Đâu là thành phần vị ngữ trong câu sau: “Một buổi chiều, tôi ra đứng cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống”
a. Một buổi chiều
b. Tôi ra đứng cửa hang như mọi khi
c. Xem hoàng hôn xuống
d. Ra đứng cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống
Phân tích cấu tạo của vị ngữ trong các câu dẫn dưới đây.
a) Một buổi chiều, tôi ra đứng cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống.
(Tô Hoài)
a, Vị ngữ: ra đứng cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống
- Vị ngữ này gồm các cụm động từ “ra đứng cửa hang” và “ xem hoàng hôn xuống”
Phân tích cấu tạo của vị ngữ trong các câu dẫn dưới đây
a) Một buổi chiều, tôi ra đứng cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống.
(Tô Hoài)
b) Chợ Năm Căn nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập.
(Đoàn Giỏi)
c) Cây tre là người bạn thân của nông dân Việt Nam […]. Tre, nứa, mai, vầu giúp người trăm nghìn công việc khác nhau.
(Thép Mới)
a) Vị ngữ ở đây là ra đứng cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống
cấu tạo của vị ngữ là : là cụm động từ
b) Vị ngư ở đây là :nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập.
cấu tạo của vị ngữ này là : là cụm động từ
c) Vị ngữ ở đây là : là người bạn thân của nông dân Việt Nam
cấu tạo của vị ngữ này là : là cụm danh từ
Cho biết mối quan hệ giữa sự vật nêu ở chủ ngữ với hành động, đặc điểm, trạng thái ... nêu ở vị ngữ là quan hệ gì?
a) Một buổi chiều, tôi ra đứng cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống.
(Tô Hoài)
b) Chợ Năm Căn nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập.
(Đoàn Giỏi)
c) Cây tre là người bạn thân của nông dân Việt Nam […]. Tre, nứa, mai, vầu giúp người trăm nghìn công việc khác nhau.
(Thép Mới)
Tham khảo nha em:
a) Vị ngữ là : ra đứng cửa hang như mọi khi xem hoàng hôn xuống
-> Câu có 2 vị ngữ là cụm động từ
b) Vị ngữ là : nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập
-> Câu 1 vị ngữ là cụm động từ
c) - Vị ngữ 1 : là người bạn thân của nông dân Việt Nam
-> Vị ngữ là cụm danh từ
- Vị ngữ 2 : giúp người trăm nghìn côn việc khác nhau
-> Vị ngữ là cụm động từ
Hãy tìm 2 câu trong các văn bản đã học có vị ngữ là chuỗi cụm động từ hoặc cụm tính từ
VD: Tôi ra đứng trước cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống (Vị ngữ là chuỗi 2 cụm động từ)
1.Xác định chủ ngữ, vị ngữ trog câu sau:
Một buổi chiều, tôi ra đứng ở cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống.
Câu trên có phải câu trần thuật đơn không? Vì sao xác định như vậy?
2.Nhân vật Lượm là chú bé như thế nào?
3.Tính từ chỉ màu sắc nào không được dùng trong bài kí Cô Tô?
4.Bài thơ ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ kể lại câu chuyện gì?
5.Nêu nội dung chính của khổ thơ sau:
''Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột
Bác nhón chân nhẹ nhàng.''
Mấy bn ơi giúp hộ mik nha!!Mik cần gấp ạ^^
Mơn mấy bn trả lời giúp nhé#
Một buổi chiều, tôi đứng bờ đầm nước, trông ra. Khi hoàng hôn xuống, mặt nước trời bỗng sáng lên trong giây lát, đượm vẻ bao la khêu gợi vô hạn lòng giang hồ.
Bỗng sau lưng có tiếng ồn ào. Quay lại, tôi thấy một Dế Trũi đương đánh nhau với hai mụ Bọ Muỗm. Hai mụ Bọ Muỗm vừa xông vào vừa kêu om sòm. Ai đã nói rằng “vừa đánh trống vừa ăn cướp”, lúc ấy tôi đã thấy tận mắt cái cảnh thật đúng câu ví vậy. Hai mụ giơ chân, nhe cặp răng dài nhọn, đánh tới tấp. Trũi bình tĩnh, dùng càng gạt đòn rồi bổ sang. Hai càng Trũi móc toẽ đằng trước, khi hươi lên, coi oai như cặp chuỳ đồng.
Tôi đứng ngắm và khen thầm. Xưa nay tôi vẫn có ý coi thường các cậu Dế Trũi – Dế Trũi quê kệch, mình dài thuồn thuỗn, bốn mùa mặc ái gi-lê trần. Nhưng bây giờ, nhìn anh Trũi nhanh nhẹn này, tôi hiểu rằng không nên chỉ xem bề ngoài mà coi thường ai một cách hồ đồ như vậy.
