vì sao nói cánh mạng công nghiệp đầu tiên ở nước Anh
tại sao nói nước ta có tài nguyên thiên nhiên đa dạng phong phú? giải thích vì sao các khu công nghiệp tâkp trung, các khu chế xuất được phân bố chủ yếu ở đông nam bộ?
* Tình hình:
– Hoạt động XNK có nhiều chuyển biến rõ rệt. 1992, lần đầu tiên cán cân XNK tiến tới cân đối; từ 1993 tiếp tục nhập siêu.
– Tổng giá trị XNK tăng liên tục từ 5,2 tỷ USD năm 1990 lên 69,2 tỷ USD năm 2005.
– Thị trường mua bán ngày càng mở rộng theo hướng đa dạng hóa, đa phương hóa.
– 2007, VN chính thức trở thành thành viên thứ 150 của WTO, tạo ra nhiều cơ hội và thách thức.
* Xuất khẩu:
– XK liên tục tăng: 1990 đạt 2,4 tỷ USD tăng lên 32,4 tỷ USD vào năm 2005.
– Các mặt hàng XK ngày càng phong phú: giảm tỷ trọng của nhóm hàng nông lâm thuỷ sản, tăng tỷ trọng của nhóm hàng công nghiệp nặng và khoáng sản, hàng công nghiệp nặng nhẹ và tiểu thủ công nghiệp.
– Thị trường XK lớn nhất hiện nay là Hoa Kỳ, Nhật Bản, Trung Quốc.
* Nhập khẩu:
– Tăng khá mạnh: 1990 đạt 2,8 tỷ USD tăng lên 36,8 tỷ USD vào năm 2005ànhập siêu
– Các mặt hàng NK: tăng tỷ trọng nhóm hàng tư liệu sản xuất, giảm tỷ trọng nhóm hàng tiêu dùng, nguyên liệu…
– Thị trường NK chủ yếu là khu vực châu Á-TBD và châu Âu.
* Cơ chế chính sách có nhiều thay đổi theo hướng mở rộng quyền XNK cho các ngành và các địa phương, tăng sự quản lý thống nhất của Nhà nước bằng pháp luật.
------------------
a/Tài nguyên du lịch tự nhiên: phong phú và đa dạng, gồm: địa hình, khí hậu, nước, sinh vật.
– Về địa hình có nhiều cảnh quan đẹp như: đồi núi, đồng bằng, bờ biển, hải đảo. Địa hình Caxtơ với hơn 200 hang động, nhiều thắng cảnh nổi tiếng như: vịnh Hạ Long, Phong Nha-Kẽ Bàng…
– Sự đa dạng của khí hậu thuận lợi cho phát triển du lịch, nhất là phân hóa theo độ cao. Tuy nhiên cũng bị ảnh hưởng như thiên tai, sự phân mùa của khí hậu.
– Nhiều vùng sông nước trở thành các điểm tham quan du lịch như: hệ thống s.Cửu Long, các hồ tự nhiên (Ba Bể) và nhân tạo (Hoà Bình, Dầu Tiếng). Ngoài ra còn có nguồn nước khoáng thiên nhiên có sức hút cao đối với du khách.
– Tài nguyên SV có nhiều giá trị: nước ta có hơn 30 vườn quốc gia.
b/Tài nguyên du lịch nhân văn: gồm: di tích, lễ hội, tài nguyên khác…
– Các di tích văn hóa-lịch sử có giá trị hàng đầu. Cả nước có 2.600 di tích được Nhà nước xếp hạng, các di tích được công nhận là di sản văn hóa thế giới như: Cố đô Huế, Phố cổ Hội An, Di tích Mỹ Sơn; di sản phi vật thể như: Nhã nhạc cung đình Huế, Không gian văn hóa Cồng chiêng Tây Nguyên.
– Các lễ hội diễn ra khắp cả nước, có ý nghĩa qưuốc gia là lễ hội đền Hùng, kéo dài nhất là lễ hội Chùa Hương…
– Hàng loạt làng nghề truyền thống và các sản phẩm đặc sắc khác có khả năng phục vụ mục đích du lịch
Câu 5: Vì sao nói Mĩ là sứ sở của các ông Vua công nghiệp?
A.Vì công nghiệp của Mĩ phát triển mạnh
B.Nước Mĩ có nhiều công ti độc quyền.
C.Vua công nghiệp chi phối kinh tế nước Mĩ.
D.Chủ của các công ti độc quyền khổng lồ có ảnh hưởng rất lớn đến kinh tế chính trị nước Mĩ.
Câu 2. Nêu những phát minh đầu tiên của cuộc cách mạng công nghiệp ở Anh? Những sáng chế đó có ý nghĩa gì đối với sự phát triển của nước Anh?
