Ông trời cho thịt mà cho cứ sao sao ấy
Chỗ cần mỡ thì ổng không cho chỗ không cần thì cứ dồii dồi nhiều vào
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con thèm thịt chó ăn rồi thì sao?
Ông trời 2 má đỏ hồng
Nhậu mà không rủ, tội chồng gấp 3
Bài 3. Chỉ ra các tình thái từ
a. Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà mắt mỡ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ.
b. Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà.
c. Bác trai đã khá rồi chứ?
d. Cai lệ vẫn giọng hằm hè:
- Nếu không có tiền nộp sưu cho ông bây giờ, thì ông sẽ giỡ cả nhà mày đi, chửi mắng thôi à!
Tình thái từ:
a. quá, mà, chứ
b. mà
c. chứ
d. à
a, chứ : tình thái từ cầu khiến
b, đi : tình thái từ cầu khiến
mà : tình thái từ biểu thị sắc thái tình cảm
c, chứ : tình thái từ nghi vấn
d, à : tình thái từ nghi vấn
a) quá,mà,chứ
b) mà
c)chứ
d) à
Hôm nay cuối tuần mình có thời gian rảnh nên mình sẽ kể tiếp chuyện ma của ông ngoại mình cho các bạn nha.
Chuyện này khoảng năm 1955-1956 gì đó, lúc này ông mình đã lập gia đình và có con rồi, thời bấy giờ ông mình đi lính, nhưng là lính Nguỵ ( ở đâu thì phải theo đó, không theo thì khó bề mà ở yên ổn ), mặc dầu mang tiếng đi lính nhưng không có ra trận hay bắn giết gì hết, chỉ canh gác hay lòng vòng trong trại lính hoạ hoằn lắm là bị cấp trên sai đi rước gái về cho mấy ổng hay đi đưa thư đòi tiền gì gì đó ( lúc này ông mình con trẻ, mới đi lính thôi, nghe bảo ngày xưa đi lính cho Mỹ lương cao lắm, lại được hưởng nhiều chế độ ưu tiên như cơ sở vật chất, y tế.. V..v )
Ông mình nhớ lại lúc đó cũng gần tết, cấp trên của ông mới gọi ông vào và nhờ ông mình vào rừng tìm cho ông ta mấy bụi lan rừng để tết treo trước nhà cho đẹp. Ông ngoại mình rủ thêm một người nữa để cùng đi vào rừng, hai người lùng sục cả cánh rừng mà không thấy bụi lan nào, nên cả hai quyết định vào sâu trong rừng một tý, mới đi được một đoạn ngắm thì ông mình thấy có con rùa bò ngang ( quan niệm dân gian hở đi đường xa mà gặp rùa thì sẽ gặp chuyện xui xẻo, bất trắc ), biết sắp có chuyện nên ông ngoại mình xoay qua dặn người bạn đi chung rhif đừng có nói gì linh tinh, bậy bạ, rừng thiêng nước độc, linh lắm đó. Nói rồi hai người lầm lũi tìm lan, đến trời tối vẫn không tìm thấy cây lan nào, ở tròn rừng tối nhanh lắm, khoản 3h chiều là đã tối rồi. Thấy trời bắt đầu tối, ông ngoại mình mới quay lại tìm đường ra, tự dưng người bạn đi cùng buộc miệng hỏi : a Bảy ơi anh Bảy, có khi nào mình đi lạc không anh? Ông ngoại mình bèn nói gỡ lại là không có đâu, đừng có lo, nãy mình có đánh dấu đường đi mà. Vậy mà tối đó 2 người vẫn lạc trong rừng, tìm hoài vẫn không thấy mấy thân cây được dánh dấu đường ra. Ông mình để chắc ăn lại dặn người bạn đi cùng là đừng có nói gì bậy bạ nữa, có gì cần thiết hả nói, tại trong rừng thiêng lắm. Kế tiếp ông ngoại mình tìm được một gốc cây to, khá cao lại có nhiều cành lá cũng dễ trèo, ông bảo người bạn đi cùng, cùng trèo lên cây, tối nay sẽ ngủ trên cây, không được đốt lửa vì cũng sợ địch phát hiện. Hai người chọn được hai cành khá to có thể ngã lưng được, nhưng để an toàn thì một người ngủ, một người canh, rồi thay phiên nhau, một