Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Thiên Yết
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hồng Anh
11 tháng 11 2018 lúc 19:28

6.

  Thuở xa xưa, có một gia đình chỉ có hai mẹ con. Người mẹ đã tuổi sáu mươi, còn người con gái thì mới chín mười tuổi. Nhà họ rất nghèo nhưng họ sống phúc đức nên được bà con lối xóm thương yêu, quý mến.

Một ngày nọ, sau buổi đi làm đồng về, người mẹ nhuốm bệnh nằm liệt giường. Bà con lối xóm đến thăm nom giúp đỡ tiền bạc, thuốc thang, chạy chữa cho bà nhưng bệnh tình của bà không thuyên giảm mà mỗi ngày mỗi nặng thêm. Hằng ngày, cô bé túc trực bên giường bệnh không rời mẹ một bước. Nhiều lúc, cô phải nhịn ăn nhường phần cho mẹ. Tuy vất vả thiếu thốn đủ đường nhưng cô bé không bao giờ than vãn một điều gì. Rồi một hôm mệt quá, cô bé thiếp đi lúc nào không biết.

Trong giấc chiêm bao, cô bé nghe một tiếng nói thì thầm bên tai:

- Cháu muốn cứu mẹ thì hãy vượt qua chín ngọn đồi ở phía tây. Đến đó có một ngôi nhà bên vệ đường. Cháu cứ vào nhà gõ cửa sẽ có người giúp cháu chữa khỏi bệnh cho mẹ.

Cô bé tỉnh dậy, mong trời mau sáng để thực hiện lời dặn của thần linh trong giấc chiêm bao. Trời vừa hửng sáng, cô bé vội chạy sang nhà hàng xóm nhờ trông hộ mẹ cho mình rồi tạm biệt mẹ già ra đi. Sau bảy ngày trèo đèo lội suối, vượt qua bao nhiêu rừng rậm, thác nghềnh, cô bé đã đến được ngôi nhà bên vệ đường. Vừa mới gõ cửa thì một bà cụ tóc trắng như cước, đôi mắt hiền từ phúc hậu tay chống gậy trúc bước ra, nói:

- Ta đợi cháu ở đây mấy ngày rồi. Ta rất quý tấm lòng hiếu thảo của cháu. Đây là một lọ thuốc thần, cháu hãy cầm lấy mang về chữa bệnh cho mẹ. Cháu chỉ cần cho mẹ uống một viên thôi, mẹ cháu sẽ khỏi. Số thuốc còn lại tùy cháu sử dụng.

- Bà ơi! Cháu cảm ơn bà nhiều lắm!

- Thôi, cháu hãy mau trở về. Mẹ cháu và dân làng đang mong đấy.

Nói xong, bà tiên và cả ngôi nhà biến mất. Cô bé vội vã lên đường trở về nhà. Sau khi chữa khỏi bệnh cho mẹ, cô bé còn dùng số thuốc còn lại cứu sống không biết bao nhiêu người nữa. Từ đó, cuộc sống của hai mẹ con họ thật đầm ấm, hạnh phúc. Họ sống trong tình thương yêu đùm bọc của dân làng.


 

Nguyễn Thị Hồng Anh
11 tháng 11 2018 lúc 19:16

1. 

….., ngày …. tháng… năm….

Lan thân mến!

Lâu rồi mình và bạn không gặp nhau. Mình viết thư này để hỏi thăm sức khoẻ và kể cho Lan nghe về một ước mơ của mình.

Lan ơi! Dạo này gia đình bạn và bạn có khoẻ không? Tình hình học tập của bạn ra sao? Gia đình mình vẫn khoẻ. Kết quả học tập của mình vẫn tốt. Ước mơ của mình là trở thành bác sỹ. Mình muốn là bác sỹ vì năm ngoái, mình bị ngã gãy tay. Mẹ mình liền đưa mình đến bệnh viện. Bác sỹ chăm sóc mình là cô Ngân. Cô chăm sóc mình tận tình và chu đáo lắm. Hôm đó mẹ mình mới hỏi: “Sau này lớn lên con sẽ làm nghề gì?”. Mình nghĩ tới cảnh cô Ngân làm việc, chăm sóc bệnh nhân nên trả lời ngay: Con muốn làm bác sỹ giống cô Ngân, mẹ ạ!”. Mẹ mình mỉm cười, mình biết mẹ đã hiểu về ước mơ của mình. Mình nghĩ sau này muốn trở thành bác sỹ giỏi thì phải cố gắng trong mọi lĩnh vực.

