Mở bài :
– Giới thiệu về người bạn tốt mà em sắp kể.
– Giới thiệu qua về thành tích học tập hay việc tốt của bạn.
Thân bài :
– Kể những điểm nội bật về người bạn của em.
+ Hoàn cảnh gia đình.
+ Thành tích học tập.
+ Lối sống.
+ Quan hệ bạn bè, thầy cô ra sao?
– Kỉ lại một kỉ niệm sâu sắc của người bạn đó để lại ấn tượng trong lòng em.
– Học được điều gì kho chơi với người bạn đó?
Kết bài :
– Viết ra những cảm nghĩ của em về người bạn đó (tự hào, thán phục).
– Nêu bài học về việc giao lưu với bạn (gần mực thì đen, gần đèn thì rạng).
Ở năm học lớp 5, em có một người bạn thân. Bạn đó tên Tuấn. Bạn là một học sinh giỏi, là một tấm gương tốt trong học tập và hay giúp đỡ bạn bè.
Tuấn là người mà cô và các bạn trông cậy nhất. Trong lớp, môn học nào Tuấn cũng phát biểu và đóng góp ý kiến nhiều nhất. Bài làm của bạn ấy lúc nào cũng 9 với 10 điểm. Bài nào các bạn chưa hiểu rõ, Tuấn giảng giải từng li từng tí cho các bạn hiểu. Giờ ra chơi, Tuấn bỏ ra 10 phút để dò lại các kiến thức của những bạn học yếu.
Có một lần, em để quên cả hộp bút ở nhà. Tuấn biết, nhưng bạn ấy không nói cho cô và còn vui vẻ hi sinh cây bút duy nhất của mình để cho em mượn, nên hai đứa đã lén lút thay phiên nhau cầm bút chép bài. Lúc đó, Tuấn làm cho em rất cảm phục và cảm thấy mến bạn hơn.
Một lần khác, em bị sốt cao phải nghỉ học hết hai ngày. Em định gọi điện thoại nhờ Tuấn đến giảng bài. Vừa nhấc máy lên, chưa kịp bấm số, thì em nghe Tuấn gọi: "Duy ơi! Bạn có nhà không? Mình đến thăm bạn đây!". Không ngờ Tuấn đã tranh thủ làm hết bài ở nhà, rồi đem vở đến giảng cho em. Tuấn còn chép phụ bài giúp em nữa. Hôm ấy, em cảm động xuýt rơi nước mắt. Nhờ vậy mà tình bạn giữa em và Tuấn càng thân thiết và gắn bó hơn.
Có một hôm, vào giờ ra chơi, em cùng Tuấn đang ngồi đọc truyện trên ghế đá, thì thấy một người bạn khác lớp bị té trước mặt, ngồi ôm chân đau đớn. Tuấn liền chạy tới đỡ bạn dậy, phủi quần áo cho bạn và hỏi: "Bạn có đau lắm không? Để mình giúp bạn". Thế mà em vẫn ngồi trên ghế đá, cầm cuốn truyện, nhìn Tuấn. Tuấn quay lại chỗ ngồi, vậy mà không hề mở lời trách móc em mà vui vẻ cùng em đọc tiếp cuốn truyện. Có lẽ Tuấn muốn giữ nguyên vẹn tình bạn giữa hai đứa.
Trên lớp, bạn ấy còn hay trực nhật phụ các bạn. Vào những cuộc thi đua của khối năm, lớp em luôn đoạt giải nhất nhì là nhờ bạn. Cả lớp, ai cũng tự hào về Tuấn.
Được cô giáo thương, các bạn trông cậy và tin tưởng như vậy mà Tuấn không tỏ ra tự cao, hống hách, thật đáng khâm phục. Tuấn đúng là cháu ngoan của Bác Hồ.
Đề : Kể về một tấm gương tốt trong học tập hay trong việc giúp đỡ bạn bè mà em biết .
Bài làm :
Trải qua những năm ở bậc Tiểu học , em có rất nhiều người bạn , nhưng người đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất đó chính là Nam . Bạn học rất giỏi là một tấm gương tốt trong học tập và hay giúp đỡ bạn bè . Vì thế , ai cũng yêu mến bạn .
Nam bằng tuổi em nhưng bạn to lớn , trông rất khoẻ mạnh . Làn da hồng hào , đôi mắt sáng , dáng đi mau lẹ , ham hở , đầy sức sống . Nhìn vẻ bên ngoài ai cũng nhầm tưởng Nam là một cậu công tử con nhà giàu nhưng sự thật gia đình Nam rất khó khăn , bố Nam mất khi bạn chỉ mới vào lớp một do thiên tai bố đi mất tích . Mẹ Nam phải buôn bán tảo tần nuôi hai anh em Nam ăn học . Em rất quý mến Nam bởi bạn ấy vừa học giỏi vừa làm công việc gia đình để giúp mẹ .
Hằng ngày , mẹ Nam phải ra chợ buôn bán đến tối mịt mới về . Nam vừa đi học vừa lo cơm nước , giặt giũ áo quần lo cho đứa em trai còn nhỏ . Em cùng tuổi với Nam nhưng những việc ấy mẹ đều làm cả , em không chút bận tâm .
