một bài thơ nói về thầy cô giáo ( chỉ ngắn thui nha)
Mong các bạn giúp mình nha
Viết bài thơ ngắn , 1 bài nói về ước mơ của em và một bài nói về thầy cô , mình cảm ơn trước nha ☘✿❤☘✿❤
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
n tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
đây nhé.
Thầy cô là người lái đò
Yêu biết mấy mái trường đầy những bài ca
Và những niềm tin yêu tổ quốc
Mãi mãi trong tâm trí học sinh ta
Thầy cô tạo động lực hướng tới bến bờ tương lai.
Em nhớ khi em còn là đứa trẻ thơ ngây
Thầy cô nâng từng bước chân em
'Vững lên! Bước nữa!' lời động viên
Thôi, qua sông này sông này quá sâu
Lỡ đâu lại rơi vào một hố sâu ăn trộm
Thôi thì thầy cô đưa em
Lên con đò nhỏ thầy chèo đi cho
Đến nơi, thầy đã già rồi
Còn em tuổi trẻ vẫn còn ở đây
Nhớ biết mấy công ơn thầy
Ơn cô đưa đò đến ngày hôm nay!
Em không quên thầy , quên cô
Lớn rồi, vẫn biết nói lời cảm ơn
Nếu không có thầy có cô
Chắc hôm nay em đã không phải là đứa trẻ ngoan.
(P.V.D.Linh)
hãy sưu tầm 1 số bài thơ nói về cốm
ngắn thui nha các bạn 4 dòng thui dài quá mình chép mỏi tay hì hì
Tham khảo:
Hương cốm mùa thu (Nguyễn Đình Huân)
Lúa nếp đồng quê sắp chín ửng màu
Tôi cùng bạn bè rủ nhau ra tuốt lúa
Bắc nồi rang rồi cùng nhau nhóm lửa
Mùi thơm lừng hương cốm của nhà quê
Tham khảo
1. Làm trai lấy được vợ hiền
Như cầm đồng tiền mua được miếng ngon.
Làm trai lấy được vợ khôn
Như chĩnh vàng cốm đem chôn trong nhà.
2. Mùa thu hương cốm gọi về
Xốn xang đến lạ hương quê đầu mùa
Nắng vàng nhạt, gió nhẹ đưa
Heo may xào xạc ngàn xưa Hà Thành
3. Lúa nếp đồng quê sắp chín ửng màu
Tôi cùng bạn bè rủ nhau ra tuốt lúa
Bắc nồi rang rồi cùng nhau nhóm lửa
Mùi thơm lừng hương cốm của nhà quê
Tham Khảo !! =)
Mùa thu hương cốm gọi về
Xốn xang đến lạ hương quê đầu mùa
Nắng vàng nhạt, gió nhẹ đưa
Heo may xào xạc ngàn xưa Hà Thành
ai giúp mình làm hồi tưởng về thầy cô giáo đi
chỉ một đoạn ngắn thồi nha
làm ơn đi mai mình nộp rồi
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.
Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”
Các bạn giúp mình viết một số bài thơ nói về thầy cô nha
(Tự nghĩ thì càng tốt)
Đông lại về rồi cô nhỉ!
Ngày qua trang giấy nay ở đâu?
Điểm mới vẫn đậm tươi trang viết
Mở cánh cửa đời rộng vô biên.
Cô ơi! Người lái đò thầm lặng cô nhỉ!
Chẳng bao giờ ngừng nghỉ công dựng người
MỖi năm, mỗi lớp, mỗi sợi bạc
Lại một thăng trầm dòng thời gian!
TỚ CHẲNG BIẾT HAY HAY KHÔNG!! NGỒI NGHĨ VÈO CÁI RA BẠN THAM KHẢO NHÉ!!
CHúc bạn học tốt!!1
THẦY
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...
Cảm ơn thầy dẫn con vào rừng tri thức
Tạ ơn cô đưa con đến biển yêu thương.
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Ơn thầy nghĩa trọng bao la
Làm sao nói hết tấm lòng con thơ.
Tham khảo nhé !
Thành công nhờ có thầy cô
Đỗ Trạng bởi có ông đồ ngày xưa
Dù ai từng trải nắng mưa
Không thầy dạy dỗ thì chưa nên người
Con ông Tướng hay ông Trời
Tất cả đều phải vâng lời thầy cô
Nếu không muốn mình ngây ngô
Chậm chạp, yếu đuối, hồ đồ, hư thân,...