Thôi! Thư cũng đã dài và điều mình muốn cho bạn biết cũng nói rồi! Mình dừng bút ở đây nhé. Sau này Lan có ước mơ nào thì kể cho mình nghe nhé! Chúc Lan khoẻ, học hành tiến bộ. Tạm biệt bạn thân của tớ!

Bạn thân của Lan

Trâm

Nguyễn Thị Hồng Anh
11 tháng 11 2018 lúc 19:21

2.

Ngọc Lan thân!

Hà Nội, ngày.....tháng.......năm

Mùa xuân đã thay áo, rồi mùa hạ qua đi… và cứ thế thời gian cứ lẳng lặng trôi đi. Một năm rồi phải không Như? Vậy mà chúng mình vẫn xa nhau biền biệt, chưa một lần gặp lại. Mình ao ước có một ngày nào đó Lan sẽ có mặt ở Thành phố ven sông Tiền này, lúc ấy sẽ vui biết chừng nào! Còn bây giờ chúng mình đành gặp nhau trên cánh thư ngắn ngủi này vậy.

Lan ơi! Cậu có khỏe không? Thành phố Vũng Tàu của cậu có gì vui kể cho mình nghe với nhé! Thư này mình muôn trao đổi với cậu một chuyện vô cùng quan trọng. Nghe xong, cậu mong hãy góp ý cho mình. Tuần vừa rồi, trường mình tổ chức một chuyên xe đưa những học sinh đạt thành tích học tập xuất sắc đến thăm một trại thương binh cách thành phố Mỹ Tho chừng hai mươi cây số. Sau chuyên đi ấy trở về, trong mình xuất hiện ước mơ trở thành bác sĩ và sẽ xin về ngay trại thương binh này công tác. Lan biết không? Mình đã phải rơi nước mắt trước, tình cảnh của các bệnh nhân – các chú ấy cũng bằng tuổi bố mình ấy – bị nhiễm chất độc màu da cam. Sức khỏe các chú ấy mỗi ngày mỗi yếu đi. Nhìn cảnh ấy, mình không cầm được nước mắt. Các chú ấy đã hy sinh quá nhiều rồi, hy sinh cho tương lai đất nước, cho chính chúng ta hôm nay đấy, phải không Lan? Bởi vậy mà sau chuyên đi ấy, mình quyết tâm sẽ đi vào ngành y, góp một phần công sức và tình cảm nhỏ bé của mình xoa dịu nỗi đau cho các chú ấy. Ước mơ của mình thê đấy. Lan hãy góp ý cho mình nhé!

Mình sẽ tạm dừng bút đây và lời mình muốn nhắn với cậu mình cũng nói rồi.  Chúc Lan và gia đình vui khỏe! Nhớ hồi âm cho mình nhé.

Bạn thân của Ngọc Lan

Bích Trâm

datcoder
Xem chi tiết
Nguyễn  Việt Dũng
13 tháng 10 2023 lúc 16:09

1.
Em đã đọc, đã nghe một số câu chuyện nói về lòng trung thực hoặc lòng nhân hậu như: Sự tích hồ Ba Bể, Người ăn xin,... 
2. 

1. Mở bài:

Tên truyện: Người ăn xin

Nhân vật: cậu bé và người ăn xi

2. Thân bài:

Cụ ăn xin co ro đưa bàn tay xin cậu giúp đỡ

Cậu bé muốn giúp cụ nhưng trong người không có gì cả

Cậu bé đành nắm lấy bàn tay xin lỗi cụ

Cụ già cảm ơn trong nỗi xúc động

3. Kết bài:

Chú bé và ông lão đều nhận được điều gì đó từ nhau.

Câu chuyện hết sức xúc động và có ý nghĩa giúp chúng ta thấy được tình yêu thương con người luôn quanh ta.

Ngô Ngọc Huyền
Xem chi tiết
Trần Bảo Minh Thư
3 tháng 12 2021 lúc 20:28

Mấy hôm, trời rét căm căm. Các nhà trong xóm đóng cửa kín mít để tránh gió. Trên đường, chỉ có lác đác người qua lại. Trời sáng dần, gió thổi lạnh buốt, mưa rơi rả rích.

Hôm đó, em ra máy nước rửa rau xà lách. Em mặc áo ấm và khoác áo mưa. ở máy bên kia, bà cụ Loan đang hứng nước. Bà chỉ mặc phong phanh. Mưa và gió lạnh tê tái làm bà run lẩy bẩy. Khi hứng nước xong định ra về, bà ngã xuống. Bà cố tựa vào tường, mắt nhìn em như cầu cứu. Em hoảng hốt vội chạy ra đỡ bà dậy. Nhìn khuôn mặt tái nhợt, em biết bà bị lạnh cóng. Em dìu bà về nhà. Căn nhà tồi tàn, chẳng có nhiều đồ đạc: một cái tủ và một cái giường đơn. Em đỡ cụ lên giường và về gọi bà nội em. Bà em rất thạo về các môn thuốc thông thường. Nghe em nói, bà em tất tả chạy sang nhà bà Loan.

