Tác giả bức thư suy nghĩ như thế nào về kết thúc không có hậu của truyện Chú lính chì dũng cảm? Em có đồng ý với điều đó không?
Tác giả bức thư đã bày tỏ tình cảm gì với nhân vật chú lính chì dũng cảm?
Tác giả bức thư muốn bày tỏ tình cảm yêu thương, trân trọng và cảm phục trước chú lĩnh chì dũng cảm.
Nhân vật chú lính chì dũng cảm đã gợi ra cho tác giả bức thư bài học gì?
Nhân vật chú lính chì dũng cảm đã gợi cho tác giả bức thư bài học về việc nhìn mọi thứ trong cuộc sống bằng con mắt thực tế và tìm cách giải quyết để có một thế giới tươi đẹp hơn.
tác giả đã nhận xét về kết thúc của truyện Thạch sanh - Truyện cổ tích thần kỳ tiêu biểu trong kho tàng truyện cổ dân gian Việt Nam như thế nào. Em có đồng tình với nhận xét này không. Helppppppppppppppppppp
tác giả đã nhận xét về kết thúc của truyện “Thạch sanh - Truyện cổ tích thần kỳ tiêu biểu trong kho tàng truyện cổ dân gian Việt Nam” như thế nào. Em có đồng tình với nhận xét này không.
Em hiểu như thế nào về đoạn kết của truyện (Tôi không trả lời mẹ... lòng nhân hậu của em con đấy)? Qua đó, em có cảm nghĩ như thế nào về nhân vật người anh/
Đoạn kết của truyện người anh cảm động, muốn khóc không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu “không phải con đâu”
- Đoạn kết người anh cảm thấy mình không xứng đáng đẹp như hình em gái vẽ.
- Người anh cảm động bởi vừa kịp nhận ra sự hồn nhiên, nhân hậu của cô em gái
=> Người anh vượt lên chính mình, nhìn thấy những thiếu hụt trong nhân cách và chính sự nhân hậu của cô em gái đã cảm hóa được sự yêu thương, hối lỗi của người anh.
Câu truyện “Chú lính chì dũng cảm” kể rằng: Sau khi chú lính chì đã trải qua cuộc phiêu lưu dưới nước thì một cậu bé đã ném chú lính chì vào lò sưởi để xem chú có vượt qua thử thách trong lửa hay không. Thật buồn, chú lính chì đã biến mất. Sáng hôm sau, chị đầu bếp đã nhìn thấy trong lò sưởi có một viên chì. Lời giải thích cho cậu bé biết vì sao chú lính chì biến mất và trong lò xuất hiện một viên chì :
A.
Vì khi bị ném vào lò sưởi, chú lính chì bị nóng chảy nên không còn nhìn thấy chú nữa. Sáng hôm sau, lò sưởi đã nguội, chì lỏng đã đông đặc lại thành một viên chì.
B.
Vì khi bị ném vào lò sưởi, chú lính chì đã lẫn với than trong lò nên không còn nhìn thấy chú nữa, chì nóng lên, dẻo hơn và tròn dần thành viên chì.
C.
Vì khi bị ném vào lò sưởi, chú lính chì không chịu được sức nóng nên nhảy ra khỏi lò và để tránh bị ném vào lò sưởi chú đã biến thành một viên chì.
D.
Vì khi bị ném vào lò sưởi, chú lính chì bị bốc hơi nên không còn nhìn thấy chú nữa, chì bay lên gặp lạnh đông đặc thành viên chì.
-Trong truyện ''Bức tranh của em gái tôi'' em hiểu thế nào về đoạn kết của truyện ''Tôi không trả lời mẹ ..... lòng nhân hậu của em con đấy''?Qua đó em có cảm nghĩ gì về nhân vật này
-Vì sao truyện lại được đặt tên là ''Bức tranh của em gái tôi''
Mọi người giúp mình với.Mình đang cần gấp
Câu 1 :
Đoạn kết của truyện đã giúp cho người anh xua đuổi được con rắn ghen tỵ trong trái tim mình. Đấy là sự hối lỗi rất chân thành, sâu sắc, nhân vật người anh vì vậy à trở nên dễ mến, tạo được mối thiện cảm trong lòng bạn đọc.
Đoạn kết có ý nghĩa giáo dục sâu sắc: nghệ thuật có sức lay động sâu xa đến tâm hồn con người, tâm hồn có thể cải tạo tâm hồn.
