Nội dung đoạn trích cho em hiểu được những gì về bối cảnh xã hội – văn hóa Pháp thời bấy giờ?
6. Nội dung đoạn trích cho em hiểu được những gì về bối cảnh xã hội – văn hóa Pháp thời bấy giờ?
Tham khảo nè!!!
- Nội dung đoạn trích đã tái hiện lại bối cảnh xã hội – văn hóa Pháp thời bấy giờ một cách chân thực về góc khuất của con người cùng khổ đói khát, bế tắc dưới quyền cai trị của nhà vua Na-pô-lê-ông I. Thông qua nhân vật Phăng-tin đã dám hy sinh tất cả, sẵn sàng nuôi đứa con bị bỏ rơi, nhà văn đã thành công nổi bật vẻ đẹp của một người mẹ và cái bóng của lý tưởng đẹp trong một xã hội vô cảm.
Câu chuyện diễn ra trong bối cảnh xã hội như thế nào? Bối cảnh ấy giúp em hiểu rõ hơn điều gì về nội dung và ý nghĩa của truyện?
Tác giả kể về nhân vật “tôi” trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Nhân vật tôi hiện lên có một điều kiện cuộc sống rất tốt, nhưng chính cái sự tham lam quan tâm vật chất này đã khiến cho nhân vật tôi có những việc làm thiếu trong sạch. Anh ta đã vô tình hại cô em họ mà không hề hay biết. Khi một lần nữa về quê, anh ta mới biết người mình hại là ai. Sống trong cái xã hội mà thực dân Pháp chiếm đóng, con người cũng dần bị tha hóa theo. Nhà văn Trang Thế Hy, đã khắc họa chân dung của những con người trong chiến tranh khốc liệt. Làm nổi bật hai mặt trái giữa những cái xấu, cái tốt trong tính cách của con người. Cái thứ ánh sáng giản đơn ở miền quê ngoại giống như là thứ ánh sáng soi rọi tâm hồn của mỗi người con quê hương.
7. Câu chuyện diễn ra trong bối cảnh xã hội như thế nào? Bối cảnh ấy giúp em hiểu rõ hơn điều gì về nội dung và ý nghĩa của truyện?
Tham khảo!
Tác giả kể về nhân vật “tôi” trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Nhân vật tôi hiện lên có một điều kiện cuộc sống rất tốt, nhưng chính cái sự tham lam quan tâm vật chất này đã khiến cho nhân vật tôi có những việc làm thiếu trong sạch. Anh ta đã vô tình hại cô em họ mà không hề hay biết. Khi một lần nữa về quê, anh ta mới biết người mình hại là ai.
Sống trong cái xã hội mà thực dân Pháp chiếm đóng, con người cũng dần bị tha hóa theo. Nhà văn Trang Thế Hy, đã khắc họa chân dung của những con người trong chiến tranh khốc liệt. Làm nổi bật hai mặt trái giữa những cái xấu, cái tốt trong tính cách của con người. Cái thứ ánh sáng giản đơn ở miền quê ngoại giống như là thứ ánh sáng soi rọi tâm hồn của mỗi người con quê hương.
Từ nội dung đoạn trích cùng với những hiểu biết xã hội, hãy viết một đoạn văn (khoảng 2/3 trang giấy thi) trình bày suy nghĩ của em về nhận định: “Ăn mặc ra sao cũng phải phù hợp với hoàn cảnh riêng của bản thân và hoàn cảnh chung nơi công cộng hay toàn xã hội”.
Qua đoạn trích Tức nước vỡ bờ và truyện ngắn Lão Hạc em hiểu gì về tình cảnh người nông dân và xã hội đương thời.
Tham khảo:
Từ đoạn trích Tức nước vờ bờ và truyện ngắn Lão Hạc, người đọc thấy được tình cảnh túng quẫn, nghèo khổ cùng đường của tầng lớp nông bần cùng trong xã hội thực dân nửa phong kiến. ... Ở Tức nước vỡ bờ là sự nhẫn nhịn sự hi sinh vì chồng con và cũng là sức mạnh phản kháng của con người khi bị đẩy đến bước đường cùng.
1. Qua đoạn trích tức nước vỡ bờ em thấy nhà văn có thái độ như thế nào đối với những người nông dân trong xã hội lúc bấy giờ.
2. Hãy giải thích nhan đề đoạn trích tức nước vỡ bờ.
3. Qua văn bản em có cảm nhận gì về chị Dậu.
Từ nội dung của đoạn trích trên kết hợp với những hiểu biết xã hội, em hãy viết đoạn văn khoảng 2/3 trang giấy thi trình bày suy nghĩ về chủ đề "Lời cảm ơn giữa những ngày chống dịch COVID-19"
1, Vì sao lão Hạc lại chọn cái chết trong khi vẫn còn tiền và mảnh vườn? Trong nhiều cái để kết thúc cuộc đời tại sao lão Hạc lại dùng bả chó.
