Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Hồ Yến Nhi
Xem chi tiết
Rachel
Xem chi tiết
Rachel
11 tháng 1 2020 lúc 11:07

* LƯU Ý : VỀ PHẦN TRANH THÌ KHÔNG PHẢI GỬI CẢ BỨC VÀO ĐÂY MAK GỬI LINK CỦA TRANH MIK VẼ THÔI NHA 

Trân trọng !!!

Khách vãng lai đã xóa
phanthilan
11 tháng 1 2020 lúc 20:48

to se co lam trong chu nhat

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Thị SuSu
Xem chi tiết
Nguyễn Quang Vinh
28 tháng 9 2017 lúc 22:46

bài văn là

Thấm thoát đã hơn bốn năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, đùa giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập .

Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo nên một phong cảnh đầy màu sắc. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ : “Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng” được làm bằng đá hoa cương. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào , bao cái nắng nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường.

Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, các bạn có biết, nơi đây chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đấy. Hai hàng cây xanh xoè tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ. Những chú chim từ phương nào bay đến đậu trên những cành cây hót líu lo chờ nắng sớm ban mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài gần các lớp học dể chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng , mệt mỏi . Sân trường còn là nơi các bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào cờ.

Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc các dãy hành lang, các lớp học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. Các tủ sách di động được thầy Hiệu trưởng đặt để các em được đọc những quyển truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang phong cách riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lơ lửng trên cửa sổ , lớp thì trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một bức tranh sác màu rực rỡ làm cho ngôi trường thân thuộc đến lạ kì.

Em yêu ngôi trường này lắm . Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi mái trường mới nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.

các cặp từ là: 

1.  nhỏ ><  to 

2.  ít ><  nhiều 

3. nhanh ><chậm 

4. muộn ><  Sớm

5. cao >< thấp 

6. đẹp >< xấu 

7.lạnh >< nóng 

8.lạnh ><  nóng ( thời tiết) 

9. mát mẻ >< ấm áp 

10.  tốt >< xấu 

11. ồn ào >< im lặng 

12. thông minh >< ngốc, đần 

13. ướt ><  khô 

14.  nặng ><  nhẹ 

15. : cứng ><  mềm 

16. :nông >< sâu 

17.  mới ><  lâu , cũ 

18. hạnh phúc >< bất hạnh 

19. buồn >< vui 

20.  trẻ ><  già 

21. ài ><  ngắn 

22.  đắt ><rẻ 

23. dày >< mỏng 

34.  hẹp >< rộng 

35.  nhạt ><đậm

36. dễ >< khó 

37.  mạnh mẽ >< yếu 

38.  nghèo >< giàu, phong phú 

39. quen  >< lạ lẫm

40.  bán  ><   mua 

Trịnh Phương Thảo
29 tháng 9 2017 lúc 8:41

mk chọn LTVC nha bn

30 cặp từ trái nghĩa là:

to-nhỏ; lớn -bé;trên-dưới;trái -phải;thiện -ác;cao -thấp;vinh-nhục;sống-chết;ngày-đêm;sáng -tối;đục -trong;đèn-sáng;rách-lành;dở-hay

hẹp-rộng;đẹp-xấu;hòa bình-chiến tranh;thương yêu-ghét bỏ;đoàn kết-chia rẽ;giữ gìn-phá hoại;ít-nhiều;chìm-nổi;nắng -mưa;trưa-tối;

trẻ-già;khéo-vụng;sớm-khuya;béo-gầy;buồn-vui;lạc quan-bi quan

Trần Hùng Luyện
29 tháng 9 2017 lúc 19:48

Ngôi trường của em nằm trên một khoảng đất rộng, cuối con hẻm đường Phan Đình Phùng. Trường mang tên “Trường THCS Đức Thắng”, được xây dựng cáh đây khá lâu nhưng vẫn còn đẹp lắm.

