Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Chưa có thông tin , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 56
Số lượng câu trả lời 8
Điểm GP 0
Điểm SP 1

Người theo dõi (0)

Đang theo dõi (0)


mai

“Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Những cành cây khẳng khiu chốc chốc run lên bần bật. Mưa phùn lất phất… Bên gốc đa, một chú Thỏ bước ra, tay cầm một tấm vải dệt bằng rong. Thỏ tìm cách quấn tấm vải lên người cho đỡ rét, nhưng tấm vải bị gió lật tung, bay đi vun vút. Thỏ đuổi theo. Tấm vải rơi tròng trành trên ao nước. Thỏ vừa đặt chân xuống nước đã vội co lên. Thỏ cố khều nhưng đưa chân không tới. Một chú Nhím vừa đi đến. Thỏ thấy Nhím liền nói:

- Tôi đánh rơi tấm vải khoác!

- Thế thì gay go đấy! Trời rét, không có áo khoác thì chịu sao được.

Nhím nhặt chiếc que khều… Tấm vải dạt vào bờ, Nhím nhặt lên, giũ nước, quấn lên người Thỏ:

- Phải may thành một chiếc áo, có thế mới kín được.

- Tôi đã hỏi rồi. Ở đây chẳng có ai may vá gì được.

Nhím ra dáng nghĩ:

- Ừ! Muốn may áo phải có kim. Tôi thiếu gì kim.

Nói xong, Nhím xù lông. Quả nhiên vô số những chiếc kim trên mình nhím dựng lên nhọn hoắt. Nhím rút một chiếc lông nhọn, cởi tấm vải trên mình Thỏ để may.

(Trích “Những chiếc áo ấm”, Võ Quảng)

b. Trả lời câu hỏi sau:

Câu 1 :Đoạn trích trên thuộc loại truyện gì ? Đoạn trích được kể theo ngôi thứ mấy ?

Câu 2 : xét về cấu tạo , các từ ào ào , khẳng khiu , bần bật , lất phất , vun vút , tròng trành thuộc kiểu từ nào ?

Câu 3 : Tác giả chủ yếu sử dụng biện pháp tu từ nào để khắc hoạ các nhân vật trong đoạn trích trên ?

Mik đang gấp ạ , bạn giúp mik với ạ , dạ mik cảm ơn

 

mai

Hai mẹ con

Lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ bẽn lẽn nói: “Tôi không biết chữ!”. Phương thương mẹ quá! Vì vậy, nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.

Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói: “Tội nghiệp cụ sống một mình”. Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện.

Phương không ăn cơm, nó buồn và hơi ngúng nguẩy. Mẹ dịu dàng dỗ dành. Phương vừa khóc vừa kể lại chuyện. Mẹ nói: “Không sao đâu con, để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo.” Hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp. Chờ cô giáo tới, mẹ nói điều gì với cô, cô cười và gật đầu. 

  Tiết chào cờ đầu tuần đã đến. Phương giật thót mình khi nghe cô hiệu trưởng nhắc tên mình: “Em Trần Thanh Phương… Em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn… Việc tốt của em Phương đáng được tuyên dương”.

Tiếng vỗ tay làm Phương bừng tỉnh. Mọi con mắt đổ dồn về phía nó. Nó cúi gầm mặt xuống, cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ.

(Theo: Nguyễn Thị Hoan)

Câu 1 : tìm các từ láy có trong đoạn văn trên

Câu 2: Xác định thành phần câu trong câu văn sau và cho biết câu văn đó thuộc kiểu câu j xét theo mục đích nói : ''Phương thương mẹ quá"

Câu 3 theo em mẹ đã nói điều j với cô giáo khiến cô gặt đầu , mỉm cười 

Câu 4 : vì sao khi đc cô hiệu trưởng tuyên dương , Phương lại cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ

Câu 5 : Nếu em là Phương , em sẽ nói điều gì với mẹ ?

Các bạn giúp mik với mik đag cần gấp lắm ạ , mik cảm ơn nhiều ạ