Lúc gặp mẹ, các cậu thường....
A. nhây nhây B. nghiêm túc C. tuỳ D. tỏ vẻ mik là con ngoan trò giỏi (có thể là thật)
- Ns thật thì cuối tiểu hok lại phải xa BFF, xa bạn bè, mà mới quen nhau có 1 năm hok 5a2. Buồn lắm,lên cấp 2 lại gặp bn cũ , chúng nó nhây, chửi tục nhiều , ghép cặp, yêu đương, có đứa giỏi, có đứa dốt , cả lp có nhiều đứa làm cô giáo tức nhưng chúng luôn đem lại cảm giác vui vẻ cho mk .Cùng nhau ik chơi, ik hok, tổ chức sinh nhật cho tui nx. Cảm thấy vui lắm, hạnh phúc lắm khi có một tập thể lớp như thế. Ik hok thì chúng nó kêu chán , nghỉ hè cx chán chẳng bt sao
vì mik qué thích cậu ròi, phải lèm seo phải lèm seo
khi gặp 1 thằng nèo đó ko trl câu hỏi mà cứ nói xàm xàm, các cậu sẽ làm j ?
( nghiêm túc )
các bạn ơi cho mình biết làm thể nào để cò thể học giỏi và thế nào là con ngoan trò giỏi
chăm chỉ và giúp bố mẹ việc nhà làm hài lòng bố mẹ và thầy cô
K NHa
Học hành ngoan ngoãn,làm bố mẹ vui thực hiên năm điều bác hồ dạy
nếu cậu muốn có thể học giỏi và là con ngoan trò giỏi thì cậu phải học chăm chỉ , ở lớp kính thầy yêu bạn , ở nhà hiếu thảo với bố mẹ và làm 5 điều Bác Hồ dạy
thấy đúng k mk nhé
Xếp các thành ngữ , tục ngữ vào nhóm thích hợp :
a) Con hiền cháu thảo.
b) Con cái khôn ngoan, vẻ vang cha mẹ.
c) Con có cha như nhà có nóc.
d) Con có mẹ như măng ấp bẹ.
e) Chị ngã em nâng.
g) Anh em như thể chân tay
Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần.
Câu truyện:" Ba nói 9 điểm là làm xấu hổ ba con."
Chiều qua, một cậu học sinh lớp 11 nhắn tin cho tôi: “Thầy ơi, chiều nay ba con lại la con vì con thi toán chỉ được có 9 điểm. Ba nói 9 điểm là làm xấu hổ cho ba con". Biết chia sẻ gì với cậu ấy nhỉ? Đó là một học sinh khá giỏi mà tôi tình cờ quen trong một lần tới thư viện. Nhìn cách cậu đọc sách, rồi cẩn thận ghi chép lại nội dung đã đọc trong suốt hai giờ liền, tôi cảm nhận được cậu thật sự có phong cách học tập nghiêm túc. Cậu bé kể cậu được sinh ra trong một gia đình khá thành đạt về mặt học vấn. Đa số cô dì, chú bác... đều là thạc sĩ, tiến sĩ, nhiều người trong số đó nắm giữ vị trí quan trọng trong các công ty nước ngoài. Cũng bởi vậy mà chủ đề chính trong các buổi họp mặt gia đình luôn là trao đổi về việc học tập của đám trẻ. “Con anh, chị học hành ra sao? Kết quả thế nào?”. Rồi “Hồi xưa chú đạt giải thưởng này, cô đạt phần thưởng nọ… mấy đứa phải nhìn vào mà noi gương, làm sao giữ được truyền thống gia đình”. Cậu tâm sự rất hiếm khi được nghe người lớn trong nhà kể ngày xưa đi học nghịch như thế nào, yêu thích môn thể thao gì, kỷ niệm đáng nhớ của tuổi học trò là gì. Điều khiến cậu cảm thấy áp lực nhất có lẽ là khi cha mẹ, họ hàng đem kết quả học tập của con em mình ra so sánh. Đứa nào điểm số có vẻ thua chị kém em thì kiểu gì về nhà cũng bị cha mẹ chì chiết: "Thấy chưa, chỉ ăn với học không thôi mà cũng không nên hồn. Qua coi con bác Ba, chú Tư, cô Năm học hành thế nào rồi về lo mà học. Không có bóng banh, nhạc nhẽo gì hết...". Với cha mẹ cậu, điểm 9 không là gì cả, chỉ điểm 10 mới được chấp nhận. Cha mẹ thường nói với cậu: "Chọn lọc trong xã hội, trong công việc chỉ quan tâm đến người giỏi nhất, người ở vị trí số 1. Không là số 1 thì không còn là gì hết". Thế nên suốt 11 năm đi học, mỗi lần cậu bị điểm dưới 10 là cả một sự căng thẳng dày vò vì những lời chì chiết của cha mẹ kéo dài đến vài ngày. 11 năm đi học, cậu không biết thế nào là chơi thể thao với bạn, chưa từng trốn học một buổi... Cậu chỉ lao vào học, học và học như một robot để giữ được vị trí số 1 như cha mẹ mong muốn. Còn nhớ, trong lần tôi và cậu ngồi uống cà phê với nhau chừng 15 phút bên quán kề thư viện TP, cậu hỏi tôi một câu: “Thầy ơi, hồi thầy đi học thầy học thế nào, có bị điểm thấp bao giờ không? Chứ như ba mẹ con chắc cả đời đi học ba mẹ không có bao giờ bị điểm thấp đâu thầy nhỉ?”