Từ xa nhìn lại, ngôi trường của em như một bức tranh phong cảnh tuyệt vời với những sắc màu tươi sáng. Những bức tường vàng thấp thoáng sau những rặng cây xanh mát. Cổng trường màu xanh được làm bằng sắt, kiên cố vững chắc. Phía trên có tấm biển màu xanh với hàng chữ mạ vàng: “Trường THCS Đức Thắng” đứng uy nghi, lặng lẽ trong sáng sớm như muốn nói với em rằng: “Chào cậu bé! Sao sáng nay cậu đến trường sớm thế!” Vào sân trường, em chỉ thấy những chiếc lá vàng lác đác trên sân trường không một bóng ngưới. Bác Sân Trường ngày nào cũng mặc một chiếc áo kẻ hình vuông bằng xi măng nham nhám. Sân trường tuy rộng nhưng cũng rất ấm cúng vì có ba tòa nhà hai tầng bao quanh. Đứng sừng sững ở khoảng sân giữa phòng hiệu trưởng và phòng hiệu phó là cột cờ bằng thép vươn cao bóng loáng. Lá cờ đỏ thắm nhẹ bay trong gió sớm. Sân trường có một số cây bàng, cây phượng mỗi gốc cây đều được xây bồn gạch hình tròn xung quanh, cao khoảng nửa mét, lát gạch bông sạch sẽ làm chỗ ngồi nghỉ chân cho chúng em sau những trò chơi mệt lả. Mùa hè đến, cây phượng lại nở hoa đỏ chói như những chùm lửa lập lòe. Tán lá bàng rất rộng, như một chiếc dù khổng lồ che chở cho chúng em tránh những tia nắng gay gắt của bác Mặt Trời. Lác đác trong sân trường có vài chiếc ghế đá để cho các bạn học sinh nghỉ chân, trò chuyện. Sân trường là nơi chúng em tập trung chào cờ vào mỗi sáng thứ hai, cũng là nơi chúng em tập thể dục và nô đùa thoải mái dưới bóng cây râm mát.

Các lớp học ở ba dãy tầng lầu thật khang trang, xếp thành hình chữ U hướng ra giữa sân trường. Lớp học nào cũng rộng rãi, thoáng mát, trang trí sản phẩm đầy màu sắc của học sinh. Cùng một kiểu bàn ghế, kiểu tủ, kiểu bảng nhưng sao lớp 5/5 lại thân thiết, gắn bó với em đến thế. Từng chỗ ngồi gợi lên từng bộ mặt thân quen. Đây là chỗ bạn Nga, kia là chỗ bạn Hằng… Bác Bảng Đen quen thuộc nghiêm trang trên tường. Một lát nữa đây, cô giáo của em sẽ ghi lên đó bao nhiêu điều bổ ích.

Dãy nhà chính giữa Phòng hiệu trưởng và phòng giáo viên, trên chiếc giá bằng gỗ vững chãi dựng ở đầu nhà là bác Trống trường già nua quen thuộc báo giờ vào học, giờ ra chơi. Tiếng trống của bác luôn giòn giã, náo nức lòng người.

Em yêu ngôi trường của em lắm! Em không bao giờ phá phách làm hư hại trường lớp. Ngôi trường đã gắn bó với em bốn năm qua. Ngôi trường là một chiếc nôi xinh xắn ru em với bao giấc mơ êm đềm thời thơ ấu. Dù sau này có đi đâu xa hơn, có được học trong những giảng đường rộng lớn, em vẫn không thể nào quên được ngôi trường nhỏ bé thân yêu Trung Nhất của mình. 

*Luyện từ và câu

Xem chi tiết
nhoktinhngịch123
11 tháng 4 2019 lúc 21:50

Ngày xửa ngày xưa có một con ma :)

