Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Huong Nguyen
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Thanh Ngọc
13 tháng 10 2019 lúc 17:36

Qua câu truyện cổ tích thần kì thể hiện ước mơ cháy bỏng của nhân dân lao động về hạnh phúc gia đình và lẻ công bằng trong xã hội.Sau đây tôi sẽ kể lại cuộc gặp của tôi và vợ Tấm.

Một hôm, tôi ngồi suy nghĩ rất nhiều và quyết định sẽ kiếm cho mình một vị hoàng hậu để cùng mình bảo vệ hoàng cung. Bữa hôm sau tôi bắt đầu kêu tất cả các cận thần đi mời hết các cô gái trong làng đều ở độ tuổi mười tám đi dự hội ở cung điện.Tất cả các cận thần vui sướng đồng thanh nói:"Dạ vâng thưa ngài chúng tôi sẽ không làm ngài thất vọng đâu".Tôi mỉm cười với các cận thần đã gắn bó với mình và luôn được mình tin tượng rất nhiều,tôi nói với các cận thần:"Thôi các ngươi giải toán bắt đầu làm nhiệm vụ ta giao đi".Mọi người nghe vậy ai cũng rút lui và làm những công việc vua đã giao cho.Các người hầu trong cung điện đều dọn những món ăn hấp dẫn để trên bàn.Tôi cảm thấy rất hài lòng nhưng còn lo cho hoàng hậu để xứng tầm với mình thật là khó.Khi tôi thấy cung điện được tranh trí rất đẹp và cũng có rất nhiều quý cô đến cung điện của tôi nhưng không biết sao tôi chẳng thấy ai xứng tầm để lên làm hoàng hậu.Nhưng khi buổi tiệc bắt đầu tôi thấy hai mẹ con vào và người con gái đó cứ nhìn tôi không chớp mắt,tôi mới bước lại hỏi thì cô ấy thì cô ấy đều e ngại với tôi.Tôi hỏi cô ấy:"Nàng tên gì?".Cô ấy nhìn tôi một hồi lâu rồi mới đáp lại:"Thiếp tên là Cám".Khi nghe xong tôi chào Cám và bỏ đi chỗ khác.Người cuối cùng bước vào cung điện là một cô gái rất đẹp tôi nhìn nàng rất say đắm,rồi lại nói với nàng:"Nàng có thể khiêu vũ cùng ta trong suốt buổi tiệc này được không?".Tôi thấy nàng trong rất đẹp mà con thốt ra những giai điệu ngọt ngào làm sao!Nàng đáp::Thiếp đồng ý nhay với chàng".Tôi vừa nhảy vừa nhìn nàng thật say đắm trước vẻ đẹp huyền bí của nàng.Khi buổi tiệc gần kết thúc kim đồng hồ reo lên chỉ đúng mười hai giờ nàng bắt đầu nói lời tạm biệt với tôi và chạy.Tôi đuổi theo nàng nhưng không kịp,khi nàng bước xuống cầu thang thì chợt rơi một chiếc giày.Nhưng tôi cứ tưởng nàng sẽ quay lại nhặt chiếc giày đó chứ, tôi đâu có ngờ nàng không nhặt mà chạy đi khi thấy tôi ở đó.Chính vì nàng đẹp quá mất tới nỗi tôi quên hỏi tên nàng.Sáng hôm sau, tôi gọi tất cả các cận thần đi kêu các cô con gái ai mang vừa đôi giày này sẽ được làm hoàng hậu của tôi.Các cận thần nghe theo lệch của nhà tôi và bắt đầu đi vào làng và vào tưng nhà để thử giày nhưng không vừa.Tới buổi hôm, sau tôi đi cùng các cận thần vào từng nhà thì tới lượt nhà của Cám tôi đeo cho Cám nhưng không có vừa chân nhưng tôi bất chợt nghe tiếng hát trong trẻo phát ra ở trên lầu.Tôi mới nói với mẹ của Cám :"Bà có thể dẫn người con gái xuống để tôi có thể gặp mặt được không vì theo quy luật thì tất cả con gái trong làng này đều phải được thử giày".Mụ dì ghẻ suy nghĩ thật lâu và bước lên lầu mở cửa cho Tấm xuống nhà gặp vua.Khi tôi thấy cô gái đó bước xuống nhà thì nhìn ánh mắt của cô rất triều mến và đã từng gặp ở đâu rồi.Tôi mới bước lại hỏi cô gái ấy:"Nàng tên gì vậy?".Nàng đáp với tôi:"Thưa ngài,thiếp tên là Tấm".Tôi cuối xuống thử giày thì không tin vào mắt mình Tấm mang vừa