. Biết trả lời cậu ra sao đây khi quãng đời đi học đầy vui vẻ, hạnh phúc của tôi có rất nhiều ngày trốn học, có cả những lần không thuộc bài, những lần "ăn" điểm 1. Lúc ấy tôi chỉ biết cười và nói với cậu: “Hãy hài lòng với kết quả con đạt được khi con đã làm hết sức. Việc học là việc của con chứ không phải của ba mẹ con. Một điểm 9 đôi khi cũng như một chút muối được cho vào nồi chè để làm dậy hơn vị ngọt của nồi chè". Hôm nay, đọc đi đọc lại tin nhắn của cậu bạn nhỏ mà tôi thấy tội cho yêu cầu “điểm 10 hoặc không là gì cả” mà cha mẹ cậu đặt ra với con mình. Có vẻ như quãng đời đi học của cậu sẽ mãi mãi là những chuỗi ngày căng thẳng, căng thẳng đến cùng cực. Phụ huynh ơi, có thấu hiểu cho nỗi lòng con em mình không?"
"
Chắc hẳn hơn 90% quý phụ huynh trên đất nước này đều mong muốn con mình học thật giỏi để sau này trở thành người tài cho đất nước. Nhưng quý phụ huynh có hiểu được có rất nhiều thứ xung quanh bọn trẻ, hơn là chỉ có trường học. Con trẻ cần có thời gian để chơi thể thao, để tìm hiểu thế giới xung quanh, để nghe nhạc và tận hưởng cuộc sống vốn có của một đứa trẻ.
Đừng đè nặng áp lực học hành lên đầu của con cái nữa, hãy đặt mình vào vị trí của các em để suy ngẫm và thấu hiểu tâm tư của chúng. Bởi vì "học không chơi đánh rơi tuổi trẻ", đừng để các em bước vào đời với một niềm tiếc nuối vô bờ bến vì đánh mất cả tuổi thanh xuân của mình xung quanh những quyển sách, cây viết....😥 😥 😥 .
VẾT SẸO CỦA MẸ
Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường Tiểu Học, điều cậu bé sợ đã trở thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên Bạn bè và Giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé. Cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình, mặc dù cũng là một người phụ nữa đẹp, có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi tại sao mẹ mình bị một vết sẹo lớn như vậy.
Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ, mặc cho có vết sẹo đập vào mắt.Nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào trong góc tránh mọi người, ở đó cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo.
-Làm sao chị bị vết sẹo trên mặt như vậy? Cô giáo của cậu bé hỏi
Người mẹ trả lời:
-Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì ngọn lửa bốc lên, mọi người đều sợ và không dám vào vì lửa bốc quá cao, và thế là tôi chạy vào, khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó, và tôi vội vàng lấy mình che cho nó, tôi bị đánh đến ngất xỉu nhưng thật là may mắn nhờ có anh lính cứu hỏa cứu cả hai mẹ con tôi.
Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt và nói: "Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho đến ngày nay, tôi không hề hối tiếc về điều mình đã làm." Đến đây cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành cho mình, cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó.
(Theo Hạt giống tâm hồn)
Câu 1: Nêu thể loại của văn bản. Chỉ rõ đặc điểm của thể loại.