Vì sao tây nguyên là vùng trồng cây công nghiệp lớn nhất nước ta
-Đất badan và khí hậu cận xích đạo rất phù hợp với việc trồng các cây công nghiệp lâu năm.Đất badan ở Tây Nguyên có tầng phong hóa sâu, giàu chất dinh dưỡng, lại phân bố tập trung với những mặt bằng rộng lớn thuận lợi cho việc thành lập các nông trường và vùng chuyên canh quy mô lớn.
-khí hậu có tính cận xích đạovới một mừa mưa và một mùa khô rõ rệt. Mùa khô kéo dài thuận lợi cho việc thu hoạch phơi sấy, bảo quản cà phê. Do ảnh hưởng của độ cao nên khí hậu tây nguyên rất mát mẻ nên có thể trồng cây công nghiệp nhiệt đới và ôn đới(Cà phê, cao su, chè,...)
- tài nguyên nước khá là phong phú. Sông có giá trị về thủy lợi đặc biệt là sông Xrê Pốk. Nguồn nước ngầm có giá trị nước tới vào mùa khô
Vì có nhiều cao nguyên ,khí hậu mát mẻ,đất bazan
Vì sao nói phong trào Tây Sơn chỉ mới bước đầu thống nhất đất nước mà chưa thống nhất hoàn toàn?
Bởi vì, phong trào nông dân Tây Sơn đã:
- Đánh tan các thế lực cát cứ phong kiến;
- Đặt đất nước thống nhất dưới sự cai quản của Vương triều Tây Sơn
Nhưng vẫn còn một số nước hăm he xâm lược.
Vì tàn dư chúa Nguyễn, đàng trong có Nguyễn Ánh, đàng ngoài có Lê Chiêu Thống cầu viện bên ngoài chống phong trào Tây Sơn, chưa có 1 chính quyền thống nhất
Sử 8: Vì sao Công xã Pa-ri được gọi là Cách mạng vô sản đầu tiên trên thế giới ?
Giúp vs ~~ Mk cần gấp
Link nè : vi.wikipedia.org/wiki/Công_xã_Paris
Cách mạng Pháp (tiếng Pháp: Révolution française; 1789–1799), là một sự kiện quan trọng trong lịch sử Pháp, diễn ra từ năm 1789 đến 1799, khi lực lượng dân chủ và cộng hòa đã lật đổ chế độ quân chủ chuyên chế và cả Giáo hội Công giáo Rôma tại Pháp cũng đã phải trải qua nhiều thay đổi.[1] Tuy thể chế của Pháp đã trải qua các giai đoạn cộng hòa, đế quốc, và quân chủ trong 75 năm sau khi Đệ nhất Cộng hòa bị Napoléon Bonaparte đảo chính, cuộc cách mạng này đã kết thúc chế độ phong kiến trong xã hội Pháp. Nó được xem là quan trọng hơn các cuộc cách mạng khác tại Pháp sau này. Nó cũng làm giảm xu hướng chuyên chế và đề cao sức mạnh của nhân dân, biến họ từ thần dân thành công dân. Cuộc cách mạng đã giải phóng những tiềm năng của xã hội Pháp bị chế độ phong kiến kiềm hãm. Sức ảnh hưởng của cuộc Cách mạng Pháp rất lớn lao, nhất là đối với các quốc gia theo chế độ phong kiến thời bấy giờ.
Trả lời:
Lần giở lại những trang lịch sử thế giới cận đại, Công xã Pa-ri 1871 để lại cho người đọc những cảm xúc thật đặc biệt, bởi đây là lần đầu tiên giai cấp vô sản trên thế giới đứng lên tiến hành cuộc cách mạng lật đổ giai cấp tư sản, thiết lập chuyên chính vô sản, thành lập Công xã. Dù chỉ tồn tại vẻn vẹn có 72 ngày, nhưng những chính sách của Công xã Pa-ri về xây dựng nhà nước kiểu mới, về phát triển kinh tế - xã hội, văn hoá giáo giục, chính sách đối với người lao động, v.v.. là tiền đề quan trọng cho việc xây dựng các nền chuyên chính vô sản sau này.
