2 bạn có ở đó không . Nói chuyện với mình
Mình năm nay lên lớp 7 . Mình có thích một bạn gái ( học cùng lớp ) . Mình và bạn ấy học chung từ lớp 1 . Đến năm lớp 3 , mình chơi thân với bạn ấy . Bây giờ vẫn vậy . Chúng mình là bạn rất thân , đi học thêm ở bất kì đâu đều có mình và bạn ấy . Mẹ mình quen mẹ bạn ấy và thường gọi điện để nói chuyện học hành . Mình cũng có số bạn ấy ( bạn ấy cho để có gì không biết gọi để hỏi ) . Bạn ấy học giỏi nhất lớp . Mình chỉ đứng thứ nhì thôi ! .
Bạn ấy được rất nhiều người trong lớp mình thích ! Mình cảm thấy rất nguy hiểm . Hiện nay thì mình đã yêu bạn ấy mất rồi . Mình muốn nói lời tỏ tình với bạn ấy . Mình sợ những người khác trong lớp mình tán tỉnh bạn ấy . Mình luôn nhớ đến bạn ấy . Kết luận là : Mình muốn nói lời tỏ tình với bạn ấy nhưng không biết như thế nào ? Mong các bạn tư vấn giúp .
Bn là Trần Việt Hà phải ko nhỉ??? Nếu ko phải cho mik xin lỗi nhé =='
Tớ cũng thuộc dạng giỏi nhất lớp. Mà k có con nào yêu
Mình có một số câu đố trong tuần này cũng như một số hoạt động khác coi như là đang sinh hoạt nhóm:
P.I:
1.Trong nhà có 4 người.Giang đang xem tivi,Linh đang chơi điện thoại,Ngọc Anh đang chơi cờ vua.Hỏi chị Linh(người thứ 4)đang làm gì?
2.Giang có 1 thằng em tên Sơn nhưng nó có một tật xấu mà mãi không chừa.Hỏi tật xấu đó là gì?
3.Nếu em là một bác sĩ nha khoa.Việc đầu tiên mà mỗi buổi sáng khi thức dậy em phải làm là gì?
P.II:
Phần giải đáp những thắc mắc,chia sẻ bày tỏ ý kiến với mọi người.Sau đây mình xin kể về câu chuyện của ,mình.
Ở trường mình có tổ chức cuộc thi"NHẢY SẠP".Mình được chọn nhảy sạp đôi với một bạn trai là lớp trưởng,bạn ấy có vẻ như đang có chuyện không vui nên khi nhảy mình để ý thấy bạn ấy có vẻ buồn buồn sao ý.Mình lúc ấy tự nhiên lại có 1 cảm xúc lạ như kiểu đang quan tâm bạn ấy(À không,bằng tuổi mình nhưng phải gọi bằng bác Dũng đó).Dường như mình muốn hỏi xem chuyện gì đã xảy ra,và cứ như là mình yêu bác ấy rồi.(đây là một bài học đạo đức-Lớp 4,ko có bảng nội qui ở đây đâu nhé.)Liệu mình có nên bày tỏ với lớp bạn ấy ko?
Đoàn Thanh niên trường bạn tổ chức buổi nói chuyện với đề tài Cách ứng xử của con người đối với tự nhiên được phản ánh trong tác phẩm văn học. Bạn hãy chuẩn bị bài nói của mình để tham gia buổi nói chuyện ấy.
Bài nói tham khảo
Xin chào thầy cô và các bạn, trong buổi nói chuyện hôm nay, tôi muốn trình bày về cách ứng xử của con người đối với tự nhiên được phản ánh trong tác phẩm văn học Kiến và người của nhà văn Trần Duy Phiên.
