https://www.google.com.vn/url?sa=i&rct=j&q=&esrc=s&source=images&cd=&ved=0ahUKEwiNpaX7nfbVAhXMKJQKHeVQDZQQjRwIBw&url=http%3A%2F%2Fvil
anh tìm trên mạng đi
"Báo cáo sai phạm" là xong luôn
Vì mấy bạn đăng câu hỏi ko liên quan đến Toán
https://www.google.com.vn/url?sa=i&rct=j&q=&esrc=s&source=images&cd=&ved=0ahUKEwiNpaX7nfbVAhXMKJQKHeVQDZQQjRwIBw&url=http%3A%2F%2Fvil
anh tìm trên mạng đi
"Báo cáo sai phạm" là xong luôn
Vì mấy bạn đăng câu hỏi ko liên quan đến Toán
Ai kb ko ? Tôi lên lớp 2
Anna và Kaitlyn là hai cô bạn thân nhất của tôi, nhưng không hiểu vì sai từ lúc mới gặp mặt, Anna đã có vẻ không thích Kaitlyn, luôn tỏ ý phớt lờ cô ấy. Anna, tôi và Kaitlyn đều nằm trong ban nhạc của trường, và Anna được chọn để hát phần lớn các bài solo và còn giành được suất đóng vai chính trong các vở kịch lớn. Anna cũng là một trong những học sinh giỏi nhất của trường tôi. Đúng là một cô gái tài năng. Tôi thực sự vui mừng cho cô bạn của mình, nhưng Kaitlyn thì không như vậy, con bé tỏ ra ghen tị và tức tối.
Một ngày tôi, Anna và Kaitlyn cùng ra phòng thể dục ở trường để giải quyết xích mích giữa hai đứa nó. Tuy nhiên, Anna lại làm như chẳng có chuyện gì khi hỏi:
“Giải quyết chuyện gì cơ? Có gì đâu mà phải giải quyết giữa chúng ta?”.
Điều đó làm Kaitlyn tức điên lên. Anna vẫn làm ra vẻ ngây thơ hỏi:
“Cậu sao thế? Tớ làm gì khiến cậu bực à?”
Điều đó càng khiến Kaitlyn sôi máu. Kaitlyn rút ra con dao nhỏ trong túi quần và lao đến Anna, mặc cho tôi cố ngăn cản và giữ nó lại, mặc cho Anna kêu gào: “Đừng mà! Tớ đã làm gì sai chứ?”.
Tôi đã cố gắng kéo Kaitlyn lại nhưng vô ích, con bé khỏe quá, nó dùng con dao khứa sâu vào cổ Anna rồi lầm bầm:
“Giờ thì mày sẽ không thể hát và diễn kịch nữa rồi”.
Dứt lời, Kaitlyn quay sang nhìn tôi, và tôi chỉ còn cách chạy thục mạng về nhà, bỏ xa con nhỏ ở đằng sau.
Về đến nhà, tôi lao vào nhà tắm, giũ sạch những vết máu dính trên áo tôi, nhưng vết máu còn sót lại của Anna… Thế rồi tôi tự trấn tĩnh mình trong gương rằng tôi sẽ không sao, Anna sẽ không sao cả. Tôi nhìn vào tấm gương trong phòng ngủ thì mới phát hiện Kaitlyn đã xuất hiện từ khi nào, đang đứng sừng sững nhìn tôi và nở một nụ cười quỷ quyệt.…
Một lúc sau, xe cảnh sát xuất hiện, họ xông vào nhà tôi và áp giải tôi đi. Tại sao cảnh sát lại bắt nhân vật tôi?
tôi sinh ra trong đêm trăng sáng ,tôi nằm đó trên thảm cỏ xanh ngắt ,tôi giống như viên ngọc sáng lấp lánh , tôi là cháu của những đám mây . hỏi tôi là ?
ai trả lời được mình sẽ tk nhiều cho người đó
Một ông đến gặp bác sĩ tâm lý:
- Nào, ông bị làm sao? - Bác sĩ hỏi.