Với âm mưu mở rộng bành trướng ra bên ngoài, ngày 19-7-1870, Na-pô-lê-ông III(1) tuyên chiến với Phổ, mở đầu cuộc chiến tranh Pháp - Phổ(2). Ngay từ đầu cuộc chiến tranh, quân Pháp đã bị tổn thất nặng nề. Ngày 1-9-1870, trong trận Xơ-đăng, quân Pháp bại trận. Nhân cơ hội đó, ngày 4-9-1870, nhân dân Pa-ri lập tức vùng lên khởi nghĩa, lật đổ nền đế chế thứ II, thành lập nước Cộng hoà Pháp lần thứ ba. Để bảo đảm cho nền cộng hoà vừa mới thành lập, đồng thời xoa dịu dân chúng, giai cấp tư sản Pháp đã thành lập Chính phủ vệ quốc. Với động thái này, nhân dân Pa-ri và giai cấp công nhân Pháp hy vọng Chính phủ sẽ đảm đương được trọng trách bảo vệ Tổ quốc trước sức ép của quân Phổ. Nhưng trên thực tế, Chính phủ Vệ quốc không có bất cứ hành động nào chống lại quân xâm lược, ngược lại, ngầm có hành động bán nước. Trong khi đó ở ngoài mặt trận, quân Pháp đang bị thua liên tiếp, quân Phổ theo đà thắng lợi tiến rất nhanh vào lãnh thổ Pháp, chỉ trong một thời gian ngắn đã chiếm 1/3 lãnh thổ và vây chặt Pa-ri. Hơn lúc nào hết, Pa-ri tráng lệ đang đứng trước thử thách vô cùng nghặt nghèo. Trong thời khắc lịch sử quan trọng đó, nhân dân và giai cấp công nhân Pháp đã đứng lên khẳng định sức mạnh của mình trong nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền dân tộc. Với tinh thần xả thân vì nước, rất nhanh chóng, giai cấp công nhân Pháp đã tổ chức được 194 tiểu đoàn Vệ Quốc quân(3) với quân số lên tới 30 vạn người.
Tháng 2-1871, A.Chi-e(4) công khai đầu hàng và ký hoà ước với quân xâm lược, đồng ý bồi thường 5 tỉ Phơ-răng, cắt nộp hai tỉnh An-dát và Lo-ren cho Phổ và giải giáp quân đội chính quy của Chính phủ Vệ quốc. Lúc này, Vệ quốc quân trở thành trở ngại cho chính sách đầu hàng của Chính phủ bán nước. Do vậy, những người đứng đầu Chính phủ bán nước tìm mọi cách tiêu diệt lực lượng Vệ quốc quân. Theo đó, 3 giờ sáng ngày 18-3-1871, quân Chính phủ do Tư lệnh bảo vệ Pa-ri Vê-nua chỉ huy đánh lén vào các trận địa pháo của Vệ quốc quân. Một đội cảnh sát và một số quân thường trực do đích thân Vê-nua chỉ huy đánh vào cao điểm Mông-mác(5) ngoại thành Pa-ri về phía bắc. Sau gần 5 giờ tấn công, quân Chính phủ đã chiếm được cao điểm Mông-mác. Để đối phó với tình hình, Ủy ban Trung ương Vệ quốc quân điều lực lượng đến chi viện cho Mông-mác. Có được lực lượng tăng cường, các chiến sĩ Vệ quốc quân tiến hành phản công, nhanh chóng chiếm các cơ quan Chính phủ, quảng trường, nhà ga và các trại lính.
Trên đà thắng lợi, đặc biệt là được sự cổ vũ của quần chúng, đến chiều ngày 18-3-1871, Ủy ban Trung ương Vệ quốc quân ra lệnh cho các tiểu đoàn tiến vào trung tâm thủ đô Pa-ri. Nhân dân dưới sự lãnh đạo của Vệ quốc quân, từ các ngả ngoại ô ồ ạt kéo vào thành phố. Mọi sự kháng cự của quân Chính phủ đều bị đè bẹp. Đến 3 giờ chiều cùng ngày, Chi-e cùng tàn dư của sư đoàn quân chính quy vội vã rút về Véc-xây trong cơn hoảng loạn. 21 giờ tối ngày 18-3, các cánh quân khởi nghĩa tập trung về Toà thị chính. Lá cờ đỏ được kéo lên, cả Pa-ri vang dậy tiếng hô “Cách mạng 18-3 muôn năm”.
Như vậy, cuộc khởi nghĩa 18-3-1871, ban đầu chỉ là sự trả lời tự phát của quần chúng lao động chống lại sự tấn công của tư sản Pháp, nhưng sau đó, trong quá trình đấu tranh, Ủy ban Trung ương Vệ quốc quân đã nắm lấy quyền lãnh đạo cuộc vận động này... Lần đầu tiên trong lịch sử, chính quyền giai cấp tư sản bị lật đổ ở một trong những thủ đô lớn nhất(6) trên thế giới.
Sau khi giành được chính quyền, giai cấp vô sản Pháp nhanh chóng tiến hành lật đổ bộ máy nhà nước tư sản, xây dựng nền chuyên chính vô sản. Ngày 26-3-1871, Pa-ri tổ chức bầu cử Công xã. Nhân dân lao động lần đầu tiên được thực hiện quyền lợi thiêng liêng của mình. Cuộc tổng tuyển cử theo lối phổ thông đầu phiếu cho mọi công dân từ 18 tuổi trở lên đã diễn ra trong không khí tưng bừng, nhộn nhịp. Ngày 28-3-1871, Hội đồng Công xã gồm 85 đại biểu long trọng ra mắt quốc dân(7). Sự hân hoan của nhân dân Pa-ri trước sự ra đời của Công xã được thể hiện: “Tiếng hoan hô vang dậy “Công xã muôn năm”! Tiếng đại bác chào mừng rung chuyển đất trời. Các đoàn quân nhạc cử Quốc ca (bài Mac-xây-e). Hàng mấy trăm ngàn người đồng thanh hát theo như sấm động. Từ năm 1790(8) đến lúc này, chưa bao giờ Pa-ri lại phấn khởi và xúc động đến thế. Tim mọi người như ngừng đập, nước mắt trào lên mi”(9).