và khi Tấm mang thêm đôi giày nữa thành một cặp.Thì tôi chợt nhân ra cô gái trong bữa tiệc hôm đó chính là nàng.Tôi rất vui và có thể rước nàng về cung điện của mình. Từ bữa đó, tôi và nàng sống hạnh phúc bên nhau đến trọn đời giống như tôi đã từng nghĩ như vậy.Nhưng tới lúc đám giỗ cha thì nàng xin quay trở về để làm giỗ cho cha mình.Tôi đồng ý với chấp nhận này và để nàng quay về.Sau một khoảng thời gian dài thì tôi không biết nàng có gặp chuyện gì không mà không thấy nàng quay về cung điện.Lúc đó,tôi và các cận thần quyết định đến nhà của hoàng hậu nhưng khi đến vẫn không thấy nàng mà chỉ thấy hai mẹ con Cám.Tôi mới hỏi hai mẹ con Cám :"Xin cho ta hỏi các ngươi có thấy Tấm đâu không?".Cám đáp:"Thưa ngài, chị Tấm mấy bữa trèo lên cây cao mà không mây bị ngã xuống ao chết,em và mẹ không biết bơi nên không thể cứu chị được".Khi tôi nghe xong tôi rất buồn và quay về cung tôi cảm thấy rất nhớ nàng.Các cận thần liền nói với tôi:"Thưa ngài, hãy quên đi chúng ta bắt đầu tổ chức hôn lễ khác để rước hoàng hậu thứ hai về cung".Tôi bèn đáp:"Sao củng được cứ làm điều mà các thần muốn đi".Lúc đó, mẹ con Cám vào cung để hỏi cưới chuyện hôn lễ của tôi và Cám.Bữa đó hôn lễ bắt đầu diễn ra thì tôi cũng không được vui như lúc đầu tới lúc kết thúc buổi tiệc.Nhưng sáng hôm sau tôi thấy chim vàng anh rất đẹp tôi cứ ngắm nó hoài mà quên ăn quên ngủ.Tôi mới hỏi:"Nếu ngươi là Tấm thì hãy chui vào tay áo của ta".Nghe tôi nói xong con chim lập tức bay vào tay áo của tôi,nó hót vang giống như nó muốn nói với tôi một cái gì đó.Nó và tôi quấn quýt nhau cả ngày,tôi sai cận thần làm cho tôi cái lồng bằng vàng cho chim hoàng anh ở trong đó.Lúc đó có việc tôi phải rời cung để chim hoàng anh ở nhà với Cám.Nhưng khi tôi quay về cung thì mất chim hoàng anh chỉ còn cái lồng thôi,tôi mới hỏi Cám:"Chim hoàng anh của ta đâu?".Cám đáp:"Thưa chàng,thiếp không lở tay lúc dọn lồng của con chim thì tự nhiên chim bay mất thiếp không thể bắt được nó".Nghe Cám nói xong tôi rất buồn nên đã ra vườn ngắm cảnh thì thấy hai cây xoan đào nhìn rất đẹp,hai cây này vừa xanh vừa có thể che bóng mát mà còn hòa vào với thiên nhiên.Tôi thấy vậy liền sai người mang võng tới rồi mắc võng vào hai cây nằm choi nhìn bóng mát.Từ đó không ngày nào mà vua không ra nằm hóng mát ở hai cây xoan đào.Nhưng một hôm gió bão dữ dội Cám sai thợ chặt hai cây xoan đào để làm khung cửi.Sau khi tạnh mưa tôi ra ngoài vườn thì không thấy hai cây xoan đào đâu nữa liền đi hỏi Cám.Cám trả lời:"Bữa đó mưa lớn nên hai cây bị đổ,thiếp kêu thợ chặt cây làm khung cửi".Tôi nghe Cám nói xong và quay mặt đi không nói một câu nào với Cám.Một ngày dài tôi đều ở trong cung tôi cảm thấy chán và ra bên ngoài đi dạo ngắm cảnh trong lúc đó tôi cũng rất khát nước và đi một quãng đường tôi thấy bà lão đang ngồi ở quán nước bên đường sạch sẽ bèn ghé vào uống.Khi bà lão mang nước dâng lên cho tôi,tôi thấy trầu này têm cánh phượng thì sực nhớ tới trầu vợ mình làm cũng y như vậy.Tôi liền hỏi bà lão:"Trầu này ai têm vậy ".Bà lão đáp:"Con gái lão têm".Tôi nói :"Cho ta gặp con gái lão được không".Lão nghe vậy và gọi con gái ra.Sau khi cô ấy bước ra tôi chợt nhân ra đó là Tấm và rước vào trong cung,cuối cùng hoàng hậu và tôi lại hạnh phúc bên nhau đến trọn về sau.

