HOC24
Lớp học
Môn học
Chủ đề / Chương
Bài học
chắc là mỉa mai
số trứng còn lại là : 230-50=180(quả).buổi chiều bán lại số trứng là : 180*2:5=72 quả.cả 2 buổi bán đc là : 50+72=122.
(Chắc thế)
chẳng thấy cái quèo gì hết.
tại vì người làm ra câu hỏi này ế
10 câu.
(Chắc thế).
Al+NaOH+H2Oto→NaAlO2+32H2Al+NaOH+H2Oto→NaAlO2+32H2
0.2 <--- 0.3
Fe không phản ứng với dung dịch NaOH
nH2=6.7222.4=0.3molnH2=6.7222.4=0.3mol
%mAl=0.2×27×10015=36%%mAl=0.2×27×10015=36%
%mFe=100−36=64%%mFe=100−36=64%
refer
Since I was a student I made plans for myself about my future work. I decided to enter a university in Hanoi. My favorite subject is information technology. I will study here for 5 years. During the student time, I will actively learn about real projects and apply for more experience. At the same time I will study English and take the IELTS exam. My target is 8.0 Ielts. After I graduate, I will apply for a job at an information technology company. I aim after 3 years to have good professional skills to be able to become a manager of the field I pursue. As a man, I have aspirations for my life. I hope when I can afford it, I will create my own programming product. When I have gone through many events, I myself have experience. I will open conversations to share with young people – young people with great ambitions like I did when I was young.
(chắc thế)
~_~
Trong hai câu thơ trên , tác giả Tế Hanh đã miêu tả con thuyền bằng nghệ thuật nhân hóa ( im , trở về , nằm , nghe ).Tâm hồn nhà thơ thật tinh tế , nhạt cảm khi lắng " nghe" được sự gian lao , mệt mỏi của con thuyền sau chuyến ra khơi . Chiếc thuyền được nhân hóa trở nên thân thương , gần gũi biết bao nhiêu . Nhưng tài tình nhất là Tế Hanh " nghe " thấy cả chất muối thấm dần qua thớ vỏ của những con thuyền khi đang nghỉ ngơi trên bãi . Một sự chuyển đổi cảm giác thầy thi vị ! Chắc chỉ Tế Hanh mới có cảm giác này.Đâu có phải Tế Hanh chỉ nhân hóa mỗi con thuyền . Tế Hanh còn nhân hóa cả bến đỗ khi mong "mỏi" và lo lắng cho con thuyền sao mãi chưa về . Bởi bến quê , cuộc sống lao động , vật lộn với sóng cả để mưu sinh của con người nơi đây đã trở thành một mảnh tâm hồn của người con li hương. Vần thơ giản dị mà giàu cảm xúc , mang tính triết lí về lao động trong thanh bình. Các câu thơ trên cho thấy tác giả thường hóa thân vào các sự vật để tự nghe tiếng lòng "đang thổn thức đang thì thầm" . Chỉ bằng một vài chi tiết chọn lọc , qua kí ức của nhà thơ , hình ảnh về làng chài với chiếc thuyền , cánh buồn , người dân khỏe khoắn đã được tái hiện một cách sinh động và nồng ấm bởi cái vị mặn mòi của biển ,cái nồng nàn trong trái tim và giúp ta hiểu được tình yêu quê hương sâu sắc của Tế Hanh.
(Chắc vậy)
Bốn câu thơ cuối bài cho thấy nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả. Trong xa cách, nhà thơ “luôn tưởng nhớ” tới quê hương. Niềm thương nỗi nhớ quê hương luôn canh cánh trong lòng. Quê hương luôn hiện lên bằng hình ảnh những con thuyền đánh cá “rẽ sóng chạy ra khơi” với “chiếc buồm vôi”, chiếc buồm đã trải qua bao gian lao mưa nắng, như những người dân chài, bằng ấn tượng “màu nước xanh” của biển, màu “bạc” của những con cá. Nỗi nhớ đó trào dâng niềm xúc động được thể hiện bằng lời, bằng những cảm giác sâu đậm nhất: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Nếu nhà thơ không có một tình yêu chân thành, sâu nặng đối với quê hương thì không thể qua những câu miêu tả mà thể hiện được tình yêu quê.