Ngay sau khi ra đời, Công xã Pa-ri đã đề ra nhiều chính sách nhằm xây dựng một nhà nước kiểu mới. Trong mọi hoạt động của mình, Công xã đều dựa vào những sáng kiến và sức mạnh của quần chúng. Trước hết, để bảo vệ chính quyền vô sản, tránh sự đàn áp của bọn tư sản và địa chủ, Công xã chú ý đến nhiệm vụ vũ trang toàn dân. Sắc lệnh đầu tiên của Công xã là quyết định thủ tiêu quân đội nhà nghề- công cụ mù quáng của giai cấp thống trị - thay thế bằng Vệ quốc quân, một quân đội con em của nhân dân. Cùng với đó, Công xã cũng tiến hành giải tán lực lượng cảnh sát cũ và dựa vào nhân dân vũ trang để bảo vệ trật tự trị an xã hội. Có thể nói, trước Công xã Pa-ri, chưa bao giờ vị trí, vai trò của nhân dân lại được đề cao như vậy. Đó là một trong những tiến bộ lớn nhất của Công xã Pa-ri 1871.
Để tỏ rõ tính ưu việt của Công xã, bộ máy nhà nước theo hình thức Nghị viện tư sản được thay thế bằng Hội đồng Công xã. Đây là cơ quan cao nhất của nhà nước vô sản do tuyển cử phổ thông bầu ra. Hội đồng Công xã ban bố luật pháp và lập những uỷ ban để thi hành luật pháp. Có tất cả 10 ủy ban(10) do Uỷ viên Công xã đứng đầu, chịu trách nhiệm trước Hội đồng Công xã. Những người đứng đầu này phần đông là công nhân, còn lại là những người được thừa nhận làm đại biểu của giai cấp công nhân, đều do tuyển cử mà ra và có thể bị bãi miễn bất cứ lúc nào khi mất tín nhiệm. Ngoài ra, Hội đồng Công xã còn ra sắc lệnh tách Nhà thờ khỏi những hoạt động của Nhà nước, đóng cửa toà án tư sản, huỷ bỏ ngân sách về tôn giáo,v.v...
Về kinh tế - xã hội, Hội đồng Công xã giao quyền quản lý các xí nghiệp, nhà máy mà chủ tư bản bỏ trốn cho công nhân. Ở các nhà máy, xí nghiệp mà chủ tư bản đang làm chủ, Hội đồng Công xã quản lý chế độ tiền lương công nhân, nghiêm cấm cúp phạt dưới mọi hình thức đối với công nhân, cấm làm việc ban đêm (Sắc lệnh ngày 20-4-1871). Hội đồng Công xã ban bố chế độ ngày làm việc 8 giờ và điều chỉnh mức lương cho công nhân theo năng lực chuyên môn và tính chất công việc. Hội đồng Công xã cũng quy định giá cả lương thực, thực phẩm và hoãn trả các khoản nợ trước đây; bãi bỏ dịch vụ cầm đồ, trả lại đồ cầm cho công nhân; thay đổi điều kiện ăn ở cho người nghèo; bảo đảm quyền bình đẳng của phụ nữ; xây dựng các cơ sở giữ trẻ cho con em công nhân...
Về văn hoá - giáo dục, Hội đồng Công xã ra sắc lệnh tách nhà thờ khỏi hệ thống giáo dục, thay thế đội ngũ giáo viên là cha cố bằng giáo viên mới, tăng lương cho giáo viên. Hội đồng Công xã ra sắc lệnh quy định chế độ giáo dục bắt buộc, miễn phí đối với lứa tuổi học sinh. Ngày 2-5-1871, Hội đồng Công xã quyết định thành lập 2 trường trung học chuyên nghiệp.
Ngày 21-5-1871, Hội đồng Công xã ra sắc lệnh thủ tiêu việc kinh doanh nghệ thuật tư nhân và trực tiếp quản lí các công trình, di sản văn hoá cũng như các hoạt động nghệ thuật để phục vụ đông đảo quần chúng; khuyến khích các nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ sáng tác những tác phẩm văn học phục vụ cho sự nghiệp của Công xã, và bài Quốc tế ca của Ơ-gien Pô-chi-ê đã ra đời trong hoàn cảnh lịch sử ấy.
