2. Em thích nhất truyện nào trong các truyện trên? Vì sao?
Em thích nhất truyện nào trong các truyện trên? Vì sao?
Em thích nhất truyện cổ tích Em bé thông minh, vì truyện có các thử thách đặt ra với nhân vật rất hấp dẫn và thú vị, qua đó nhân vật bộc lộ được trí thông minh, cách xử lí tình huống rất khéo léo và bất ngờ, mang lại tiếng cười cho người đọc.
Em thích nhăt truyện nào trong các truyện trên? Vì sao?
trong các câu truyện truyền thuyết đã học em thích nhất câu truyện nào?vì sao?nêu ý nghĩa truyện
" Thánh Gióng" là truyền thuyết ca tụng, " Sơn tinh, Thủy tinh" mang tính chất tượng hình thì truyền thuyết "con Rồng cháu Tiên" đã để lại dấu ấn trong em sau sắc nhất. Em cảm nhận được sự tư duy văn học phong phú, tưởng tượng gợi hình ảnh cao. Qua đó, em cũng hiểu thêm về nguồn gốc con người Việt Nam.
Hk tốt >_
Trong các truyện truyền thuyết ở chương trình lớp 6, em thích câu truyện nào nhất? Hãy viết bài văn kể câu truyện đó? Và nêu lý do vì sao em thích? 🤔👍
Tham khảo:
Vào thời Hùng Vương có một đôi vợ chồng tuy đã già nhưng mãi chưa có con. Vào một buổi sáng sớm khi lên nương làm rẫy, chợt thấy một dấu chân rất to in trên mặt đất, bà sửng sốt kêu lên:
- Ôi! Dấu chân của ai mà to thế này!
Thấy kì lạ, bà đưa chân mình vào ướm thử, về nhà bà liền có thai. Chẳng giống như bình thường, bà mang thai 12 tháng mới sinh ra một bé trai và đặt tên là Gióng. Gióng lên ba tuổi mà chẳng biết nói biết cười. Hàng xóm láng giềng xung quanh bắt đầu dị nghị, lời ra tiếng vào, bàn tán về đứa trẻ kì lạ. Họ cho rằng bà thụ thai kì lạ nên đứa trẻ sinh ra cũng không được bình thường. Vào năm ấy, giặc Ân xâm lược nước ta. Quân giặc rất đông và hung hãn, đi đến đâu, chúng cướp bóc, tàn phá đến đấy. Quân của vua Hùng nhiều lần xuất trận nhưng không thể đánh thắng số lượng áp đảo của quân địch. Trước tình hình ấy, vua Hùng rất lo lắng, cử sứ thần đi khắp các vùng miền tìm người tài. Đến làng Phù Đổng, với lòng căm thù quân giặc sục sôi, ý chí bảo vệ đất nước mãnh liệt, người dân cả làng xin vua cho được đi đánh giặc. Không khí đánh giặc cứu nước lan tỏa khắp nơi nơi, mẹ Gióng vô cùng buồn rầu ao ước rằng giá như Gióng cũng bình thường như những người khác thì đã có thể xung quân đánh giặc. Lời ru của mẹ cất lên đầy tha thiết nhưng cũng đầy giục giã: “Làm trai đứng ở trên đời/ Sao cho xứng đáng giống nòi rồng tiên”. Những đứa trẻ khác thấy Gióng vẫn ngủ thì nói: “Gióng ơi dậy đi thôi! Cả làng Phù Đổng ta xin vua cho đi đánh giặc rồi đấy!”. Những lời nói ấy như có sức mạnh làm thức tỉnh con người ngủ quên trong Gióng, Gióng bỗng cất tiếng gọi mẹ xin cho đi đánh giặc: “ Mẹ ơi! Xin mẹ cho gọi sứ giả vào đây”. Mẹ Gióng vô cùng bất ngờ, chuyện quốc gia đại sự đâu phải trò đùa của trẻ con, nhưng Gióng vẫn cương quyết: “Xin mẹ hãy tin con, con có thể ra trận đánh giặc”. Mẹ Gióng đến gặp trưởng làng và mời sứ thần đến gặp Gióng. Gióng nói với sứ giá bằng giọng rõ ràng, dứt khoát: “Xin hãy nói với nhà vua làm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một cái áo giáp sắt”. Sứ giả ban đầu cũng hoài nghi, dù sao Gióng cũng chỉ là một đứa trẻ. Nhưng lúc ấy, có một con rồng không biết từ đâu bay đến rồi vút cao lên trời xanh, biết là điểm báo của trời, vội vàng về tâu lại với nhà vua. Từ hôm ấy, Gióng bỗng lớn nhanh như thổi, ăn bao nhiêu cũng không đủ, vươn vai trở thành một chàng trai khỏe mạnh, khôi ngô, tuấn tú. Những vật dụng cần thiết được mang đến, Gióng cùng trai tráng làng Phù Đổng ra trận đánh giặc. Đánh đến đâu, quân giặc khiếp sợ bỏ chạy đến đấy. Khí thế đang mạnh mẽ thì ngờ đâu kiếm gãy, Gióng nhanh trí nhổ một bụi tre bên đường, quật vào quân giặc tới tấp. Tướng giặc cùng đường phải giơ tay xin hàng, chiến thắng thuộc về nhân dân của nước Văn Lang. Lúc bấy giờ ngựa Gióng đã tiến đến chân núi Sóc Sơn. Gióng bèn cởi toàn bộ giáp rồi cả người lẫn ngựa bay thẳng lên trời.