Câu truyện cổ tích để lại cho chúng ta ấn tượng là "ở hiền gặp lành" và sống phải biết quan tâm và luôn chung thủy với người mình yêu thương nhất.

datcoder
Xem chi tiết
Nguyễn  Việt Dũng
14 tháng 9 2023 lúc 12:00

- Đoạn văn diễn dịch: (3) – (1) – (2) – (4)

- Đoạn văn quy nạp: (1) – (2) – (4) – (3)

- Cơ sở để sắp xếp: Câu (3) là câu nêu luận điểm, các câu (1), (2), (4) là câu dẫn chứng phục vụ cho việc chứng minh luận điểm ấy.

Gangaa
Xem chi tiết
Trương Thị Hằng
20 tháng 2 2018 lúc 14:23

-nên chúng ta đi uống nước đi

-chúng mình sắp được nghỉ hè và tạm biệt mái trường thân yêu

-nhân vật tấm thì hiền hậu còn 2mej con nhà cám thì độc ác tàn nhẫn với tấm

Dương Lam Hàng
20 tháng 2 2018 lúc 14:23

a) - Tôi đi học còn nó đi chơi

    - Nam không chịu khó học hành nên bạn ấy đã thi trượt cuối kì

    - Mùa thu, Bầu trời trong xanh, gió heo mây và nắng dịu nhẹ.

b) Vì trời nắng to nên bạn phải đội mũ, nón khi ra đường

     Mùa hè đã đến, những chú ve trên vòm cây xanh cũng bắt đầu râm ran

     Trong truyện Tấm Cám, Tấm là một cô gái chăm chí, nết na còn Cám thì lười biếng và xấu xí vô cùng.

Min_Suga_1993
20 tháng 2 2018 lúc 14:37

a) -tôi quét nhà, chị hái rau

    - trời nắng nóng ,những cửa hàng kem mở ra đón khách

     - mùa hè thật thích , chúng tôi được đi tắm biển

b) -nên chúng tôi được bố mẹ cho đi tắm biển

- những bông hoa phượng thi nhau nở đỏ rực 

- cám đã bị trừng phạt thích đáng

Lê châu anh Ngo
Xem chi tiết
NGUYỄN♥️LINH.._.
28 tháng 3 2022 lúc 12:13

refer

Cuộc sống này thật đẹp biết bao nếu chúng ta đối xử tốt với nhau! Có rất nhiều tấm gương người tốt việc tốt mỗi ngày được báo chí ca ngợi bởi những việc tử tế, giúp đỡ mọi người. Với em, Đăng không hề nổi tiếng nhưng lòng tốt của cậu khiến bao người ngưỡng mộ, ngợi ca.

Đăng là bạn thân với em từ nhỏ, cậu ấy là anh cả trong một gia đình có ba người con, mẹ mất sớm vì căn bệnh ung thư nên Đăng đảm đương hết mọi công việc trong gia đình. Ấy thế mà bạn vẫn luôn đứng đầu lớp về thành tích học tập, bên cạnh đó bạn còn là một người hết lòng giúp đỡ bạn bè. Đăng còn là nhóm trưởng của một câu lạc bộ phát động các phong trào giúp đỡ các bạn có hoàn cảnh khó khăn. Bạn không chỉ được bạn bè yêu mến mà còn được các thầy cô yêu quý, khen ngợi.

