đời sao chán thế này,a cx xa lánh tôi ai có thể kb và tâm sự cùng tôi ko
Trên đời này tôi chỉ biết
Tự do là tất cả
Tuy tiền bạc và danh vọng rất quan trọng
Nhưng tôi ko quan tâm tới điều đó
Tôi chỉ qua tâm tới tự do
Tuy tiền và danh vọng rất khó để tạo ra
nhưng cuộc đời tôi
chỉ gắn liền hai từ " Tự do "
Tôi ko quan tâm tới lời nói xấu của người khác
Tôi là người tốt
Tôi ko muốn lm người khác tổn thương
Nhất là bạn
Nhưng trên đời này ko có ai có thể chịu đựng đc tất cả
Tôi cx vậy
Tôi ko cần một tình bạn giả dối
tôi chỉ cần một tình bạn thật sự
Một người bạn quan tâm tới người khác
chỉ cần điều đó là đủ
trên đời này ko có gì bằng tình bạn
Ko có từ ngữ nào có thể diễn tả đc sự bao la của tình bạn
Đại dương này ko thể sánh vs tình bạn
Tình bạn là tất cả!!!
Xin đừng ném đá nếu thấy ko hay thì đừng nói gì cả
ko còn mùa đông thì trái đất sẽ như thế nào ? nếu câu trả lời giống nhau mik ko tick câu trả lời sau đâu nha . lưu ý đây là vấn đề hoàn toàn có liên quan tới việc học ( cụ thể là môn ngữ văn có 1 đề bài là tự sáng tác 1 câu truyện có cây bàng , mẹ đta , tiên xuân và lão già mùa đông . chác các bn thi HSG sẽ biết đề này ) mik có ý tưởng rằng lão gì mùa đông sẽ là người tốt ( bộc lỗ hết cảm xúc tâm tư khi bị cảm thế giới xa lánh nó như thế nào ? VD ai sinh ra cx muốn đc đẹp và muốn đc yêu quý như cô , tiên xuân ạ , nhưng mẹ thiên nhiên đã ko hề công bằng với tôi , tôi cx muốn đc hòa vào không khí tươi vui ấy , tôi cx muốn có bạn nhưng chỉ tiếc là hơi thở của tôi quá lạnh lẽo và mỗi khi tôi định chạm vào ai đó thì hóa ra tôi lại đang lm hại người đó .......) sau đó khi lão già mùa đông ko còn xuất hiện thì mọi vật mới hiểu ra giá trị của mùa đông nhưng mà vốn hiểu biết của mik còn hạn hẹp quá , ko biết chuyên j sẽ xảy ra nếu thế giới thiếu màu đông
mn giúp mik nha
cảm ơn
chẳng biết từ bao giờ cậu và tôi lại xuất hiện một khoảng cách xa đến thế... chẳng thể nối lại được dù là bạn bè... cậu bơ tôi đi...dần dần chở nên lạnh nhạt... kiểu như không muốn lại gần....không muốn tiếp xúc với tôi....kiểu như khinh tôi vậy....tôi có cảm giác như mình bị cô lập....bị xa lánh.....cảm thấy buồn....chán nản vì điều đó....cậu hiểu không vậy.cẬu chẳnG bao giờ hiểu đc cái cảm giác đó của tôi.#A#
Những điều tôi nói sau đây có thể tôi đã phạm nội quy, nếu ai thích đăng nội quy thì cứ đăng, tôi ko quan tâm, tôi chỉ muốn nói những gì tôi muốn noi, thế thôi.
Những điều tốt đẹp đến với ai tin tưởng, những điều tốt hơn đến với ai kiên nhẫn và… những điều tốt nhất chỉ đến với người không bỏ cuộc. Chính vì vậy tôi quyết tâm trở thành CTV ở nick chính này : https://olm.vn/thanhvien/dangxuantuan123
Có thể các bạn đã đạt CTV sẽ cười nhạo mình nhưng mình ko quan tâm, sự nỗ lực của mình sẽ đạt hiểu quả sớm thôi
Có ai kb với tôi ko ? Chán quá ! Tôi là boy
Cho hỏi ở đây có ai chơi Minecraft ko, có thì kb(tôi gửi lời mời).Mà đừng có ai tung mấy cái luật ra nữa,tôi biết rồi,chán quá nên hỏi tí,thế thôi.
tôi nè tôi chơi rùi.phải đó có mấy bạn cứ tung mấy cái luật ra làm gì ko bít có luật từ khi vô rùi bạn nhỉ
ai kb vs tôi đi chat vs tôi chán quá tớ trong team CT nghĩa là có tâm
tui kb với ông rồi đấy
copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quá
Cơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.
Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta ai cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc khi được ở bên người bạn mà tôi quý mến nhất. Thế nhưng mà giờ đây tôi đã làm cho người ấy ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu rồi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé bỏng nhỏ nhắn. Tình bạn của tôi bắt đầu từ lúc trên đường đến trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiều điều. Dáng người nhỏ bé, mái tóc dài thế mà phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong khi tuổi của cô bé ấy là phải cắp sách đến trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô bé ấy lại là người đầu tiên dạy cho tôi biết cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời gian, ăn cùng ăn, vui cùng vui.... Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hẹn nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng mà người bạn ấy lại thất hứa với tôi, hôm sau cô ấy đến xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko nghe lời giải thích từ cô ấy. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài ngày sau tôi nhận được tin, có một cô gái bán vé số đã qua đời vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước khi mất cô bé ấy cứ luôn miệng tha lỗi cho tớ đi mà! Nghe tớ.. giải thích một lần đi.. đừng giận tớ nha.... Chỉ vì lý do thế cơ đấy mà tôi làm cho ngừơi bạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ mà tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô ấy chỉ đi đến một nơi thật xa thật xa thôi cô ấy chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? tại sao bạn nằm đó lặng thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy đùa giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? không có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc sống phức tạp, ai là người sẽ chìa tay ra giúp tôi những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Tại sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao đến thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa rồi. Tớ rất muốn đc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn mà tớ yêu thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ....
Tớ hứa với cậu tớ sẽ vượt qua mọi vấp ngã của cuộc đời, tớ sẽ sống thay cả phần của cậu.
Đối với tớ, bạn vẫn là bạn, tình bạn của chúng ta sẽ tồn tại mãi dẫu nhân gian muôn màu đổi thay
sửa lại một chút thì truyền cảm hơn
nhưng cx hay
Đằng sau những nụ cười của tôi là bao nhiêu những niềm đau,bao nhiều tổn thương.Khi đi hk tôi chơi vs bn bè thì rất vui nhưng niềm vui đấy có ai hiểu rằng thật sự tôi có vui ko ? Tôi đang cố gằng cười tươi bên bn bè nhưng chỉ cần tôi nhìn thấy a ấy thì tôi thay đổi ngay tức thời lại trở về vs khuân mặt lạnh lùng.Những ng bn tôi thấy lạ và nghĩ tôi giận các bn ấy nhưng ko tôi ko giận.Vào kì thi giữa kì,khi tôi đi xem số báo danh và rất hoảng khi nhìn thấy tên a ấy,tôi ko nghĩ nhà trg lại sếp lớp 6,7,8 ngồi cùng nhau. Rồi hôm thi cx đến tôi bước vào phòng thi lần nay ko như những lần trc . Những lần trc tôi cảm thấy tự tin và vui nhưng lần này thi ko tôi bước vào phòng thi vs khuôn mặt lạnh lùng đơn giản vì tôi ko thick cùng phòng vs a ấy.Tại sao ng yêu tôi thì tôi ko yêu tôi lại yêu ng ko yêu tôi quá thật lòng.Tim tôi đã có 1 vết sẹo cx chưa lành lặn thì lại có 1 vết sẹo khác đau hơn rất nhiều.Đúng thật " Có những vết cắt tuy đã chữa lành nhưng vẫn để lại sẹo.Có những ký ức tuy đã xóa mờ nhưng mãi là nỗi đau." Tôi cx nghĩ " Anh, em biết em yêu anh. Nhưng em cũng biết, thế giới của anh không có em. Em chỉ có thể đứng cạnh nỗi đau và đứng sau hạnh phúc của anh " Tôi chỉ muốn quên đi a ấy nhưng ko thể.Vậy mà bn bè tôi còn nói tôi mạnh mẽ nhưng ko tôi rất yêu đuối. Đến cả 1 cuộc nói truyện trực tiếp cùng a ấy ma tôi còn ko đỉ can đảm. Đối diện vs a ấy đã ko đủ r nói j đến nói truyện trực tiếp
__________________________________________CẠN LỜI________________________________________________________