Truyện ngắn Kiến và người là câu chuyện đơn giản kể về sự đấu tranh môi trường sống giữa một gia đình và loài kiến, và con người sẽ không thể chiến thắng nếu như xâm chiếm môi trường sống của các loài trong tự nhiên. Cốt truyện của “Kiến và người” hoàn toàn là tưởng tượng nhưng vẫn dựa trên thực tế. Bởi vì tàn phá rừng và thay đổi môi trường sống của các sinh vật, các sinh vật ấy lại bắt đầu tấn công con người để bảo vệ cuộc sống của chính chúng. Nếu không chiến đấu, chúng sẽ chết. Hiện tượng kiến bò lên khỏi mặt đất và kiến vỡ tổ chui ra có thể dễ dàng quan sát thấy trong đời sống hàng ngày. Nhưng lũ kiến lại hành quân thành đàn và tấn công đến tận giường. Cả bốn người trong gia đình đều chiến đấu chống lại lũ kiến nhưng không thể thắng được. Đây là một câu chuyện hoàn toàn hư cấu và tưởng tượng. Cốt truyện chứa đựng cả yếu tố thực và ảo nên rất hấp dẫn người đọc.
Câu chuyện cho ta nhận thức sâu sắc về mối quan hệ bền chắc, không thể tách rời của thiên nhiên và con người. Thiên nhiên tạo ra loài người, loài người sinh sống và quyết định số phận của thiên nhiên. Chân lí ấy đã tồn tại đời đời kiếp kiếp, chứng minh tính song hành và tương trợ lẫn nhau thiên nhiên và con người. Các yếu tố như: tài nguyên thiên nhiên, không khí, đất, nước, khí hậu, ánh sáng, cảnh quan… Cơm ăn, nước uống, thuốc chữa bệnh, quần áo mặc đều là sản phẩm từ thiên nhiên thông qua quá trình lao động của chính con người đó chính là những gì tồn tại ở môi trường tự nhiên.
Có thể thấy con người tác động vào môi trường tự nhiên cả về mặt tích cực lẫn tiêu cực. Tác động tích cực của con người vào môi trường tự nhiên được thể hiện qua việc tận dụng khai thác tài nguyên thiên nhiên, các yếu tố môi trường nhằm phục vụ cuộc sống của mình. Con người còn biết lựa chọn cho mình không gian sống thích hợp nhất, từ chỗ lệ thuộc bị động đến cải tạo chinh phục tự nhiên. Sự tác động của con người tăng theo sự gia tăng quy mô dân số và theo hình thái kinh tế (Từ nền nông nghiệp săn bắt hái lượm đến nền nông nghiệp truyền thống và nền nông nghiệp công nghiệp hóa). Tuy nhiên, sự tác động tiêu cực của con người vào môi trường tự nhiên khiến cho môi trường tự nhiên bị tàn phá và ô nhiễm, lúc đó con người sẽ luôn phải sống trong cảnh lo âu về thiên tai, dịch bệnh... Do vậy, môi trường tự nhiên phải được bảo vệ một cách tốt nhất, phải tiết kiệm các nguồn tài nguyên, nâng cao tỷ lệ sử dụng các nguồn lực một cách hiệu quả, làm cho hệ sinh thái được tái sinh thường xuyên.
Như chúng ta đã biết tình trạng ô nhiễm môi trường vẫn luôn là vấn đề gây tranh cãi và đầy bức xúc do chính việc sinh hoạt và sản xuất của con người gây ra, nó đang trực tiếp ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự sống của các thế hệ sau này của thế giới. Những năm gần đây, chúng ta luôn phải gánh chịu những hậu quả nặng nề do thiên tai gây ra và do công tác bảo vệ môi trường còn nhiều bất cập. Môi trường vẫn từng ngày, từng giờ bị chính các hoạt động sản xuất và sinh hoạt của con người làm ô nhiễm nghiêm trọng hơn, sự phát triển bền vững vẫn đứng trước những thử thách lớn lao. Đó cũng chính là những kết quả tất yếu của sự thiếu ý thức tôn trọng tự nhiên và sự lúng túng trong việc tìm ra một lời giải cho bài toán phát triển bền vững. Có điều là, nếu những hành vi của con người phù hợp với quy luật của tự nhiên thì tự nhiên sẽ là người bạn tốt, đầy thiện chí, ngược lại những hành vi trái với quy luật tự nhiên thì sức trả thù của tự nhiên sẽ lớn hơn bất cứ lực lượng xã hội nào. Thực tế đã chứng minh, không khí ô nhiễm có thể giết chết nhiều cơ thể sống trong đó có con người. Ô nhiễm ozone có thể gây bệnh đường hô hấp, bệnh tim mạch, viêm vùng họng, đau ngực, tức thở. Ô nhiễm nước gây ra cái chết cho con người do ăn uống bằng nước bẩn chưa được xử lý. Ô nhiễm tiếng ồn gây điếc, cao huyết áp, bệnh trầm cảm, bệnh mất ngủ và gây nhiều hậu quả khác.
