bị lỗi tiếp rồi
máy mik nó bị lỗi,các cậu ấn vào Đọc tiếp rồi giúp mik giải nhé
các cậu giúp mik từ bài 20 nhá.ai nhanh và chính xác nhất thì mik k cho
CMR Tích 5 số tự nhiên liên tiếp chia hết cho 12o
xin lỗi vì số ko bị đơ rồi
xin moi ngươi giúp
Gọi 5 số tự nhiên liên tiếp là: a;a+1;a+2;a+3;a+4
Trong 5 số tự nhiên liên tiếp ít nhất có 2 số chẵn và 1 số chia hết cho 2 và 1 số chia hết cho 4
=> a(a+1)(a+2)(a+3)(a+4) chia hết cho: 2.4=8
=>a(a+1)(a+2)(a+3)(a+4) mà trong 5 số tự nhiên liên tiếp có 1 số chia hết cho 3
=> a(a+1)(a+2)(a+3)(a+4) chia hết cho 3.8=24 vì 3 và 8 là 2 số nguyên tố cùng nhau
trong 5 số tự nhiên liên tiếp sẽ có 1 số chia hết cho 5
=> a(a+1)(a+2)(a+3)(a+4) chia hết cho 5.24=120 vì 24 và 5 là 2 số nguyên tố cùng nhau
(đpcm)
Gọi 5 số tự nhiên liên tiếp là: a; a+1: a+2: a+3: a+4
=> Tích của chúng là a.(a+1).(a+2).(a+3).(a+4)
Trong 5 số tự nhiên liên tiếp có ít nhất 2 số chẵn liên tiếp. Mà tích 2 số chắn liên tiếp chia hết cho 8
=>a.(a+1).(a+2).(a+3).(a+4) chia hết cho 8 (1)
Trong 5 số tự nhiên liên tiếp luôn chia hết cho 5
=>a.(a+1).(a+2).(a+3).(a+4) chia hết cho 5 (2)
Trong 5 số tự nhiên liên tiếp có tích của 3 STN liên tiếp. Tích của 3 STN liên tiếp chia hết cho 3
=> a.(a+1).(a+2).(a+3).(a+4) chia hết cho 3 (3)
Từ (1), (2), (3) và 8,5,3 là các số nguyên tố cùng nhau nên
=> a.(a+1).(a+2).(a+3).(a+4) = 8.5.3 = 120
Vậy tích 5 STN liên tiếp luôn chia hết cho 120
mn ơi mik xin lỗi phá nội quy tí nhưng mak olm bị lỗi rồi phải k mn
Toán lại bị lỗi rồi
xin lỗi bạn nha . mình lại bị mất ních rồi'
CÁC HIỆN TƯỢNG NGỮ PHÁP TRỌNG TÂM - KÌ THI ĐGNL CỦA ĐHQG TPHCM
Chủ đề 6. CÂU GIÁN TIẾP (P2)
Mình đã quay lại với các chủ đề ôn tập rồi đây! Xin lỗi vì những sự chậm trễ do tài liệu của mình bị mượn mất mấy ngày ^^.
Sử dụng V_ing
Cấu trúc | Nghĩa | Ví dụ |
apologise (to sb) for V_ing | xin lỗi ai vì việc gì | "I'm sorry I'm late", Peter said. -> Peter apologised for being late. |
thank sb for V_ing | cảm ơn ai đó vì việc gì | "It was nice of you to visit me. Thank you", said Miss White to Jack. -> Miss White thanked Jack for inviting her. |
deny V_ing | phủ nhận việc gì | "I didn't say that last night", Joan said. -> Joan denied saying that the previous night. |
admit V_ing | thừa nhận làm gì | "I did that yesterday", he said to me. -> He admitted doing that the previous day. |
accuse sb of V_ing | tố cáo ai vì làm gì | "Why didn't you tell me the truth?" he said to me. -> He accused him of not telling him the truth. |
blame sb for V_ing | đổ lỗi cho ai vì làm gì | "It was your fault. You didn't tell me", she told me. -> She blamed me for not telling her. |
congratulate on V_ing | chúc mừng vì điều gì | "I hear you passed your exams. Congratulations!" Mark said to us. -> Mark congratulated us on passing our exams. |
suggest + V_ing | gợi ý/ đề nghị làm gì | "Why don't we go to the beach tonight for a change?" said Henry. -> Henry suggested going to the beach that night for a change. |
criticize sb for V_ing | chỉ trích ai đó vì làm gì | "You are so selfish to behave like this", my mother said to him. -> My mother criticized him for being so selfish to behave like that. |
object to V_ing | phản đối việc gì | "I don't think that we must widen the village road", he said. -> He objected to widening the village road. |
kể một lần em bị mắc lỗi(nhanh lên nhé, mai mik kiểm tra rồi)
Đọc sách, tôi rất thích một câu nói của nhà văn người Úc: "Không có gì là hoàn hảo, có chăng chỉ là sự đề cao mà thôi". Đúng, thử hỏi trong chúng ta có ai dám tự nói mình chưa mắc lỗi dù chỉ một lần không? Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể quên lỗi lầm mình gây ra hôm đó, khiến người tôi yêu quý nhất – mẹ tôi, buồn lòng...
