Nội dung lý thuyết
- Những tấm ảnh cũ không chỉ là những mảnh giấy. Chúng là những "cỗ máy thời gian" có thật, là những cánh cửa thần kỳ của Doraemon có thể đưa chúng ta quay ngược về một miền ký ức trong trẻo và đáng yêu.
- Trải nghiệm của bạn – Chuyến du hành bắt đầu: Hãy tưởng tượng trong tay bạn là một chồng ảnh nhỏ, ghi lại hình ảnh của các bạn trong nhóm từ lúc còn bé tí đến tận bây giờ.
+ Khi bạn là người đoán: Cầm trên tay tấm ảnh một cô bạn với hai bím tóc xinh xinh, bạn sẽ đoán xem nó được chụp khi nào? Lớp 1, lớp 2, hay hồi bạn ấy còn học mẫu giáo? Việc đoán tuổi qua một tấm ảnh thật vui và đầy bất ngờ phải không? Nó giúp chúng ta thấy được bạn mình đã lớn lên và thay đổi như thế nào.
+ Khi bạn là người kể chuyện: Đến lượt tấm ảnh của bạn được chọn. Đó là bức ảnh bạn chụp trong ngày khai giảng lớp 1, gương mặt còn đầy bỡ ngỡ. Bạn sẽ kể gì về nó? "À, mình nhớ rồi! Hôm đó trời mưa nhẹ, mẹ phải dỗ mãi mình mới chịu vào lớp. Lúc đó mình nhút nhát lắm!". Khi bạn kể lại kỷ niệm đó, bạn không chỉ đang chia sẻ một thông tin. Bạn đang tặng cho các bạn khác một mảnh ghép quý giá trong bức tranh cuộc đời mình, và bạn cũng đang tự nhìn lại xem, cậu bé/cô bé nhút nhát ngày đó đã trưởng thành và dũng cảm hơn biết bao nhiêu.
- Sau khi đã du hành về quá khứ, bây giờ là lúc chúng ta soi mình vào tấm gương hiện tại để nhận diện rõ hơn những sự thay đổi của bản thân. Sự thay đổi không chỉ ở bên ngoài, mà còn ở sâu bên trong con người chúng ta.
- Trải nghiệm của bạn – Khám phá những "chương" mới của cuộc đời: Hãy cùng nhau đi sâu vào từng khía cạnh của sự thay đổi:
+ Về ngoại hình: Đây là chương dễ đọc nhất. Hãy nhìn vào gương xem! Gương mặt của bạn bây giờ có phải đã bớt đi những nét bầu bĩnh, ngây thơ của ngày xưa không? Bạn đã cao hơn, vóc dáng đã chững chạc hơn. Đây chính là chương truyện hữu hình và rõ ràng nhất về sự "lớn lên" của bạn.
+ Về sở thích, ước mơ, tính cách: Đây là chương truyện bí mật và sâu sắc nhất.

+ Tính cách: Bạn có thấy mình đã kiên nhẫn hơn, bớt nóng nảy hơn so với trước đây không? Bạn có thấy mình đã tự tin hơn, dám phát biểu ý kiến của mình trước lớp không? Đó là những sự trưởng thành quý giá nhất.
+ Về năng lực: Đây là chương truyện về những "siêu năng lực" mà bạn đã "mở khóa" được. Giống như các bạn trong tranh, có thể năm lớp 3 bạn mới biết đến các quân cờ, nhưng bây giờ bạn đã là thành viên đội tuyển cờ vua của trường. Có thể trước đây bạn rất ngại hát, nhưng bây giờ bạn đã có thể tự tin lĩnh xướng một bài hò Huế. Bạn đã "mở khóa" được những kỹ năng nào rồi?
- "Kịch ứng tác" là một hình thức kịch đặc biệt, không có kịch bản sẵn. Nó đòi hỏi chúng ta phải lắng nghe, sáng tạo và phản ứng tức thì. Đây là cơ hội để chúng ta dùng diễn xuất để thể hiện câu chuyện thay đổi của chính mình.
- Trải nghiệm của bạn – Trở thành diễn viên của chính cuộc đời mình: Mục tiêu không phải là trở thành một diễn viên hoàn hảo, mà là để thể hiện được cảm xúc của sự tiến bộ.
+ Phân tích tình huống mẫu: Hãy nhìn vào vở kịch trong sách. Cậu con trai (vai "em của ngày hôm nay") vui mừng khoe với bố về thành tích của mình. Lời đáp của người bố "Vậy là con đã có nhiều tiến bộ..." không chỉ là một lời khen. Đó là âm thanh tuyệt vời của sự công nhận, là phần thưởng cho những nỗ lực thầm lặng.

+ Xây dựng vở kịch của bạn: Vở kịch về sự tiến bộ của bạn sẽ như thế nào?
- Đây là hoạt động tổng kết, là lúc chúng ta chắp bút để viết nên một chương quan trọng trong cuốn tự truyện của đời mình.
- Trải nghiệm của bạn – Trở thành nhà văn: Tất cả những kỷ niệm từ các tấm ảnh, những sự thay đổi bạn đã nhận diện, những cảm xúc từ vở kịch ứng tác... chúng chính là những nguyên liệu quý giá. Bài văn của bạn sẽ là "món ăn" được chế biến từ những nguyên liệu đó.
- Gợi ý dàn bài:
+ Mở bài: Giới thiệu "nhân vật chính" – là em của một thời điểm trong quá khứ (ví dụ: em của ngày vào lớp 1).
+ Thân bài: Kể về hành trình thay đổi của nhân vật đó. Hãy dùng những ví dụ cụ thể mà bạn đã tìm ra ở Hoạt động 2. Đừng quên kể về một khó khăn, một thử thách mà bạn đã vượt qua để có được sự thay đổi đó.
+ Kết bài: Giới thiệu "em của ngày hôm nay" – một phiên bản đã trưởng thành hơn, và chia sẻ về những ước mơ, những dự định cho chặng đường sắp tới. Đừng sợ hãi. Câu chuyện của bạn là độc nhất và vô cùng quý giá. Hãy tự hào và bắt đầu viết nên nó nhé!