Nguyễn Huy Chương

Những câu hỏi liên quan
Mien Trinh
Xem chi tiết
minh nguyet
8 tháng 3 2022 lúc 19:44

3 câu kia chị thấy em làm rồi nên chị chỉ làm câu 4 nữa thôi em nhé!

4. 

NDC: Tác giả miêu tả ngoại hình khỏe khoắn, thấm đượm mùi hương của biển cả của những ngư dân và những chiếc thuyền trở về sau một đêm ra khơi mệt mỏi. Tác giả đã sử dựng biện pháp tu từ nhân hóa và ẩn dụ để làm cho con thuyền có linh hồn và giàu sức gợi. 

Bình luận (1)
IS
Xem chi tiết
Quỳnh Chi
2 tháng 3 2020 lúc 19:57

Sau chuyến đi biển miệt mài, trở về đất liền, hình ảnh người dân chài hiện lên thật đẹp đẽ:

"Dân chài lưới làn da ngăm rám nấng

 Cả thân hình nồng thờ vị xa xăm".

Không hề có dấu hiệu của sự mệt mỏi, biển đêm không khiến con người sợ hãi và yếu đuối. "Làn da ngăn rám nắng" là làn da đặc trưng của người dân vùng chài, vốn đã trải qua nhiều dầu dãi nắng mưa, nay ánh lên sự mạnh mẽ, rắn rỏi. Bước xuống đất liền từ con thuyền chòng chành cập bến, các anh giống như những Thạch Sanh vùng biển: "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm". Không chỉ làn da mà còn từ ánh mắt, bàn tay, bước đi, từ "cả thân hình" đều nồng thở cái hương vị mặn mòi của biển cả. "Vị xa xăm" là hương vị từ phương xa, là gió đại dương, là muối đại dương, là nắng đại dương, là hơi thở của đại dương nữa, "xa xăm" vốn là cảm nhận của thị giác, chỉ sự xa xôi, mơ hồ; nay được kết hợp với từ chỉ xúc giác “vị” khiến cho câu thơ trở nên tinh tế vô cùng. Trong từ "nồng thở” còn như ẩn chứa một sức mạnh dồi dào, bền bỉ đã được tôi rèn từ lâu trong tâm hồn để từ làn da, đôi mắt, nụ cười... đều sáng bừng sự sống.

Cùng với các chàng trai vùng chài là những con thuyền "bạn người đi biển":

"Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ".

Sau thời gian lao động vất vả, con thuyền không giấu giếm vẻ mệt mỏi của mình: "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm". Biện pháp nhân hoá khiến người đọc hình dung rất rõ dáng vẻ nặng nề, thấm mệt của chiếc thuyền khi chậm chạp neo vào bến đỗ. Nó lặng im "Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ". Trong câu thơ này, Tế Hanh đã sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác một cách một cách tinh tế. "Nghe" là động từ chỉ hoạt động của thính giác, "thấm" lại là cảm nhận của xúc giác. Con thuyền nằm nghỉ đồng thời cảm nhận từng chuyển động tinh vi nhất đang diễn ra trong mình. Cách viết ấy vừa gợi sự mệt nhọc thấm thìa của con thuyền vừa thể hiện được sự tinh tế tuyệt vời của nhà thơ, tưởng như Tế Hanh đồng cảm sâu sắc với cảm giác, cảm xúc của con thuyền... Khổ thơ trên là một trong những khổ thơ hay nhất trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh. Đọc khí thơ, người đọc có thể cảm nhận trong đó bao nhiêu niềm yêu mến, tự hào về quê hương xứ sở của nhà thơ.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Sau chuyến đi biển miệt mài, trở về đất liền, hình ảnh người dân chài hiện lên thật đẹp đẽ:

"Dân chài lưới làn da ngăm rám nấng

 Cả thân hình nồng thờ vị xa xăm".