Thiên nhiên có vai trò rất quan trọng đối với tất cả con người cũng như tất cả những sinh vật sống trên trái đất. Chính vì thế chúng ta phải biết khai thác, sử dụng hợp lí cũng như bảo tồn, giữ gìn thiên nhiên để thiên nhiên trở thành một trong những tài sản quý giá nhất của con người chúng ta.
Trên đây là phần thuyết trình của tôi về cách ứng xử của con người đối với tự nhiên được phản ánh trong tác phẩm văn học Kiến và người của nhà văn Trần Duy Phiên. Rất cảm ơn thầy cô và các bạn đã lắng nghe. Rất mong nhận được những ý kiến đóng góp để bài trình bày được hoàn thiện hơn.
khi ở ngoài khoảng không vũ trụ hoặc trên các hành tinh không có không khí ( chân không ) , vì sao các nhà du hành vũ trụ không thể nói truyện với nhau một cách bình thường như khi họ ở trên mặt đất mà phải dùng miroco và tai nghe ? vì lý do nào đó , miroco và tai nghe bị hư thì họ vẫn nói chuyện được với nhau bằng cách chạm 2 thành mũ vào nhau . Hãy giải thích điều ấy ?
vì trong môi trường chân khong thì âm ko thể truyền qua được nhưng khi áp mũ vào với nhau thì âm truyền qua mt không khí và rắn nên họ có thể nghe được
kink cho mk nhé
^^^---^^^
khi ở ngoài khoảng không vũ trụ hoặc trên các hành tinh không có không khí ( chân không ) , vì sao các nhà du hành vũ trụ không thể nói truyện với nhau một cách bình thường như khi họ ở trên mặt đất mà phải dùng miroco và tai nghe ? vì lý do nào đó , miroco và tai nghe bị hư thì họ vẫn nói chuyện được với nhau bằng cách chạm 2 thành mũ vào nhau . Hãy giải thích điều ấy ?
Trong mội trường chân không không truyền âm vì môi trường chân không là môi trường phi vật chất, nó không có gì cả ( trống rỗng) cũng không có các hạt cấu tạo để truyền âm.
Họ vẫn có thể nói chuyện bằng cách chạm 2 thành mũ vì ở trong mũ của họ có bơm không khí để giúp họ thở. Khi họ nói âm sẽ truyền qua môi trường không khí có các hạt cấu tạo giúp truyền âm rồi chuyền qua 2 thành mũ ( chất rắn) rồi đến tai người nghe.
Nếu không đúng thì cho xin lỗi nhé, mình không nhớ cụ thể những lời cô giáo giảng nên chỉ nói được na ná vậy thôi
khi ở ngoài khoảng không vũ trụ hoặc trên các hành tinh không có không khí ( chân không ) , vì sao các nhà du hành vũ trụ không thể nói truyện với nhau một cách bình thường như khi họ ở trên mặt đất mà phải dùng miroco và tai nghe ? vì lý do nào đó , miroco và tai nghe bị hư thì họ vẫn nói chuyện được với nhau bằng cách chạm 2 thành mũ vào nhau . Hãy giải thích điều ấy ?
họ ko thể nói chuyện bình thường với nhau vì âm thanh ko truyền trong chân không. khi cham 2 thành mũ vào nhau mà nói chuyện được do âm thanh có thể truyền qua chất rắn (thành mũ)
khi ở ngoài khoảng không vũ trụ hoặc trên các hành tinh không có không khí ( chân không ) , vì sao các nhà du hành vũ trụ không thể nói truyện với nhau một cách bình thường như khi họ ở trên mặt đất mà phải dùng miroco và tai nghe ? vì lý do nào đó , miroco và tai nghe bị hư thì họ vẫn nói chuyện được với nhau bằng cách chạm 2 thành mũ vào nhau . Hãy giải thích điều ấy ?
vì trong môi trường chân khong thì âm ko thể truyền qua được nhưng khi áp mũ vào với nhau thì âm truyền qua mt không khí và rắn nên họ có thể nghe được
kink cho mk nhé
^^^---^^^
-Vì ở MT chân không không có không khí mà âm chỉ có thể truyền qua 3 MT rắn,lỏng và khí cho nên âm không thể truyền qua được (các nhà vũ trụ ko thể nói chuyện với nhau).Tóm lại vi không có MT truyền âm nên nguồn âm không thể đến tai.
