Những câu hỏi liên quan
Thuỳ Lê Minh
Xem chi tiết
Phùng khánh my
1 tháng 12 2023 lúc 20:34

 

Khi nhìn lại quá khứ, có một kỷ niệm đẹp mà tôi không thể quên được. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời mà tôi đã trải qua cùng với bạn thân của mình. Trong kỷ niệm đó, chúng tôi đã trải qua nhiều trải nghiệm thú vị và tạo dựng mối quan hệ đáng trân trọng.

Một trong những yếu tố quan trọng trong kỷ niệm đó là miêu tả. Chúng tôi thường xuyên đi dạo quanh khu phố nơi chúng tôi sống. Tôi nhớ rõ những chiều hè nóng bức, khi chúng tôi cùng nhau đi qua những con đường nhỏ, ngắm nhìn những ngôi nhà cổ xưa và ngắm nhìn những bông hoa đầy màu sắc. Mỗi chi tiết nhỏ trong cảnh vật đều được miêu tả kỹ lưỡng, từ màu sắc của bầu trời đến hương thơm của hoa. Những miêu tả này giúp chúng tôi tạo ra một không gian thực tế và sống động trong kỷ niệm của chúng tôi.

Ngoài ra, miêu tả nội tâm cũng đóng vai trò quan trọng trong kỷ niệm đó. Chúng tôi thường xuyên chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc và ước mơ của mình với nhau. Tôi nhớ rõ những buổi tối dài, khi chúng tôi ngồi bên nhau và trò chuyện về cuộc sống, tương lai và những điều quan trọng trong trái tim chúng tôi. Những miêu tả nội tâm này giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về nhau và tạo dựng một mối quan hệ thân thiết và chân thành.

Kỷ niệm đó không chỉ là những miêu tả và miêu tả nội tâm, mà còn là những trải nghiệm thú vị mà chúng tôi đã trải qua cùng nhau. Chúng tôi đã cùng nhau khám phá những địa điểm mới, thử những món ăn lạ và tham gia vào những hoạt động thể thao. Mỗi trải nghiệm đều là một cảm xúc đáng nhớ và tạo dựng thêm những kỷ niệm đẹp trong tâm trí chúng tôi.

Kỷ niệm đó đã giúp tôi hiểu rõ hơn về tình bạn và giá trị của một người bạn thân. Nó đã cho tôi những trải nghiệm đáng nhớ và những bài học quý giá về tình yêu thương, sự chia sẻ và sự đồng hành. Tôi biết rằng những kỷ niệm đó sẽ mãi mãi ở trong trái tim tôi và tôi sẽ luôn trân trọng mối quan hệ đặc biệt này.

Trong cuộc sống, chúng ta luôn gặp gỡ và chia tay với nhiều người. Nhưng những kỷ niệm đẹp với bạn thân sẽ mãi mãi ở trong trái tim chúng ta. Hãy trân trọng những kỷ niệm đó và tạo dựng những mối quan hệ thân thiết trong cuộc sống của bạn.

Kim Yến Nguyễn
Xem chi tiết
Y Vo
Xem chi tiết
kudo shinichi
4 tháng 1 2017 lúc 21:08

một kỉ niệm tuổi thơ

Tuổi thơ đó là quãng kí ức đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. Dù là kỉ niệm vui hay buồn, mỗi khi kể về kí ức tuổi thơ, trong lòng lại rộn lên niềm vui man mác, nụ cười mãn nguyện nở trên môi. Đối với tôi, niềm vui lớn nhất của tuổi thơ là ngày khai trường đầu tiên.

Với bất cứ ai đã là học sinh, chắc hẳn không thể quên được ngày trọng đại này – Ngày khai trường đầu tiên. Nó đánh dấu bước trưởng thành quan trọng của con người, hé mở ra cánh cửa tri thức rộng lớn bao la.