Với những gì đã làm được, Công xã Pa-ri đã chứng minh đó là một nhà nước kiểu mới của giai cấp vô sản, là nhà nước của quần chúng cần lao, được nhân dân lao động và công nhân nhiều nơi trên thế giới đồng tình, ủng hộ noi theo. Ở Đức, những hội nghị quần chúng của công nhân bày tỏ tình đoàn kết và ủng hộ Công xã Pa-ri diễn ra ở nhiều thành phố lớn. Những lãnh tụ của Đảng Công nhân xã hội dân chủ Đức là F.A.Bê-ben và W.Lip-nêch cũng lên tiếng bênh vực sự nghiệp của Công xã. Trong diễn văn ở Quốc hội đầu tiên của Đức, Bê-ben nói: “Các bạn hãy tự tin chắc rằng tất cả giai cấp vô sản châu Âu và bất cứ ai còn giữ trong tâm hồn mình tình yêu đối với tự do và độc lập thì đều hướng về Pa-ri. Và nếu như trong lúc này, Pa-ri bị đàn áp thì tôi xin nhắc để các bạn biết rằng cuộc đấu tranh ở Pa-ri chỉ mới là trận giao tranh ở tiền đồn mà thôi...”. Nhà tư tưởng xã hội chủ nghĩa Bun-ga-ri Cri-xtô Bô-chi-ep, nhân danh cá nhân và các đồng chí mình, gửi điện chào mừng Công xã với nội dung: “Công xã Bun-ga-ri gửi lời chào hữu nghị và nhiệt tình. Công xã muôn năm!”. Chi bộ Li-e-giơ của Quốc tế thứ nhất nhân danh công nhân Bỉ viết thư cho Công xã, nhấn mạnh: “Mọi trái tim của giai cấp vô sản đều hướng về các bạn”,v.v...
Trước sự ra đời của chính quyền vô sản, kẻ thù trong và ngoài nước đã câu kết với nhau tìm mọi cách lật đổ Công xã Pa-ri. Ngày 10-5-1871, Chi-e câu kết với bọn xâm lược Phổ, theo đó phía Phổ phóng thích hơn 10 vạn tù binh Pháp, vũ trang cho họ quay về đàn áp Công xã Pa-ri. Ngày 20-5-1871, Chi-e hạ lệnh tổng tấn công vào Công xã. Từ đây, khói lửa của bom đạn bao trùm lên Công xã.
Để tỏ lòng đoàn kết với nhân dân Pa-ri, nhiều nhà cách mạng nước ngoài đã sát cánh cùng nhân dân Pháp chiến đấu. Già trẻ, gái trai đều trở thành các chiến sĩ của Công xã. Chính tinh thần chiến đấu dũng cảm quên mình vì Công xã của nhân dân và công nhân Pa-ri đã khiến kẻ thù phải khiếp sợ. Tuy nhiên, trước sức mạnh của kẻ thù, ngày 23-5-1871, Mông-mác thất thủ. Ngày 24-5, quân địch tấn công vào Toà thị chính. Ngày 27-5 chúng chiếm được những vị trí chủ chốt ở Pa-ri. Đến thời điểm này, những chiến sĩ cuối cùng của Công xã phải cố thủ ở lăng mộ Pe La-se-dơ (Père Lachaise). Ngày 28-5-1871, trong một trận giao chiến quyết liệt với quân địch, 147 chiến sĩ Công xã đã hy sinh ở góc tường phía đông nam của lăng mộ. Sau này, nhân dân gọi góc tường này là “Tường Công xã Pa-ri”.
Công xã Pa-ri là cuộc cách mạng đầu tiên của giai cấp vô sản trên thế giới, tuy không thực hiện được những chính sách đề ra, nhưng có thể nói, với tất thảy những gì làm được, Công xã Pa-ri 1871 xứng đáng là dấu son chói lọi trong lịch sử thế giới cận đại. Đánh giá vai trò lịch sử của Công xã Pa-ri, năm 1908, V.I. Lê-nin cho rằng Công xã Pa-ri là kiểu mẫu vĩ đại nhất của phong trào vô sản vĩ đại nhất trong thế kỷ XIX.
Đã 140 năm trôi qua, thế giới có biết bao đổi thay, nhưng những bài học kinh nghiệm mà Công xã Pa-ri để lại đến nay vẫn nguyên giá trị, nó không chỉ làm phong phú thêm kho tàng lý luận của chủ nghĩa Mác - Lê-nin mà rất cần được chắt lọc, vận dụng vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam cũng như trên thế giới./.
--------------------------------------------------------
(1) Ngày 2-12-1852, Lu-i Bô-na-pac (Louis Bonaparte) lên ngôi Hoàng đế, lấy hiệu là Na-pô-lê-ông III, lập ra nền Đế chế thứ II. Đây là nền Đế chế phản động của giai cấp tư sản Pháp.
(2) Mục đích của cuộc chiến tranh này là nhằm cứu vãn sự sụp đổ của nền Đế chế thứ II, xoa dịu những mâu thuẫn trong nước đang phát triển tới mức gay gắt, hướng sự chú ý của các tầng lớp xã hội vào cuộc chiến tranh, tăng thêm uy tín và vị thế của nền Đế chế II cũng như giai cấp tư sản Pháp trên trường quốc tế...
