Viết một đoạn văn ngắn bày tỏ suy nghĩ của em về ba câu thơ cuối bài thơ
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm cằn cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn
Giúp mk vs mai mình phải nộp rồi cảm ơn trc ạ
Viết đoạn văn (khoảng 5–7 câu) nêu cảm nhận của em về nội dung hai câu thơ :
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm cằn cỗi
nói lên sự vội vàng của con trước thời gian trôi qua mau khi tuổi mẹ đã già,.
Bạn viết thành 1 đoạn văn hộ mk đc k
Viết một đoạn văn (khoảng 6-8 dòng) trình bày suy nghĩ của em sau khi đọc bài thơ Rồi ngày mai con đi.
Bài thơ Rồi ngày mai con đi của tác giả Lò Cao Nhum là lời nhắn nhủ chân thành tha thiết của thế hệ đi trước khi thế hệ sau chuẩn bị lên đường khám phá thế giới, thực hiện những khát vọng cuộc đời. Xuyên suốt bài thơ là những lời căn dặn đầy dịu dàng đồng thời cũng vô cùng nghiêm khắc. Rằng khi đi ra thế giới rộng lớn ngoài kia, rồi con sẽ thấy đất khác, trời khác, sẽ gặp những người khác nhau, đỏ vàng đen trắng khó mà phân biệt nổi. Khi ấy, ngọn lửa mà người thầy năm xưa đã thắp lên trong tim con sẽ là ngọn hải đăng dẫn lối, chỉ cho con biết nên làm gì, động viên con tiếp tục cố gắng ra sao. Chỉ cần còn giữ ngọn lửa ấy trong tim, con nhất định sẽ đạt được lý tưởng đời mình. Cuối cùng, dù có đi đâu về đâu, cách xa nơi mình sống vạn dặm đường thì con nhất quyết không được quên đi “mạch đá cội nguồn”, quên đi gốc gác nơi mình đã sinh ra và lớn lên.
Em hãy viết một đoạn văn ngắn ít nhất 8 câu trình bày cảm nhận của mình về hình ảnh người bà trong bài thơ "Tiếng gà trưa".
Giúp mình với cuối tuần mình phải nộp rồi=((
Từ nội dung đoạn trích phần Đọc - hiểu trên cùng với sự hiểu biết của em trong cuộc sống, hãy viết đoạn văn khoảng 10 đến 15 câu trình bày suy nghĩ của em về sự cống hiến của tuổi trẻ ngày nay.
[ mọi người giúp mình vs ạ, sáng mai nộp rồi nhưng mình chưa biết làm ] 9h42 1/6/2021
"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương."
Từ câu chủ đề trên, em hãy viết đoạn văn nghị luận ngắn khoảng 10 - 12 câu, trình bày suy nghĩ của em về giá trị của tình yêu thương giữa con người với con người trong cuộc sống hiện nay.
Trong đó, có sử dụng 01 từ ghép và 01 từ láy.
