Tổng hợp:
Tác giả Hon-đa hồi nhỏ được miêu tả trong văn bản là một cậu bé khá hiếu động và thông minh. Tuy lớn lên trong một gia đình nghèo, phải giúp cha mẹ làm việc nhưng không hề than vãn, oán trách hay tỏ ra lười biếng, nản chí mà luôn cố gắng tận dụng mọi cơ hội để theo đuổi niềm đam mê của mình. Điều đó cho thấy ông là một cậu bé chăm chỉ, hiếu thảo và có nghị lực, biết vượt lên khỏi hoàn cảnh. Đó không phải là suy nghĩ mà bất cứ cậu bé nào cũng có thể ngộ ra và hiểu được, cũng có thể thấy hoàn cảnh éo le đã giúp Hon-đa biết suy nghĩ và trưởng thành hơn các bạn cùng trang lứa. Vì nhà nghèo, không có tiền đi xem biểu diễn máy bay mà cậu bé mười tuổi đã trốn học đạp xe hai mươi cây số để tới nơi biểu diễn, khi không đủ tiền mua vé vào cửa đã nghĩ ra cách leo lên cây để xem. Cách làm tuy có lạ lùng, táo tợn nhưng đã thể hiện sự nhanh trí và ứng xử, quyết không chịu thua của chú bé mười tuổi trên hành trình theo đuổi đam mê. Hon-đa ngay từ khi còn nhỏ đã rất thông minh, vượt lên hoàn cảnh và cương quyết, thích thứ gì là sẽ theo đuổi đến cùng. Ở cậu bé mười tuổi ấy, ta nhận thấy sự chịu thương chịu khó, nghị lực và cả sự quyết tâm, cố gắng trong nghịch cảnh.
Hướng dẫn viết đoạn văn nêu cảm nghĩ về nhân vật Hon-đa:
* Mở đoạn: dẫn dắt vấn đề.
* Thân đoạn: nêu cụ thể cảm nghĩ về nhân vật Hon-đa:
- Xuất thân từ gia đình nghèo khó, từ nhỏ phải giúp đỡ gia đình: ông làm nghề nông, cha là thợ rèn, phải cõng em gái đến trường, giúp cha đạp ống thổi lò.
- Có niềm hứng thú đặc biệt với kĩ thuật:
+ Khi còn nhỏ: thích thú với công việc đập búa "chùm cheng", sửa chữa đồ dùng và làm ra công cụ làm nông; rất thích chơi đùa với máy móc và động cơ...
+ Khi đi học: thích thú khi bắt đầu thấy xuất hiện pin, cân, ống nghiệm, máy móc; tự đạp xe đi 20km xem biểu diễn máy bay...
-> Hon-đa là cậu bé giàu ước mơ, giàu nghị lực và hết mình với đam mê. Đó chính là cơ sở, nền tảng tạo nên sự thành công của Hon-đa sau này.
* Kết đoạn: khẳng định vấn đề, liên hệ bản thân.