Hải Tiểu Mi
11 tháng 4 2019 lúc 21:52

1+1=2

"... Con à, mẹ con mình ra phiến đá nghỉ ngơi, uống nước đi!” - Người phụ nữ trung niên lên tiếng. Giọng bà ta trầm ấm, bà mặc bộ đồ quần áo đen, đầu đội khăn trắng. Bà nhìn cô con gái đang nhẹ nhàng đặt bó thuốc xuống, mắt chan chứa yêu thương rồi khẽ khàng nhặt lá cây trên tóc con. Bà lấy ra một chiếc lược gỗ rồi nói với con gái:
- Hái thuốc mới có nửa ngày mà tóc tai đã rối bời thế này rồi, ngồi xuống để mẹ chải đầu cho, - Cô bé ngoan ngoãn ngồi xuống. Bà mẹ chải đầu cho con bằng chiếc lược đen. Mái tóc đen mượt của cô bé tung bay trong gió. Bà mẹ trầm ngâm không nói gì. Cô con gái chăm chú ngắm con kiến đang bò trên chiếc lá dưới thân mình. Mọi thứ chìm trong yên tĩnh. Con đường núi này được phát hiện khi hai mẹ con cô đi tìm thuốc, ngày thường rất ít người qua lại. Núi rừng yên tĩnh, chốc chốc lại vẳng lên tiếng chim kêu, đằng sau họ là một cây hòe rất to, rễ của nó đan chéo, bò lan trên một khoảng đất rộng.
Khi cô bé đang ríu rít nói về chuyện hái thuốc thì đột nhiên cảm thấy có luồng khí lạnh ngắt sau lưng, định ngoảnh lại xem có chuyện gì thì bộp một cái, cô bé bị giáng mạnh vào đầu, ngã xuống, bất tỉnh nhân sự.
Một luồng gió lạnh thổi tới làm cô tỉnh lại, lúc này trời đã chập choạng tối. Cô cựa quậy và phát hiện ra mình đang bị trói rất chặt bằng cành cây dưới gốc hòe. Cô cẩn thận quan sát xung quanh rồi sợ hãi kêu to: mẹ, mẹ ơi, mẹ ở đâu?
Cô bé nghe văng vẳng bên cạnh mình có tiếng mài dao, định quay đầu sang xem nhưng đầu đau nhức quá; lúc này cô mới nhận ra mình không chỉ bị trói trên cây mà tóc còn bị chia ra làm hai phần buộc vào cây hòe, chả trách mà đầu cô không cử động được.
Sợ hãi tột độ, cô thét lên:
- Mẹ ơi, mẹ, mẹ đang ở đâu, mau cứu con với!
Cô lại nghe thấy giọng nói quen thuộc của mẹ:
- Ngoan nào, đừng hét lên thế, một lát nữa là hết đau ngay thôi.
Nghe thấy tiếng mẹ, cô quên hết sợ hãi, càng gọi to hơn:
- Mẹ, mẹ ơi, mau tới cởi trói cho con, con đau quá.
Tiếng mài dao vẫn rõ mồn một, từng nhát, từng nhát. Trong rừng vọng lại tiếng mẹ cô rất mạnh mẽ:
- Ngoan nào, chịu khó một chút nữa thôi, mẹ sắp xong rồi.
- Mẹ, mẹ muốn làm gì vậy? Sao mẹ lại trói con? - Cô bé khóc không ra tiếng.
Lúc này, trong màn lệ nhòa, cô đã nhìn thấy mẹ mình; trong tay bà là chiếc xẻng nhọn đào thuốc đã được mài sáng choang, bà cười lạnh, tay mân mê cái xẻng sắc nhọn.
- Ta đã mài rất lâu rồi, cũng muốn mài nhanh lắm chứ, bởi ta biết, dao sắc, đâm người sẽ chóng chết lại không đau.
Cô bé nhìn mẹ mà không thể tin được.
- Mẹ, mẹ muốn giết con?
- Con gái à, lẽ ra con không nên có mặt trên đời này, do con có mắt như mù mà đầu thai nhầm; sự việc đã đến nước này rồi thì nói nhiều cũng vô ích, con cứ yên tâm mà đi thôi.
Người đàn bà giơ cao cái xẻng nhọn, khoét mắt đứa con gái tội nghiệp. Khoét xong, bà hét lên: do mày có mắt không tròng nên đừng trách tao, đừng trách!
Mặt trăng trốn vào tầng mây, dường như nó cũng không muốn chứng kiến cảnh tượng hãi hùng này. Tiếng kêu cứu thảm thiết, tuyệt vọng của cô bé làm bầy chim hoảng loạn, rừng rậm xộc lên mùi máu tanh kỳ dị; cô bé lúc này với khuôn mặt đầm đìa máu chỉ còn thoi thóp thở, đôi mắt cô giờ đã biến thành hai hốc máu, máu tươi cứ trào ra đầm đìa.
Người đàn bà dùng chiếc khăn trên đầu cẩn thận gói con mắt lại, nhẹ nhàng đặt vào lòng, chầm chậm thu dọn tay nải rồi quay người xuống núi, sau lưng bà còn vọng lại tiếng nói yếu ớt của cô gái: tôi sẽ trả thù, sẽ trả thù, trả thù...". 
 