Một buổi sáng đẹp trời, em và Đăng cùng nhau đi học bằng xe buýt tới trường. Xe lúc này rất đông, từ các bạn học sinh, các anh chị sinh viên đến các cô bác đi làm, dù chật chội nhưng mọi người đều nói chuyện rôm rả. Bỗng nhiên, em nhìn thấy một người đàn ông trung tuổi đang đưa tay vào túi xách của một cô gái, tay hắn cầm vào chiếc điện thoại mới cóng. Vì quá run sợ, em chỉ dám kéo áo Đăng và đưa ánh mắt vào chỗ tên trộm. Đăng nhìn thấy và không một chút ngại ngần, cậu hô to: "Trên xe có kẻ trộm", tên trộm quắc mắt nhìn Đăng, song vẫn sợ bị phát hiện liền thả tay khỏi chiếc điện thoại. Cùng lúc đó, mọi người hô hoán và kiểm tra lại đồ dùng của mình, may mắn là chưa ai trên xe bị mất đồ. Sau đó, tên trộm phải xuống xe ngay điểm dừng tiếp theo, không quên kèm theo ánh mắt khó chịu liếc nhìn Đăng. Em rất khâm phục Đăng vì ngay từ hành động ấy đã chứng minh cậu là một người dũng cảm, một người tốt không sợ bị trả thù.

Em cảm thấy rất tự hào vì chơi thân với một người bạn tốt như Đăng. Ở bạn, em có thể học hỏi được rất nhiều điều. Em sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân để trở thành một người tốt để được mọi người yêu quý.

Huỳnh lê thảo vy
28 tháng 3 2022 lúc 12:43

“Bạn bè là nghĩa tương thân
Khó khăn, thuận lợi ân cần bên nhau”

Đó là suy nghĩ và hành động của tập thể lớp chúng em. Minh Hoàng là một trong những tấm gương tốt của lớp. Em cùng Minh Hoàng đã kề cận bên nhau suốt chặng đường tiểu học. Rồi lên lớp 6, chúng em lại cùng chung một lớp. Em hiểu bạn ấy rất nhiều.

Hoàng thông minh, hiếu học. Vì nhà nghèo, Hoàng phải phụ mẹ bán bánh mì ở hè phố. Tuy gian khổ nhưng Hoàng vẫn khắc phục mọi khó khăn để học tập. Hoàng luôn quan tâm đến bạn bè, nhất là những bạn yếu, những bạn có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống. Hoàng không ngại kèm cặp để giúp đỡ bạn yếu cùng tiến. Hàng ngày, sau khi giúp bố mẹ làm xong mọi việc, Hoàng tranh thủ học bài và làm bài, thời gian còn lại Hoàng sang nhà các bạn yếu để động viên, giúp đỡ các bạn vượt qua những bài toán khó. Đến lớp, Hoàng kiên nhẫn giảng lại cho các bạn yếu các bài tập làm văn, bài toán, lại hướng dẫn cả cách viết chính tả, cách trình bày bài vở. Có lúc em thầm nghĩ: “Lớn lên bạn ấy làm thầy giáo là hợp lý nhất. Điều ấy đã khiến em càng mến phục Hoàng hơn”.

Lòng kiên nhẫn đã giúp Hoàng cùng cô giáo nâng được chất lượng của các bạn yếu trong lớp. Hoàng kiên trì giúp các bạn cùng tiến. Bởi lẽ đó, cô giáo cùng tập thể lớp rất quý mến Hoàng.Chúng em yêu lớp, yêu trường, yêu thầy cô, bè bạn. Em lại càng tự hào khi có người bạn như Hoàng.

7 Nguyễn Tiến Anh
Xem chi tiết
Edogawa Conan
30 tháng 6 2021 lúc 7:41

truyện Trầu cau có trước

Khách vãng lai đã xóa
Đường Ca ( Thiếu niên đo...
30 tháng 6 2021 lúc 7:42

Truyện trầu cau có trước vì trong truyện Tấm Cám có chi tiết Tấm trèo lên cây cau, nếu chưa có cây cau thì làm sao mà trèo đc

Đúng hơm bn?