(3) Vệ quốc quân bầu ra cơ quan lãnh đạo của mình là Ủy ban Trung ương Vệ quốc quân.
(4) A.Chi-e ( Louis Adolphe Thiers) (1797-1877) nguyên là một luật sư, ký giả và sử gia, bắt đầu hoạt động chính trị từ thời Phục hưng (1815- 1830). Sau cách mạng 4-9-1870, Chi-e có ảnh hưởng lớn tới chính sách của Chính phủ Vệ quốc. Chi-e là một người xảo quyệt, tàn nhẫn, tham lam, không từ một thủ đoạn nào để thăng quan phát tài, đồng thời là kẻ tử thù của dân chủ, giai cấp công nhân. C.Mác đã tóm tắt cả “tài đức” của Chi-e trong một câu: “Chi-e chỉ trung kiên trong sự tham lam của cải và trong sự thù ghét những người làm ra của cải”.
(5) Mông-mác là một cao điểm thuộc phòng tuyến phòng vệ phía bắc cửa ngõ Pa-ri.
(6) Lịch sử thế giới cận đại (1871- 1918), Nxb Giáo dục, Hà Nội, 1992, tr 9.
(7)Trong số đó, 25 đại biểu là công nhân, 30 đại biểu là tri thức, 15 đại biểu là tư sản nhưng sớm từ chức, còn lại là các đại biểu thuộc mọi giới khác nhau. Hội đồng Công xã đóng vai trò là cơ quan quyền lực cao nhất của Pa-ri cách mạng. Trong Hội đồng Công xã có các uỷ ban phụ trách các vấn đề khác nhau của bộ máy nhà nước như: quân sự, bưu điện, lao động xã hội, tài chính, giáo dục, nghệ thuật...
(8)Lễ liên minh ngày 14-7-1790 đánh dấu sự hình thành quốc gia dân tộc tư sản Pháp.
(9) Lịch sử thế giới cận đại (1871- 1918): Sđd, tr10.
(10) Ủy ban Quân sự, Ủy ban An ninh xã hội, Quan hệ đối ngoại, Tư pháp, Tài chính, Công thương nghiệp, Lương thực, Giáo dục, Dịch vụ xã hội, Cứu quốc.
*Mình chắc chắn đúng 100% nhé!!!!
#Trúc Mai
NƯỚC TA ĐỔI TÊN THÀNH NƯỚC CHXH CHỦ NGHĨA VN VÀO NĂM NÀO ? TẠI SAO ĐỔI TÊN ?
GIẢI THÍCH CÂU NÓI NÀY TRONG SÁCH GDCD 7 TRANG 55 VÌ SAO LẠI VIẾT : .... CẢ NƯỚC BƯỚC VÀO HỜI KỲ QUÁ ĐỘ LÊN CHỦ NGHĨA XÃ HỘI.
( THEO LỜI NÓI ĐẦU HIẾN PHÁP VN NĂM 1992)
Thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội là tất yếu khách quan đối với mọi nước xây ... Nói cách khác, kết thúc thời kỳ quá độ khi đã xây dựng xong cả về lực lượng sản ... mất tính năng động của nền kinh tế vốn dĩ mới bước vào giai đoạn phát triển. ... chế độ tư bản chủ nghĩa, thì lại càng phải trải qua một thời kỳ quá độ lâu dài.
Ngày 2 tháng 7 năm 1976, Quốc hội nước Việt Nam đã quyết định đổi tên nước là Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam khi đất nước ta được hoàn toàn giải phóng, Tổ quốc hoàn toàn thống nhất, cả nước bước vào thời kì quá độ lên chủ nghĩa xã hội.
viết đoạn văn ngắn khoảng 10 dòng nói về tình hình giao thông ở nước ta hiện nay? Theo bạn, bạn thích nhất phương tiện nào? Vì sao? bằng tiếng anh
Đất nước ta đang phát triển khá nhanh nhờ sự khởi sắc của nền kinh tế và đời sống xã hội, nhưng lĩnh vực giao thông thì dường như không đáp ứng kịp yêu cầu của thời đại. Tình trạng tai nạn giao thông hiện nay đã đến mức báo động đỏ và được xếp vào “thứ hạng cao” trong khu vực Đông Nam Á. Vì thế, vấn nạn này đang là mối quan tâm hàng đầu của toàn xã hội. Làm thế nào để đảm bảo an toàn giao thông? Đó là câu hỏi lớn đặt ra, đòi hỏi sự nỗ lực của tất cả mọi người.