Bùi Đức Mạnh
11 tháng 4 2019 lúc 21:53

đây không phải là truyện ma, mà là truyện kinh dị mà tôi đã gặp. Chắc hẳn là ai ai ở đây cũng sẽ có bạn, đã từng xem bốc mộ, mà đa phần toàn vào lúc 3h-4h sáng đúng không ạ? Nhà Cô tôi ở Thị trấn Yên Mỹ thuộc Tỉnh Hưng Yên. Chồng của Cô bị bệnh mà mất sớm. Phải 5 năm sau mới có thể bốc mộ được. Đó là vào năm 2007, đêm hôm đó lúc 2h sáng tôi đi xe máy về nhà Cô tôi (đi đêm tôi cũng thấy ghê nhưng vì công việc). Tới nơi rất nhiều người đã có mặt tại nhà Cô rồi. Khoảng 2h30p thì tất cả khoảng 15 người cùng đi bộ ra ngoài mộ. Tới nơi tôi thấy có 2 gia đình nữa cũng bốc mộ vào hôm đó. Nhà ai cũng dựng những tấm bạt làm lều san sát nhau. Thời tiết thì lạnh, ai không có nhiệm vụ gì thì vào trong lều ngồi, còn những ai có nhiệm vụ thì làm những công việc chuẩn bị cho việc bốc mộ. Cô tôi thuê 1 người bốc mộ, còn đều trong gia đình phụ cùng. 3h sáng cả 3 gia đình cùng làm công việc bốc mộ, vì giờ đẹp mà. 3 ngôi mộ cách nhau chỉ tầm 5m. Vì vậy, không gian rất sáng và đông người. Việc bốc mộ, người ta sẽ đập mộ đến mặt ván vào buổi chiều ngày hôm trước rồi. Nên việc bốc mộ trở lên rất nhanh. Mọi người tỏ ra vui mừng khi chồng của Cô rất sạch sẽ. Tôi nhìn sang nhà bên cạnh cũng vậy, rất sạch. Không gian chỉ có mùi hơi hơi hôi và rất thơm nhé. Bỗng nhiên tôi nghe thấy những tiếng khóc của nhà bên cạnh nữa. Tôi ngẩng lên nhìn thì thấy con cháu của gia đình đó chạy toán loạn. Mọi người giật mình khi nhận ra trên tấm bạt ven đường là một bộ hài cốt còn nguyên vẹn. Cái thời tiết lạnh tê tái của miền Bắc càng làm cho không khí trở lên kinh dị hơn. Không còn cái mùi thơm nữa, mà đó là cái mùi ngai ngái, tanh, hôi thối và rất buồn nôn. Chỉ còn lại 1 người bốc mộ bên cạnh bộ hài cốt bị kết còn nguyên như vậy. Sau đó những người con cháu trong gia đình đó đứng tụm lại và bàn bạc. Một người trong gia đình tiến lại người bốc mộ và rút trong quần ra 1 điếu thuốc đưa cho người bốc mộ hút. Và nói nhỏ điều gì đó. Tôi chỉ nghe thấy rằng người bốc mộ bảo người kia đi mua 5 lít dấm và mấy con dao. Lúc đó tầm 3h30p rồi lên việc mua các thứ đó ở Thị trấn rất đơn giản. Tầm 10p sau là có ngay. Đó cũng là lúc công việc của nhà Cô tôi và gia đình nhà bên cũng xong. Mọi người dọn dẹp mọi thứ để chuẩn bị mang hài cốt sang địa điểm chôn cất cách đấy không xa. Tôi lại nhìn sang nhà đó và thấy người bốc mộ đang cầm dao đẽo từng khúc xương. Những cơn gió mạnh lạnh tê tái càng làm cho những người chứng kiến thêm phần ghê sợ. Bên cạnh chỉ có 3-4 cô gái tầm dưới 20 tuổi đang đứng bên cạnh, chắc là cháu người mất, còn những người khác trong gia đình thì đứng cách xa tầm 100m. Tất cả mọi người trong gia đình Cô tôi mang hài cốt tới địa điểm mới thì phải đi ngang qua bộ hài cốt còn nguyên vẹn đó. Tôi đi ngang qua và nhìn thấy những điều mà hết sức ghê rợn. Bên cạnh những chiếc xương màu trắng (chỗ còn thịt và da thì màu trắng, còn bình thường là màu đen và màu nâu), là những mảng thịt và da người để đống. Sọ đầu nâu thì trắng bệch, lộ 2 hốc mắt nhìn rất ghê cũng được để bên cạnh. Người bốc mộ phanh bụng người đó ra làm lộ bộ lòng và gan màu nâu vẫn nguyên chưa phân hủy. Phía đùi và chân thì còn nguyên da bọc mầu nâu chưa đụng tới. Nói chung là rất ghê. Vì chỉ đi qua lên tôi cũng chỉ nhìn tận mắt có vậy. Sáng hôm đó tầm 8h sáng, tôi ra xem người ta xây mộ. Thì, trời ơi cái mùi thối kinh khủng lan ra khắp mọi nơi. Thấy mọi người kể là gia đình nhà đó cho hết thịt và da vào túi và trôn lại. Nhưng cái mùi đó thì không hết được. Thấy kể là người đó uống thuốc bổ nhiều quá lên bị kết… Mọi người bảo rằng khi bốc mộ thấy kết thì phải trôn lại, không lên làm như vậy… Văn của tôi không được phong phú mọi người đọc thông cảm nhé!