(._.)

Khách vãng lai đã xóa

Truyện Trầu Cau có trước truyện Tấm Cám.

Khách vãng lai đã xóa
Thanh Lam
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Bảo Yến
Xem chi tiết
Nguyễn Quỳnh Trang
9 tháng 12 2018 lúc 15:10

Có hai vợ chồng sinh hai cô gái Tấm và Cám, là con sinh đôi. Tấm được bố mẹ chăm nom chiều chuộng rất mực, còn Cám thì bị đối đãi như tôi đòi. Một hôm người cha cũng giao cho mỗi con một cái giỏ, bảo đi bắt cá, ai bắt được nhiều hơn thì được gọi bằng chị. Cám được nhiều hơn, nhưng Tấm bảo đưa giỏ cho mình giữ hộ để đi hái rau thơm về kho cá. Cám trở về thì bao nhiêu cá đã bị Tấm lấy mất chỉ còn một con bống mú. Do đó Tấm được làm chị. Cũng như truyện kể ở miền Bắc, Cám được thần hiện lên bày cho cách nuôi cá bống mú, nhưng nuôi được ít lâu cá cũng bị Tấm tìm cách bắt ăn thịt. Thần hiện lên bày cách bỏ xương cá vào hũ chôn xuống đất, sau sẽ được nhiều vật quý. Một con gà cũng mách cho Cám chỗ vùi xương bống. Sau ba tháng mười ngày, Cám đào lên quả được áo quần đẹp và một đôi giày. Một hôm Cám đem giày đi ra đồng bị ướt, phải đem phơi, bỗng một con quạ cắp mất một chiếc đem bỏ vào cung vua. Hoàng tử bắt được cho rao mời đàn bà con gái mọi nơi về thử, ai đi vừa sẽ lấy làm vợ. Tấm được bố mẹ cho ăn mặc đẹp trẩy kinh, còn Cám thì phải ngồi nhặt một mớ đậu và vừng trộn lẫn. Thần cho bồ câu đến giúp (có người kể con quạ lần trước tha giày đến bày cho Cám cách sàng để nhặt được nhanh). Sau đó Cám đến kinh thử giày, và trở thành vợ Hoàng tử.

Một hôm, Cám nghe tin bố đau nặng bèn về thăm. Thật ra Cám bị lừa, dưới giường chỗ bố nằm có để nhiều tấm bánh đa nướng để khi trở mình nghe tiếng răng rắc. Cám tưởng bố gãy xương thương lắm, khóc rưng rức. Rồi Cám cởi áo trèo cau theo lời bố. Cây cau bị Tấm chặt gãy, Cám rơi vào hố nước sôi chết. Nhờ có mặt mũi giống Cám, Tấm mặc áo quần rồi vào cung mà không ai biết, kể cả hoàng tử, nhưng hoàng tử ngày một nguội lạnh với Tấm. Cám hóa thành chim quành quạch, và cũng như truyện kể ở miền Bắc, chim bay vào cung gặp Tấm đang giặt áo. Chim cũng nói câu: "Phơi áo chồng tao..." và sau đó cũng được hoàng tử đem về nuôi ở lồng. Tấm cũng bắt chim ăn thịt và nói rằng mình có mang thèm ăn thịt chim. Chỗ vứt lông chim mọc lên một măng tre, sau đó bị Tấm chặt làm thức ăn. Vỏ măng hóa thành một cây thị chỉ có mỗi một quả, mỗi lần hoàng tử ở nhà thì cành lá xòa xuống thấp, nhưng khi đi vắng thì cây vươn lên cao vút, vì thế Tấm muốn hái thị ăn mà không được. Sau đó thị rơi vào bị một bà lão ăn mày. Tiên nữ trong quả thị cũng nhiều lần hiện ra giúp bà lão, sau cùng bà lão cũng rình bắt được, bèn xé nát vỏ thị.