- Thưa bác sĩ, tôi thường xuyên có cảm giác ai đó theo dõi mình.
- Việc này xuất hiện lâu chưa?
- Kể từ khi tôi trốn khỏi nhà tù.
mình cũng thấy thế thật
ai cho tôi bt 1 lý do tôi kg làm j sao cx bị trừ điểm vậy ....
tự tay làm bài bài làm đúng chủ tick chẳng hỉu tại sao họ lại tick sai cho mik ...
có những người bạn mik mời làm bạn những có những lúc cx phải tự tay xóa tên bạn ý khỏi danh sách bạn bè của mik
134565+5677=....
có ai muốn kb với mk ko, mk chán quá
Hi,mn có ai online ko kb vs mik nha chán quá
19 + 63 = ?
Có ai tư vấn ny ko kb nha
(Lưu ý:Tư vấn chứ ko phải lm ny nha)
Các bạn có thể hỏi tôi 2 trong nhưng câu hỏi dưới đây:
1. Có người yêu chưa.
2. Cung hoàng đạo.
3. Tên người yêu.
4. Tên thật của tôi.
5. Sở Thích.
6. Mẫu con trai tôi thích.
Ai trả lời nhớ kb
Sự uyên bác của giáo sư
Đừng bao giờ nghĩ mình là uyên bác, là giỏi nhất, bất kỳ ai cũng có mặt giỏi của riêng mình.
Có một vị giáo sư nọ thuê một người chèo đò chở ông xuôi dòng sông.
Trên đường đi, để chứng minh sự thông minh và uyên bác của mình, vị giáo sư tìm đủ mọi cách thách đố người chèo đò.
Nhặt một viên đá ven bờ, ông hỏi :" Có bao giờ anh học môn Địa chất chưa?" Người lái đò nhìn ông ngại ngùng đáp :" Ơ... không". Thậm chí anh ta còn không hiểu từ Địa chất nghĩa là gì.
"Vậy thì tôi e rằng anh đã uổng phí một phần tư cuộc đời rồi" Vị giáo sư nói giọng trịch thượng. Anh lái đò cảm thấy mình thật ngu dốt nhưng vấn tiếp tục chèo đò.
Càng đi xa, dòng nước càng chảy xiết. Một lúc sau con người uyên bác kia thò tay vớt lên một chiếc lá trôi trên sông và hỏi : "Thế này, anh có biết gì về môn Thực vật học không?". Người lái đò lại một lần nữa tỏ ra bối rối:" Uhm.... không".
Vị giáo sư lắc đầu và chép miệng : "Chậc chậc, vậy là anh mất toi một nửa cuộc đời rồi còn gì" Ông ngoắc tay ra hiệu cho anh tiếp tục chèo. Khúc sông này khá gập ghềnh, sóng nước đập mạnh vào mạn thuyền khiến con thuyền nhỏ chao đi lắc lại.
Nhưng con người thông kim bác cổ kia không để ý điều này. Ông còn mải ngắm dãy núi trập trùng xa xa. Ông chỉ tay về hướng đó và hỏi :"Thế anh có biết gì về Địa lý không?" Cảm thấy mình thật thấp hèn và kém cỏi, người lái đò nuốt nỗi nhục vào trong lòng và trả lời :"Không".
Lúc này vị giáo sư đáng kính bèn phán :" Tôi cũng nghĩ thế, anh đã phí ba phần tư cuộc đời rồi"
Lúc này dòng sông trở nên hung tợn hơn với những con sóng cả. Người lái đò không thể giữ con thuyền nhỏ thăng bằng được nữa. Một con sóng lớn lật nhào chiếc thuyền lên một tảng đá lớn giữa dòng.
Hai người ngoi ngóp giữa dòng nước. Anh lái đò hỏi vị giáo sư :"Ông có biết bơi không?" Vị giáo sư run rẩy :" Kh..không"
"Thế thì ông đã mất cả cuộc đời rồi"