Sau vài phút xem xét, bà em nói:

- Bà cụ bị cảm lạnh. Bây giờ cháu đi nhóm lửa sưởi ấm cho cụ đi.

Bà em chạy về nhà lấy một cái áo len của mình thay vào chỗ áo ướt của cụ Loan. Bà đắp chăn cho cụ và lại về lấy mấy thứ cần thiết sang xoa bóp cho cụ Loan. Sau đó, bà em cho cụ uống thêm mấy viên thuốc cảm.

Mười phút sau, bà cụ Loan hết run. Người cụ ấm dần và bà cụ từ từ mở mắt. Cụ không ngồi dậy được mà chỉ nhìn em và bà nội với đôi mắt biết ơn.

Bà em nói:

- Chiều, bà sẽ khỏi. Bây giờ, bà ngủ đi cho khoẻ.

Bà em kéo chăn đắp kín ngực cho bà cụ và bảo em:

- Cháu ra máy nước mang rau về. Thỉnh thoảng, bà cháu ta sẽ sang xem xét tình hình bà cụ.

Đến chiều, mưa chỉ còn tí tách. Cô Hoa, con gái bà cụ đạp xe đến. Cô rất xúc động khi biết chuyện xảy ra.

Cô nói với bà em:

- Cháu cảm ơn cô nhiều, nếu không có cô và cháu Phương thì không biết mẹ cháu sẽ ra sao!

Cô Hoa ở lại để chăm sóc mẹ.

Em thủ thỉ:

- Bà ơi! Bà tốt với cụ Loan nhỉ?

Bà vuốt tóc em cười hiền hậu:

- Thương người như thể thương thân mà cháu!

Khách vãng lai đã xóa
Trần Lê Minh
Xem chi tiết
nthv_.
26 tháng 9 2021 lúc 15:44

Tham khảo:

...., ngày....tháng....năm...

Gửi ông thân yêu của cháu!

Ông ạ, từ lâu cháu đã muốn nói rằng cháu rất yêu ông và tự hào về tay nghề làm gốm của ông lắm. Ông đã cho cháu biết rằng những chiếc bình, chiếc bát lại có thể nghệ thuật và xinh đẹp đến vậy, rằng những nghệ nhân làm gốm đã bỏ biết bao tâm tư, tình cảm vào các tác phẩm của mình. Điều đó làm cháu cảm thấy thêm yêu những chiếc đĩa, chiếc cốc... vì thấy chúng thật gần gũi, chúng được bàn tay ông chăm sóc, giống như cháu vậy. Cháu hứa sẽ giữ gìn chúng thật cẩn thật và nâng niu chúng như những đứa con tinh thần của mình. Và cháu rằng: sau này lớn lên cháu sẽ trở thành một người làm gốm tài giỏi giống như ông.

Quốc Bảo Phạm
Xem chi tiết
Đoàn Nguyễn
1 tháng 10 2021 lúc 21:13

...., ngày....tháng....năm...

Gửi ông thân yêu của cháu!

Ông ạ, từ lâu cháu đã muốn nói rằng cháu rất yêu ông và tự hào về tay nghề làm gốm của ông lắm. Ông đã cho cháu biết rằng những chiếc bình, chiếc bát lại có thể nghệ thuật và xinh đẹp đến vậy, rằng những nghệ nhân làm gốm đã bỏ biết bao tâm tư, tình cảm vào các tác phẩm của mình. Điều đó làm cháu cảm thấy thêm yêu những chiếc đĩa, chiếc cốc... vì thấy chúng thật gần gũi, chúng được bàn tay ông chăm sóc, giống như cháu vậy. Cháu hứa sẽ giữ gìn chúng thật cẩn thật và nâng niu chúng như những đứa con tinh thần của mình. Và cháu rằng: sau này lớn lên cháu sẽ trở thành một người làm gốm tài giỏi giống như ông.

                                                                     ...., ngày....tháng....năm...

Gửi mẹ thân yêu!

Mẹ à! Thời gian qua con cảm thấy rất tự hào về truyền thống yêu nước của gia đình mình, ông nội, ông ngoại đều là những người có công với cách mạng được tặng nhiều bằng khen của chủ tịch nước. Ông là người góp công sức, mồ hôi để xây dựng và bảo vệ nền độc lập mà chúng con được hưởng bây giờ. Con sẽ cố gắng học tập để tiếp nối truyền thống của gia đình.