-thành mũ (có thể truyền âm). Khi chạm 2 thành mũ vào vs nhau là tạo thành 1 môi trường truyền âm(chất rắn). khi đó họ có thể nói chuyện vs nhau(âm phát ra bên này sẽ truyền qua bên kia)
khi ở ngoài khoảng không vũ trụ hoặc trên các hành tinh không có không khí ( chân không ) , vì sao các nhà du hành vũ trụ không thể nói truyện với nhau một cách bình thường như khi họ ở trên mặt đất mà phải dùng miroco và tai nghe ? vì lý do nào đó , miroco và tai nghe bị hư thì họ vẫn nói chuyện được với nhau bằng cách chạm 2 thành mũ vào nhau . Hãy giải thích điều ấy?
ta đã biết âm thanh không thể truyền đi trong môi trường chân không nên các nhà du hành vũ trụ không thể nói truyện với nhau một cách bình thường như khi họ ở trên mặt đất mà phải dùng miroco và tai nghe. Còn trong một vài sự cố không như mong muốn mà miroco và tai nghe gặp sự cố thì họ nói chuyện bằng cách chạm 2 thành mũ vào vì âm thanh có thể truyền trong không khí và chất rắn nên họ có thể nói chuyện với nhau bằng cách này.
MIK NGHĨ LÀ THẾ. CHÚC BẠN HỌC TỐT!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Khi tôi hỏi một bạn lớp trưởng về sĩ số của lớp, thì bạn đó nói như sau:
"Mỗi bạn nam đều có số nam gấp đôi nữ, còn ở nữ thì bằng với nam. Đó chính là sĩ số của lớp tớ!"
Nghe xong, tôi liền "vò đầu bứt tai". Các bạn có biết sĩ số không?
Chac la ban lop truong do dua voi Cau roi
Mình cam đoan truyện mình đang kể có thật 100% ( không thêm nếm ).
Cách đây lâu lắm rồi và mình nhớ chính xác lúc ý mình học lớp 5. Hồi đó mình ham chơi lắm, trò thể thao và mình thích chơi nhất là đá bóng. Cứ hễ ngày nào rảnh là tất cả rủ nhau ra sân bóng. Tiện thể mình tả sơ sơ về sân bóng, sân bóng này thì đẹp lắm luôn . Khoang cảnh không chê vào đâu đc, có cây có ao =)) Nhưng điều mà ai cũng sợ là để đến được sân bóng phải đi qua cánh đồng. Cánh đồng này toàn mồ mả không à. Thì hôm đó là hôm chủ nhật mình đang trên đường đến sân để đá bóng thì quái lạ sao hôm nay ở ngôi mộ kia lắm người thế. Mình vốn tò mò lên đến xem có chuyện gì không? Thì có người phụ nữ trung niên đang ngồi giữa mọi người, bà ấy cứ lấy tay đập đập xuống đất và nói với người bên dưới : ” Mày đang đạp vào đầu tao đấy “. Mình thấy là lạ nên hỏi mọi người ‘ Sao bác ấy ngồi trên này mà bảo anh kia đạp lên đầu là sao ạ ‘. Mọi người bảo ” Kia là mẹ chồng của bác ấy nhập vào để lên miệng “. Mình như hiểu ra mọi điều và nhìn kĩ hơn xung quanh hoá ra người nhà đang chuyển mộ cho bà ý. Mình nhìn bên phải thì ôi trời nhà nào mà đào hố phân ở ngay mộ người ta bảo sao người ta đòi chuyển là phải. Đang chăm chú nhìn thì bác kia à nhầm bà kia ” Tao ngửi đủ lắm rồi . Làm nhanh lên ” và khua tay múa chân thấy ai cũng bảo ” Anh em cả tao đấy vào chuyển nhà cho tao đi “. Một lúc sau thì đào mộ lên mà y như rằng chỗ anh kia vừa đứng là nơi đầu cái áo quan. Có người thanh niên đứng xem còn cười cười bà kia tức qua đuổi đánh cho mấy cái tát và doạ ” Mày có tin là tao quở mà đến chết không “? Anh ta mặt tái mét và xin lỗi không ngừng. Điều đáng nói là sức người thanh niên kia chạy thì sao làm sao một người phụ nữ lại đuổi được nhanh như vậy ? Mình thấy ly kỳ quá thì về kể với bà mình . Bà mình nói rằng trần sao âm vậy. Ở trên này muốn sạch, muốn đẹp thì ở dưới đó cũng vậy thôi. Mộ cũng coi như ngôi nhà của người chết vậy. Từ đó mình luôn tin rằng tồn tồn với cuộc sống hiện tại luôn có một thế giới tâm linh nào đó. Và đừng dại mà đi đùa giỡn với người chết nhé không lại giống anh thanh niên mình kể như mặt tái mét ra
Truyện Ma : Gặp Dà về thăm nhà.
