HOC24
Lớp học
Môn học
Chủ đề / Chương
Bài học
mình làm đề d thôi nha:
"Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày"
Những câu hát cứ âm vang mãi trong tôi mỗi khi nhớ về quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mình. Nhớ về quê là lại nhớ về những dòng sông nước chảy hiền hòa bốn mùa, những con đường xanh rờn hai bên bờ cỏ. Nhưng gần gũi thân quen với tôi hơn cả là cánh đông thẳng cánh cò bay khi đã vào mùa hạ oi bức.
Buổi sáng, khi ông mặt trời còn đang đắm mình trong giấc ngủ say sưa thì cánh đông đã tỉnh thức từ bao giờ và đang vui đùa với những chị Gió. Tiếng cười khúc khích của những bông lúa hòa lẫn với tiếng chim hót líu lo đã tấu lên một bản nhạc rộn rã chào ngày mới. Lấp ló đâu đó những bông lúa trĩu hạt, trông như những hạt vàng. Trên những chiếc lá lúa úa vàng còn đọng những hạt sương tinh khiết của màn đêm. Vào những buổi trưa hè, cánh đồng khoác lên mình chiếc áo dạ hội vàng chói trông rực rỡ cả một bầu trời. Khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, lũ trẻ chăn trâu trong làng kéo nhau về thì cánh đồng lại nhộn nhịp trong tiếng cười đùa vui vẻ. Rồi từng ngày trôi qua, đã đến lúc trả lại cho những người nông dân những thành quả họ đã làm ra. Mỗi sớm, cánh đồng đã ồn ã trong tiếng nói cười của các bác nông dân. Thế rồi từng cây lúa được cắt và bó thành từng bó mang về. Lúc này trông cánh đông hiu quạnh biết bao những cây lúa đã đi mà chỉ để lại những gốc rạ trơ trụi, nhìn mà thương. Dường như bây giờ những gốc rạ đó đang thương nhớ về những bông lúa kia như người mẹ lo lắng, nhớ thương đứa con của mình vừa đi lấy chồng.
Tôi yêu biết bao nhiêu cánh đồng quê tôi. Nó đã trở thành một điều không thể thiếu đối với tôi và mọi người trong làng như máu thịt của một thân thể. Dù mai sau những khu công nghiệp sẽ dần lấn chiếm những cánh đồng này nhưng hình ảnh nó sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm trí tôi.