Nhớ lẩm buổi sáng mùa thu năm đó, trời cao và trong xanh đến lạ. Nắng vàng ươm rót mật xuống vạn vật. Trên cành cây, chim ca ríu rít. Tối hôm trước, tôi soạn lại sách vở đồ dùng lần cuối, rồi lên giường đi ngủ thật sớm, không xem băng hoạt hình nữa. Nhưng vào giường, mẹ dỗ mãi tôi không chịu ngủ. Trong lòng tôi cảm thấy bồn chồn, háo hức khó tả. Tôi dậy sớm, ăn sáng, tự tay mẹ mặc đồng phục mới, chải đầu cho tôi. Mẹ vui miệng đọc:

Hôm nay bé đi thi
Bé dậy từ gà gáy
Ngồi trên xe bố lai
Bé tung tăng tới trường.

Tôi cười toét miệng: "Con đi học chứ”. Bố lai tôi đến trường, trên đường đi, bố mua một quả bóng bay buộc vào cổ tay tôi. Ngồi trên xe, tay tôi cứ vung vẩy, làm quả bóng bay giật giật, đến là thích thú. Bố dắt tôi vào trường. Tôi nhảy chân sáo đi bên bố, trong lòng vui sướng, rạo rực. Tôi nhìn ai cũng thấy yêu, ngắm cái gì cũng thấy thân thiết. Trường tiểu học trang hoàng thật đẹp. Cờ hoa, treo khắp các cành cây, khẩu hiệu to và đẹp treo chính giữa lễ đài. Bố dắt tôi vào xếp hàng cùng các bạn. Bố chỉnh lại quần áo, kiểm tra lại sách vở xoa đầu tôi rồi mới ra về. Bao giờ bố cũng chu đáo với tôi như thế. Tôi xếp hàng, có một chị học sinh tới dắt tôi. Tôi thấy hồi hộp quá, lo lắng, sợ nữa. Tôi toát mồ hôi, mắt nóng bừng, ngứa chân ghê gớm. Tôi cố gắng bình tĩnh lại. Tôi tự trấn an mình: "Mình không sợ, không khóc nhè, mình học lớp một rồi”. Tôi diễu hành qua lễ đài. Bao cánh tay đang vẫy chào tôi. Tiếng cô tổng phụ trách hồn hậu: "Chào mừng các em, từ nay các em đã là học sinh học dưới mái trường tiểu học, hãy cố gắng phấn đấu học tập, chăm ngoan, các em nhé". Tôi thấy vui biết bao, hạnh phúc biết bao, bước chân như sải rộng hơn, mình như cao hơn, bộ quần áo như chật đi, sách vở trên vai yêu mến biết chừng nào. Tôi còn vui đến nỗi muốn hét to lên: "Em đi học rồi, đi học cùng các anh các chị”. Tôi yêu cái cây, yêu dãy cờ đò bay phấp phới theo gió. Tôi yêu mái trường này biết mấy. Tôi cảm thấy tự hào, mình lớn rồi, chí ít là so với hồi học mẫu giáo. Đã qua rồi cái thời chơi đồ chơi và ăn bột trong nhà trẻ. Bây giờ, chỉ có sách vở bút thước sẽ luôn tiến bước cùng tôi. Bố mẹ ơi, con sẽ nhớ lời bố mẹ dặn, phải cố gắng học tập, con là niềm tin của bố mẹ. Ngày khai trường, ngày khai trường đầu tiên của tôi!

Với mỗi người, mỗi lần được điểm cao, một lần được tuyên dương hay đoạt giải trong kì thi học sinh giỏi đều là niềm tự hào, niềm hạnh phúc đáng nhớ. Nhưng ngày khai trường đầu tiên còn có ý nghĩa đặc biệt, to lớn hơn nhiều. Nó mở ra kho tàng tri thức vô bờ, mở ra những thử thách, khó khăn buộc đứa trẻ phải quyết tâm vươn lên, nó là sợi dây gắn kết đứa trẻ với thế giới bao la, muôn sắc màu. Và trong đó, gia đình, nhà trường đóng vai trò thật quan trọng.