Em tham khảo:
Tình yêu thương là biểu hiện cao đẹp nhất cho mối quan hệ giữa người với người trong cuộc sống. Tình yêu thương là một khái niệm trừu tượng của thế giới tinh thần, được hiểu là tình cảm yêu mến, thương cảm(Từ ghép), gắn bó sâu sắc giữa người với người, thậm chí là giữa người với động vật, thực vật,… Tình yêu thương là tình cảm xuất phát từ trái tim, được biểu hiện phong phú, đa dạng thông qua hành động, cử chỉ, lời nói của con người như đồng cảm, giúp đỡ, đoàn kết, kính trọng,.... Đó có thể là tình yêu thương giữa người người thân quen, bạn bè, thầy cô,… cũng có thể là tình yêu thương giữa những con người xa lạ, những con người cùng khổ, cùng đồng cảm với nhau trong cuộc sống. Trong cuộc sống, tình yêu thương giúp con người trở nên gần gũi(Từ láy), thấu hiểu và gắn bó với nhau hơn, từ đó xây dựng một xã hội văn minh, giàu giá trị nhân văn nhân đạo. Người sống có tình yêu thương sẽ được mọi người yêu quý, kính trọng và giúp đỡ. Ngược lại, nếu ta sống vô cảm, ích kỉ, không có tình thương thì sẽ nhận lại những hậu quả thích đáng, đó là sự xa lánh, lạnh nhạt của những người xung quanh. Vì vậy, mỗi chúng ta cần hiểu rõ giá trị của tình yêu thương, bởi: “Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”
Viết 1 đoạn văn ngắn( khoảng 15 - 20 dòng ) trình bày suy nghĩ của em về người mẹ đc gọi từ bài thơ " Đâu rồi quang gióng ngày xưa " [ Làm ơn ko chép mạng ]
Từ ý nghĩa của đoạn thơ cuối trong văn bản khi con tu hú, em hãy viết đoạn văn ngắn khoảng 12 câu trình bày suy nghĩ của em về việc xác định lí tưởng sống của thế hệ trẻ ngày hôm nay
Cậu tham khảo nhé !Đây là bài thơ tứ tuyệt của Bác. Tuy giản dị mà cũng thật hàm súc.Bác làm bài thơ này khi đang ở trong tù. Trong hoàn cảnh ngục tù khó khăn như thế, người vẫn tỏ rõ tình yêu thiên nhiên và phong thái ung dung, lạc quan của mình. Phân tích thơ:
_Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,
Đối thử lương tiêu nại nhược hà?
==>Trong tù không rượu cũng không hoa
Trước cảnh đẹp đêm nay biết làm thế nào?
Rõ ràng, ở hai câu thơ đầu, Bác nêu ra sự thiếu thốn khi ở trong tù, nhưng không phải để than thở mà để bắt đầu nền tảng cho câu thơ thứ hai. Câu thứ hai thể hiện nên sự bối rối, khó xử của người tù trong hoàn cảnh "không rượu cũng không hoa", sự bồn chồn trước cảnh đẹp của đêm trăng==> Người vẫn có sự rung động mãnh liệt trước đêm trăng.
_Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt,
Nguyệt tòng song khích khán thi gia.
==>Người hướng ra trước song ngắm trăng sáng,
Từ ngoài khe cửa, trăng ngắm nhà thơ.
Trong hai câu này, các từ: nhân_thi gia; song,nguyệt_minh nguyệt được sắp xếp ở các vị trí đối nhau khiến cho câu thơ nhịp nhàng, cân đối, thể hiện được sự gắn bó "thân thiết" giữa nhà thơ và vầng trăng. Hình ảnh "trăng" ở câu thơ này được tác giả khắc hoạ một cách triều mến, như một người bạn lâu năm, tri ân tri kỉ, luôn cùng Bác ở bất cứ đâu, dù trong cảnh ngục tù khốn khó.
Cho đoạn thơ [Thực ra nó đc viết theo hàng dọc, nhưng mk viết thế này cho nhanh]; ''Thời gian chạy qua tóc mẹ. Một màu trắng đến nôn nao.Lưng mẹ cứ còng dần xuống. Cho con ngày một thêm cao. Từ hình ảnh người mẹ trong đoạn thơ trên, hãy viết một đoạn văn bày tỏ suy nghĩ về hình ảnh người mẹ trong đoạn thơ. Thank you so much.
Đoc xong bài thơ này mình tin chắc m.n sẽ thương mẹ mình hơn
MẸ
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới!
(Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986)
thương mẹ quá một đời tần tảo vì con
Hic.thương mẹ quá.mẹ vì con mà hi sinh tất cả để con có một cuộc đời hạnh phúc,ấm no
Đọc xong bài thơ này , mình thấy thật là cảm động trước tình yêu thương bao la vô bờ bến của mẹ; mẹ đã không ngại vất vả , khó nhọc để cho con một cuộc sống hạnh phúc; vì vậy chúng ta cần phải làm tròn trách nhiệm của một người con: biết thương yêu và giúp đỡ mẹ để mẹ vơi đi nỗi nhọc nhằn...