Muốn hay phải học dần dần
Muốn giỏi thì phải chuyên cần, hăng say
Nền tảng là chữ cô thầy
Mở mang tri thức dựng xây cuộc đời
viết bài văn về Thầy cô giáo (ngắn hay dài cũng được)
mình tink cho 5 bạn viết trước nha ❤✿
Tham khảo:
Ai ai trong cuộc đời học sinh cũng có một người thầy hay một người cô giáo mà mình yêu mến, kính trọng. Em cũng vậy. Trong năm năm học tiểu học, có nhiều cô dạy em và cô nào em cùng yêu mến, kính trọng nhưng người khiến em yêu mến nhất chính là cô Mai. Cô Mai là giáo viên chủ nhiệm của em khi học lớp năm dưới mái trường tiểu học. Lương Thị Tuyết Mai là tên cô. Ôi! Cái tên mới đẹp làm sao! Cô có vóc dáng hơi mập nhưng khá cao. Em được biết cô năm nay bốn mươi tuổi nhưng em thấy cô như trẻ hơn cái tuổi của mình. Khuôn mặt cô hình trái xoan rất đẹp. Mái tóc cô dài, óng ả, có màu đen nhánh thường được cô buộc lên cao cho gọn. Trông cô thật trẻ trung khi buộc cao tóc lên bởi vì mái tóc đó rất hợp với khuôn mặt hình trái xoan của cô. Cô có một đôi mắt rất đẹp, nổi bật trên khuôn mặt. Dưới đôi mắt tinh anh kia là một cái mũi dọc dừa, thanh tú làm sao! Cô rất hay cười và mỗi lần cười cô lại để lộ hàm răng trắng tinh, đều tăm tẳp đằng sau đôi môi đỏ tươi. Nước da cô trắng ngần, tuyệt đẹp. Mỗi khi cô bước đi trên bục giảng là tà áo dài tím lại phấp phới bay. Trong lớp em, ai cũng bảo là cô đẹp nhất trường. Đứa nào cũng ước được đẹp giống cô một chút thôi cũng được. Cô Mai là một giáo viên nhiều kinh nghiệm, tâm huyết với nghề; đi dạy đã gần hai mươi năm. Cô Mai rất thương yêu học sinh và lúc nào cũng muốn giúp đỡ học trò học giỏi, đạt kết quả tốt. Trong lớp em năm đó có khoảng chừng bảy bạn học không tốt. Cô liền dạy phụ đạo thêm cho các bạn đến khi nào các bạn tiến bộ hẳn và cô không nhận một đồng nào từ phụ huynh. Cô còn cố gắng đến trường sớm để cùng truy bài với chúng em. Không những vậy, cô còn quan tâm giúp đỡ các bạn nghèo, khó khăn. Bằng chứng là cô Mai đã đến tận nhà các bạn nghèo để tặng quà, làm ba mẹ các bạn rất cảm động. Có lần bạn Tú Anh bị bệnh nặng phải nghỉ học cả tuần, cô liền đến thăm và nhờ chúng em chép bài hộ bạn. Các phụ huynh và chúng em rất cảm động trước tấm lòng yêu thương rộng lớn của cô đối với học sinh. Mẹ em bảo rằng: "Cô Mai đúng là một giáo viên giỏi, tận tâm với học sinh. Mẹ rất mừng vì con được cô dạy học.". Em thầm nghĩ rằng mẹ nói thật đúng vì cô Mai là giáo viên giỏi, tận tâm khi mà chúng em không hiểu chỗ nào là cô sãn sàng giảng lại kĩ hơn cho chúng em hiểu. Em thấy mình may mắn khi được vào học lớp cô. Đối với đồng nghiệp, cô Mai luôn vui vẽ, cởi mở và cô luôn dìu dắt các đồng nghiệp trẻ. kính trọng các thầy cô lớn tuổi hơn mình. Em được biết rằng, gia đình cô chẳng khá giả gì. Chồng cô là thương binh luôn yếu ớt và bệnh tật. Cô còn có hai con nhỏ nên gia đình luôn gặp khó khăn nhưng cô lại bỏ tiền túi ra để mua quà thưởng cho các bạn học giỏi, chăm ngoan. Em thấy cô thật đáng khâm phục. Hôm có kết quả thi cuối kì hai, cô đã thưởng cho các bạn cao điểm nhất một cây bút máy màu xanh rất đẹp mà đến giờ em vẫn còn giữ. Bây giờ em đã trở thành một học sinh lớp bảy, nhưng em vẫn nhớ đến người giáo viên dạy mình năm lớp Năm. Em thật sự yêu mến, kính trọng và rất khâm phục cô Mai. Đến giờ em vẫn chưa thể về trường cũ thăm cô được. Em cảm thấy mình thật có lỗi khi ngày 20/11 không về thăm cô. Cô Mai là người em yêu mến, kính trọng vì cô là giáo viên hết sức thương yêu học sinh. Em luôn mong cô được khoẻ mạnh, hạnh phúc, được học sinh yêu mến. Cô Mai ơi, một ngày nào đó em sẽ về thăm cô!
