mà vẫn làm ngơ như kiểu: “đó không phải là trách nhiệm của tôi”. Hay có nhiều người khác lại quan tâm bằng cách quay hình lại truyền mạng.

ột trong những nguyên nhân cơ bản như đã nêu trên là tình trạng nhiều nơi chú trọng về chữ, nhẹ về dạy người. Đạo đức dần bị bỏ quên. Học sinh học tập căng thẳng nên dễ dẫn đến những tình trạng ức chế về tâm lý. Cộng với ở độ tuổi vị thành niên, học sinh thường có những suy nghĩ bốc đồng, mang trên mình cái tôi cá nhân quá lớn. Lòng tự trọng dần biến thành cục tự ái to đùng lúc nào không hay nên hay nổi nóng vì những chuyện không đáng và có khi gây ra những hậu quả đáng tiếc cho bản thân và cho người khác. Nhiều bạn trẻ quan niệm rằng: dùng bạo lực có tác dụng nhanh, hiệu quả tức thì, đối phương phải phục tùng mình.

Thế nên tình trạng bạo lực học đường cứ tiếp diễn từ ngày này sang ngày khác, truyền từ người này sang người khác.Khi xảy ra bạo lực học đường, việc dẫn tới những hành vi vi phạm pháp luật ngoài xã hội chỉ là khoảng cách ngắn. Nếu hành vi bạo lực học đường không được phát hiện, ngăn chặn kịp thời và giải quyết triệt để sẽ dẫn đến những hành vi vi phạm pháp luật ở ngoài trường gây hậu quả nghiêm trọng

.Các giải pháp hữu hiệu để ngăn chặn bạo lực học đường hiện nay đầu tiên là tuyên truyền, giáo dục học sinh để tác động đến ý thức của học sinh về truyền thống dân tộc, nhân cách, lối sống và ý thức chấp hành luật pháp. Tiếp đến là tục xây dựng và hoàn thiện các chính sách pháp luật đến công tác bảo vệ và chăm sóc trẻ em. Xây dựng củng cố các cơ quan bảo vệ pháp luật và các cơ quan chức năng có liên quan. Việc xử lý học sinh vi phạm pháp luật, bạo lực học đường chủ yếu nhằm giáo dục, giúp đỡ học sinh sửa chữa sai lầm trở thành công dân có ích cho xã hội. Vì vậy, đối với những học sinh vi phạm pháp luật, có hành vi xấu cần được xử lý ngay tại cộng đồng để phát huy vai trò trách nhiệm của chính quyền, đoàn thể, tổ dân phố, gia đình, nhà trường… Việc tách các học sinh ra khỏi môi trường xã hội, gia đình đưa vào trường giáo dưỡng, trại giam chỉ là biện pháp cuối cùng.

Là công dân Việt Nam, là thế hệ trẻ, chủ nhân tương lai của đất nước. Tôi luôn nỗ lực học tập, phấn đấu, rèn luyện đạo đức, chính trị, học tập văn hóa xã hội để có kiến thức bền vững, để trở thành một công dân tốt, để đưa con tàu Việt Nam ra biển lớn sánh vai cùng năm châu.