Ôi! Tôi trải qua bao lần vui sướng, bao lần hạnh phúc và tất cả đều khiến tôi toát mồ hôi, mặt nóng bừng, ngứa chân ghê gớm. Cảm giác lạ kì ấy phải chăng đã theo tôi từ ngày khai trường đầu tiên – ngày khai trường tôi không bao giờ quên.

haha

Nguyễn Mai Khánh Huyề...
4 tháng 1 2017 lúc 21:11

Tình bạn tuổi học trò

Trong cuộc sống của mỗi người có rất nhiều những mối quan hệ khác nhau. Từ những người thân thiết trong gia đình, người bạn, người yêu hay sau này sẽ là những người đồng nghiệp, những người có cùng những sở thích, suy nghĩ và quan điểm. Thế nhưng trong suy nghĩ của em thì những người bạn từ thời còn đi học mang lại cho em những cảm giác khác lạ và đặc biệt nhất. Đó là tình bạn khi chúng ta vẫn còn là những đứa trẻ vô lo vô nghĩ, mọi thứ diễn ra một cách rất tự nhiên và không hề có những áp lực từ cuộc sống.

Tình bạn là gì? Tình bạn là khi chúng ta có cảm giác thân thiết với một người nào đó, và tình bạn thời học sinh chủ yêu là tình bạn của những người bạn học trong cùng một lớp và ngồi gần nhau. Khi đó, chúng ta có rất nhiều những thứ gần nhau và có cùng những mục tiêu giống nhau. Có những khi, tình bạn của chúng ta bắt đầu khi những người bạn chúng ta cùng nhau nắm tay đi học, là khi chúng ta gọi nhau í ới chỉ vè một mục đích đơn giản là cùng nhau làm những công việc như đi mua đồ ăn hay đi ngắm cảnh. Điều đó đã làm cho chúng ta xích lại gần nhau hơn.

Trong cuộc sống, khi chúng ta đã lớn, có những khi chúng ta kết bạn cùng nhau không vì thực sự yêu quý nhau mà chỉ vì một số những lí do nào đó, cùng có khi chỉ để tránh được sự cô đơn. Thế nhưng tình bạn của tuổi thơ, của thời học sinh đi học lại khác. Tất cả những gì của chúng ta khi ấy đều là xuất phát từ trái tim, từ những tình cảm chân thực nhất. Mọi thứ không hề ảnh hưởng tới chúng ta. Có những khi, chúng ta thân nhau chỉ đơn giản bởi chúng ta muốn như vậy. chúng ta muốn chơi cùng với một số ai đó, muốn làm những điều cùng những người bạn đó. Những khi có những niềm vui, ta lại muốn chia sẻ cùng những người bạn của mình. Khi ấy, niềm vui như được nhân đôi, nhân ba lần. Bởi khi ấy, tình bạn của chúng ta là tình bạn đẹp thực sự, nó không bị ảnh hưởng bởi những mối quan hệ bên ngoài, cũng chưa có những áp lực về cuộc sống hay những điều phải suy nghĩ như khi chúng ta còn nhỏ. Lấy một ví dụ, khi chúng ta đã trưởng thành thì khi một người bạn nào đó của chúng ta có chuyện vui thì chúng ta vui mừng cho bạn nhưng đi cùng với điều đó, chúng ta vẫn có những mong ước và tự tạo áp lực cho mình để làm sao mà mình cũng có được những cố gắng và những thành tựu như bạn ấy. Khi đó, vô hình chung, chúng ta đang tự tạo những áp lực cho bản thân mình. Những áp lực tưởng chừng là rất nhỏ ấy nhưng nó lại làm cho chúng ta bị ảnh hưởng tới một niềm vui trọn vẹn. Còn khi chúng ta còn nhỏ thì chúng ta không bị những điều đó làm ảnh hưởng tới mình và lúc đó, tình cảm của chúng ta là những tình cảm hoàn toàn tự nhiên, niềm hạnh phúc của bạn cũng chính là niềm hạnh phúc của chúng ta. Hay với những nỗi buồn. Thời còn đi học, hiếm ai có thể tự chịu đựng những nỗi đau của mình. Mỗi người ai cũng cần những người bạn để chia sẻ những khó khăn và đau khổ. Tình bạn thực sự là khi chúng ta luôn sẵn sàng làm tất cả vì nhau, lắng nghe những tâm sư, những suy nghĩ của bạn mình để giúp cho chúng ta có những tính cách biết sẻ chia và thông cảm.