Câu 2: Tìm chi tiết thể hiện hành động của cậu bé sau khi nghe câu trả lời của mẹ.
Câu 3: Bài học rút ra được từ câu chuyện trên? Nêu hai việc làm thể hiện nội dung bài học.
Câu 4: Giải nghĩa từ "Tay" trong câu sau và cho biết từ "Tay" dùng theo nghĩa gốc hay nghĩa chuyển?
....Cậu ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành cho mình, cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó.
Câu 5: Xác định một từ láy trong đoạn. Đặt câu và nêu tá dụng từ láy trong câu
1. Thể loại: truyện ngắn.
Đặc điểm: không quá nhiều nhân vật, cốt truyện chỉ đến một sự việc.
2. Chi tiết:
- Không nép sau lưng mẹ vì xấu hổ về vết sẹo của mẹ nữa.
- Nước mắt lưng trròng, ôm lấy mẹ.
- Nắm chặt tay mẹ suốt ngày hôm đó.
3. Bài học:
- Tình mẫu tử luôn thiêng liêng, vô giá nhất trên đời.
- Cần biết ơn, yêu thương người thân của mình.
- Không cần lo lắng suy nghĩ của người khác về vẻ bề ngoài không đẹp của người thân hay chính mình.
Việc làm bạn kiếm trên mạng nha.
4. Nghĩa:
- Một trong những bộ phận trên cơ thể của con người.
Dùng theo nghĩa gốc.
5. Một từ láy: dịu dàng.
Đặt câu: Từng cử chỉ dịu dàng của cô đã giúp cho chữ viết em ngày càng tiến bộ.
Tác dụng từ láy: gợi rõ hơn cái mình đang nói đến và làm cho câu văn thêm sức gợi cảm về từ ngữ.
Gửi những người sắp tốt nghiệp hoặc chưa
Thời học sinh là thời mà chúng ta luôn có lúc buồn , lúc vui , lúc hài . Vs những người bạn : lạnh lùng , hài hước , nhây :v . Hãy thưởng thức nó theo cách riêng của mk vì sau khi tốt nghiệp . Mỗi người , 1 con đường riêng cho mk . Khi đó chúng ta ko còn gặp lại nhau nữa , trừ khi nhớ nhà và số đt thì liên lạc đc . Nhưng ko giống thời thọc sinh . Ngày nào cx đc gặp bạn , lun vui , bùn . Chứ sau khi tốt nghiệp , thỉnh thoảng mới gặp đc nhau mà thôi .
Thank you
+=================
Hehe
Sư tử con hỏi mẹ điều gì?
a. Trên thảo nguyên còn con vật nào khác ngoài hai mẹ con mình không?
b. Hạnh phúc là gì và có ở đâu?
c. Hai mẹ con mình có hạnh phúc không?
2. Lời giải thích của sư tử mẹ về hạnh phúc có nghĩa là gì?
a. Phải thật khôn ngoan thì mới có được hạnh phúc.
b. Không cần phải vất vả theo đuổi hạnh phúc vì nó luôn đi theo mình.
c. Cứ tự tin và cố gắng thì hạnh phúc tự nhiên sẽ đến với mình.
d. Hạnh phúc ở rất xa nên phải cố gắng theo đuổi mới có được
( chương 2 nè m.n )
Ngày đầu tôi gặp cậu cũng là ngày đầu tôi đến trường cấp 2 . Tôi ko phải trẻ con nên đừng nghĩ như tôi đang học lớp 1 vậy đó . Ngày vào lớp cũng coi như tôi dc điểm khá tốt nhưng khi giây phút đó bắt đầu . Tôi với cậu không cùng đẳng cấp chút nào . Cậu học rất giỏi dc nhiều người nể phục . Còn tôi học khá giỏi nhưng ko dc nhiều người biết đến . Lúc đó , tôi nhận ra rằng phải cố gắng thật nhiều thật nhiều mới có thể vượt qua cậu . Nhưng dù có cố gắng đến mấy đi chăng nữa cậu vẫn luôn đứng thứ nhất mà thôi . Ko hiểu từ lúc nào mỗi lần tôi làm sai một bài là cậu lại luôn miệng nói tôi ' ngốc ' . Quá tức giận tôi cãi lại cậu ' Cậu thì giỏi lắm chắc đồ ngu ngốc này nữa'.