Những từ ngữ “hung hăng”, “hống hách”, “ngu dại”, “ân hận” cho thấy nhân vật “tôi” có thái độ và đánh giá như thế nào về trải nghiệm sắp kể ra dưới đây?
Những từ ngữ “hung hăng”, “hống hách”, “ngu dại”, “ân hận” cho thấy nhân vật “tôi” có thái độ và đánh giá như thế nào về trải nghiệm sắp kể ra dưới đây?
Những từ ngữ trên cho thấy nhân vật có thái độ ân hận, hối lỗi và tự đánh giá đó là sự ngu ngốc, dại dột về những sự việc mình đã trải qua.
Chao ôi, có biết đâu rằng: hung hăng, hống hách láo chỉ tổ đem thân mà trả nợ những cử chỉ ngu dại của mình thôi. Tôi đã phải trải cảnh như thế. Thoát nạn rồi, mà còn ân hận quá, ân hận mãi. Thế mới biết, nếu đã trót không suy tính, lỡ xảy ra những việc dại dột, dù về sau có hối cũng không làm lại được.
c1 : Hãy nêu 02 việc làm của bản thân mà em học được từ bài học của nhân vật , có ích cho cuộc sống của chính mình "
Đọc đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu: Chao ôi , có biết đâu rằng: hung hăng, hống hách láo chỉ tổ đem thân mà trả nợ những cử chỉ ngu dại của mình thôi. Tôi đã phải trải cảnh như thế. Thoát nạn rồi, mà còn ân hận quá, ân hận mãi. Thế mới biết, nếu đã trót không suy tính, lỡ xảy ra những việc dại dột, dù về sau có hối cũng không làm lại được. tập 1 - Trang 84) (SGK Ngữ văn 6, Câu 1 (2.0 điểm): Đoạn trích trên được trích từ văn bản nào? Tác giả của văn bản là ai? Câu 2 (3.0 điểm): Văn bản chứa đoạn trích trên thuộc thể loại gì? Chỉ ra ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích? Những dấu hiệu nào giúp em biết văn bản thuộc thể loại đó? Câu 3 (2.0 điểm): Nêu nội dung chính của đoạn trích. Câu 4(3,0 điểm) Chỉ ra và nêu tác dụng của các từ láy và biện pháp điệp ngữ trong đoạn trích trên.
Giúp mình
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:"Chao ôi, có biết đâu rằng: hung hăng, hống hách láo chi tổ dem thân mà trả nợcho những cử chỉ ngu dại của mình thôi. Tôi đã phải trải cảnh như thế. Thoátnạn rồi, mà còn ân hận quá, ân hận mãi. Thế mới biết, nếu đã trót không suytính, lỡ xảy ra những việc dại dột, dù về sau có hồi cũng không thể làm lạiđược".Câu 1: Đoạn văn trên trích từ văn bản nào? Tác giả văn bản đó là ai? Nếu nộidung và nghệ thuật của văn bản đó?Câu 2: Xác định các cụm danh từ và cụm động từ có trong đoạn trích.Câu 3: Bài học mà nhân vật trong đoạn trích rút ra được cho bản thân là gì?Câu 4: Viết đoạn văn 6-8 câu nêu cảm nhận của em về nhân vật chính trongđoạn trích trên. Trong đoạn văn có sử dụng phép so sánh, gạch chân câu cóchứa phép so sánh đó?Câu 5: Viết bài văn kể lại một lần mắc lỗi của em đối với bố (hoặc mẹ) mình.
1.viết một đoạn văn tả tâm trạng của dế mèn (từ lúc trêu chị cốc đến khi dế choắt chết)
2.đọc nội dung sau và nêu thông điệp của tác giả muốn nhắn nhủ với người đọc
Chao ôi, có biết đâu rằng : hung hăng hống hách láo chỉ tôi đem thân mà trả nợ những cử chỉ ngu dại của mình thôi. Tôi đã phải trải cảnh như thế. Thoát nạn rồi mà còn ân hận quá, ân hận mãi. Thế mới biết, nếu đã trót không suy tính, lỡ xảy ra những việc dại dột, dù về sau có hối cũng không thể làm lại được.
Sau khi chôn cất Dế Choắt, tôi đứng im lặng hồi lâu trước nấm mồ mới đắp của người bạn xấu số, suy nghĩ về việc làm dại dột, ngông cuồng của mình và cảm thấy hổ thẹn, ân hận vô cùng!
Biết mình có ưu thế về sức khoẻ nên tôi thích bắt nạt những người hàng xóm nhỏ bé xung quanh. Tôi đã quát mấy chị Cào Cào ngụ ngoài đầu bờ khiến mỗi khi tôi đi qua, các chị phải núp khuôn mặt trái xoan xuống dưới nhánh cỏ, chỉ dám đưa mắt lên nhìn trộm. Tệ hơn nữa, thỉnh thoảng tôi còn ngứa chân đá anh Gọng Vó lấm láp vừa ngơ ngác dưới đầm lên. Không có ai dạy dỗ, ngăn cản, tôi cứ tưởng thế là hay, là giỏi. Chuyện bắt nạt mọi người là đáng trách, song cũng còn có thể tha thứ được; nhưng việc tôi bày trò tinh nghịch trêu chọc chị Cốc khiến Dế Choắt bị chị hiểu lầm mổ cho đến chết thì quả là tội của tôi quá lớn, không thể tha thứ được.