Và với mỗi chúng ta, tình bạn là những điều cực kỳ quan trọng trong cuộc sống. Có tình bạn, chúng ta đã có được rất nhiều những kí ức của tuổi thơ và đó chính là những điều quan trọng nhất của cuộc sống. Những bông hoa tươi đẹp nhất cũng không thể so sánh với tình bạn đẹp được và chúng ta mỗi người hãy cùng nhau giữ lấy những tình bạn quan trọng nhất của mình nhé!

ok

kudo shinichi
4 tháng 1 2017 lúc 21:13

tình bạn tuổi học trò

Trong cuộc sống của mỗi người có rất nhiều những mối quan hệ khác nhau. Từ những người thân thiết trong gia đình, người bạn, người yêu hay sau này sẽ là những người đồng nghiệp, những người có cùng những sở thích, suy nghĩ và quan điểm. Thế nhưng trong suy nghĩ của em thì những người bạn từ thời còn đi học mang lại cho em những cảm giác khác lạ và đặc biệt nhất. Đó là tình bạn khi chúng ta vẫn còn là những đứa trẻ vô lo vô nghĩ, mọi thứ diễn ra một cách rất tự nhiên và không hề có những áp lực từ cuộc sống.

Tình bạn là gì? Tình bạn là khi chúng ta có cảm giác thân thiết với một người nào đó, và tình bạn thời học sinh chủ yêu là tình bạn của những người bạn học trong cùng một lớp và ngồi gần nhau. Khi đó, chúng ta có rất nhiều những thứ gần nhau và có cùng những mục tiêu giống nhau. Có những khi, tình bạn của chúng ta bắt đầu khi những người bạn chúng ta cùng nhau nắm tay đi học, là khi chúng ta gọi nhau í ới chỉ vè một mục đích đơn giản là cùng nhau làm những công việc như đi mua đồ ăn hay đi ngắm cảnh. Điều đó đã làm cho chúng ta xích lại gần nhau hơn.

Trong cuộc sống, khi chúng ta đã lớn, có những khi chúng ta kết bạn cùng nhau không vì thực sự yêu quý nhau mà chỉ vì một số những lí do nào đó, cùng có khi chỉ để tránh được sự cô đơn. Thế nhưng tình bạn của tuổi thơ, của thời học sinh đi học lại khác. Tất cả những gì của chúng ta khi ấy đều là xuất phát từ trái tim, từ những tình cảm chân thực nhất. Mọi thứ không hề ảnh hưởng tới chúng ta. Có những khi, chúng ta thân nhau chỉ đơn giản bởi chúng ta muốn như vậy. chúng ta muốn chơi cùng với một số ai đó, muốn làm những điều cùng những người bạn đó. Những khi có những niềm vui, ta lại muốn chia sẻ cùng những người bạn của mình. Khi ấy, niềm vui như được nhân đôi, nhân ba lần. Bởi khi ấy, tình bạn của chúng ta là tình bạn đẹp thực sự, nó không bị ảnh hưởng bởi những mối quan hệ bên ngoài, cũng chưa có những áp lực về cuộc sống hay những điều phải suy nghĩ như khi chúng ta còn nhỏ. Lấy một ví dụ, khi chúng ta đã trưởng thành thì khi một người bạn nào đó của chúng ta có chuyện vui thì chúng ta vui mừng cho bạn nhưng đi cùng với điều đó, chúng ta vẫn có những mong ước và tự tạo áp lực cho mình để làm sao mà mình cũng có được những cố gắng và những thành tựu như bạn ấy. Khi đó, vô hình chung, chúng ta đang tự tạo những áp lực cho bản thân mình. Những áp lực tưởng chừng là rất nhỏ ấy nhưng nó lại làm cho chúng ta bị ảnh hưởng tới một niềm vui trọn vẹn. Còn khi chúng ta còn nhỏ thì chúng ta không bị những điều đó làm ảnh hưởng tới mình và lúc đó, tình cảm của chúng ta là những tình cảm hoàn toàn tự nhiên, niềm hạnh phúc của bạn cũng chính là niềm hạnh phúc của chúng ta. Hay với những nỗi buồn. Thời còn đi học, hiếm ai có thể tự chịu đựng những nỗi đau của mình. Mỗi người ai cũng cần những người bạn để chia sẻ những khó khăn và đau khổ. Tình bạn thực sự là khi chúng ta luôn sẵn sàng làm tất cả vì nhau, lắng nghe những tâm sư, những suy nghĩ của bạn mình để giúp cho chúng ta có những tính cách biết sẻ chia và thông cảm.