Câu 2 :
Bởi vì qua câu chuyện về người anh và cô em gái có tài hội họa, truyện còn cho thấy tình cảm trong sáng hồn nhiên và lòng nhân hậu của ngưởi em đã giúp cho anh nhận ra phần hạn chế ở chính mình. Truyện đã miêu tả tinh tế tâm lí nhân vật qua cách kể theo ngôi thứ nhất nên truyện được đặt tên là Bức tranh của em gái tôi.
~ Chúc bạn học tốt ~
Kết thúc truyện "Bức tranh của em gái tôi" người anh nghĩ : Nếu được nói với mẹ,tôi sẽ nói rằng "không phải con đâu,đấy là tấm lòng nhân hậu của em con đấy".Em hiểu gì về suy nghĩ ấy ?
người anh đã hiểu ra tấm lòng nhân hậu của người em đã vẽ nên bức tranh đó (anh trai tôi ) chứ không phải người anh.
Câu nói của người anh nói lên sự hối hận, ân hận về mình, nhận thấy tấm lòng nhân hậu của em gái đã dành cho mình.
kết thúc truyện ngắn ''bức tranh em gái tôi
người anh muốn nói''không phải con đâu đó là lòng nhân hậu của em con đó''
viết suy nghĩ của em khi nghe anh nói vậy
Câu ta đứng xem bức tranh của cô em gái với một tâm trạng đầy biến động. Thoạt đầu, cậu vô cùng ngạc nhiên và xúc động vì chẳng bao giờ nghĩ người trong bức tranh kia chính là cậu ta. Từ ngạc nhiên, người anh cảm thấy ngỡ ngàng vì người trong tranh kì diệu quá, đẹp hơn cả sức tưởng tượng của mình. Nhìn bức tranh, người anh hãnh diện vì mình có được một cô em gái vừa tài năng lại vừa có tâm hồn nhân hậu bao la. Nhưng cũng chính vào lúc ấy, góc khuất trong tâm hồn khiến người anh cũng vô cùng xấu hổ. Cậu đã có những lúc cư xử không đúng với cô em gái nhỏ. Cậu lại giận mình vì chẳng có một chút năng khiếu gì. Bao nhiêu những cảm giác xáo trộn trong lòng khiến người anh vừa ngất ngây lại vừa choáng váng. Đứng trước bức tranh của cô em gái, đứng trước phần tốt đẹp của mình, cái chưa toàn vẹn trong tâm hồn của người anh như bị thôi miên, thẫn thờ và im lặng. Đến cuối truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ờ trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái. Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được vẻ đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của cô em.
Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/viet-bai-doan-ngan-ke-lai-nhung-suy-nghi-cua-nguoi-anh-c33a1976.html#ixzz4FnhlmcKj
Bạn tham khảo đi
Nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, thấy sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người khác. Đó là một điều thật giản dị mà cao thượng.
Người anh trai dù không muốn, nhưng trước sự khẩn khoản cùa em gái, đã cùng gia đình đi nhận giải thưởng với em.
Câu ta đứng xem bức tranh của cô em gái với một tâm trạng đầy biến động. Thoạt đầu, cậu vô cùng ngạc nhiên và xúc động vì chẳng bao giờ nghĩ người trong bức tranh kia chính là cậu ta. Từ ngạc nhiên, người anh cảm thấy ngỡ ngàng vì người trong tranh kì diệu quá, đẹp hơn cả sức tưởng tượng của mình. Nhìn bức tranh, người anh hãnh diện vì mình có được một cô em gái vừa tài năng lại vừa có tâm hồn nhân hậu bao la. Nhưng cũng chính vào lúc ấy, góc khuất trong tâm hồn khiến người anh cũng vô cùng xấu hổ. Cậu đã có những lúc cư xử không đúng với cô em gái nhỏ. Cậu lại giận mình vì chẳng có một chút năng khiếu gì. Bao nhiêu những cảm giác xáo trộn trong lòng khiến người anh vừa ngất ngây lại vừa choáng váng. Đứng trước bức tranh của cô em gái, đứng trước phần tốt đẹp của mình, cái chưa toàn vẹn trong tâm hồn của người anh như bị thôi miên, thẫn thờ và im lặng. Đến cuối truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ờ trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái. Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được vẻ đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của cô em.
Nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, thấy sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người khác. Đó là một điều thật giản dị mà cao thượng.
Chúc bạn học tốt