Quoc Tran Anh Le
Xem chi tiết
M r . V ô D a n h
24 tháng 6 2021 lúc 20:55

không biết ai là quán quân nhỉ ?

Kậu...chủ...nhỏ...!!!
24 tháng 6 2021 lúc 20:55

chưa dám chơi vì chơi ngu tạm thời gác qua 1 bên :D

chúc 11 bn đó thi tốtvui

Xem chi tiết
Monsieur Tuna
5 tháng 5 2019 lúc 19:46

Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo . Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bàn đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .

Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đồng hồ cũng chỉ tới 9 giờ

Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường ,như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu, khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường

Monsieur Tuna
5 tháng 5 2019 lúc 19:46

Đêm nay mất ngủ đấy

➻❥แฮ็กเกอร์
5 tháng 5 2019 lúc 19:46

Vào mùa hè năm 2013, có một lần tôi lái xe về nhà lúc nửa đêm, sau khi rời một bữa tiệc. Buổi đêm thì khỏi phải miêu tả gì nhiều khi nó không có gì ngoài bóng tối. Như thường lệ, tôi đi xe sát vào mép đường. Lúc ấy tôi cũng không bật đài radio, thật yên tĩnh, rõ ràng nhất chỉ có tiếng ầm ầm của động cơ xe. Theo thói quen đảm bảo an toàn, tôi thi thoảng lại liếc nhìn tấm gương chiếu hậu và cũng thấy gì nhiều ngoài bóng tối phản chiếu lại.

Phải nhắc lại rằng, tôi đã nhìn về phía sau và không thấy gì cả, tôi chắc chắn về điều đó, chỉ có màu đen dường như vô tận của màn đêm. Nhưng bạn có biết chuyện gì đã xảy ra không? Chỉ khoảng 10s sau khi tôi liếc nhìn gương chiếu hậu như thói quen thì đột nhiên xuất hiện 1 chiếc xe vượt qua xe tôi ở bên trái, đèn pha bật rõ ràng. Dường như lúc này adrenaline trong tôi tăng vọt, cảm giác sợ hãi và tỉnh táo ập tới. Mười giây trước không có gì phía sau, đột nhiên một chiếc xe hơi xuất hiện chớp nhoáng như một ảo giác. Tôi lái xe về nhà trong tình trạng run rẩy và không biết chuyện gì vừa xảy ra.

Sáng hôm sau, tôi nhận thấy có hai vết xước ở phía sau xe, một vết bên trái và một vết bên phải, không rõ chúng có từ lúc nào nhưng đó là lần đầu tiên tôi thấy rõ vết xước đến vậy.