Hôm ấy, đất dát vàng ánh nắng, trời mát dịu, gió khẽ hôn lên má những người đi đường. Nhưng nó sẽ là ngày tuyệt đẹp, nếu tôi không có bài kiểm tra khoa học tệ hại đến như vậy, hậu quả của việc không chịu ôn bài. Về nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu lại. Tôi buồn và lo vô cùng, nhất là khi gặp mẹ, người tôi nói rất chắc chắn vào tối qua: "Con học bài kỹ lắm rồi". Mẹ đâu biết khi mẹ lên nhà ông bà, ba đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ nào có ngồi vào bàn học, bởi tôi đinh ninh rằng cô sẽ không kiểm tra, vì tôi được mười điểm bài trước, nào ngờ cô cho làm bài kiểm tra mười lăm phút. Chả lẽ bây giờ lại nói với mẹ: "Con chưa học bài hôm qua" sao? Không, nhất định không. Đứng trước cửa, tôi bỗng nảy ra một ý "Mình thử nói dối mẹ xem sao". Nghĩ như vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. Mẹ tôi từ trong bếp chạy ra. Nhìn mẹ, tôi chào lí nhí "Con chào mẹ". Như đoán biết được phần nào, mẹ tôi hỏi: "Có việc gì thế con"? Tôi đưa mẹ bài kiểm tra, nói ra vẻ ấm ức: Con bị đau tay, không tập trung làm bài được nên viết không kịp"... Mẹ tôi nhìn, tôi cố tránh hướng khác. Bỗng mẹ thở dài! "Con thay quần áo rồi tắm rửa đi!". Tôi "dạ" khẽ rồi đi nhanh vào phòng tắm và nghĩ thầm: "Ổn rồi, mọi việc thế là xong". Tôi tưởng chuyện như thế là kết thúc, nhưng tôi đã lầm. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi cứ như người mất hồn, có lúc mẹ rửa bát chưa sạch, lại còn quên cắm nồi cơm điện. Thậm chí mẹ còn quên tắt đèn điện, điều mà lúc nào mẹ cũng nhắc tôi. Mẹ tôi ít cười và nói chuyện hơn. Đêm đêm, mẹ cứ trở mình không ngủ được. Bỗng dưng, tôi cảm thấy như mẹ đã biết tôi nói dối. Tôi hối hận khi nói dối mẹ. Nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm để xin lỗi mẹ. Hay nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận lỗi lầm của mình. Sáng một hôm, tôi dậy rất sớm, sớm đến nỗi ở ngoài cửa sổ sương đêm vẫn đang chảy "róc rách" trên kẽ lá.
Nhìn mẹ, mẹ vẫn đang ngủ say. Nhưng tôi đoán là mẹ mới chỉ ngủ được mà thôi. Tôi nghĩ: Quyển "Truyện về con người" chưa đọc, mình đọc thử xem". Nghĩ vậy, tôi lấy cuốn sách đó và giở trang đầu ra đọc. Phải chăng ông trời đã giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện "lỗi lầm" chăng ! "...Khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã gắn cho họ hai cái túi vô hình, một túi chứa lỗi lầm của mọi người đeo trước ngực, còn cái túi kia đeo ở sau lưng chứa lỗi lầm của mình, nên con người thường không nhìn thấy lỗi của mình". Tôi suy ngẫm: "Mình không thấy lỗi lầm của mình sao?". Tôi nghĩ rất lâu, bất chợt mẹ tôi mở mắt, đi xuống giường. Nhìn mẹ, tự nhiên tôi đi đến một quyết định: Đợi mẹ vào phòng tắm, rồi lấy một mảnh giấy nắn nót đề vài chữ. Mẹ tôi bước ra, tôi để mảnh giấy trên bàn rồi chạy ù vào phòng tắm. Tôi đánh răng rửa mặt xong, đi ra và... chuẩn bị ăn bữa sáng ngon lành do mẹ làm. Và thật lạ, mảnh giấy ghi chữ: "Con xin lỗi mẹ" đã biến đâu mất, thay vào đó là một chiếc khăn thơm tình mẹ và cốc nước cam. Tôi cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi.
Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương.
"Từ thuở sinh ra tình mẫu tử
Trao con ấm áp tựa nắng chiều".
* Cô mk kiểm tra kể câu chuyện đây rồi
=> Chúc bạn học tốt trong kì thi sắp tới :>
Một triển lãm có 45 người đến liên tiếp trong 30 ngày . Nhưng một ngày triển lãm bị lõi kĩ thuật nên 3 ngày khách lại giảm đi 3 người . Hỏi số người đến trong từ ngày không bị lỗi đến ngày có lỗi là
số ngày từ ngày bị lỗi tới ngày có lỗi là
30 - 3 = 27 ngày
só người trong lúc đó là
45 X 27 = 1215
đáp số 1215 người nha mong bạn k cho
TL:
số ngày từ ngày bị lỗi tới ngày có lỗi là
30 - 3 = 27 ngày
só người trong lúc đó là
45 X 27 = 1215
đáp số 1215 người nha mong bạn k cho
^HT^
số ngày THAM KHẢO MẤY BN KIA LƯỜI VIẾT
30-3=27(ngày)
số ngf trong lúc đó là
45x 27=1215(ngf
tilk nha
hok tốt