Trời đã về chiều, bầu trời trở lên u ám, báo hiệu một cơn mưa to đã đến. Mọi người nhanh chóng xu dọn vào để tránh cơn mưa kia. Tôi vội vàng đi xu quần áo, mẹ tôi chạy ra ngoài sân xu mấy lia cá mới phơi vào. Em trai tôi thì cũng nhanh nhảu đứng cổ vũ anh trai. Mọi việc vừa xong thì cơn mưa to cũng trút xuống. Mưa to đổ xuống ầm ầm như có cả biển nước từ trên trời hắt xuống. Mọi người đều hết sức lo lắng cho bố tôi. Bố tôi đang trên đường đi làm về. Mẹ tôi nhấc điện thoại gọi điện cho bố nhưng đầu kia mãi không có ai nhấc máy. Mẹ như ngồi trên đống lửa, cứ đi đi lại lại trong nhà. Tôi đến an ủi mẹ tôi, mẹ đừng lo chắc mưa to quá bố không nghe thấy điện thoại đâu. Nói thế thôi, tôi cũng lo lắng không kém mẹ, cơn mưa vẫn chưa có dấu hiệu giảm sút, những tia sét vẫn cắt ngang bầu trời, không chịu buông tha một ai. Đang cuộn trong dòng suy nghĩ , tôi đã thấy ai về trước cửa, lòng tôi bỗng vui như có hội, tôi chạy ra đón bố, đỡ cặp cho bố. Thật may mắn, bố tôi đã không bị cơn mưa ki quật ngã. Gia đình tôi là như thế đấy, mọi người đều hết sức yêu thương nhau, không bao giờ có thể bỏ mặc nhau được.
Mùa đông đã về tràn theo không khí lạnh lẽo và những cơn mưa ẩm ướt. Ngày chưa sáng đã tối, đêm kéo dài lê thê. Bầu trời không còn trong xanh, không còn những đám mây cao vời vời mà là một bầu trời u ám, tối tăm. Chắc có lẽ bầu trời đang tức giận một điều gì đó. Nắng kéo đâu hết để lại một mùa có nhiệt độ trung bình dưới 20 độ C. Cành cây trơ trụi chống trọi lại cái rét cắt da cắt thịt. Người đi đường vội vã núp vào một quán cafe hay trở về nhà một cách vội vã. Con đường buồn bã vì bóng người ít ỏi, thấy mình cô đơn giữa mùa đông này. Chỉ thấy vui vẻ vào dịp Noel. Dòng ngươi đông đúc trên các tuyến đường. Nhưng sau ngày vui ấy mùa đông lại trở về trong sự buồn bã,cô đơn. Ôi! Một mùa đông lạnh lẽo, đáng buồn làm sao!
Lan là bạn thân nhất của tôi.Bạn ấy có một vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành với làn da trắng như trứng gà bóc.Và nổi bật trên khuôn mặt trắng hồng ấy là mái tóc đen như gỗ mun và đôi môi đỏ như son.Sau này dù có phải đi lên đến tận trời thì tôi cũng sẽ gặp lại bạn ấy