Một hôm, Cám hóa phép làm cỗ bàn rất linh đình để dọn cúng chồng bà lão, nhưng lại ép nài bà đi mời hoàng tử tới dự. Hoàng tử đòi phải có thảm trải từ cung đến nhà mới chịu đi. Quả có thảm trải thật, lại có cả miếng trầu têm rất đẹp làm hoàng tử chú ý, hỏi thì bà lão nói dối là mình têm. Hoàng tử bảo bà thử têm cho mình xem. Cám hóa làm con ruồi vẽ cho bà cách têm, nhưng khi hoàng tử đuổi ruồi thì bà lão lại không têm được, đành phải thú thật là do con gái mình têm. Nhờ đó hoàng tử gặp lại vợ cũ.

Đoạn kết, Cô Tấm hỏi Cám làm sao lại đẹp. Cám nói nhờ ngã vào hố nước sôi. Tấm nhảy vào nước sôi mà chết. Cám liền làm mắm gửi cho dì ghẻ, dì ghẻ cũng khen ngon, rồi cũng có con quạ đến mách và bị đuổi. Khi ăn gần hết, thấy đầu lâu con gái mẹ Cám lăn ra chết.

Nguyễn Thị Bảo Yến
9 tháng 12 2018 lúc 14:10

nhanh lên nhé !

Nguyễn Quỳnh Trang
9 tháng 12 2018 lúc 15:09

Ngày xưa, ở nhà kia có người con tên là Tấm. Mẹ Tấm mất sớm, ít năm sau cha Tấm lấy thêm người vợ, đẻ ra người con tên là Cám. Ít lâu sau cha Tấm cũng qua đời. Tấm sống với người dì ghẻ và Cám.

Một hôm, mẹ Cám đưa cho Tấm và Cám mỗi đứa một cái giỏ sai đi bắt tép, đứa nào bắt được nhiều thì được thưởng cho một cái yếm đỏ. Tấm vốn chăm chỉ lại sợ dì mắng nên mải miết suốt buổi để bắt. Còn Cám do được mẹ nuông chiều, ham chơi nên chẳng bắt được. Cuối buổi, thấy giỏ Tấm nhiều tép, Cám nghĩ kế rồi nói:

"Chị Tấm ơi, chị Tấm!
Đầu chị lấm,
Chị hụp[1] cho sâu
Kẻo về mẹ mắng!"

Tấm nghe lời em, xuống ao tắm gội. Cám nhân cơ hội trút hết tép của Tấm vào giỏ mình rồi chạy về nhà.

Lên bờ, thấy giỏ trống không, Tấm ôm mặt khóc nức nở. Bụt hiện lên hỏi, Tấm liền kể hết sự tình. Bụt bảo lấy con cá bống còn sót trong giỏ về nuôi dưới giếng, mỗi khi cho ăn thì gọi:

"Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng, cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm, cháo hoa[2] nhà người."

Tấm về làm theo lời Bụt dạy. Từ ngày đó, mẹ Cám thấy Tấm hay dành một bát cơm mang ra giếng sau khi ăn, liền sinh nghi, sai Cám đi rình. Biết được sự thật, hôm sau mẹ Cám viện lí do làng cấm không cho trâu ăn cỏ:

"Chăn trâu chăn ở đồng xa

Chớ chăn đồng nhà làng bắt mất trâu."

Sau khi Tấm dắt trâu đi, hai mẹ con Cám bắt cá bống của Tấm lên ăn.

Về nhà thấy không còn cá bống, Tấm lại khóc. Bụt hiện lên, Tấm kể lại đầu đuôi. Bụt bảo lấy xương cá bống bỏ vào bốn cái lọ rồi đem chôn dưới bốn chân giường Tấm nằm. Tấm nghe lời Bụt dạy làm ngay. Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Hai mẹ con Cám cũng đi dự. Tấm muốn đi dự hội nhưng bị mẹ Cám trộn một đấu gạo với một đấu thóc bắt ở nhà nhặt cho xong, vả lại không có quần áo đẹp để đi. Tấm buồn mà khóc. Bụt tiếp tục hiện lên giúp Tấm. Bụt gọi một đàn chim sẻ xuống nhặt thóc cho Tấm trong nháy mắt, rồi bảo Tấm đào bốn cái lọ ngày trước chôn ở dưới bốn chân giường lên. Tấm đào lên thì thấy bốn cái lọ chứa đầy quần áo đẹp, một đôi hài thêu kim tuyến óng ánh, lại có một con ngựa đầy đủ yên cương. Tấm thay quần áo rồi cưỡi ngựa đi. Lúc này, trông Tấm vô cùng xinh đẹp.

