Mn cho mk hỏi là bài gà trống và cáo tiếng việt lớp 4 chọn 1 trong ba sự việc nói sự vc đó ứng vs đoạn thơ nào và kể lại đoạnthơ đó mn cho mk 1 bài để tham khảo kể lại đoạn thơ nha
Cho mk hỏi là trong bài những hạt thóc vở tiếng việt lớp 4 nó hỏi: tìm đoạn truyện kể về mỗi sự việc trong bài những hạt thóc giống lm s z mn
sv 1 : Nhà vua muốn tìm nhà vua kế tiếp
sv 2 : Mọi người nhận được hạt thóc để trồng
tự làm nốt đi
Dựa vào bài thơ ngụ ngôn Gà Trống và Cáo (Tiếng việt 4,tập một,tr.50),hãy kể lại câu chuyện bằng văn xuôi.
Ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng nọ, có một con Cáo già tinh ranh, độc ác. Nó thường nghĩ ra đủ mưu mẹo để lừa những con vật nhẹ dạ, cả tin, biến thành mồi ngon cho nó.
Sáng hôm ấy, trên đường đi kiếm ăn, Cáo nhác trông thấy chú Gà Trống có cái mào đỏ chót rung rinh, bộ lông bóng mượt, đôi chân vàng rực bám chắc vào cành cây. Chú Gà Trống đang mê mải gáy vang, chào đón Mặt trời, báo hiệu cho tất cả muông thú trong rừng biết một ngày mới đã bắt đầu.
Cáo ta thèm chảy dãi. Nó nghĩ bụng: “Chà ! Thịt chú Gà Trống kia chắc là ngon tuyệt! Mình phải dụ cho Gà Trống xuống đất thì mới vồ được!”. Cáo ngoác mồm cười rồi đon đả ngỏ lời:
- Kìa! Xin chào anh bạn quý mến của tôi! Mời anh xuống đây nghe tôi báo tin vui này: Từ giờ trở đi, muôn loài sống trong rừng sẽ kết thành bè bạn. Tôi sung sướng lắm nên muốn báo cho bạn hữu xa gần đều biết. Nào! Gà Trống ! Xin đừng e ngại, hãy xuống nhanh để tôi hôn bạn, bày tỏ tình thân ái!
Nãy giờ, Gà Trống vẫn yên lặng nghe Cáo dụ dỗ nhưng trong lòng thì chẳng lạ gì trò lừa bịp của Cáo. Muốn doạ cho Cáo sợ, Gà Trống nhanh trí bảo:
- Cảm ơn anh Cáo đã có lòng tốt! Từ nay trở đi, Gà và Cáo chung sống hoà bình với nhau thì quả là chẳng có tin mừng nào hơn! Ô kìa! Tôi thấy có hai anh chó săn đang chạy lại phía này. Chắc là họ cũng vội vàng đi loan tin vui như anh vậy!
Nghe thấy thế, Cáo hồn bay phách lạc, quắp đuôi, co cẳng chạy biến. Gà Trống khoái chí cười khì:
- Rõ là phường gian dối, hèn nhát! Ngữ ấy thì làm gì được ai!
dụa vào bài thơ gà trống và cáo em hãy kể lại câu chuyện đó
* Bài làm
Trong khu rừng nọ, vào một buổi sáng đẹp trời, một tên Cáo đang đi vất vưởng vì đói bụng, mắt liếc ngang liếc dọc. Bỗng hắn ta trông thấy một chú Gà Trống đậu vắt vẻo trên cành cây cao. Cáo tiến lại dưới gốc cây. Sau một hồi suy nghĩ, Cáo đon đả mời Gà Trống xuống đất để báo cho Gà Trống biết tin tức mới:
- Này bạn Gà Trống yêu quý, từ nay muôn loài đã kết tình thân ái. Bạn hãy xuống đây cho tôi hôn một cái để bày tỏ tình thân.
Nghe những lời ngon ngọt của Cáo, Gà Trống đâm nghi ngờ. Nhưng biết rõ bản chất d. ối trá, âm mưu xảo quyệt của hắn “muốn ăn thịt mình”, Gà Trống chậm rãi trả lời:
- Xin cảm ơn bác, tấm lòng thân thiện của bác tôi xin ghi nhớ trong lòng. Tôi cũng rất vui mừng vì từ nay hòa bình đã trở về với cuộc sống chúng ta.
Cáo mừng thầm trong bụng: “Thằng Gà Trống mắc mưu ta rồi. Hôm nay, ta có bữa thịt gà ngon lành... ”. Đang mơ màng, bỗng Cáo nghe Gà Trống thánh thót vang lên:
- Bác Cáo ơi, tôi thấy cặp chó săn từ xa đang đến đây để loan tin vui này và mừng cho tình thân của chúng ta.