                                                                             Con của mẹ

                                                                             ....................

Quy Xuan
Xem chi tiết
Phạm Trung Hiếu
7 tháng 11 2021 lúc 21:07

− Lòng thg ng : + Lá lành đùm lá rách . + Một con ngữa đau cả tàu bỏ cỏ . − ---Tính trung thức và tự trọng : + Ăn ngay nói thẳng . + Giấy rách phải giữ lấy lề − Ước mơ của con người : + Ước mơ ko mua đc bằng tiền mà chỉ mua đc bằng trí tuệ. + Một cái đầu đầy nỗi run sợ sẽ ko còn chỗ trống cho các ước mơ .

Kudo Shinichi AKIRA^_^
7 tháng 11 2021 lúc 21:07

- lòng thương người ;

Thương người như thể thương thân

          Bầu ơi thương lấy bí cùng

Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn

lòng trung thực và tự trọng 

Cây ngay không sợ chết đứng

Giấy rách phải giữ lấy lề

ước mơ của con người\

1. Cá không rời được sông nước. Trái tim không thể không mơ ước.

2. Làm tâm hồn mất mong ước chẳng khác gì làm trái đất mất bầu khí quyển.

Nguyễn Ngọc Khánh Huyền
7 tháng 11 2021 lúc 21:10

a, Thương người như thể thương thân, Chị ngã em nâng
b, Giấy rách phải giữ lấy lề, Cây ngay không sợ chết đứng.
c, Mình chịu:<

nguyen thị thuy nga
Xem chi tiết
Songoku Sky Fc11
22 tháng 11 2017 lúc 18:11

- Danh dự quý hơn tiền bạc. 
- Đói miếng hơn tiếng đời. 
- Được tiếng còn hơn được miếng. 
- Ăn một miếng tiếng một đời. 
- Áo rách cốt cách người thương. 

Trương Lan Anh
22 tháng 11 2017 lúc 18:16

1.Đói cho sạch , rách cho thơm

2. Chết vinh còn hơn sống nhục

3. Giấy rách phải giữ lấy lề

4. Ăn có mời , làm có khiến

5.Vô công bất hưởng lợi

bà nội đây
22 tháng 11 2017 lúc 19:03

1.cây ngay không sợ chết đứng 

2.Nói thật thì mất lòng 

3.Ăn ngay nói thật mọi tật mọi lòng 

4.Đời loạn mới biết toi trung 

5.Thẳng mực thì đau lòng gỗ 

Châu Nguyễn
Xem chi tiết
Nguyen Thi Mai
16 tháng 9 2016 lúc 19:52

1.

- Biểu hiện của việc làm đó là lòng nhân đạo, tình nhân ái giữa con người với con người.
- Giúp người bệnh lạc quan yêu đời hơn.

2.

- Trung thực: 
+ Không quay cóp
+ Nhặt được của rơi trả lại người mất
- Thiếu trung thực: 
+ Mở vở khi làm kiểm tra
+ Lấy đồ dùng của người khác

+ Không nhận lỗi khi mình mắc khuyết điểm

Nguyen Thi Mai
16 tháng 9 2016 lúc 19:54

3)

- Với cha mẹ thầy cô: 
+ Ngay thẳng, thật thà, không gian dối trong kiểm tra, không dối trá
+ Dũng cảm nhận khuyết điểm
+ Phê bình người có lỗi

4) 

 - Đói cho sạch, rách cho thơm 
- Cây ngay không sợ chết đứng 
- Thẳng như ruột ngựa 

- Ăn ngay nói thẳng.

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
17 tháng 9 2018 lúc 17:01

Viết một bức thư ngắn cho bạn hoặc người thân kể về việc học tập của em trong học kỳ 1 vừa qua.

Gợi ý:

   + Em định viết thư gửi ai? (Ví dụ: Viết gửi cho ông nội hoặc bà nội)

   + Dòng đầu thư em sẽ viết thế nào? Em xưng hô như thế nào để thể hiện sự kính trọng và yêu quý? (Ví dụ: ông nội (bà nội) yêu quý của con!)

   + Trong phần nội dung, em sẽ hỏi thăm ông (bà) điều gì, báo tin (kể) cho ông (bà) biết điều gì? (Hỏi thăm sức khỏe ông (bà); kể về kết quả học tập của em; kể cho ông (bà) tin mừng của gia đình em;…)

   + Cuối thư: Em chúc ông (bà) mạnh khoẻ, vui vẻ,…

   + Em hứa cố gắng chăm học, chăm làm,… đế ông (bà) vui. Hứa đến hè về thăm ông (bà)…

* Tinh cảm trong thư phải chân thành, đúng mực, không giả tạo, khách sáo.)