Lúc qua cầu, Tấm vô ý làm rơi mất một chiếc hài xuống nước. Một lát, đoàn hộ tống nhà vua đi dự hội nhặt được chiếc hài ấy. Vua ngắm chiếc hài rồi ra lệnh: "Hễ đàn bà con gái nào dự hội mà ướm vừa chiếc hài này thì ta sẽ cưới làm vợ ". Ai cũng tranh nhau ướm thử nhưng không vừa. Mẹ con Cám cũng vậy. Đến lượt Tấm ướm thử thì vừa như in. Nhà vua cho đem kiệu rước Tấm về cung làm vợ mình trước con mắt hằn học của mẹ con Cám.

Ngày giỗ cha, Tấm về ăn giỗ. Dì ghẻ bảo Tấm trèo cây cau, hái cau cúng cha. Đang khi Tấm ở trên ngọn cau thì ở dưới dì ghẻ lấy dao chặt cây làm Tấm té mà chết. Cám lấy quần áo Tấm mặc rồi vào cung thay Tấm. Tấm chết biến thành chim vàng anh.

Thấy Cám giặt áo cho vua, chim bảo:

Phơi áo chồng tao, phơi lao phơi sào
Chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao

Rồi kêu oạch oạch oạch oạch và bay vào hoàng cung.

Vua thấy chim hay bay theo mình, nhớ Tấm, liền bảo chim rằng:

"Vàng ảnh vàng anh
Có phải vợ anh
Chui vào tay áo."

Dứt lời, chim bay vào tay áo vua. Từ đó, vua suốt ngày quấn quýt với chim vàng anh, khiến Cám tức tối về mách mẹ. Mẹ Cám bảo Cám bắt chim đem cho mèo ăn, chôn lông chim ngoài vườn. Chẳng bao lâu nơi đó mọc lên hai cây xoan đào, xum xuê tươi tốt. Vua thấy đẹp nên sai người mắc võng vào cây hóng mát. Mỗi khi nằm dưới bóng cây vua lại thấy hình ảnh Tấm hiện ra, nên rất quý cây. Cám được mẹ xui chặt cây xoan đào lấy gỗ đóng khung cửi. Lúc ngồi dệt vải, Cám nghe con ác trên khung cửi kêu:

"Cót ca cót két.
Mày tranh chồng chị
Chị khoét mắt ra."

Cám hốt hoảng và nói với dì ghẻ. Nghe lời mẹ chỉ, Cám đốt khung cửi rồi đổ tro bên đường xa cung vua. Từ đống tro ấy mọc lên một cây thị, cành lá sum sê. Đến mùa, cây thị chỉ ra được một quả, nhưng mùi thơm tỏa ra khắp nơi. Một bà lão bán hàng nước đi qua thấy quả thị liền nói:

"Thị ơi thị rơi bị bà
Bà để bà ngửi, chứ bà không ăn."

Bà lão dứt lời thì quả thị rụng ngay đúng vào bị, bà lão liền đem về nhà. Từ đó, ngày nào đi chợ về bà cũng thấy nhà cửa ngăn nắp, cơm nước sẵn sàng. Ngạc nhiên, một hôm bà lão giả vờ đi chợ rồi quay lại rình xem. Bà thấy một cô gái xinh đẹp từ quả thị bước ra, nấu cơm, sửa soạn nhà cửa. Bà vội chạy vào nhặt cái vỏ thị, xé vụn. Từ đó hai người sống với nhau như mẹ con.

Một hôm, nhà vua đi ngang ghé hàng nước của bà. Bà lão rót nước và mời vua ăn trầu. Thấy miếng trầu têm cánh phượng giống hệt trầu Tấm têm cho mình ngày xưa, nhà vua mới hỏi bà lão ai đã têm trầu. Bà lão liền gọi Tấm ra. Vua nhận ra vợ mình, đón Tấm trở về cung, hai người lại sống hạnh phúc như xưa.