Trũi gan góc, một chống với đôi mà mà địch thủ vẫn luôn luôn bị cú đòn đau. Nhưng hai mụ Bọ Muỗm cứ vừa đánh vừa kêu, làm cho họ nhà Bọ Muỗm ở ruộng lúa gần đấy nghe tiếng. Thế là cả một bọn Bọ muỗm lốc nhốc chạy ra. Trũi biết thế nguy, lủi khỏi vòng chiến nhảy bòm xuống dòng nước, bơi sang bên này. Cách nước rồi, yên trí, Trũi lại nghênh ngang đứng hướng về bên kia, giơ chân, giơ càng doạ lại bọn Bọ Muỗm vừa kéo tới. Thấy thế, bọn Bọ Muỗm tức, bật lên một cử chỉ bất ngờ là chúng bay ào sang rợp cả mặt nước.
Trũi ta không dè bọn Bọ Muỗm bay mau thế. Anh ta chỉ kịp giơ hai cái càng răng cưa tròn xoe lên thì đã thấy không biết bao nhiêu răng, móc đánh, chém tới tấp xuống. Trũi ngã quay. Lũ kia xô cưỡi lên. Nhất định có án mạng phen này.
Tôi vội nhẩy tới. Bọn Bọ Muỗm hốt hoảng bay đi hết. Trũi nằm chỏng gọng, bất tỉnh nhân sự. Tôi vực về cửa hang, lấy nước phun vào mặt Trũi.
Một lát, Trũi tỉnh, còn rên hừ hừ. Bị nhiều đòn đau thâm tím cả mình.
Trũi kể tôi nghe. Vốn trước kia hang Trũi xóm xa bên cánh đồng khác. Một lần sang bên sông, thấy cỏ tốt quá bèn đến ở bên đó. Xóm ấy có Bọ Muỗm trú ngụ nhiều. Bọn Bọ Muỗm thấy tự dưng có kẻ lông bông ở đâu đến, không ngày nào không có Bọ Muỗm đến sinh sự. Chúng cắt lượt nhau suốt ngà vào cà khịa, làm cho Trũi không chịu được. Nhưng Trũi vẫn gan lì. Có khi chúng dọa đánh chết Trũi.
Trũi rất ngang, không sợ. Ðứa nào chửi thế nào, Trũi chửi lại thế ấy. Ðứa nào muốn đánh nhau, Trũi đánh nhau. Tiếng Bọm Muỗm bắng nhắng thế, nhưng dù thế cũng phải kiềng kẻ gan dạ, nên cũng mới chỉ có những cuộc xô xát xoàng thôi. Trận ẩu đả hôm nay là to nhất. Bọn bọ muỗm định đánh chết Trũi thật. Chúng cho hai mụ ra sinh sự, lấy cớ rồi kéo cả lò ra. Ðây là trận đòn thù chứ không phải cuộc ẩu đả tình cờ như tôi tưởng lúc mới đầu.
Trũi rối rít tạ ơn. Tôi khuyên Trũi nên ở lại hang tôi mà chữa bệnh cho tới khi khỏi hẳn mới về.
Ðược ít lâu, các vết thương của Trũi lành dần.
Mấy hôm trò truyện cũng Trũi, tôi biết tính Trũi rấy vui, hay nói pha trò và yêu đời. Nhưng tôi thích nhất Trũi cũng ưa sự đi đây đi đó, Trũi thường khoe rằng tuy Trũi còn ít tuổi nhưng đã từng đi xa. Tôi ngỏ ý rủ Trũi sẽ cùng đi du lịch. Tôi bảo rằng ở phía chân trời xa kia chắc có nhiều cái lạ, không nên về đồng cỏ cũ nữa. Trũi reo lên, nhận lời ngay.
Chúng tôi kết làm anh em.
Từ hôm ấy, Trũi ở luôn hang tôi và Trũi tôn tôi là anh. Còn tôi gọi Trũi là em. Thề rằng từ đây sinh tử có nhau.
Chúng tôi sửa soạn.
Một ngày cuối thu, tôi và Trũi lên đường. Hôm ấy nước đầm trong xanh. Những áng cỏ mượt rời rợi. Trời đầy mây trắng. Gió hiu hiu thổi như giục lòng kẻ ra đi. Thế là tôi rời quê hương lần thứ hai.
Câu 1: Viết đoạn văn khoảng 5 - 7 câu nêu cảm nhận của em về tình bạn của Dế Mèn và Dế Trũi trong văn bản Người bạn đường đầu tiên. Trong đoạn văn có sử dụng 1 từ láy, 1 từ ghép hoặc 1 câu có mở rộng cụm danh từ/ cụm động từ/ cụm tính từ.
Câu nào dưới đây có trạng ngữ chỉ mục đích ?
A. Hoàng hôn, áp phiên của phiên chợ thị trấn, người ngựa dập dìu chìm trong sương núi tím nhạt. (Nguyễn Phan Hách)
B. Để tránh những tia nắng mặt trời, hành lang bao quanh sân đều treo những tấm rèm bằng vải đem về từ Châu Phi.( Theo Harriet Beecher Stowe)
C. Buổi sáng, con kênh còn phơn phớt màu đào, giữa trưa bỗng hóa ra một dòng thủy ngân cuồn cuộn lóa mắt, rồi dần dần hóa thành một con suối lửa lúc trời chiều. (Theo Đoàn Giỏi)
D. Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, ráng chiều bên phía trời tây lại rực lên như màu anh đào. (Sô-lô-khốp)
Nha bn!!