Để tưởng nhớ công ơn của Gióng, vua Hùng cho lập đền thờ ở quê nhà và phong Gióng là Phù Đổng Thiên Vương. Hàng năm, nhân dân vẫn tổ chức lễ hội để du khách thập phương tìm về bái lễ.tRONG CÁC CHUYỆN NGẮN VỀ CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH, EM THÍCH TRUYỆN NÀO NHẤT, VÌ SAO,? TRONG TRUYỆN NGẮN ĐÓ NÓI LÊN NHX PHẨM CHẤT J
- Em thích nhất là truyện :Bé Chiến
-Vì : Em thấy hoàn cảnh của bé Chiến rất đáng thương, cha thì bị bắt đi phu chỉ còn mẹ phải tần tảo nuôi em khôn lớn. Em thấy đây là một câu chuyện ý nghĩa, khuyên nhủ chúng ta nên biết ơn với cuộc sống hiện tại vì không còn phải đối mặt với chiến tranh và bom đạn tàn khốc,...
-Phẩm chất: Yêu nước (vì mẹ bé Chiến căm thù giặc nên đặt tên em là Chiến dù em là con gái) , thương dân(phẩm chất của Bác Hồ trong câu chuyện), ............
Trong các câu chuyện nhắn của chủ tịch Hồ Chí Minh , em thích truyện " Giản vị và tiết kiệm " , vì đã cho em thấy bác là người sống giản dị và tiết kiệm , bác luôn tận dụng những thứ nhỏ để tạo nên một điều to lớn .
Trong truyện ngắn đó nói lên phẩm chất : Giản dị và tiết kiện .
Trong các truyện ngắn về chủ tịch Hồ Chí Minh, em thích nhất là: Thời gian quý báu lắm
Lý do em thích là vì em đã biết được rằng thời gian rất có hạn, người ta hay ví rằng: Thời gian quý hơn cả vàng, cả bạc. Đúng thế thật, chúng ta phải tiết kiệm thời gian một cách hợp lí, trong làm việc cũng như học tập thì cũng phải đến đúng giờ, không được muộn dù chỉ là 1 phút đi chăng nữa. Và trong câu chuyện ấy em ấn tượng nhất với câu nói của Bác, câu nói mà em không bao giờ quên được đến nay, đó là: Đã hẹn thì phải đến, đến cho đúng giờ, đợi trời tạnh thì đến bao giờ? Thà chỉ mình bác và vài chú nữa chịu ướt còn hơn để cả lớp phải chờ uổng công! Em thấy được rằng câu nói ấy rất hay
Những phẩm chất mà truyện ngắn đó nói lên được là: Tiết kiệm thời gian ( hay Thời gian có hạn, chúng ta phải biết sắp xếp hoàn thành công việc hợp lí, không được để người khác đợi vì mình chậm trễ )
trong các truyện đã hoc em thích nhát truyện nào vì sao
Trong những truvện đã học ở Tiểu học, tôi thích nhất là câu chuyện nói về ông Nguyễn Khoa Đãng, một ông quan có tài xét xử và nhiều kế sách trừ hại cho dân. Tôi kể cho các bạn nghe nhé!
Một lần, có anh hàng dầu gánh hàng ra chợ bán. Lợi dụng anh bận đong dầu cho khách, có một người thò tay vào bị lấy trộm tiền. Khi biết mình bị mất tiền, anh mới sực nhớ ra. Lúc nãy, có một người mù quanh quẩn bên gánh hàng, đuổi mấy cũng không đi. Anh dám chắc là người ấy. Anh gửi gánh hàng cho người quen rồi chạy đi tìm. Người mù chối phăng lấy lí do là mình bị mù, biết tiền để đâu mà ăn trộm. Hai bên xô xát nhau một hồi thì bị lính bắt giải về quan.