Sau này, Cám thấy Tấm vẫn còn sống mà lại trắng đẹp hơn xưa nên Cám băn khoăn tự hỏi vì sao. Tấm bày cho Cám tắm với nước sôi thì sẽ đẹp. Cám hí hửng làm theo, đổ một bồn nước sôi rồi tắm, sau đó chết ngay tức khắc. Tấm sai người chặt xác của Cám ra làm 8 khúc, lấy thịt làm cỗ mắm rồi gửi cho dì ghẻ ăn. Thấy Tấm có lòng tốt, dì ghẻ không nghi ngờ gì mà vẫn cứ ăn. Một con quạ chợt đậu lại bên cửa sổ, nhìn vào và hót:

"Ngon ngỏn ngòn ngon. Mẹ ăn thịt con, có còn xin miếng?"

Mẹ Cám lúc này đã ăn gần hết mắm, nhìn vào thấy chính thấy đầu lâu của con mình nên lăn đùng ra chết.

Hn . never die !
Xem chi tiết
minhduc
7 tháng 10 2017 lúc 12:42

Câu 1 :

Hiện nay, ở miền Trung đang có lũ lụt rất lớn đã cướp mất của cải và đất hoa màu. Để chia sẻ với những người dân miền Trung, sau đây, em xin kể một câu chuyện nói về điều đó. Câu chuyện như sau:

Một buổi tối, khi hai mẹ con đang xem ti vi thì cái Hoa thốt lên:

- Mẹ ơi, miền Trung khổ thật, mẹ nhỉ!

- Ừ, con có biết rằng bây giờ, miền Trung đang chịu đựng một thiệt thòi rất lớn không?

- Con biết chứ. À, mẹ ơi! Ngày mai, mẹ cho con ăn cơm rang nhé, con không ăn phở nữa đâu. Con dành tiền cho người dân miền Trung cơ!

- Thôi, con thích ăn phở thì cứ ăn đi, còn con thích ủng hộ bao nhiêu thì mẹ cho.

Nhưng cái Hoa vẫn một mực không chịu:

- Con thích tự mình ủng hộ chứ không phải mẹ cho tiền như thế đâu!

Hình như câu nói đó đã làm mẹ nó phải động lòng.

Bỗng mẹ ôm chầm lấy cái Hoa, nói:

- Ôi,con gái của mẹ có trái tim nhân hậu quá! Thôi, được rồi, con muốn thế nào thì mẹ sẽ chiều.

Cái Hoa tươi cười:

- Con cảm ơn mẹ ạ!

Câu chuyện nhỏ ở trên có làm trái tim bạn,suy nghĩ của bạn ngân rung lên không, dẫu là rất khẽ thôi?

Khi xem ti vi, đọc báo, khi nhìn thấy cảnh miền Trung phải chống chọi với lũ, hẳn ai cũng quặn lòng đau xót. Nhưng sao ở chỗ này, chỗ kia vẫn có những đồng tiền bị tiêu xài phung phí. Hãy một lần lắng nghe trái tim ta để chia sẻ thêm một chút nữa, để ta được trong sáng, đẹp đẽ với tuổi thơ, cái tuổi thơ mà ai cũng đáng có được.

phạm thị sương
7 tháng 10 2017 lúc 20:52

sĩ cần ghi phải ghi dài dòng mất công

Hn . never die !
8 tháng 10 2017 lúc 15:41

Trần Thi Sương. Bảo ai sĩ tao là cộng tác viên.

datcoder
Xem chi tiết
Nguyễn  Việt Dũng
15 tháng 9 2023 lúc 23:15

Tham khảo

Nét đặc sắc nổi bật  của Mắt sói là cách kể chuyện đầy sáng tạo của Pennac : ý tưởng mới lạ, cốt truyện lồng ghép, sự di chuyển điểm nhìn, văn phong trong sáng. Bên cạnh đó, có thể nói Mắt sói là câu chuyện của những đối cực, vừa hài hước, ngộ nghĩnh, nhẹ nhàng vừa sâu sắc, đau đớn, mất mát. Có lẽ vì vậy mà nhiều người tin rằng đây sẽ là cuốn sách có thể ru trẻ ngủ nhưng cũng khiến người lớn phải ngỡ ngàng vì chiều sâu triết lý..

Cốt truyện đa tuyến có điểm nhìn hiện tại - quá khứ và tương lai của cậu bé ở trong đó.