lúc lâu sau cũng khoản giữa giữa đêm, thì ông mình thức giấc để canh cho bạn mình ngủ, tự dưng người bạn lại hỏi có khi nào mình gặp cọp không anh Bảy? Vậy là cọp tới, chỉ mới nói câu trước, câu sau chưa trả lời thì đã nghe tiếng gầm của cọp, rồi tiếng bước chân sột soạt dẫm lên lá khô, cây mục trong rừng, mùi hôi thối, tanh tưởi bắt đầu xông tới mũi, hai người ở trên cây mà sợ điếng người, không dám nhúc nhích cụng cựa, bạn ông ngoại mình sợ quá rút súng định bắn thì ông ngoại mình cản lại, nói đừng bắn, coi chừng địch phát hiện, mình cứ ở trên cây, cọp không trèo cây được, khi nào nguy cấp quá thì mình hãy bắn. Ông ngoại mình kể con cọp cứ ngồi dưới gốc cây nhìn lên cành cây chỗ có ông ngoại mình và người bạn, trong bóng đêm mà mắt nó xanh lè ( hiện tượng này là bình thường nha, đêm tối mắt mèo cũng phát sáng trong đêm), vì quá sợ nên ông ngoại mình không dám nhìn vào mắt nó sợ bị thôi miên, nhưng người bạn ông thì cứ nhìn chằm chằm vào đôi mắt đó, rồi đầu óc lơ mơ, tự dưng trèo xuống dưới, ông mình kèo tay lại, thì người bạn nói thấy có người ở dưới vẫy vẫy nói là cọp đi rồi, ông ngoại mình quay xuống nhìn thì thấy gần chỗ với đôi mắt xanh ánh lên trong đêm đó là mấy đốm sáng tưởng là đom đóm, nhưng thật ra mấy đốm sáng như lân tinh đó mà linh hồn của người bị cọp ăn thịt, khi cọp ăn thịt nhiều người rồi thì nó sẽ thành tinh, linh hồn người bị cọp ăn thịt sẽ biến thành mà Trành, phải đi dụ người đến cho cọp ăn, họ chỉ được giải thoát khi con cọp đó chết đi, biết là người bạn mình bị ma Trành dụ rồi, ông ngoại mình mới lấy lá bùa hộ thân của ông cố đeo cho lúc nhỏ tới bây giờ đưa cho người bạn mình, thì người bạn của ông như sực tỉnh hoảng hồn trèo ngược trở lên, ông ngoại dặn người đó tuyệt đối không được nhìn vào mắt nó nữa, hai người cùng nhìn nhau chứ không dám nhìn xuống dưới, ông ngoại mình bắt đầu lẩm nhẩm đọc chú ( ông có dạy ), vì biết nó là cọp tinh rồi nên chỉ cách đọc chú mới mong thoát chết, cứ như vậy đến trời sáng, mặt trời lên. Con cọp vẫn không có ý định muốn bỏ đi, thì may sao lúc đó có con hươu chạy ngang, con cọp bèn đuổi theo con mồi ngay trước mắt, ông ngoại và người bạn đợi thêm một lúc nữa mới dám trèo xuống tìm đường ra, lần này đi được một lúc thì tìm được hoa lan, chỗ mà hôm qua lùng mãi không thấy, đến khi ra khỏi rừng sâu gần đến bìa rừng thì trời cũng đã tối rồi, nhưng ngoài cánh rừng thì yên tâm, không sợ thú dữ. Song song với bìa rừng là con sông, hai người lầm lũi bước hy vọng về kịp trại vì đã đi suốt hai ngày, đói rã rời, thức ăn mang theo chỉ có một ít ( vì không nghĩ bị lạc ), thì có một người đàn ông chèo xuồng từ từ tiến tới, ông ngoại với bạn mừng quá mới xin người đó đi nhờ về chợ, người đó nhìn ông ngoại với bạn ông rồi hỏi đi đâu giờ này, ông ngoại nói dối là vào rừng tìm lan về bán tết, thì người đàn ông đó mới kêu lên xuồng, về nhà ông nghĩ qua đêm, rồi sáng mai hẳn đi, giờ tối rồi, xuống chợ cũng không có ai. Ông mình mừng quá xuống ngay xuồng, tuy ba người trên một chiếc xuồng mà lướt đi trên nước êm lắm, không hề nặng nhọc gì, người đàn ông chèo thuyền cũng rất nhẹ nhàng, được khoản hơn tiếng thấy