Cáo giật mình hoảng sợ, hồn lạc phách bay, quắp đuôi, co cẳng chạy tức thời. Nhìn Cáo khiếp sợ bỏ chạy mất hút, Gà Trống khoái chí cười phì:
- Rõ ràng là phường gian dối, làm gì được ta!
Câu chuyện “Gà Trống và Cáo” đã đem đến cho chúng ta một bài học quý giá: Con người cần phải sống trung thực. Song phải biết xử trí thông minh trước những hành động xấu, những lời mê hoặc ngọt ngào của bọn lừa đảo, mưu hại người.
1. Cho nội dung của ba đoạn văn kể chuyện như sau:
a) Gà Trống vắt vẻo trên cây cao, Cáo đến dụ dỗ Gà xuống để bày tỏ tình thân.
b) Gà không nghe lời Cáo và nói nó có cặp chó săn đang chạy lại.
c) Cáo khiếp sợ cho săn phải bỏ chạy làm lộ rõ mưu gian.
Hãy đặt mình vào vai Gà hoặc Cáo, tưởng tượng và kể lại một trong ba đoạn truyện trên.
a. Tôi là Gà Trống. Tôi sống trong trang trại của ông bà chủ. Nhiệm vụ hàng ngày của tôi là cất vang tiếng gáy báo thức một ngày mới, ngoài ra tôi còn cai quản một lũ gà mái và bọn gà con nữa.
Hôm đó, tôi đang đứng vắt vẻo trên cành cây cao. Tôi tỉa tot lại bộ cánh sặc sỡ của mình, bỗng từ xa 1 tên Cáo già xuất hiện. Tôi nhanh trí ra hiệu cho Gà Mái dẫn bọn gà con chạy đi ẩn nấp. Tên Cáo đến nơi thì rất chia buồn với hắn, chẳng còn con gà yếu ớt nào ở đó nữa cả, chỉ còn mình tôi đang ở trên cành cây cao. Tên Cáo già nở nụ cười thật tươi, hắn đon đả bắt chuyện với tôi:
- Này anh Gà Trống! Tôi với anh chạm mặt nhau đã nhiều lần mà tôi chưa có dịp chào hỏi anh. Hôm nay tình cờ tôi đi ngang qua đây. Tôi có thể tâm sự cùng anh được không? Tôi rất muốn có thêm những người bạn mới. Tất cả chúng ta giờ đây sẽ là anh em sống chung trong một mái nhà. A xuống đây đi, tôi với anh tâm sự đôi lời.
Hắn nghĩ tôi là thằng ngốc sao? Từ xưa đến nay họ hàng nhà cáo chỉ luôn rình mò để ăn thịt họ hàng nhà gà chúng tôi. Hôm nay hắn lại tốt đột xuất thế? Tôi thừa đoán ra âm mưu của hắn là gì. Tôi đáp: Cảm ơn anh Cáo nhé. Để tôi thông báo tin này cho mọi người.
Ôi ! anh nhìn kìa hai anh Chó Săn đang đến, chúng ta thông báo tin này với 2 anh ấy luôn đi.
- Cảm ơn anh Cáo nhé. Loài gà chúng tôi
Dựa vào dàn ý, viết thành bài văn kể về truyền thuyết Thánh Gióng tham khảo đoạn văn kể lại sự kiện trong bảng sau và viết lời kể cho các sự kiện tiếp theo:
Sự việc chính | Lời văn của em |
Hoàn cảnh ra đời khác thường của Gióng | Câu chuyện ấy xảy ra từ đời Hùng Vương thứ sáu". Ở làng Gióng có hai ông bà già nổi tiếng là sống phúc đức. Hai ông bà rất mong có một đứa con. Thế rồi, một hôm, bà ra đồng trông thấy một vết chân rất to, liền đặt bàn chân mình lên ướm thử. Không ngờ vẻ nhà bà mang thai. Điều kì lạ là mãi 12 tháng sau bà mới sinh được một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô. Hai vợ chồng mừng rỡ vô cùng. Nhưng kì lạ hơn nữa là đứa trẻ đã lên ba tuổi mà vẫn không biết nói, biết cười, cũng chẳng biết đi, cứ đặt đâu thì nằm đấy. |
Gióng xin đi đánh giặc và lớn nhanh như thổi | Bấy giờ giặc Ân thế mạnh như chẻ tre tràn vào xâm lược nước ta. Nhà vua túng thế, bèn sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài giỏi cứu nước. Đứa bé nghe tiếng loa của sứ giả, bỗng cựa mình và cất tiếng nói: “Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Sứ giả vào, đứa bé bảo: “Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này”. Sứ giả lấy làm kinh ngạc và cũng tỏ ý vui mừng, vội về tâu với vua. Nhà vua chấp nhận và sai người ngày đêm làm đủ những vật mà chú bé yêu cầu. Từ hôm gặp sứ giả, chú bé bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn không biết no, áo vừa mới mặc đã chật. Hai vợ chồng làm lụng cực nhọc mà không đủ nuôi con. Bà mẹ cùng dân làng cuống cuồng chạy ngược xuôi lo cơm cà phục vụ cậu Gióng. Khi ăn đến mười nong cơm, ba nong cà, mỗi lần ăn xong một nong lại vươn vai và vụt lớn lên như thổi. Vải vóc do dân làng mang đến rất nhiều để may quần áo mà vẫn không đủ |
