Quê hương tôi đẹp biết bao,nơi đây có đồng lúa chín vàng,có cánh cò bay là là.Các cô bác nông dân chăm chỉ làm việc quanh năm suốt sáng.Những đứa trẻ mục đồng thổi sáp trên lưng trâu.Có dòng sông thơ mộng chảy quanh.Tôi muốn gọi thật to:Quê hương!Quê hương ơi.Phải.Quê hương là nơi chôn nhau cắt rốn của ta,là nơi ta sinh ra và lớn lên.Nơi ấy có gia đình,bạn bè cùng những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ của ta.Ôi!Thiêng liêng quá!Có lẽ suốt cuộc đời này,dù đi đâu về đâu thì hình ảnh thân thương của quê hương vẫn luôn đọng lại trong kí ức của tôi như một quãng thời gian khó quên.
Vậy là đã hai năm trôi qua từ khi tôi bước đi tạm biệt ngôi trường cấp 1 yêu dấu này. Ôi! Sao nhớ quá! Những hình ảnh về buổi đầu tiên đến trường cứ gợi lên mãi trong tâm trí tôi. Tất cả hiện lên thật quá đỗi thân thương. Hình ảnh thầy cô, hình ảnh bạn bè và cả hình ảnh sân trường giờ ra chơi. Ngày mai, tôi sẽ chuyển đến một nơi rất xa cùng với gia đình mình nhưng có lẽ những kỉ niệm về ngôi trường đặc biệt này tôi sẽ mãi không bao giờ quên.
- Câu đặc biệt: Ôi! Sao nhớ quá!
-Câu rút gọn: Hình ảnh thầy cô, hình ảnh bạn bè và cả hình ảnh sân trường giờ ra chơi.