có ánh đèn đàng xa xa, tới nơi thì thấy đèn đuốc sáng trưng, người đàn ông chèo thuyền nói là hôm nay người ta họp chợ đêm, ông ngoại mình có ý muốn lên chợ, còn ông chèo thuyền thì không muốn, một hai muốn ông ngoại và bạn ông ngoại về nhà ông ta, nhưng ông mình không chịu, dứt khoác lên bờ, bạn của ông ngoại cũng lên theo, ông ngoại cảm ơn rồi trả tiền nhưng ông chèo thuyền không lấy, mà chỉ hậm hực chèo thuyền đi, ông ngoại mình nhìn theo, thấy dáng ở sau ngồi nhìn thấy lạ lạ, rồi vèo cái con thuyền đã không thấy đâu, ông ngoại mình cũng không nghĩ nhiều bỏ lên chợ, thấy mọi người bán nhiều thứ lắm, nhưng tuyệt nhiên không ai bán thức ăn khác với mấy chỗ họp chợ khác, đồ ăn vặt bán rất nhiều, cái chợ rất dài, đi đến cuối chợ cũng không thấy ai bày hàng ăn ra bán, ông ngoại hỏi một người ở đó, thì người đó không nhìn ông ngoại mà bảo là chợ này bán và trao đổi dụng cụ thôi, không bán thức ăn đâu, rồi người đó dặn là có bán thức ăn cũng đừng ăn, ông ngoại hỏi tại sao thì người đó chỉ nói là để đến bây giờ ăn vào coi chừng đau bụng. Hai người mệt quá rồi nên tìm được một cái sạp trống không ai buôn bán gì mới trèo lên đó ngủ, ông ngoại và banh ông ngủ ngay sau đó, chỉ giật mình thức khi có ánh nắng mặt trời chiếu vào mắt, dụi mắt mở ra, định bụng tìm chỗ ăn sáng rồi về trại, thì khủng cảnh trước mắt lại làm ông ngoại mình hoảng hồn, cái chợ tối hôm qua, nhà cửa san sát nhau thì bây giờ là một bãi tha ma mênh mông, ông ngoại mình và người bạn đang nằm trong một cái mộ mà chưa có người táng, người ta xây sẵng, hết hồn lay bạn mình dậy, người kia thức giấc thấy vậy còn hoảng hồn hơn, không ai nói với nhau câu nào, nhanh chân rời khỏi chỗ đó để tìm đường về trại. Trên đường đi ông ngoại mình chợt nghĩ, nếu tối qua những hồn ma ở nghĩa địa đó không họp chợ, thì ông ngoại và bạn mình sẽ tới nhà ông chèo thuyền, mà ai biết được đó là người hay ma? Cũng có thể là ma Trành tới dụ ông ngoại và bạn ông ngoại cho cọp ăn, vì con cọp tinh không bao giờ chịu buông tha con mồi của mình, kể ra mạng cũng lớn lắm thì lúc sáng mới được con hươu thế mạng, rồi lại được gặp cái chợ âm phủ này, ông mình nghĩ trong bụng tới lúc được phép về nhà phải cùng ông cố đến đây cúng tạ ơn, ma thì cũng có ma tốt ma xấu, không phải ma nào cũng hại người…
Em út: Tại sao buổi sáng mới thấy mặt trời mà buổi tối thì không thấy mặt trời ?
Anh Hai: Em út ! Em cứ hay hỏi chuyện về mặt trời hoài à ! Đi ngủ đi !
Mẹ: Các con ! Trễ rồi nên các con phải đi ngủ đi ! Thức khuya quá không tốt cho sức khỏe đâu !
Anh Hai: Mẹ ơi ! Em út hay hỏi chuyện dưới đất tới chuyện trên trời hoài à !
Mẹ: Nè bé út ! Con phải đi ngủ sớm để con mới lớn nhanh được.
Em út: Dạ !
Đến buổi sáng,Các con dậy và đi chơi.
Anh Hai: Sáng rồi,dậy đi chơi thôi
Anh Ba: Dậy đi chơi kìa !
Em út: Dạ !
Lúc đó,Em út đá bóng trong nhà rồi thấy tiếng cái kính của tủ bị vỡ.Em út ra chơi với Anh Ba mà bỗng nhiên Mẹ bảo các con:
Mẹ: Các con ! Đứa nào làm vỡ kính của tủ trong phòng của mẹ ?
Anh Ba: Sáng giờ con đâu có làm vỡ kính trong phòng của mẹ đâu ! Con đang chơi ngoài sân mà !
Mẹ: Vậy có phải bé Hai làm vỡ kính trong phòng của mẹ không ?
