Bạn hãy viết bài văn nghị luận (khoảng 500 từ) bày tỏ suy nghĩ về vai trò của thiên nhiên đối với cuộc sống con người để tham gia cuộc thi.
Giúp em với ạ. Em đang cần gấp
Cho em hỏi bài này ạ?
Viết 1 đoạn văn từ 10-15 dòng trình bày suy nghĩ về ý kiến: " cuộc sống của ta nếu bị chi phối bởi định kiến của bản thân đã là điều rất tệ, nên nếu bị điều khiển bởi định kiến của những người khác hẳn sẽ còn tệ hơn rất nhiều. Sao ta không thể thôi sợ hãi và thử nghe theo chính mình? "
Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ !
giup minh lam bai mau voi
em hay phat biểu cảm nghĩ của em về cuộc sống của người nông dân lao động ngày xưa và ngày nay
Hãy hóa thân vào quả thị viết về cuộc sống của mình khi được chứng kiến cuộc sống và sự trở về hoàng cung của cô tấm.
Giúp mình với:
Em hãy tự sự về cuộc sống ở thành phố.
Gợi ý: Bài sử dụng PPBĐ: tự sự, biểu cảm, miêu tả và các ppbđ khác
(Bạn nào cho mình xin dàn ý chi tiết cũng được nha)
Tường nhà tôi thường treo nhiều tranh
Đẹp nhất vẫn là bức tranh màu xanh
Cửa sổ Khói trắng dăng dăng ngang tầm thành phố
Dãy núi lam sương, cánh đồng biếc mạ…
Và rung rinh vài nhánh cây, chùm quả
Cùng với những gì gọi là cuộc đời
Tất cả dẵm trên nền vĩnh cửu: bầu trời
Bức tranh màu xanh tôi thường say ngắm nhất
Mỗi tia sáng làm đổi thay màu sắc
Mỗi hạt mưa, làn sương, cánh chim
Đã khảm vào tôi từ thuở biết nhìn
Và phác trong tôi bao đường nét bình yên
Rồi một sáng tôi nghe lời bức tranh đằm thắm: “- Anh không thể chỉ đắm say đứng ngắm Anh phải là một nét vẽ dẫu đơn sơ”
cho em hỏi phương thức biểu đạt của bài thơ là gì ạ? phân vân miêu tả với biểu cảm quá ạ!
Đọc đoạn trích sau :
1. Trừ một số ít người sinh ra với sứ mệnh làm vĩ nhân đổi thay thế giới, còn lại đa số chúng ta là những người bình thường.
2. Con nhớ đừng quên điều này để con không bị áp lực với bản thân. Con không đặt ra cho mình những điều to tát mà bỏ qua đi bao khoảnh khắc đáng trân quý mà một người bình thường cần trải nghiệm. Như ánh nắng lấp lánh sau cơn mưa, như nụ cười rạng rỡ của ai đó, như bữa tối quây quần bên ba mẹ, như một ngày mắt mẹ cười đã xuất hiện nếp nhăn.
3. Con nhớ đừng quên điều này để con biết xây cuộc đời mình từ những điều nhỏ nhặt. Những cái nhỏ sẽ dần tích lũy theo tháng năm và tạo nên những cái lớn hơn. Kì tích không tự nhiên xuất hiện, nó là phần nổi của tảng băng trôi mà phần chìm là bao nỗ lực, khó khăn, bao thất bại, sai lầm ta phải trả, cho một thành công nào đó.
4. Hãy nhớ, con là một người bình thường nhưng con là một người bình thường tử tế".
1)Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
2)Điều mà giáo viên muốn nhắn gửi trong đoạn trích trên là gì ?
3)Chi ra và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn thứ 2.
4)Điều gì khiến anh chị tâm đắc nhất trong đoạn trích trên ? Vì sao ?
Cảm nhận của em về quan niệm sống nhàn của tác giả Nguyễn Bỉnh Khiêm trong tác phẩm cùng tên. Từ đó, em hãy liên hệ với quan niệm sống của thanh niên ngày nay