Không hề có dấu hiệu của sự mệt mỏi, biển đêm không khiến con người sợ hãi và yếu đuối. "Làn da ngăn rám nắng" là làn da đặc trưng của người dân vùng chài, vốn đã trải qua nhiều dầu dãi nắng mưa, nay ánh lên sự mạnh mẽ, rắn rỏi. Bước xuống đất liền từ con thuyền chòng chành cập bến, các anh giống như những Thạch Sanh vùng biển: "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm". Không chỉ làn da mà còn từ ánh mắt, bàn tay, bước đi, từ "cả thân hình" đều nồng thở cái hương vị mặn mòi của biển cả. "Vị xa xăm" là hương vị từ phương xa, là gió đại dương, là muối đại dương, là nắng đại dương, là hơi thở của đại dương nữa, "xa xăm" vốn là cảm nhận của thị giác, chỉ sự xa xôi, mơ hồ; nay được kết hợp với từ chỉ xúc giác “vị” khiến cho câu thơ trở nên tinh tế vô cùng. Trong từ "nồng thở” còn như ẩn chứa một sức mạnh dồi dào, bền bỉ đã được tôi rèn từ lâu trong tâm hồn để từ làn da, đôi mắt, nụ cười... đều sáng bừng sự sống.

Cùng với các chàng trai vùng chài là những con thuyền "bạn người đi biển":

"Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ".

Sau thời gian lao động vất vả, con thuyền không giấu giếm vẻ mệt mỏi của mình: "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm". Biện pháp nhân hoá khiến người đọc hình dung rất rõ dáng vẻ nặng nề, thấm mệt của chiếc thuyền khi chậm chạp neo vào bến đỗ. Nó lặng im "Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ". Trong câu thơ này, Tế Hanh đã sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác một cách một cách tinh tế. "Nghe" là động từ chỉ hoạt động của thính giác, "thấm" lại là cảm nhận của xúc giác. Con thuyền nằm nghỉ đồng thời cảm nhận từng chuyển động tinh vi nhất đang diễn ra trong mình. Cách viết ấy vừa gợi sự mệt nhọc thấm thìa của con thuyền vừa thể hiện được sự tinh tế tuyệt vời của nhà thơ, tưởng như Tế Hanh đồng cảm sâu sắc với cảm giác, cảm xúc của con thuyền... Khổ thơ trên là một trong những khổ thơ hay nhất trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh. Đọc khí thơ, người đọc có thể cảm nhận trong đó bao nhiêu niềm yêu mến, tự hào về quê hương xứ sở của nhà thơ

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
IS
2 tháng 3 2020 lúc 19:58

chỉ 2 câu trên thui mà 

bạn cảm nhận cả khổ ak

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Hà linh
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
31 tháng 1 2018 lúc 3:26

Chọn b

Bình luận (0)
HỒNG NHUNG LÊ
Xem chi tiết
Trần Thanh Ly
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
21 tháng 3 2022 lúc 17:13

C1:PTBĐ : miêu tả kết hợp biểu cảm.

C2 : nội dung chính :cảnh thuyền đánh cá trở về

C3:

 Biện pháp tu từ nhân hóa: Tác giả cảm nhận còn thuyền giống như một người dân chài nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Con thuyền vô tri trở nên có hồn, như người dân chài, con thuyền ấy cũng thấm đẫm vị mặn mòi của biển khơi.

- Vẻ đẹp của người dân chài trong đoạn trích được miêu tả trong vẻ đẹp thường nhất gắn với lao động sản xuất:
- Vẻ đẹp ngoại hình: làn da ngăm trong thân hình những chàng trai trẻ trung, khỏe khoắn, mạnh khỏe, săn chắc được tôi luyện bởi sóng gió đại dương trong những chuyến khơi xa.
- Vẻ đẹp tâm hồn: sự cần cù, chăm chỉ, yêu lao động, tâm hồn phóng khoáng, ưa tự do

C4:

Trong bài thơ" Quê hương", nhà thơ Tế Hanh đã từng miêu tả hình ảnh chiếc thuyền trở về bến thật sinh động và hấp dẫn : Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ". Bằng việc sử dụng nghệ thuật nhân hóa kết hợp với nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, người đọc cảm nhận được hình ảnh của một con thuyền ra khơi trở về bến như một người dân chài đi đánh bắt lâu ngày trở về với quê hương. Không còn là một vật dụng vô tri nữa, chiếc thuyền giờ đây mang trong mình sự mệt mỏi như chính con người. Nó trở về bến vắng nằm lặng lẽ nghỉ ngơi . Sau một đêm dài vất vả ở đại dương bao la, cuối cùng chiếc thuyền cũng đã được nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Con thuyền nằm đó, im lặng nhưng vẫn dạt dào nguồn sống. Ta dường như thấy được nhà thơ đang hóa thân vào hình ảnh con thuyền để bày tỏ nỗi lòng, để trải lòng mình với bạn đọc về những vất vả của nghề ra khơi. Tế Hanh đã lắng nghe cảnh vật bằng cả tâm hồn của mình. Ở đó, nhà thơ nghe thấy âm thanh của gió rít nhẹ trong ngày mới, tiếng sóng vỗ triều lên, tiếng ồn ào của chợ cá và là những âm thanh lắng đọng trong từng thớ gỗ con thuyền. Có lẽ, chất mặn mòi kia cũng đã thấm sâu vào da thịt nhà thơ, vào tâm hồn nhà thơ để trở thành nỗi niềm ám ảnh gợi bâng khuâng kì diệu. Chính điều này đã tạo nên cho nhà thơ những cảm xúc rất thật, rất chân thành để từ đó viết lên những dòng thơ dạt dào.

 

Bình luận (0)
Binh Minh Le
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
27 tháng 2 2018 lúc 8:01

Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng

Rướn thân trắng bao la thâu góp gió

   + Cánh buồm: giương to, rướn thân, góp gió – hình ảnh cánh buồm thân thuộc được tả thực trong sự quan sát tinh tế.

   + So sánh ẩn dụ: cái vô hình được gọi tên, cụ thể hóa bằng hình ảnh "cánh buồm" rõ ràng đường nét, hình khối, màu sắc.

   + "rướn thân trắng bao la thâu góp gió"- sự khoáng đạt, hiên ngang mạnh mẽ như chính tính cách của người dân miền biển, sẵn sàng đương đầu với thử thách.

   + Cánh buồm mang ý nghĩa tượng trưng cho hồn cốt, thần thái, tình cảm của người dân chài, nay đi vào thơ trở nên bay bổng, lãng mạn.

   → Biện pháp ẩn dụ, so sánh làm cho hình ảnh thực trở nên lãng mạn cánh buồm là linh hồn của làng biển, là niềm tự hào, tình yêu chinh phục biển cả làm chủ cuộc sống.

Dân chài lưới làn da ngăm dám nắng

Cả thân hình nồng thở vị xa xăm

   + Hình ảnh tả thực "làn da ngăm dám nắng" – vẻ đẹp rắn rỏi, chắc khỏe nói lên sự từng trải trong cuộc sống lao động vất vả nắng gió của người đi biển.

   + "thân hình nồng thở vị xa xăm" → hình ảnh ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, "thân hình" nay được cảm nhận bằng xúc giác - "mặn".

   + Sự mặn mòi của biển cả ngấm vào từng hơi thở trong cuộc sống, sự hòa quyện giữa con người với biển cả- nơi ngọn nguồn nuôi dưỡng.

   → Biện pháp ẩn dụ không chỉ xây dựng hình tượng người dân miền biển khỏe khoắn, từng trải mà còn làm nổi bật sự hòa quyện bền chặt giữa con người với tự nhiên.

Bình luận (0)
Dang Tran
Xem chi tiết
Tô Mì
1 tháng 3 2022 lúc 7:54

      Qua khổ thơ trên, ta nhìn thấy được vẻ mộc mạc, giản dị pha lẫn sự vui mừng khôn xiết của lẫn dân chài lưới và những người dân ở vùng quê nhà sau một chuyến đi đầy lo lắng.