Anh Hai: Sáng giờ con đâu có làm vỡ kính trong phòng của mẹ đâu ! Con đang tập thể dục ở ngoài sân mà ! Mẹ nói với con là tập thể dục thì mới tốt cho sức khỏe mà.
Mẹ: Vậy đứa nào làm vỡ kính trong phòng của mẹ.Mau nhận lỗi để mẹ còn tha thứ.
Em út: Hả ! Vậy sáng con đá bóng làm vỡ kính của mẹ rồi hả ! Con xin lỗi mẹ !
1.Chúng ta nên ngủ sớm thì mới lớn....... được
A.Chậm
B.Nhanh
Đố vui
Con gì mà trèo cây cau?
Cái gì có đập thì sống mà ko đập thì chết ?
Con hươu cao cổ và Mặt trời ai cao nhất ?
Tại sao giữa trời mưa ông kia có đầu trọc mà sao không đội thứ gì vào đầu để chống ướt nhưng ông chẳng làm sao. Tại sao?
Nhà 1 tầng gồm có phòng khách thì màu vàng, tường nhà thì màu vàng. Vậy cầu thang thì có màu gì? ( câu đố mẹo )
Một con cá sấu và con hổ muốn thịt bạn. Trước mặt bạn gồm có cánh cửa có con rắn độc, cửa kia thì có một đống lửa cháy, cửa kia thì có biển rộng có cá mập nhưng có thuyền. Bạn làm cách nào để giải thoát và bạn sẽ đi cửa nào?
1: con mèo 2:trái tim 3:mặt trời 4:vì ông đang ở trong nhà 5:nhà 1 tầng thì không có cầu thang 6:lấy nước ở cửa 3 dội vào cửa 2 rồi đi cửa 2
Tại sao khi khám bênh bác sĩ lại căn cứ vào số lượng hồng cầu để chuẩn đoán bệnh?
Giải thích câu nói:chỉ cần ngừng thở 3-5 phút thì máu qua phổi sẽ không có 0xi mà nhận.
Khi khám bệnh bác sĩ lại căn cứ vào số lượng hồng cầu để chuẩn đoán bệnh vì :
_ Biết đc tình trạng sức khỏe ( 4,5 triệu / \(mm^3\)ở nam ; 4,2 / \(mm^3\)ở nữ )
_ Nếu số lượng tăng quá hoặc giảm quá thì cơ thể ở tình trạng bệnh lí .
_ Ngoài ra các bác sĩ còn căn cứ vào tỉ lệ trong các loại bạch cầu trong thành phần máu mà xác định đc ta mắc bệnh gì .
Giải thích câu nói:chỉ cần ngừng thở 3-5 phút thì máu qua phổi sẽ không có 0xi mà nhận.
Trong 3-5 phút ngừng thở, không khí trong phổi cũng ngừng lưu thông, nhưng tim không ngừng đập, máu không ngừng lưu nóng qua các mao mạch ở phổi, trao đổi khí ở phổi cũng không ngừng diễn ra. 02 trong không khí ở phổi không ngừng khuếch tán vào máu và CO2, không ngừng khuếch tán ra. Bởi vậy, nồng độ 02 trong không khí ở phổi hạ thấp tới mức không đủ áp lực để khuếch tán vào máu nữa.
Toán:Tại sao lại phải Chứng minh khi mới nhìn vào đã biết
Sử:Quá khứ rồi thì cứ để cho nó qua đi!
Địa:Tại sao lại phải học về những nơi mà mình không bao giờ tới!
TẠi sao,Tại sao?
vì nếu ko hok thì mãi mai sẽ là ng ngu dốt
vì thế chúng ta phải cố
mk mình cx ko mún hok
cái j mình cx chả hỉu
mk ng ta bảo dễ nhỉ
bắc thang lên hỏi ông trời
tại sao cứ nắng cháy bà cọng lông
ông trời ngồi ghế xoa mông
tao đang nướng thịt than than cái lìn
Để làm món thịt kho tàu cứ 0,5 kg thịt cần 30 quả trứng và 0,5 gói gia vị. Hôm nay gia đình có khách mẹ yêu cầu làm 1,2 kg thịt thì cần bao nhiêu trứng và gia vị biết công thức không đổi
Số thịt gấp mọi ngày số lần là:
\(1,2:0,5=2,4\) (lần)
Số quả trứng cần dùng là:
\(2,4\cdot30=72\) (quả trứng)
Số gói gia vị cần dùng:
\(2,4\cdot0,5=1,2\) (gói gia vị)