Giao thông ở Việt Nam hiện nay được coi là lĩnh vực tồi tệ nhất bởi những tai nạn giao thông khủng khiếp thường xuyên xảy ra. Người ta không khỏi rùng mình trước những thông tin đáng sợ về sự thiệt hại người và của do tai nạn giao thông gây ra hằng ngày, hằng tháng, hằng năm. Mỗi ngày, trung bình có khoảng 35 người chết, mỗi năm hơn chục ngàn người chết vì tai nạn giao thông. Quả là một con số khủng khiếp! Chiến tranh đã kết thúc mấy chục năm nhưng chúng ta lại rơi vào một thảm họa không kém đau thương, tang tóc. Có lẽ tai nạn giao thông cũng là một thứ giặc mà chúng ta phải luôn luôn đối mặt. Tai nạn giao thông không chỉ gieo rắc đau thương, làm tan vỡ hạnh phúc của bao gia đinh mà còn gây thiệt hại to lớn về vật chất và tinh thần cho cả xã hội. Bên cạnh đó, tình trạng mất an toàn giao thông nghiêm trọng đã ảnh hưởng không tốt tới sự nhìn nhận, đánh giá tình hình phát triển của Việt Nam và gây khó khăn trong việc đầu tư của các nhà đầu tư nước ngoài vào nước ta. Nhiều du khách khi được hỏi về những điều chưa được ở Việt Nam thì họ đều trả lời giống nhau ở chỗ điều đáng ngại nhất là an toàn giao thông quá kém. Họ rất sợ phải đi bộ băng qua đường vì xe cộ chạy ào ào, bất chấp đèn đỏ. Liệu đất nước Việt Nam xinh đẹp, con người Việt Nam thân thiện có tạo được cảm tình với du khách để họ còn muốn quay lại ? Theo con số thống kê của ngành du lịch thì hơn 70% du khách không muốn trở lại vì nhiều lí do, mà một trong những lí do đáng kể là tình trạng giao thông không bảo đảm an toàn. Rõ ràng, mất an toàn giao thông ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển kinh tế, nhất là đối với ngành du lịch. Làm thế nào để Việt Nam trở thành điểm đến của bạn bè quốc tế? Câu trả lời một phần thuộc về tình trạng an toàn giao thông.
Our country is growing quite fast thanks to the prosperity of the economy and social life, but the transport sector does not seem to meet the requirements of the times. The current state of traffic accidents has reached red alert levels and is considered a "high ranking" in Southeast Asia. Therefore, this problem is the top concern of the whole society. How to ensure traffic safety? That is a big question, demanding the efforts of everyone.
Traffic in Vietnam is now considered to be the worst field by frequent traffic accidents. People are not shivering from the frightening information about the damage to people and by traffic accidents occur every day, every month, every year. Every day, an average of 35 people die, more than ten thousand people die each year from traffic accidents. What a terrible number! The war has ended decades but we fall into a disaster no less painful, mourning. Maybe traffic accidents are also something that we must always face. Traffic accidents not only cause painful injuries but also cause great damage to the family and material to the whole society. In addition, serious traffic disruptions have badly affected the perception and assessment of Vietnam's development situation and made it difficult for foreign investors to invest in Vietnam. . Many visitors are asked about what is not in Vietnam, they all answered the same thing in the most ominous thing is traffic safety is too poor. They are afraid to walk across the road because the car runs wild, despite the red lights. Is the beautiful Vietnam, the friendly people of Vietnam have created a sympathy with tourists so they want to return? According to travel industry statistics, over 70% of travelers do not want to come back for many reasons, which is one of the notable reasons for unsafe traffic. Obviously, traffic safety has a direct impact on economic development, especially in the tourism sector. How to become a destination of international friends? The answer is partly about traffic safety.
Our country is growing quite fast thanks to the prosperity of the economy and social life, but the transport sector does not seem to meet the requirements of the times. Traffic safety has now reached a red flag and is ranked as a "high ranking" in Southeast Asia. Therefore, this problem is the top concern of the whole society. How to ensure traffic safety? That is a big question, demanding the efforts of everyone.
Traffic in Vietnam is now considered to be the worst field by frequent traffic accidents. People are not shivering from the frightening information about the damage to people and by traffic accidents occur every day, every month, every year. Every day, an average of 35 people die, more than ten thousand people die each year from traffic accidents. What a terrible number! The war has ended decades but we fall into a disaster no less painful, mourning. Maybe traffic accidents are also something that we must always face. Traffic accidents not only cause painful injuries but also cause great damage to the family and material to the whole society. In addition, serious traffic disruptions have badly affected the perception and assessment of Vietnam's development situation and made it difficult for foreign investors to invest in Vietnam. . Many visitors are asked about what is not in Vietnam, they all answered the same thing in the most ominous thing is traffic safety is too poor. They are afraid to walk across the road because the car runs wild, despite the red lights. Is the beautiful Vietnam, the friendly people of Vietnam have created a sympathy with tourists so they want to return? According to travel industry statistics, over 70% of travelers do not want to come back for many reasons, which is one of the notable reasons for unsafe traffic. Obviously, traffic safety has a direct impact on economic development, especially in the tourism sector. How to become a destination of international friends? The answer is partly about traffic safety.