Và với mỗi chúng ta, tình bạn là những điều cực kỳ quan trọng trong cuộc sống. Có tình bạn, chúng ta đã có được rất nhiều những kí ức của tuổi thơ và đó chính là những điều quan trọng nhất của cuộc sống. Những bông hoa tươi đẹp nhất cũng không thể so sánh với tình bạn đẹp được và chúng ta mỗi người hãy cùng nhau giữ lấy những tình bạn quan trọng nhất của mình nhé!

haha

Toàn Nguyễn
Xem chi tiết
lạc lạc
28 tháng 10 2021 lúc 22:22

tham khảo

 

Hôm đó, một ngày chủ nhật, ánh nắng mặt trời trải khắp không gian chiếu lên những giọt sương còn đọng trên lá cỏ làm nó lung linh như những viên pha lê. Một ngày được nghỉ ngơi thư giản sau một tuần học tập và làm việc vất vả của mọi người. “Một ngày rảnh rỗi mà không đi chơi thì thật là lãng phí thời gian” chỉ nghĩ thôi tôi thấy lâng lâng trong người. Tôi vừa đi ra phòng khách vừa hát “Một ngày mới nắng lên, ta đưa tay chào đón…là…la…lá…lá…la..” thì thấy ba mẹ lăng xăng làm chuyện gì đó, tôi tò mò hỏi “Ba mẹ đang làm gì vậy ạ?” “À! Ba mẹ chuẩn bị đi thăm bạn cũ, đã lâu rồi không còn gặp con à” ba tôi đáp. Mẹ nói với thêm vào “Hôm nay con trông nhà và giúp ba mẹ làm việc nhà nhé! Chiều ba mẹ về có quà cho con”. Nghe mẹ nói xong tôi cảm thấy cụt hứng, những dự định được đi chơi tan biến, chưa làm việc gì mà cảm thấy mệt mỏi. Trước giờ tôi có động tay, động chân vào mấy việc này đâu, có thời gian rảnh là đi chơi với đám bạn nên mệt mỏi là phải rồi.

Ba mẹ tôi vừa ra khỏi nhà thì lũ bạn tôi chạy ùa vào “Linh ơi! Đi thôi!”, một đứa trong bọn la lên, tôi ngạc nhiên hỏi “Đi đâu?” “Mày không nhớ hôm nay là ngày gì à?” Ngân hỏi lại, nó nhìn cái mặt ngơ ngác của tôi và nói tiếp “Hôm nay là ngày sinh nhật Minh Thư lớp mình đấy” Tôi chợt nhớ ra và nói “Chút xíu nữa là quên mất, cảm ơn các bạn nha”. Tôi mời các bạn vào nhà và nói “Chờ tao một chút, đi thay quần áo”. Bước vào trong nhìn thấy nhà còn bề bộn, dơ bẩn tôi chợt nhớ lời mẹ dặn lúc nãy tôi nghĩ bụng “Chết rồi nhà cửa như thế này làm sao mà đi được, với lại buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi”. Tôi đắn đo cân nhắc có nên đi hay không, nếu đi thì tất cả việc nhà mẹ giao mình không làm chắc mẹ buồn lắm và mẹ phải bắt tay vào dọn dẹp thì càng vất vả. Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì Minh Thư sẽ giận và không chơi với tôi nữa, sinh nhật nó bốn năm mới tổ chức một lần vì nó sinh vào ngày 29/2. Tôi phải làm sao đây…? Một đứa ham chơi như tôi đây mà bỏ lỡ một cuộc vui như vầy thì thật là đáng tiếc. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa. Chạy ra cửa nói với đám bạn là tôi không đi được và gởi lời xin lỗi đến Minh Thư. Có thể nó giận và không chơi với tôi thì cũng một thời gian ngắn thôi, thế nào rồi cũng quay lại, tính Thư trước giờ là như vậy.