Tham khảo:
Có lẽ trong cuộc đời mỗi con người đều có những thầy cô giáo mà đi suốt cả cuộc đời có lẽ ta không bao giờ tìm thấy những người như họ. Họ là những người tận tâm tận tụy với nghề lúc nào cũng chỉ nghĩ đến những học sinh yêu quý của mình. Tôi cũng có một giáo viên chủ nhiệm như thế và có lẽ trong suốt cuộc đời tôi sẽ không thể nào quên được cô.
Đó là cô An, một cô giáo còn rất trẻ, cô dậy môn văn. Ngày đầu tiên khi cô vào dậy lớp tôi cô mặc một chiếc áo dài màu trắng, trông cô thật trẻ trung và năng động. Cô dành một tiết đầu tiên để làm quen với lớp và tự giới thiệu về bản thân mình. Ngay từ những tiết học đầu tiên, cô đã cho tôi một quan niệm hoàn toàn khác về môn văn. Môn văn đối với tôi từ trước cho đến nay là một môn cực kì khó nhưng mỗi lời cô giảng giải khiến tôi như được bước vào một thế giới khác, một thế giới mà tôi có thể thỏa sức tưởng tượng và cho tôi biết thêm về tình yêu thương về tình cảm về mọi mặt trong xã hội. Cô không hắt hủi hay chê bai những đứa học kém như tôi mà thậm chí cô còn luôn quan tâm chỉ bảo một cách tận tình.
Trước đây sinh hoạt có lẽ là giờ mà bọn tôi sợ nhất nhưng kể từ khi có cô thì nó không còn đáng sợ như vậy nữa, nó là giờ mà chúng tôi lại tiếp tục được giao lưu bên cạnh đó thì cô cũng khuyên những bạn còn học kém phải phấn đấu hơn. Nhiều lúc tôi đã từng nghĩ nếu như suốt đời học sinh của tôi được học văn cô được cô làm chủ nhiệm thì hay đến mấy và có lẽ đó cũng là hy vọng của tất cả đám học trò chúng tôi. Có lẽ điều làm tôi không thể nào quên được ở cô còn là một kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi. Đó là một lần thi cuối kì môn văn tôi được một con hai tròn trĩnh và cô yêu cầu tất cả lớp phải mang về cho bố mẹ kí vào. Điều này đối với tôi như một tiếng sét ngang tai bởi vì tôi đã hứa với ba mẹ là lần này điểm thi sẽ trên trung bình. Không thể để cho bố mẹ biết điều này được và trong đầu của một đứa trẻ non nót như tôi nảy lên một suy nghĩ sai trái.
Tôi quyết định đi lục lọi lại những quyển sổ mà bố tôi đã kí và học theo nét đó rồi kí lại. Tuy không được giống cho lắm nhưng tôi vẫn mạnh tay kí bừa ra sao thì ra. Hôm sau tôi vẫn nộp như bình thường và không thấy cô nói gì nên trong lòng tôi cảm thấy lâng lâng vui sướng. Tan trường tôi đang rảo bước thì bỗng nghe tiếng ai đó hỏi đằng sau "Khánh ơi đợi cô với". Quay lại đằng sau thì ra đó là cô An. Thì ra cô đã biết đó không phải là chữ kí của ba tôi. Tôi không nói gì mà chỉ biết khóc òa lên vì sợ hãi. Cô ôm tôi vào lòng không một lời trách phạt. Cô nói sẽ không để chuyện này cho bố mẹ tôi biết với một điều kiện là trong kì thi cuối kì tôi phải đạt được điểm khá. Điều này đối với tôi thật khó nhưng vì sợ ba nên tôi đàng gật gù đồng ý.