Trước vị quan Nguyễn Khoa Đăng, người mù khăng khăng chối cho rằng anh hàng dầu vu cáo. Quan hỏi:
- Anh có mang tiền không?
Người mù đáp:
- Có, nhưng đấy là tiền của tôi.
- Cứ đưa đây!
Khi người mù móc tiền ra, quan sai người múc một chậu nước, bỏ số tiền vào chậu. Váng dầu nổi lên. Người mù đành nhận tội. Cứ ngỡ là vụ án đã xong, náo ngờ quan lại phán:
- Tên ăn cắp này là kẻ giả mù. Vì nếu mù làm sao hắn biết chỗ để tiền mà lấy.
Rồi ông sai lính lôi kẻ ăn cắp ra đánh. Bị đánh đau quá, hắn bèn mở cả hai mắt, van lạy quan tha tội.
Đó là chuyện về tài xét xử của ông. Còn câu chuyện sau đây thì khiến tôi khâm phục đức độ, tài năng và mưu mẹo tiêu diệt bọn gian phi trừ hậu hoạ cho dân của ông Nguyễn Khoa Đăng. Trong thời kì làm quan, ông đã làm cho suốt một dọc truông nhà Hồ ở Quảng Trị không còn một bóng gian phi. Trước đó, ở cái truông này là rừng rậm, con đường Bắc Nam phải đi qua đây. Bọn gian phi đã dùng nơi này làm sào huyệt đón đường trấn lột.
Để bắt bọn cướp, ông sai chế một hòm gỗ kín có lỗ thông hơi, vừa một người ngồi, có khoá bên trong để người ngồi trong có thể mở tung nắp hòm dễ dàng. Ông đưa các võ sĩ giỏi võ nghệ có vũ khí ngồi vào rồi sai quân sĩ ăn mặc giống thường dân khiêng những cái hòm ấy đi qua truông, lại phao tin lên rằng: có một vị quan to ở ngoài Bắc sắp sửa về quê sẽ đi qua truông; cùng những hòm của cái quý. Bọn cướp nghe tin mừng khấp khởi, chuyến này chắc thu lợi lớn. Chúng hí hửng khiêng những cái hòm về sào huyệt Nhưng vừa về đến nơi, thì những cái hòm bật tung ra. Những võ sĩ tay lăm lăm kiếm binh của triều đình kéo đến. Bọn cướp đành hạ vũ khí, chắp tay xin tha mạng. Ông quan dùng bọn cướp ấy đi khai khẩn đất hoang ở biên giới, lập thành những đồn điền rộng lớn. Sau đó, ông đưa dân đến lập xóm dọc hai bên truông, khiến một vùng rừng núi âm u vắng vẻ trở thành những xóm làng đông đúc và có cuộc sống bình yên.
Tôi rất khâm phục ông Nguyễn Khoa Đăng và cố gắng học thật giỏi để sau này trở thành một vị quan tài giỏi, liêm chính như ông.
Trong tất cả truyện đã học thì tôi thích nhất là truyện Dế Mèn phiêu lưu ký Nó giúp tôi rút ra rất nhiều bài học bổ ích trước khi làm việc gì đều phải suy nghĩ đến hậu quả của nó và không được có thói hung hăng kiêu ngạo
trong những văn bản truyện kí Việt Nam lớp 8 tập 1 trên em thích nhân vật nào nhất , vì sao ?
Trong những văn bản truyện kí Việt Nam lớp 8 tập 1,em thích nhân vật Chị Dậu nhất, vì :
- Người phụ nữ đảm đang, nhân hậu
- Phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ nông dân
- Có sức phản kháng mạnh mẽ
17.Trong các truyện cổ dân gian trên, em thích nhất truyện nào? Thích nhất nhân vật nào? Thich chi tiết nào trong đó? Vì sao? (Hãy viết thành đoạn văn ít nhất 10 câu)
trong truyện truyền thuyết em đã học em thích nhất chuyenj nào vì sao
Em thích nhất là truyện Sự tích Hồ Gươm vì câu chuyện này vô cùng bổ ích và ý nghĩa, câu chuyện lại đã giải đáp cho em và cho em biết tại sao lại gọi là Hồ Gươm hay Hô Hoàn Kiếm . Câu chuyện này còn khắc hoạ lại sự kiện đánh giặc của Lê Lợi.