Thôi vào vấn đề được nói đến luôn nhé, không dài dòng văn tự làm chi cho mệt.
Dà mình mất năm 2015 ( vừa mới mất ý ) , nói qua về dà t nhé. Dà t thì không có chồng nên coi t như con ruột vậy, t thì khỏi nói coi dà như mẹ đẻ ra mình vì dà nuôi nấng mình từ lúc lọt lòng mẹ ra ( do công việc nên gửi mình dưới bà ngoại ) . Mình lớn lên theo niềm vui của dà dành cho mình. Đến trước khi dà mất thì khi rảnh mình luôn xuống chơi với bà với dà. Nhưng chuyện mà không ai ngờ tới đã xảy ra vào đúng ngày mình đi thi . Mới bước ra khỏi phòng thi mình nhận được tin nhắn nói ra đang mệt và có thể đi bất cứ lúc nào. Nghe xong tin đó, mình thấy lo lắng vô cùng vì hôm trước mình vẫn thấy dà cười đùa vui vẻ cơ mà? Bao nhiêu câu hỏi mình tự đặt ra và cuối cùng mình cũng biết được sự thật là do dà bị trúng gió khi đi ngủ. Mình phóng xe như bay để về nhà gặp nhà lần cuối. Trước mặt mình không còn là người mà cười đùa hàng ngày mà chỉ là người bệnh đang nằm ngửi ôxi. Mình không nói lên lời lao vào xem dà thế nào thì đã thấy dà yếu lắm rồi ,chừng 2 tiếng sau thì dà đi. Khi đưa tang dà mình cố gắng hết sức để cùng các bác khiêng quan tài dà ra xe rồng 5 bánh. Lên đển nghĩa trang thì cùng gắng xuống đỡ dà xuống huyệt rồi lủi thủi về nhà. Cứ thế cho đến vài ngày sau , bà mình gặp dà đang ngồi ở ghế và ngồi buồn thiu. Nói với bà mình ” Con không chăm sóc được mẹ nữa rồi. Đành phải nhờ vào chị con.” Bà mình vỡ oà khi thấy người con đã chết mà vẫn không yên tâm về người mẹ già. Hôm sau mình đi ngủ thì gặp dà về , dà bảo với mình “Đừng buồn, dà vẫn ở đây không đi đâu đâu, cứ cố gắng học tập, dà ở dưới đó sẽ được yên lòng hơn “. Lúc đó mình định nói thì dà đã đi đâu mất rồi. Khi hỏi bà mình thì bà bảo ” Do dà hợp với quý mình nên hay cho mình gặp “. Từ đó cho đến nay dà cũng hay cho mình gặp lắm nhưng dà bảo ở dưới đó dà trông trẻ nên không về thăm nhà nhiều được. Mình cũng bớt buồn đi phần nào khi dà được trông trẻ, dà quý trẻ con lắm.
Chuyện mình kể các bạn sẽ cho là nhàm chán nhưng mình nói thật nhé, thà đọc truyện ma thật còn hơn loại bịa đặt.