The causes of traffic disability are numerous. First and foremost is the poor awareness and attitude of self-discipline in obeying traffic rules. When traveling on the road, everyone just think of themselves without thinking of others. So the situation does not give way to the crossroad intersection should cause traffic jam every hour; The phenomenon of rapid overtaking, creeping ... causing accidents for themselves and for people on the road on a regular basis. Another important cause is the poor quality of bridges, old bridges, weak bridges, overloaded bridges, and heavy traffic between people and vehicles. Traffic arteries connecting the regions are small, small and in a state of repair, upgrading continuously ...
Another cause is the alienation of many people responsible for traffic monitoring. For their own benefit, they are willing to ignore those who violate the law, such as using expired means of transportation, carrying passengers, goods in excess of the prescribed limit, running at speed limits ... So they have Deliberately helping the negative and inevitably the traffic accidents are increasing. Even more, some of the transport officials have failed to fulfill their responsibilities to the people and the country, and even serious violations of the PMU 18 case have been the prime example.
In order to ensure traffic safety, appropriate and synchronous measures must be taken. First of all, it is necessary to strengthen the propaganda and education of citizens on traffic law, improve the level of knowledge and sense of volunteering to abide by the law. Reminders, force people to wear helmets when riding a motorcycle. In addition, there must be appropriate sanctions against those who deliberately violate the law. On the other hand, it is necessary to clean up the traffic police, severely punish those who rely on the authorities, do not comply with the regulations of the State. Strategic importance is to improve the quality of roads, bridges and sewers to ensure smooth traffic and minimize accidents. This contributes greatly to the process of industrialization, modernization and integration with the world of our country.
Traffic safety is a matter of great concern for the Party and State as it greatly impacts the cause of building a prosperous country. Every citizen must obey strictly the traffic laws to contribute to making the society civilized.
viết đoạn văn ngắn khoảng 6 dòng nói về tình hình giao thông ở nước ta hiện nay? Theo bạn, bạn thích nhất phương tiện nào? Vì sao? bằng tiếng anh
Our country is growing quite fast thanks to the prosperity of the economy and social life, but the transport sector does not seem to meet the requirements of the times. The current state of traffic accidents has reached red alert levels and is considered a "high ranking" in Southeast Asia. Therefore, this problem is the top concern of the whole society. How to ensure traffic safety? That is a big question, demanding the efforts of everyone.
Traffic in Vietnam is now considered to be the worst field by frequent traffic accidents. People are not shivering from the frightening information about the damage to people and by traffic accidents occur every day, every month, every year. Every day, an average of 35 people die, more than ten thousand people die each year from traffic accidents. What a terrible number! The war has ended decades but we fall into a disaster no less painful, mourning. Maybe traffic accidents are also something that we must always face. Traffic accidents not only cause painful injuries but also cause great damage to the family and material to the whole society. In addition, serious traffic disruptions have badly affected the perception and assessment of Vietnam's development situation and made it difficult for foreign investors to invest in Vietnam. . Many visitors are asked about what is not in Vietnam, they all answered the same thing in the most ominous thing is traffic safety is too poor. They are afraid to walk across the road because the car runs wild, despite the red lights. Is the beautiful Vietnam, the friendly people of Vietnam have created a sympathy with tourists so they want to return? According to travel industry statistics, over 70% of travelers do not want to come back for many reasons, which is one of the notable reasons for unsafe traffic. Obviously, traffic safety has a direct impact on economic development, especially in the tourism sector. How to become a destination of international friends? The answer is partly about traffic safety.
Our country is growing quite fast thanks to the prosperity of the economy and social life, but the transport sector does not seem to meet the requirements of the times. The current state of traffic accidents has reached red alert levels and is considered a "high ranking" in Southeast Asia. Therefore, this problem is the top concern of the whole society. How to ensure traffic safety? That is a big question, demanding the efforts of everyone.
Traffic in Vietnam is now considered to be the worst field by frequent traffic accidents. People are not shivering from the frightening information about the damage to people and by traffic accidents occur every day, every month, every year. Every day, an average of 35 people die, more than ten thousand people die each year from traffic accidents. What a terrible number! The war has ended decades but we fall into a disaster no less painful, mourning. Maybe traffic accidents are also something that we must always face. Traffic accidents not only cause painful injuries but also cause great damage to the family and material to the whole society. In addition, serious traffic disruptions have badly affected the perception and assessment of Vietnam's development situation and made it difficult for foreign investors to invest in Vietnam. . Many visitors are asked about what is not in Vietnam, they all answered the same thing in the most ominous thing is traffic safety is too poor. They are afraid to walk across the road because the car runs wild, despite the red lights. Is the beautiful Vietnam, the friendly people of Vietnam have created a sympathy with tourists so they want to return? According to travel industry statistics, over 70% of travelers do not want to come back for many reasons, which is one of the notable reasons for unsafe traffic. Obviously, traffic safety has a direct impact on economic development, especially in the tourism sector. How to become a destination of international friends? The answer is partly about traffic safety.
I like going to bike because it is small and easy when it run