Tôi tự nguyền rủa mình là thằng hèn nhát, dám làm mà không dám chịu. Khi chị Cốc bực mình lên tiếng, sao không dám ra mặt đối đầu với chị mà lại chui tọt vào hang, khiếp sợ nằm im thin thít?! Nếu tôi không hát ghẹo chị Cốc bằng
những lời lẽ hỗn xược thì chị đâu có nổi giận, Dế Choắt đâu có bị đòn oan?! Chỉ vì muốn thoả mãn cái tính hiếu thắng và tinh nghịch của mình mà tôi đã trở thành kẻ giết người.
Lúc này, tỏi tự trách mình và ân hận vô cùng nhưng than ôi, mọi việc đều đã muộn! Dế Choắt ốm yếu đáng thương đã nằm yên trong lòng đất! Dế Choắt ơi, tôi thành tâm xin lỗi bạn và hứa sẽ quyết tâm thay đổi tính nết, từ bỏ thói hung hăng, ngỗ nghịch, kiêu ngạo để trở thành người có ích cho đời!
Xin bạn hãy tha thứ cho tôi! Tôi sẽ khắc ghi câu chuyện đau lòng này và lấy đó làm bài học đường đời đầu tiên thấm thìa cho mình.
Hãy cho biết các câu trong những đoạn trích sau có phải đều là câu cảm thán không? Vì sao?
a) Than ôi! Sức người khó lòng địch nổi với sức trời! Thế đê không sao cự lại được với thế nước! Lo thay! Nguy thay! Khúc đê này hỏng mất.
(Phạm Duy Tốn, Sống chết mặc bay)
b) Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!
(Thế Lữ, Nhớ rừng)
c) Chao ôi, có biết đâu rằng: hung hăng, hống hách láo chỉ tổ đem thân mà trả nợ cho những cử chỉ ngu dại của mình thôi. Tôi đã phải trải cảnh như thế. Thoát nạn rồi, mà còn ân hận quá, ân hận mãi.
(Tô Hoài, Dế Mèn phiêu lưu kí)
a, Câu cảm thán: "Than ôi! Lo thay! Nguy thay!
→ Có dấu chấm than kết thúc câu kết hợp bộc lộ sự lo lắng trước tình thế nguy kịch khi đê sắp vỡ.
b, Câu cảm thán: " Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!"
→ Bộc lộ khát vọng, tình cảm nhớ mong chốn cũ, rừng xưa của con hổ.
c, Câu cảm thán: "Chao ôi… mình thôi"
→ Sự hối tiếc, ân hận trước những hành động hung hắng, hống hách của Dế Mèn
Tìm và xác định ý nghĩa của các phó từ trong các đoạn văn sau:
a. Tôi đi đứng oai vệ, Mỗi bước đi tôi làm điệu dún dẩy các khoeo chân, rung lên rung xuống hai chiếc râu. Cho ra kiểu con nhà có võ. Tôi tợn lắm, dám cà khịa với tất cả bà con trong xóm.
b, Tôi đã phải trải cảnh như thế. Thoát nạn rồi mà vẫn còn ân hận quá, ân hận mãi. Thế mới biết nếu đã trót không suy tính, lỡ xảy ra những việc dại dột như thế, dù về sau có hối cũng không thể làm lại được
a. lắm - bổ sung sắc thái nghĩa cho từ "tợn"
b. quá, mãi - ân hận nhiều, sâu sắc
a. Thầy em hãy cố ngồi dậy húp
ít cháo cho đỡ xót ruột.
b. Cai Tứ là một người đàn ông
thấp và gầy, tuổi độ bốn lăm,
năm mươi.
c. Chao ôi, có biết đâu rằng:
hung hăng, hống hách, láo chỉ
tổ đem thân mà trả nợ cho
những cử chỉ ngu dại của mìnhnhững cử chỉ ngu dại của mình
mà thôi.
d. Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
e. Than ôi! Thời oanh liệt nay
còn đâu?
g. Cái áo này đẹp biết chừng
nào.
h. Con nín đi.
g. Quyển sách đó rất hay.i. Hãy cố gắng chăm học em
nhé.
Viết đoạn văn ngắn khoảng 5
câu nêu hiệu quả nghệ thuật
của biện pháp tu từ nhân hóa
trong câu thơ sau, trong đoạn
văn có 1 câu cảm thán ( chỉ rõ
câu cảm thán):
Người ngắm trăng soi ngoài
cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà
thơ
Hãy viết đoạn văn từ 5-8 câu nêu suy nghĩ của mình về những con người hung hăng hống hách có óc mà không biết nghĩ em xã hội ngày nay