Trên thực tế có hai khả năng lý giải cho những gì đã xảy ra đêm đó. Một là do trục trặc nào đó, hoặc một lý do nào khó có thể giải thích, chiếc xe này đã bằng một cách nào đó xuất hiện phía sau xe tôi trong vòng 10s sau khi tôi vừa kiểm tra tấm gương. Tuy nhiên, tôi thà lựa chọn tin tưởng lý do này hơn lý do số 2, nó làm tôi sợ hãi khi lái xe một mình vào ban đêm. Đó là: Chiếc xe kia hoàn toàn bình thường, nó đi phía sau và vượt xe tôi bình thường. Tuy nhiên, có thứ gì đó, to, rộng, tối đen đã bám sau xe tôi, che khuất tầm nhìn của tôi qua gương chiếu hậu và để lại những vết trầy xước ở hai bên xe. Và tôi đã vô tình đưa nó về nhà với tôi.

tth_new
Xem chi tiết
Bèo Bánh
28 tháng 5 2017 lúc 20:22

1. 

      3x2 + 2x - 1

=   3x2 - x + 3x - 1

=   x(3x-1) + (3x-1)

=  (3x-1)(x+1)

2.

    x+ 6x2 + 11x + 6

= x3 + 3x2 + 3x2 + 9x + 2x + 6

= x2(x+3) + 3x(x+3) + 2(x+3)

= (x+3)(x2 + 3x + 2)

= (x+3)(x2 + 2x + x + 2)

= (x+3)[x(x+2) + (x+2)]

= (x+3)(x+2)(x+1)

3.

    x4 + 2x2 - 3

= x4 + 2x2 + 1 - 4

= (x2 + 1)2 - 22 

= (x2 +3)(x2-1)

= (x2 + 3)(x-10(x+1)

4.

     ab + ac + b2 + 2bc + c2

=   a(b+c) + (b+c)2

=   (b+c)(a+b+c)

5. 

      a3 - b3 + c3 + 3abc

=   (a+c)3 - 3ac(a+c) - b3 + 3abc

=   (a+c-b) [(a+c)2 + b(a+c) + b2] -3ac (a+c-b)

=   (a+c-b) (a2 + 2ac + c2 + ab+ bc + b2) - 3ac(a+c-b)

=  (a+c-b) (a2 + b2 + c2 + 2ac + ab + bc - 3ac)

=  (a+c-b) (a2 + b2 + c2 - ac + ab + bc)

Nguyễn Doãn Thu Phương
28 tháng 5 2017 lúc 20:13

tại sao chỉ có lớp 8 thui 

:(

Trần Duy Thanh
28 tháng 5 2017 lúc 20:16

1. 3x2 + 2x – 1 <=> 3x2 + 3x - x - 1

<=> 3x(x+1) - (x+1)

<=> (3x-1)(x+1)

2. x3 + 6x2 + 11x + 6 <=> x3 + x2 + 5x2 + 5x + 6x + 6

<=> x2(x + 1) + 5x(x + 1) + 6(x + 1)

<=> (x2 + 5x + 6)(x + 1) 

....................

Xem chi tiết
Myrie thieu nang :)
27 tháng 2 2020 lúc 9:22

Vì 1 cái chảo có thể chứa 2 cái bánh nên cho 2 cái bánh vào chảo cùng mội lúc là được. Mỗi mặt 1 phút nếu cho cùng 1 lần thì cuxg chỉ mất 2 phút hoy:))) Cứ như thế mà lảm

Khách vãng lai đã xóa
Ngô Thọ Thắng
27 tháng 2 2020 lúc 9:23

mỗi lần nướng đặt hai cái bánh

Khách vãng lai đã xóa
nguyen tuan tai
27 tháng 2 2020 lúc 9:24

moi lan bac nuong phai nuong chi 1 cai banh

Khách vãng lai đã xóa
Rachel
Xem chi tiết
 ๛๖ۣۜMĭη²ƙ⁸࿐
16 tháng 1 2020 lúc 20:04

Không đăng câu hỏi linh tinh lên diễn đàn !

Nhắc nhẹ cái thôi !

HỌC TỐT !

Khách vãng lai đã xóa
Rachel
16 tháng 1 2020 lúc 20:05

Thế tham gia đi , cái này cũng hay mak !!

Khách vãng lai đã xóa
lun
16 tháng 1 2020 lúc 20:06

đâu có linh tinh gì đâu

Khách vãng lai đã xóa