Những câu hỏi liên quan
Mai Thiên Minh 6/14
Xem chi tiết
Đặng Phương Linh
28 tháng 11 2021 lúc 9:35

a

Bình luận (0)
Thịnh Nguyễn Công
28 tháng 11 2021 lúc 14:37

A

 

Bình luận (2)
Kiều Vy
Xem chi tiết
Lê Thị Mỹ Duyên
Xem chi tiết
Khanh Lê
22 tháng 7 2016 lúc 15:20

thánh thớt hay thánh thót v bạn

Bình luận (0)
Puzzy_Cô nàng bí ẩn
22 tháng 7 2016 lúc 15:24

Chắc là thánh thót hả bạn?

Bình luận (1)
Lê Thị Mỹ Duyên
22 tháng 7 2016 lúc 15:24

thánh thớt

 

Bình luận (0)
Nguyễn Hoàng Khánh An
Xem chi tiết
Đinh Nhật Hoàng Nam
Xem chi tiết
Diệu Ngọc Nguyễn
Xem chi tiết
Phan Ngọc Cẩm Tú
21 tháng 11 2016 lúc 22:04

Không gian và thời gian ở đèo Ngang được tác giả thể hiện qua từ “bóng xế tà”. Có thể nói đây là thời gian là cảm xúc trong lòng người dường như nặng nề, gợi buồn, gợi sầu hơn. Trong ca dao, dân ca, chúng ta vẫn bắt gặp thời điểm chiều tả để đặc tả nỗi buồn không biết bày tỏ cùng ai. Mắt trời xuống núi, hoàng hôn sắp bao phủ lấy nơi này. Cảm giác cô đơn, lạc lõng. Cảnh vật thiên nhiên nơi đây dường như quạnh quẽ đến nao lòng. Chỉ có cỏ cây và hoa. Điệp từ “chen” dường như đã làm tăng thêm tính chất hiu quạnh của địa danh này. Hoa lá đang quấn quýt lấy nhau, bám chặt nhau để sống, sinh sôi.

Đến hai câu thực thì mới thấp thoáng hình ảnh con người, nhưng cũng chỉ là “tiều vài chú”. Hóa ra chỉ là một vài chú tiều bé nhỏ đi nhặt củi ở dưới chân núi. Mặc dù có sự sống nhưng mong manh và hư vô quá. Với phép đảo trật tự cú pháp ở hai câu thơ này, Bà Huyện Thanh Quan đã một lần nữa nhấn mạnh sự hoang sơ, hịu quạnh của đèo Ngang. Việc sử dụng hai từ láy “lom khom” và “lác đác” vừa chỉ hoạt động gánh củi vất vả vừa chỉ ước tính số lượng cụ thể. Những hình ảnh ước lệ trong thơ Bà Huyện Thanh Quan đã lột tả hết thần thái cũng như cảm xúc của tác giả lúc đó. Những sự sống hiếm hoi, lẻ loi và mong manh đang chờn vờn ở ngay trước mắt nhưng xa lắm. Muốn tìm bạn để tâm sự cũng trở nên khó khăn.

Bình luận (0)
Phạm Trung Tiến _ 9/4
Xem chi tiết
datcoder
Xem chi tiết
Người Già
27 tháng 10 2023 lúc 0:33

Những từ ngữ, hình ảnh được tác giả dùng để tả bản nhạc mùa thu giúp em cảm nhận được vẻ đẹp, âm thanh của thiên nhiên, sản vật mà đất trời ban cho mảnh đất Trùng Khánh. 

Bình luận (0)
Dương Đình Hưởng
Xem chi tiết
I don
12 tháng 7 2018 lúc 17:54

" Mặt trời lại rọi lên... là là nhịp cánh..." ( đoạn này à)

- Từ láy: dần dần, tròn trĩnh, đầy đặn, hồng hào, thăm thẳm, bình minh, là là

- Tính từ: đầy đủ, tối, phúc hậu, đường bệ, bạc, màu ngọc trai, hồng, sáng, chất bạc nén

---> Gợi tả vẻ đẹp trong sáng, tươi mới của Cô Tô vào buổi sáng khi cơn bão đã qua, tất cả đều sáng sủa, bình yên như ngày nào.

Bình luận (0)