Vương Cấp
28 tháng 10 2021 lúc 22:45

Cuộc đời mỗi con người ai cũng từng có lúc mắc sai lầm đúng không , tôi cũng vậy . Tôi ngã , vì không học bài ? Không ! Tôi ngã vì đã khinh thường đối thủ của mình...
Đó là năm tôi học lớp bảy , tôi được chọn đi thi học sinh giỏi Văn trong đó có nhỏ A mà tôi ghét . Tôi không ưa cậu ấy lắm . Tôi cho rằng cậu ấy học kém hơn tôi nên tôi đã ung dung ngồi làm bài cho có , câu nào thích thì làm không thích thì để đó lúc gần hết giờ mới làm . Còn đối thủ của tôi thì lại không như vậy , cậu ấy cẩn thận từng tí một , không hề để ý đến tôi đang ngồi cười khinh cậu ấy . Lúc đó tôi cho rằng : " Mình là đứa giỏi Văn nhất lớp , mình hơn nó nhiều , mình giỏi hơn nó về mọi mặt , mình không bao giờ xếp hạng thấp hơn nó nên chả cần phải lo , mình có khi còn hơn nó mấy bậc ấy chưa " . Nhưng đến ngày có kết quả , tôi sững người . Tôi xếp thứ ba còn cậu ấy đứng đầu đội thi học sinh giỏi . Tôi lúc đó không can tâm , tôi không thể đứng sau cậu ấy được . Đáng lẽ tôi cần phải cố gắng hơn nhưng ngày hôm đó cứ như một gáo nước lạnh đổ lên đầu tôi . Tôi bắt đầu thờ ơ với môn Văn vì tôi cho rằng tôi giỏi thế được rồi , tôi sẽ không cần quan tâm đến môn Văn nữa . Và chuyện gì đến cũng sẽ đến , tôi từ đứa giỏi Văn nhất lớp bắt đầu thụt lùi , trở thành đứa học Văn điểm dưới trung bình . Tôi đã khóc , tôi đã khóc rất nhiều , nước mắt ngập hai hàng mi tôi , những giọt lệ tuôn không ngừng . Thử nghĩ xem , một đứa từ điểm Văn luôn luôn trên 8,5 bây giờ chỉ còn có được dưới 6,5 có phải là một cú sốc rất lớn đối với tôi . Tôi chán nản , tôi đã xem rất nhiều video mang tính tiêu cực như " áp lực học hành ..." và rồi chả quan tâm đến việc học nữa . Đối thủ của tôi càng ngày càng tiến lên phía trước , còn tôi ? tôi vẫn ở mức đó , thậm chí là đã thụt lại phía sau . Tôi cứ nghĩ mình sẽ thế này mãi mãi . Nhưng , không ! Đối thủ của tôi không những giúp tôi thoát khỏi sự đau khổ đó , cậu ấy còn chả để tâm đến việc cũ mà còn giúp tôi vươn lên vị trí cũ...
Bây giờ chúng tôi là bạn thân , chúng tôi đã hứa với nhau là tôi sẽ không như lúc trước nữa , sẽ luôn cố gắng hết mình , vì bản thân , vì tương lai và cả vì ba mẹ nữa....
Mik đã in đậm mấy câu miêu tả , biểu cảm nên cậu tự phân loại nhé , chúc cậu học tốt môn Văn , tick đúng cho mik nhé!

Linh Miu
Xem chi tiết
35 Nguyễn Thị Phương Tha...
Xem chi tiết
minh nguyet
30 tháng 11 2021 lúc 21:35

Không chép mạng thì em nên tự làm đi em 

Đỗ Hồng Thái
Xem chi tiết
Chung Pham
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
29 tháng 11 2018 lúc 3:00

Chọn đáp án: C