                                      "Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng" 

      Ta có thể hiểu được sức bộc lộ, miêu tả tinh tế của tác giả rằng các người dân đi "thăm" các vùng biển xa lạ, thu hoạch nhiều "chiến lợi phẩm" và cũng không kém phần nguy hiểm. Vì sao ? À, đúng vậy, vì có thể họ sẽ gặp những cơn lốc, cơn bão dữ tợn mà thiên nhiên có thể đem đến bất kì lúc nào, và đó cũng chính là lí do tại sao các người dân ở nhà đều lo lắng cho họ.

                                      "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm"

      Sự khốn khổ, mệt nhọc và quan tâm gia đình là các anh chị em ở quê nhà đã khiến cho những người dân chài ngoài biển khơi ấy quên đi lo âu, họ chịu khó, chịu đau, chịu thương vì không muốn nhìn cảnh gia đình và bạn bè đói, khát trong nỗi chờ đợi người thân về nhà. Ôi ! Nghe thôi mà thấy đáng thương đến tột cùng, có ai nghe xong mà không thấy cảm thông cho họ chứ ? Mồ hôi nhễ nhại tuôn ra đều đều nhưng họ mặc kệ ! Cái họ quan tâm là sự nhớ thương và tình thương bao la của họ mặc gian khó để có đủ thức ăn và trở về với quê nhà thân thương thuở nào. 

                                           "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

                                            Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ"

     Ngay cả con thuyền cũng mệt như dân chài thế đấy ! Chúng như những con người anh dũng thực thụ, sau một chuyến "công tác" xa nhà mệt mỏi, đương nhiên ai mà chẳng muốn về và nghỉ ngơi thôi nhể ? 

      Chốt lại ngòi bút, khổ thơ trên của Tế Hanh đã đem đến không nhiều thì ít sự thương xót và mang vẻ mộc mạc, vui tươi của cảnh về bến của dân chài lưới. Những đều trên mang cho mọi người nhớ lại cảnh quê hương thiết tha không xiết của mình.

Bình luận (0)
Chang Đinh
Xem chi tiết
Amee
28 tháng 3 2021 lúc 21:42

tham khảo

a, 

 

Biện pháp tu từ :

- Nhân hóa 

+ Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

Tác dụng : Nhằm làm nổi bật hình ảnh chiếc thuyền trở về sau một ngày ra khơi mệt mỏi

- Ẩn dụ :

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

Tác dụng : Nhằm làm nổi bật hình ảnh mệt nhọc của con thuyền 

Bình luận (0)
Amee
28 tháng 3 2021 lúc 21:47

tham khảo

Đã có một thời gian xã hội chúng ta quan niệm một cách đơn giản rằng quê hương chỉ gắn với tình cảm công dân. Thế nhưng có thật như thế không khi quê hương còn là sự gắn bó thân thương, máu thịt; là hình ảnh đọng mãi trong tim mỗi con người khi xa quê. Bấy giờ, chúng ta mới thật sự nhận ra quê hương còn đóng một vai trò hết sức quan trọng đối với cuộc đời mỗi con người.Quê hương là cái nôi đầu tiên cho ta trưởng thành.Quê hương dõi theo từng bước ta đi trong cuộc đời.  Quê hương còn bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt hàng ngày, những tình cảm đôi lứa, sự gắn bó gia đình, làng quê, đó là tình cảm trong sáng nhất, cao cả và góp phần thanh lọc tâm hồn con người.   Bản thân học sinh chúng ta phải biết yêu mến con người và mảnh đất mà ta đang sống, tiếp xúc hàng ngày, biến tình cảm ấy thành mục đích, hoài bão để sau này cống hiến cho đất nước.Ôi hai chữ quê hương mới thiêng liêng lm sao!

  
Bình luận (0)