Còn ở trường Nam là một lớp trưởng gương mẫu , trong lớp ai cũng quý mến bạn mặc dù công việc gia đình rất bạn rộn nhưng bạn luôn đến lớp sớm nhắc nhở tổ trưởng kiểm tra bài cũ của các bạn trong lớp . Các phong trào do nhà trường tổ chức Nam luôn đôn đốc các bạn làm tốt , việc gì bạn cũng nghiêm túc , mẫu mực , nề nếp . Vì thế cô giáo chủ nhiệm rất tin tưởng ở Nam . Tính tình Nam luôn cởi mỡ , vui vẻ và dễ gần nên các bạn học yếu thường hỏi bài , Nam tận tình giảng giải . Nam được học sinh giỏi cấp huyện , cấp tỉnh nhưng bạn không hề kiêu ngạo . Có lần em bị ốm phải nghỉ học mấy ngày liền . Bạn đến thăm , động viên em uống thuốc . Bạn chép bài giúp em , giảng giải lại những bài học ở trường cho em hiểu . Nhìn đôi mắt chân thành và lòng nhiệt tình của bạn , em tự nhủ mình phải cố gắng lên . Rồi cũng đến ngày em bớt bệnh và trở lại trường học , có Nam bên cạnh bạn nào cũng cảm thấy tự tin hơn . Em chợt nhớ đến câu chuyện xảy ra hồi đầu năm học .
Lớp em có bạn Hùng thân hình to lớn nên các bạn đặt cho biệt danh là " Hùng Béo " . Tính Hùng hung hăng , nghênh ngang , thích gì làm nấy . Một hôm , lớp em có thêm một bạn học sinh trường từ khác chuyển về , đó là Tín , dáng người nhỏ nhắn , gương mặt hiền lành . Đến giờ tan học , Hùng Béo dở trò " Ma cũ bắt nạt ma mới " , đứng trước cửa lớp dang tay chặn lối đi , không cho Tín về . Hùng bắt Tín phải quỳ xuống và gọi hắn ta là " Anh Hai đại ca " thì mới cho đi qua . Mặt Tín sợ hãi đến tái đi thì một số bạn trong lớp thích thú đứng xem cười rồi la hét . Thấy vậy , Nam bước đến bảo Hùng :
- Hùng hãy để cho Tín đi về .
Hùng trừng mắt :
- Làm gì có chuyện ấy ! Có giỏi thì cứ đi qua xem nào !
Các bạn đều đứng im và chờ đợi , riêng Nam đến bên cạnh Hùng nói nhỏ rằng :
- Bạn Tín mới vào lớp ta , bạn ấy vừa hiền lành vừa nhút nhát , đừng gây khó cho bạn ấy mà tội nghiệp . Hãy nể mặt mình một lần mà cho bạn ấy đi .
Nghe Nam nói có lí , Hùng cho Tín đi về . Từ đó , lớp em có chuyện gì Nam đều đứng ra hoà giải . Tính tình của Hùng Béo cũng nhờ có bạn Nam mà trở nên tốt hơn .
Nam là người mẫu mực , luôn nghiêm túc trong học tập , đảm đan công việc gia đình . Bạn là tấm gương sáng cho cả lớp noi theo . Bạn xứng đáng là con ngoan trò giỏi . Em rất yêu quý bạn Nam .
Ở năm học lớp 5, em có một người bạn thân. Bạn đó tên Tuấn. Bạn là một học sinh giỏi, là một tấm gương tốt trong học tập và hay giúp đỡ bạn bè.
Tuấn là người mà cô và các bạn trông cậy nhất. Trong lớp, môn học nào Tuấn cũng phát biểu và đóng góp ý kiến nhiều nhất. Bài làm của bạn ấy lúc nào cũng 9 với 10 điểm. Bài nào các bạn chưa hiểu rõ, Tuấn giảng giải từng li từng tí cho các bạn hiểu. Giờ ra chơi, Tuấn bỏ ra 10 phút để dò lại các kiến thức của những bạn học yếu.
Có một lần, em để quên cả hộp bút ở nhà. Tuấn biết, nhưng bạn ấy không nói cho cô và còn vui vẻ hi sinh cây bút duy nhất của mình để cho em mượn, nên hai đứa đã lén lút thay phiên nhau cầm bút chép bài. Lúc đó, Tuấn làm cho em rất cảm phục và cảm thấy mến bạn hơn.
Một lần khác, em bị sốt cao phải nghỉ học hết hai ngày. Em định gọi điện thoại nhờ Tuấn đến giảng bài. Vừa nhấc máy lên, chưa kịp bấm số, thì em nghe Tuấn gọi: "Duy ơi! Bạn có nhà không? Mình đến thăm bạn đây!". Không ngờ Tuấn đã tranh thủ làm hết bài ở nhà, rồi đem vở đến giảng cho em. Tuấn còn chép phụ bài giúp em nữa. Hôm ấy, em cảm động xuýt rơi nước mắt. Nhờ vậy mà tình bạn giữa em và Tuấn càng thân thiết và gắn bó hơn.
Có một hôm, vào giờ ra chơi, em cùng Tuấn đang ngồi đọc truyện trên ghế đá, thì thấy một người bạn khác lớp bị té trước mặt, ngồi ôm chân đau đớn. Tuấn liền chạy tới đỡ bạn dậy, phủi quần áo cho bạn và hỏi: "Bạn có đau lắm không? Để mình giúp bạn". Thế mà em vẫn ngồi trên ghế đá, cầm cuốn truyện, nhìn Tuấn. Tuấn quay lại chỗ ngồi, vậy mà không hề mở lời trách móc em mà vui vẻ cùng em đọc tiếp cuốn truyện. Có lẽ Tuấn muốn giữ nguyên vẹn tình bạn giữa hai đứa.
Trên lớp, bạn ấy còn hay trực nhật phụ các bạn. Vào những cuộc thi đua của khối năm, lớp em luôn đoạt giải nhất nhì là nhờ bạn. Cả lớp, ai cũng tự hào về Tuấn.
Được cô giáo thương, các bạn trông cậy và tin tưởng như vậy mà Tuấn không tỏ ra tự cao, hống hách, thật đáng khâm phục. Tuấn đúng là cháu ngoan của Bác Hồ.