Những câu hỏi liên quan
phan vũ mai anh
Xem chi tiết
IamnotThanhTrung
24 tháng 4 2022 lúc 21:07

5411 : 26 = 208 (dư 3)

Bình luận (1)
Đào Khánh Linh
24 tháng 4 2022 lúc 21:09

5411:26=208(du 3)

 

Bình luận (0)
Đỗ Ngọc Linh
24 tháng 4 2022 lúc 21:15

208 dư 3.Chúc bạn học tốt!

Bình luận (0)
Incredient
Xem chi tiết
Bảo Ngọc
8 tháng 3 2018 lúc 17:11

- Phải đảm bảo những yêu cầu sau:

+ Khí hậu

+ Cách xây dựng chuồng

+ Thức ăn

+ Nước

Bình luận (0)
Lingg Emm
8 tháng 3 2018 lúc 17:20

uh,bn nói đúng mk tìm bn thui mà cx ko cho

Bình luận (0)
Krissy
Xem chi tiết
Bảo Ngọc
8 tháng 3 2018 lúc 17:13

- Phải đảm bảo những yêu cầu sau:

+ Khí hậu

+ Cách xây dựng chuồng

+ Thức ăn

+ Nước

Bình luận (0)
Thiên Yết
8 tháng 3 2018 lúc 17:15

 Đảm bảo cung cấp lương thực thực phẩm cho tiêu dùng trong nước và xuất khẩu ra ngoài nước.

Bình luận (0)
Anh2Kar六
8 tháng 3 2018 lúc 17:15

\(\text{- Phải đảm bảo những yêu cầu sau: + Khí hậu + Cách xây dựng chuồng + Thức ăn + Nước}\)

Bình luận (0)
Bùi Ngọc Tố Uyên
Xem chi tiết
Nguyễn Lê Phước Thịnh
13 tháng 11 2021 lúc 0:08

#include <bits/stdc++.h>

using namespace std;

double a,b,c,p,s;

int main()

{

cin>>a>>b>>c;

p=(a+b+c)/2;

s=sqrt(p*(p-a)*(p-b)*(p-c));

cout<<fixed<<setprecision(2)<<p;

return 0;

}

Bình luận (0)
Bùi Ngọc Tố Uyên
Xem chi tiết
Nguyễn Lê Phước Thịnh
13 tháng 11 2021 lúc 0:09

1: 

uses crt;

var a,b,c,max,min:longint;

begin

clrscr;

readln(a,b,c);

max=a;

if max<b then max:=b;

if max<c then max:=c;

min:=a;

if min>c then min:=c;

if min>b then min:=b;

writeln(max,' ',min);

readln;

end.

Bình luận (1)
Avy_nguyen_:>
Xem chi tiết
Minh Đức Bùi
14 tháng 1 2022 lúc 10:37

bạn cần bao nhiêu ảnh

 

Bình luận (1)
Minh Đức Bùi
14 tháng 1 2022 lúc 10:40

mình chỉ có cái này thôiundefined

Bình luận (0)
hoang binh minh
17 tháng 2 2022 lúc 9:33

Tokyo Revengers: Diễn viên lồng tiếng của Draken khám phá điều gì khiến cho  bộ truyện trở nên đặc biệt | OtakuGO

Bình luận (0)
Nguyễn ngọc Khế Xanh
Xem chi tiết
Nguyễn Lê Phước Thịnh
24 tháng 10 2021 lúc 21:33

Gọi số đo ba góc lần lượt là a,b,c

Áp dụng tính chất của dãy tỉ số bằng nhau, ta được:

\(\dfrac{a}{1}=\dfrac{b}{2}=\dfrac{c}{3}=\dfrac{a+b+c}{1+2+3}=\dfrac{180}{6}=30^0\)

Do đó: \(a=30^0;b=60^0;d=90^0\)

Bình luận (0)
Yến Lòi
24 tháng 10 2021 lúc 21:34

Tếch 12 

Bình luận (0)
Soái ca 2k6
Xem chi tiết

Ko đăng mấy cái linh tinh nhé bạn

Ko mình báo cáo cho bạn mất nik đó

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
SLAV 😎
23 tháng 1 2022 lúc 21:40

hãy dùng ad block để chặn quảng cáo

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyên Bảo
8 tháng 8 2023 lúc 9:35

tk là gì vậy bạn?

 

Bình luận (0)
nguyenvankhoi196a
Xem chi tiết
Sooya
6 tháng 11 2017 lúc 14:15

Mẹ vẫn thường dạy chúng em niềm vui không phải chỉ khi mình nhận được thứ gì hoặc được ai giúp điều gì, niềm vui là khi chúng ta biết giúp đỡ người khác. Em đã vâng lời mẹ và đã làm một việc tốt đó là giúp một chú chó lạc đường tìm được nhà của nó. Câu chuyện xảy ra hè năm rồi nhưng bây giờ nhớ lại em vẫn chưa hết vui sướng.