Chẳng mấy chốc kì thi cuối kì đã gần tới tôi đang không biết xoay xở thế nào thì chiều hôm đó cô đến với một số tài liệu trên tay và cô nói sẽ kèm tôi học. Kì thi cuối kì đã tới và một tuần sau cô An thông báo điểm, tôi đã thực sự rất bất ngờ và không tin nổi vào mắt mình là một điểm chín đỏ chói. Tôi cảm ơn cô rất nhiều và từ đó trở đi tôi môn văn trở thành một môn mà tôi rất thích. Cô chính là người mẹ thứ hai của tôi và nếu không nói quá thì cô chính là người mang đến cho tôi một cuộc sống mới hoàn toàn khác. Cô không phải là người sang trọng hay quý phái gì mà cô rất gần giũ, giản dị như chính những đứa học sinh mà cô đang dậy vậy và chính điều đó đã khiến cho những đứa học sinh nghèo như chúng tôi cảm thấy yêu thương cô đến kì lạ. Cô cũng có một cuộc sống không mấy khấm khá gì khi còn phải nuôi một người em đang học đại học nhưng mỗi khi chúng tôi nghỉ phép cô luôn đến thăm động viên an ủi và luôn đem theo khi là hộp bánh khi là hộp sữa. Cô giáo tôi là như thế đấy chân thành và mộc mạc đến lạ thường.
Những bài học lời dăn dạy của cô tôi sẽ không bao giờ quên được. Hình ảnh cô và những lời nói ân cần cô chỉ bảo chúng tôi sẽ luôn khắc ghi trong tâm trí tôi.
Các bạn chọn cho mình một bài thơ hay có chủ đề hài hước, vui tươi nói về các thầy cô giáo nhân ngày 20/11 nhé
CẢM XÚC TẶNG THẦY
Mừng ngày nhà giáo Việt NamKính xin gửi tặng tới toàn thầy côTặng thầy mộc mạc vần thơKèm theo lời chúc học trò kính dângBao nỗi nhớ bâng khuâng thời cắp sáchHình ảnh thầy trong sạch một tấm gươngSáng tinh mơ xe cọc cạch tới trườngĐời thầy trải gió sương nhiều vất vảĐức hy sinh một cuộc đời cao cảRăn dạy trò không buông thả ham chơiGắng học mai sau khôn lớn thành ngườiĐừng chối bỏ những lời thầy răn dạyKhông dám quên những lời răn ngày ấyLời của thầy luôn theo bước con điMỗi việc làm con đều phải nghĩ suyKhông làm trái những gì thầy đã nóiTấm gương thầy sẽ ngàn năm sáng chóiNhư nắng vàng sáng rọi lúc bình minhLớp lớp trò ngoan trọn nghĩa ân tìnhKhông quên được bóng hình thầy cô giáoĐến hôm nay con đã thành cô giáoTiếp gương thầy dạy bảo học cho ngoanDù cuộc đời lắm vất vả lo toanCon hạnh phúc vì đã làm cô giáo.Tự sáng tác nha
Mỗi mùa thu qua, tôi lại giá thêm một tuổi
Tôi nhớ những kỉ niệm thơ ấu ngày xưa quá
Cô giáo nhẹ nhàng cầm lấy tay tôi nắn nót viết
Chao ôi gần gũi và thật thân thương biết bao
Ôi giờ đây tôi đã khôn lớn hơn rồi
Nhưng vẫn nhớ những kỉ niệm ngày xưa đó
Tôi chỉ khát khao một vé bay về tuổi thơ
Xin hãy "bán" cho tôi, tôi chấp nhận mua hết
Miễn sao tôi được quay về tuổi thơ
Mong rằng bạn nào còn đang nhỏ, hãy giữ kĩ tuổi thơ của mình.
Tuổi thơ! Tuổi thơ ơi! Thời học sinh! Ôi, thời học sinh ơi!
Vào sáng nay, mình làm bài kiểm tra môn Anh. Một bạn nữ quay xuống hỏi bài mình, nhưng mình không chỉ bài bạn ấy. Bạn ấy tức giận, ra về, bạn ấy đồn rằng mình chép phao và chỉ bài người khác mà chỉ bạn và bạn đi mách cô giáo chủ nhiệm lớp mình khiến cô giáo và các bạn hiểu lầm mình. Theo các bạn, trong tình huống đó, mình nên làm gì?
mik muốn các bn chỉ ra phương pháp đúng cách mà ko cần dài dòng để nói rõ việc trên để các bn trong lớp và cô giáo ko hiểu lầm mik nữa! Mong các bn giúp đỡ
Mik nghĩ là bạn nên nói chuyện cụ thể mọi việc với các bạn và cô giáo đi, xem mọi người sẽ thế nào.
Nếu đc thì tk mik nha
~~~Học tốt~~~
#songngukute#
bạn làm đơn nói với nhà trường hoặc cô giáo chủ nhiệm đừng để bạn ý biết nhé r bạn trình bày sự việc vào
Bạn nào viết hộ mình một(bài thơ, bài văn hoặc câu chuyện) về một kỉ niệm với thầy cô giáo cũ và mái trường nha!
Ai đang on viết hộ mình luôn ah, Thanks