2, Qua tác phẩm lão Hạc và đoạn trích Tức nước vỡ bờ em hiểu gì về hoàn cảnh nông dân trong xã hội thực phong kiến lúc bấy giờ. Em thấy được những vẻ đẹp gì của người nông dân.
lão hạc chọn chết vì ông sống thì ông sẽ khổ vì
ông tự dằn vặt mk vì bán cho
ông bị người khác làm phiền vì con mảnh vườn
lão hắc dùng ba cho vì ông tự coi mk là đồng loại của vàng ,chết như cách chết của vàng để đến lời trả ơn cho nó
em mới hc lớp 6 nên làm đc có vậy
có gì sai anh chị thông cảm và sửa cho ạ
chỉ có thể xem phim làng vũ đại ngày ấy
vi trong phim co nhăn vặt lão hạc và một số suy nghĩ hay
1.
- Lão Hạc chọn cái chết trong khi vẫn còn tiền và mảnh vườn vì:
+ Lão luôn day dứt vì làm cha mà không đủ tiền cưới vợ được cho con, khiến đứa con phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su.
+ Lão còn day dứt vì vốn coi cậu Vàng như người bạn, như người thân. Nhưng cuối cùng cũng dứt ruột đành lòng bán con chó đi vì không còn đủ tiền nuôi nó và bản thân mình nữa. Ông muốn dành dụm số tiền ít ỏi ấy để về trao cho đứa con trai.
+ Lão Hạc là người có lòng tự trọng cao nên nhất quyết không muốn trông cậy, dựa dẫm vào bà con hàng xóm láng giềng. (giống như việc vợ của ông giáo thường hằn học mỗi khi ông giáo có ý giúp đỡ lão Hạc, Thị nghĩ nhà mình đã quá nghèo khổ rồi, lão có tiền mà không tiêu thì cho lão chết)
- Trong nhiều cách kết thúc cuộc đời, lão Hạc dùng bả chó vì lão ân hận vì đã làm việc không phải với người bạn mà lão trân trọng - bán cậu Vàng cho người ta giết thịt. Nên lão chọn cái chết đầy đau đớn và khiến người khác có thể hiểu lầm. (chính ông giáo cũng hiểu lầm là lão Hạc lại theo gót Binh Tư, dùng bả chó để bắt trộm và giết thịt chó nhà hàng xóm)
2.
- Hoàn cảnh của người nông dân trong xã hội cũ là phải chịu cảnh: một cổ nhiều tròng. Người nông dân nghèo khổ không có tiền, không có tài sản nhưng luôn bị bòn rút (chị Dậu phải lo tiền 2 suất sưu: chồng và em chồng) hay bị đối xử bất công, bị dồn đẩy vào con đường cùng không lối thoát (lão Hạc nghèo không cưới vợ được cho con, quyết không tiêu vào tiền dành dụm cho con nên mới chọn cái chết để chấm dứt mọi nỗi khổ),...
- Trong hoàn cảnh ấy người nông dân vẫn ngời sáng lên những phẩm chất đáng quý:
+ Lòng tự trọng cao (không muốn nhờ vả, không muốn trở nên tha hóa,...)
+ Giàu tình nghĩa (ân hận vì trót lừa con chó, yêu chồng thương con,...)
+ Sức sống tiềm tàng, tinh thần phản kháng mạnh mẽ.
Xác định những câu văn cho thấy tác giả đã liên hệ với bối cảnh văn hóa, xã hội để hiểu câu thơ sâu sắc hơn.
Câu văn cho thấy tác giả đã liên hệ bối cảnh văn hóa là:
- Trong chữ Hán, chữ "đế" và chữ "vương" đều dịch là "vua", đều là đại diện cho nước cho dân. Tuy nhiên "đế" bao giờ cũng cao hơn "vương".
- Trong xã hội phong kiến Trung Hoa thường tồn tại vị hoàng đế có uy quyền tuyệt đối trong một triều đại chính thống, còn lại người đứng đầu các nước nhỏ yếu bốn phương nếu quy phục sẽ được phong vương.
- Tại Việt Nam dưới thời Bắc thuộc, ngay cả thủ lĩnh các cuộc khởi nghĩa cũng chỉ gắn với chữ "vương" như "Trưng Nữ Vương" (Trưng Trắc - Trưng Nhị), "Triệu Việt Vương" (Triệu Quang Phục), Bố Cái Đại Vương (Phùng Hưng), "Tiền Ngô Vương" (Ngô Quyền).