Em nhớ rất rõ đó là khoảng đầu tháng 7, ba mẹ em có việc đột xuất ở quê nên em phải ở nhà một mình. Nói đúng hơn là em ở nhà với người bà con nhưng dì ấy chỉ sang ngủ với em lúc tối. Việc ăn uống và vui chơi của em đều được mọi người xung quanh để mắt nên ba mẹ rất yên tâm. Cạnh nhà em có công viên nhỏ. Mỗi chiều em thường ra ngoài chơi với các bạn hàng xóm. Chiều hôm ấy đang chơi đùa thì có một trận mưa ấp đến. Các bạn chạy về nhà còn em nán lại để nhặt mấy quả bóng đang chơi. Bỗng em nghe có tiếng kêu ư ử rất bé. Em Cố lắng nghe và phát hiện tiếng kêu ở dưới một bụi rậm. Lúc ấy em cũng lo sợ vì không biết thứ gì bên trong. Em bình tỉnh lấy cây vạch bụi rậm ra thì thấy một chú chó nhỏ đang nằm run rẩy. Em bế chú chó ra ngoài và chạy vội về nhà. Em lấy khăn lau khô cho chú, lấy khăn ủ ấm chú và đút cho chú ít sữa. Lúc này em mới để ý tới bộ lông trắng thật mượt của nó và đôi mắt đen long lanh nhìn em. Chú chó cũng hiểu em đã giúp nó nên ngoe nguẩy cái đuôi cảm ơn và liếm vào chân em. Trời tạnh mưa em bế chú chó đi khắp xóm để tìm chủ, nhưng chẳng nhà nào trong xóm em là nhà của chú. Em cũng rất muốn giữ chú lại nuôi nhưng em biết chủ của nó sẽ rất buồn khi mất nó. Có thể chủ của nó đang tìm kiếm khắp nơi. Đêm ấy chú chó ngủ cùng em, chú chó tội nghiệp chắc cũng nhớ nhà nên cả đêm nó thao thức. Em ôm nó vào lòng và vỗ về. Sáng hôm sau em tự tay viết rất nhiều tờ rơi và nhờ dì đem dán khắp nơi mong tìm được chủ của chú. Dì em còn giúp em chụp ảnh nó và đăng trên mạng xã hội cho nhiều người biết.

                Chú chó trắng ở với em hai ngày, em chăm sóc nó rất kĩ, em cho chú ăn thường xuyên và tắm cho chú thật thơm. Qua ngày thứ ba, có một người đàn ông chở theo đứa bé đến xin nhận lại. Ban đầu em cũng lo có người giả dạng để nhận nhưng nhìn ánh mắt thằng bé ấy vui mừng khi gặp được chú chó cưng và chú chó cũng ngoe nguẩy đuôi khi nhận ra chủ, em tin đó chính là chủ của nó. Người đàn ông và đứa bé cảm ơn em nhiều lắm. Ông ấy còn hứa lần sau sẽ dẫn chú chó đến thăm em. Em hôn chú chó và tạm biệt nó, nó cũng nhìn em lưu luyến rồi chạy đến bên chủ.

                Mặc dù luyến tiếc khi phải xa nó nhưng em thấy vui vì đã làm một việc tốt. Ba mẹ về nghe em kể lại câu chuyện, ba mẹ đã rất hài lòng và khen em ngoan. Mấy hôm sau người chủ có chú đã mang chú đến nhà em như lời hứa. Ông còn mua cho em nhiều quà bánh. Nhìn thấy chú chó em thấy lòng ấm áp, em suýt khóc khi chú còn nhận ra và mừng vui khi gặp em. Em đã hiểu những điều mẹ dạy, khi giúp ai một việc gì đó chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc, lòng tốt bao giờ cũng khiến mình vui vẻ.

Đến bây giờ, mỗi lần nhìn những chú chó tung tăng chạy theo chủ của mình. Em lại nhớ đến chú chó bé nhỏ ngày nào. Em tự hứa với bản thân sẽ ngoan ngoãn vâng lời và sống giúp đở mọi người. Có thể em sẽ không làm được những việc to lớn nhưng em sẽ sẵn sàng làm những việc trong khả năng của mình.

Bình luận (0)
lê văn hải
6 tháng 11 2017 lúc 14:15

Năm lớp Hai, có một chuyện mà đến giờ em vẫn nhớ trong câu chuyện đó em đã đấu tranh với sai lầm của chính mình.

Hôm đó, cô gọi các bạn lên bảng chữa bài tập toán, khi cô gọi bạn Thảo Hương lên chữa bài, em nhìn thấy bạn lúng túng nói gì đó với bạn bên cạnh, lúc bạn lên đến bàn em, bạn nói thầm vào tai em: Phương Anh ơi! Cho tớ mượn vở nhé! Em hơi lưỡng lự rồi đưa cho bạn vở của mình. Các bạn chữa bài xong, cô bảo cả lớp thu vở lúc đó em mới lên nói với cô là Thảo Hương quên vở, cô hỏi: Thế sao lúc này bạn lại có vở và lên chữa bài? Em trả lời là em không biết. Vừa lúc đó, tiếng trống trường từ báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi, thế là cả lớp ùa ra ngoài như những chú chim non rời tổ, em cũng ra theo. Ra chơi vào, cô trả vở và gọi các bạn đọc điểm, cô gọi đến Thảo Hương thì bạn lí nhí trả lời: Thưa cô, em... em quên vở ạ. Thế là cô cho bạn điểm kém, bạn rất buồn.

Về đến nhà, em kể chuyện của bạn cho mẹ, mẹ bảo em: Con nên đến thú thật với cô thì chắc cô sẽ không nói gì đâu. Tối hôm đó, em trằn trọc không ngủ được. Hôm sau, em đến nói thật với cô là chính em đã cho bạn mượn vở. Chẳng ngờ cô đã không mắng em mà còn khen em trong tiết học sinh hoạt lớp. Hôm đó em rất vui, khi vừa đến gặp mẹ ở nhà em đã tíu tít kể chuyện và em thấy mẹ nói rất đúng.

Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí em em rất tự hào vì mình đã làm một việc tốt.

Bình luận (0)
Nguyễn Trung Hiếu
6 tháng 11 2017 lúc 14:59

bạn kia làm đúng rồi 

k tui nha

thank

Bình luận (0)