HT!~!
Câu nào dưới đây có trạng ngữ chỉ mục đích ?
A. Hoàng hôn, áp phiên của phiên chợ thị trấn, người ngựa dập dìu chìm trong sương núi tím nhạt. (Nguyễn Phan Hách)
B. Để tránh những tia nắng mặt trời, hành lang bao quanh sân đều treo những tấm rèm bằng vải đem về từ Châu Phi.( Theo Harriet Beecher Stowe)
C. Buổi sáng, con kênh còn phơn phớt màu đào, giữa trưa bỗng hóa ra một dòng thủy ngân cuồn cuộn lóa mắt, rồi dần dần hóa thành một con suối lửa lúc trời chiều. (Theo Đoàn Giỏi)
D. Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, ráng chiều bên phía trời tây lại rực lên như màu anh đào. (Sô-lô-khốp)
Câu nào dưới đây có trạng ngữ chỉ mục đích ?
A. Hoàng hôn, áp phiên của phiên chợ thị trấn, người ngựa dập dìu chìm trong sương núi tím nhạt. (Nguyễn Phan Hách)
B. Để tránh những tia nắng mặt trời, hành lang bao quanh sân đều treo những tấm rèm bằng vải đem về từ Châu Phi.( Theo Harriet Beecher Stowe)
C. Buổi sáng, con kênh còn phơn phớt màu đào, giữa trưa bỗng hóa ra một dòng thủy ngân cuồn cuộn lóa mắt, rồi dần dần hóa thành một con suối lửa lúc trời chiều. (Theo Đoàn Giỏi)
D. Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, ráng chiều bên phía trời tây lại rực lên như màu anh đào. (Sô-lô-khốp)
Phân tích cấu tạo của vị ngữ trong các câu sau bằng cách trả lời các câu hỏi : Vị ngữ là từ hay cụm từ ? Vị ngữ thuộc từ loại hay cụm từ loại nào ? Mỗi câu có mấy vị ngữ ? Vị ngữ trong câu trả lời cho câu hỏi nào ?
(1) Một buổi chiều, tôi ra đứng cửa hang như mọi khi, xem hoàng hôn xuống.
( Tô Hoài )
(2) Chợ Năm Căn nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập.
( Đoàn Giỏi )
(3) Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây hết bụi.
( Nguyễn Tuân )
1) vị ngữ là cụm danh từ
vị ngữ là cụm động từ
có 2 vị ngữ
Ai làm gì
2) vị ngữ là cụm từ
vị ngữ là cụm tính từ
có 1 vị ngữ
như thế nào
3)vị ngữ là cụm từ
vị ngữ là cụm tính từ
có 1 vị ngữ
như thế nào
Đọc và tìm các phần mở bài, thân bài, kết bài của bài văn dưới đây:
Hoàng hôn trên sông Hương
Cuối buổi chiều, Huế thường trở về trong một vẻ yên tĩnh lạ lùng, đến nỗi tôi cảm thấy có một cái gì đó đang lắng xuống thêm một chút nữa trong thành phố vốn hằng ngày đang rất yên tĩnh này.
Mùa thu, gió thổi mây bay về phía cửa sông, mặt nước phía dưới cầu Tràng Tiền đen sẫm lại, trong khi phía trên này lên mãi gần Kim Long, mặt sông sáng màu ngọc lam in những vệt mây hồng rực rỡ của trời chiều. Hình như con sông Hương rất nhay cảm với ánh sáng nên đến lúc tối hẳn, đứng trên cầu chăm chú nhìn xuống, người ta vẫn còn thấy những mảng sắc mơ hồng ửng lên như một thứ ảo giác trên mặt nước tối thẳm. Phố ít người, con đường ven sông như dài thêm ra dưới vòm lá xanh của hai hàng cây.
Phía bên sông, xóm Cồn Hến nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng tre trúc. Đâu đó, từ sau khúc quanh vắng lặng của dòng sông, tiếng lanh canh của thuyền chài gỡ những mẻ cả cuối cùng truyền đi trên mặt nước, khiến mặt sông nghe như rộng hơn. Và khi dãy đèn bên đường bắt đầu thắp lên những quả tròn màu tím nhạt, chuyển dần sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bung ra trong màu trắng soi rõ mặt người qua lại thì khoảnh khắc yên tĩnh của buổi chiều cũng chấm dứt.
Huế thức dậy trong một nhịp chuyển động mới, đi vào cuộc sống ban đầu của nó.
Theo HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG
a. Mở bài: (từ đầu đến … yên tĩnh này).
b. Thân bài: (từ Mùa thu đến … chấm dứt).
c. Kết bài: (từ Huế thức dậy đến … của nó).