Viết: Viết bài văn kể về một kỉ niệm của bản thân (SGK Ngữ Văn Cánh Diều tập 1 trang 67)
Bài tập: Kể lại một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô, bạn bè khi học ở trường tiểu học
Hướng dẫn giải
Bài tham khảo:
Chắc hẳn ai khi học dưới mái trường cấp 1 thân yêu đều có cho mình những kỉ niệm đáng nhớ và em cũng như vậy. Kí ức tươi đẹp cùng người bạn thân Hải An luôn ghi dấu trong trái tim em.
Ngày hôm đó, cô giáo thông báo về việc nhà trường có kế hoạch tổ chức buổi dã ngoại để nâng cao khả năng thực hành và vận dụng kiến thức vào đời sống cho học sinh. Cả lớp ai cũng hân hoan, háo hức. Địa điểm mà chúng em đi đến là nông trại ở Ba Vì, Hà Nội. Em và Hải An đã cùng nhau lên rất nhiều ý tưởng cho chuyến đi ngày hôm đó. Trước hôm khởi hành, em xin phép bố mẹ sang nhà bạn ngủ để sáng mai đi sớm và được bố mẹ đồng ý. Tối hôm đó, em và bạn đi siêu thị mua đồ. Chúng em mua rất nhiều đồ ăn như bim bim, kẹo mút, kẹo dẻo, bánh mì, xúc xích, phô mai,... Thời gian mua sắm kết thúc vào lúc 9 giờ 30 phút. Chúng em thay quần áo, vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng lên giường ngủ. Bọn em kể cho nhau nghe mọi thứ, thậm chí cười khúc khích khiến bố mẹ phải nhắc nhở mấy lần. Sau một hồi trò chuyện, em và bạn dần đi vào giấc ngủ. Đúng 5 giờ sáng, tiếng chuông đồng hồ reo vang. Nhìn vẻ mặt ngái ngủ của nhau, chúng em đều bật cười sảng khoái. Cuối cùng, hai đứa có mặt ở trường lúc 6 giờ. Dưới sự hướng dẫn của cô chủ nhiệm, chúng em di chuyển lên xe và ngồi cạnh nhau. Bạn chỉ cho em rất nhiều điều thú vị qua ô cửa nhỏ. Vạn vật cứ thế vụt qua tầm mắt em. 9 giờ, đoàn xe đã có mặt ở nông trại. Chúng em cầm tay nhau đi thăm vườn và dạo quanh tất cả ngóc ngách. Tại đây, em và Hải An được học cách trồng cây, vắt sữa bò,... Chúng em được trở thành người nông dân thực thụ trong buổi học ngày hôm ấy. Đến cuối chuyến đi, em vấp phải hòn đá lớn khiến bản thân ngã sõng soài xuống nền đất. Quần áo dính bùn lấm lem, bẩn thỉu, mặt thì lỗ chỗ những vết đất, cát còn vương. Hải An thấy bộ dạng của em thì phá lên cười làm em giận bạn lắm! Nhưng ngay sau đó, bạn cố gắng giúp đỡ và lục tìm trong ba lô quần áo mới cho em mặc. Dưới sự giúp đỡ của bạn, em đã dần lấy lại được bình tĩnh và trở nên sạch sẽ, gọn gàng hơn. Chuyến đi ấy không chỉ đem lại cho em kĩ năng sống bổ ích mà còn là sợi dây gắn kết tình bạn của chúng em. Đối với em, Hải An luôn là người bạn tốt bụng và dễ thương nhất.
Dù không còn học cùng nhau nhưng chúng em vẫn luôn giữ liên lạc. Hải An bây giờ ngày càng xinh đẹp, học giỏi. Em rất vui mừng khi thấy bạn thành công, hạnh phúc. Em hi vọng tình bạn của chúng em sẽ bền chặt theo năm tháng.