Gióng ra trận đánh giặc | Ngày ấy, giặc vừa đến sát chân núi Trâu thì sứ giả cũng kịp mang vũ khí tới. Gióng bèn vươn vai đứng dậy, lập tức trở thành một tráng sỹ, khoác áo giáp, cầm roi sắt, chào mẹ và dân làng rồi nhảy lên ngựa. Cả người cả ngựa lao vun vút ra trận. Trên chiến trường, Gióng tung hoành ngang dọc, tả đột hữu xung, giặc chết dưới tay như ngả rạ. Bỗng gậy sắt gãy, Gióng nhanh như chớp nhổ tre bên đường làm vũ khí mới. Giặc sợ hãi chạy trốn, dẫm đạp lên nhau mà chết |
Giặc tan, Thánh Gióng cưỡi ngựa dắt bay về trời | Dẹp giặc xong, cậu Gióng không quay về kinh để nhận công ban thưởng mà thúc ngựa đến núi Sóc, bỏ lại áo giáp sắt, một người một ngựa bay thẳng về trời. |
Vừa ghi nhớ công ơn Thánh Gióng | Sau khi thắng trận, để nhớ ơn người anh hùng, vua Hùng sai lập đền thờ Gióng ở làng quê, phong Gióng làm Phù Đổng Thiên Vương, phong mẹ Gióng là Thánh Mẫu Bảo Vương, cho làng có xóm Ban nơi Gióng sinh ra được đặt tên là làng Phù Đổng. |
Gióng còn để lại dấu tích | Nhiều đời sau người ta còn kể, khi ngựa thét lửa, lửa đã thiêu trụi một làng nay làng ấy gọi là làng Gióng. Những vết chân ngựa ngày xưa nay đã thành những ao hồ to nhỏ nối tiếp nhau. |
mn giúp mình với, nhanh lên nha. đề bài là: kể lại câu chuyện Nỗi dằn vặt của An-đrây-ca bằng lời của cậu bé An-đrây-ca.
đề nằm trong SGK Tiếng Việt lớp 4 tập 1 trang 124. giúp mình nhanh nhé, đề cho mình tham khảo thôi nha. bởi vì hôm nay mình kiểm tra viết Tập làm văn ý nên nhờ mn.
Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.
Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm!...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:
- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.
HT
Nỗi dằn vặt của An - đrây - ca
An-đrây-ca lên 9, sống với mẹ và ông. Ông em 96 tuổi rồi nên rất yếu.
Một buổi chiều, ông nói với mẹ An-đrây-ca: "Bố khó thở lắm!..." Mẹ liền bảo An-đrây-ca đi mua thuốc. Cậu bé nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi một lúc mới nhớ lời mẹ dặn, em vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông nằm, em hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. "Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết." - An-đrây-ca òa khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi em:
- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu. Ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.
Nhưng An-đrây-ca không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, em ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, em vẫn luôn tự dằn vặt: "Giá mình mua thuốc về kịp thì ông còn sống thêm được ít năm nữa!"
(Theo Xu-Khôm-Lin-Xki
Trần Mạnh Hưởng dịch
Có người nói bài thơ tiếng gà trưa ghi lại một tình cảm nhỏ nhưng lại khơi dậy một tình yêu lớn đối với gia đình và tổ quốc. Nhận xét này có đúng không tại sao, khổ thơ nào thể hiện rõ nhất điều đó( viết đoạn văn biểu cảm)
Cố giúp mk nha mai phải nộp bài rùi . Thanks các bn nhìu
Câu 2: Đọc văn bản “Bài học đường đời đầu tiên và trả lời các câu hỏi sau:
a. Trong “Bài học đường đời đầu tiên” Dế Mèn đã kể lại trải nghiệm đáng nhớ nào?
b. Câu chuyện sử dụng ngôi kể thứ mấy?
c. Em có một trải nghiệm nào đáng nhớ không? Hãy kể lại trải nghiệm đó một cách ngắn gọn ?
Câu 3: Đọc bài viết tham khảo “Người bạn nhỏ” (sgk/29) và trả lời các câu hỏi sau:
a. Xác định ngôi kể trong bài văn?
b. Phần nào giới thiệu câu chuyện?
c. Phần nào tập trung vào các sự việc của câu chuyện? Đó là những sự việc nào?
d. Những từ ngữ nào thể hiện cảm xúc của người viết trước sự việc được kể?
hộ nhé đang cần gấp. rồi tui tick cho.