Tập làm văn lớp 7

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Nguyễn Diệu Hương

kể lại câu chuyện cuộc chia tay của những con búp bê

Bích Ngọc Huỳnh
20 tháng 12 2017 lúc 18:06
Mỗi truyện ngắn đã đọc, đã học đều đem đến cho em một cảm nhận riêng. Có khi em ngậm ngùi xót xa, có khi em sung sướng, hạnh phúc. Cũng có khi em buồn, suy nghĩ miên man. Một trong những truyện ngắn em nhớ mãi sau khi học là Cuộc chia tay của những con búp bê. Đây là câu chuyện nói về vấn đề hạnh phúc gia đình bị đố vỡ, bố mẹ li hôn, các con trở thành nạn nhân chịu nhiều thiệt thòi, đau đớn… Truyện ngắn này đã được trao giải Nhì trong cuộc thi thơ – văn viết về quyền trẻ em do Viện Khoa học Giáo dục và Tổ chức cứu trợ trẻ em Rát-đa Bác-nen – Thụy Điển tố chức năm 1992. Câu chuyện làm em thương cảm và xót xa ngậm ngùi.

Thân bài

Em yêu thích truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê” trước hết vì truyện có nội dung rất cảm động

* Em cảm dộng trước tình cảm chân thành sâu nặng của hai anh em Thành và Thủy

Khi bố mẹ chưa li dị, Thành và Thủy rất thương yêu nhau:

+ Khi Thành đi đá bóng bị xoạc một miếng áo rất to. Sợ mẹ đánh, Thành ngồi lì ngoài bãi không dám về. Thủy nghe tin đã mang kim chỉ ra tận sân vận động vá áo cho anh.

+ Đêm đôm, Thành thường chiêm hao thấy ma, Thủv đã lấy con dao díp buộc vào lưng con búp bê lớn để canh giấc ngủ cho anh. Và đêm đó, Thành ngủ không chiêm bao thấy ma nữa. Cũng từ hôm đó, đêm nào Thủy cũng để con vệ sĩ canh cho anh trai mình ngủ ngon giấc.

+ Chiều nào Thành cũng đến trường sớm để đón em. Hai anh em tay trong tay vừa đi vừa trò chuyện.

Khi bố mẹ li dị, Thành và Thủy càng thương nhau hơn

+ Thành sẵn sàng nhường tất cả đồ chơi cho em.

+ Thủy cũng nhường đồ chơi cho anh.

+ Thành lấy khăn mặt ướt cho em lau mặt.

+ Thành đưa Thủy đến trường đê Thủy chia tay với cô giáo, với bạn bè.

+ Trước khi chia tay, Thủy còn dặn búp bê Vộ Sĩ ở lại canh gác giấc ngủ cho anh trai mình.

+ Thủy dặn anh nêu áo rách thì nhớ tìm Thủy để Thủy vá áo cho anh.

* Em buồn và xót xa, ngậm ngùi trước cảnh hai anh em chia tay

Nghe mẹ nói anh em chia đồ chơi, Thủy đã run lên bần bật, kinh hoàng đưa cặp mắt nhìn anh. “Cặp mắt đen của em túc này buồn thăm thẳm, hai bờ mi dã sưng mọng lên vì khóc nhiều”. Thành cũng đau khổ, nhưng cách biểu hiện khác với em gái mình. Thành có vẻ “chững chạc” hơn em. Thành cố gắng kìm nén bản thân mình. Thành đã “cắn chặt môi” và “nhếch mép cười cay đắng”. Hai anh em dậy sớm rón rén ra ngồi dưới gốc cây hồng xiêm trong vườn. Hai anh em cứ ngồi im như thế rất lâu. Hai anh em cứ băn khoăn, day dứt không biết chia con Vệ Sĩ với con Em Nhỏ như thê nào bởi vì từ trước tới nay, chưa bao giờ hai con búp bê xa nhau. Chi tiết, phân chia búp bê là một chi tiết rất “đắt”. Nó thể hiện tâm trạng đau đớn, giằng xé của hai anh em. Phải mất bôn lần, hai con búp bô mới được đặt vào vị trí mà hai anh em cho là thích hợp nhất là chúng ở bôn cạnh nhau. Thành đã mêh máo và đứng như chôn chân xuống đất nhìn bóng em gái mình liêu xiêu và nhìn em khi chiếc xe tải lao đi. Những con búp bô là hình ảnh ẩn dụ cho hai anh em Thành và Thủy. Hai búp bê Vệ Sĩ và Em Nhỏ khi đặt bôn nhau thì “chúng lại thân thiết quàng tay lên vai nhau và âu yếm ngước nhìn”. Đó chính là hình ảnh hai anh em luôn yôu thương, gắn bó bôn nhau chưa bao giờ lìa xa giữa Thành và Thủy. Khi đọc đến đoạn văn này, em ước rằng Thành và Thủy luôn được ở bôn nhau đế yêu thương, chăm sóc lẫn nhau.

* Em thương cảm và ngậm ngùi trước cảnh Thủy chia tay với cô giáo và các bạn trong lớp 4B.

Khi Thủy đến lớp chào cô và các bạn, Thủy đã khóc nức nở. Cô giáo Tâm thương Thủy lắm vì cô biết chuyện của gia đình Thủy. Các bạn trong lớp thì “ồ” lèn kinh ngạc. Cả lớp sững sờ. Những tiếng khóc thút thít của các bạn ở dưới lớp. Một sô” bạn chạy lên nắm chặt tay Thủy chẳng muốn rời. Cô Tâm tặng Thủy một cuốn sổ và chiếc bút máy nắp vàng với lời chúc Thủy học tốt khi về trường mới. Thủy đã không dám nhận khiến cô tâm sững sờ khi biết rõ lí do Thủy không nhận quà cô tặng. Thủy không được đi học nữa vì nhà bà ngoại xa trường. Mẹ Thủy sắm cho Thủy một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán. Mới học lớp 4 thôi mà Thủy đã phải ra chợ ngồi bán hàng. Tương lai của Thủy ra sao khi Thủy không còn được tiếp tục đi học nữa. Thủy mất đi quyền được đến trường, được đi học thì còn gì đáng thương hơn khi các bạn cùng trang lứa đang ngày ngày vui vẻ cắp sách tới trường.

Em yêu thích tác phẩm vì nghệ thuật của tác phẩm rất đặc sắc

Cốt truyện dung dị, lời văn chân thành, mộc mạc phù hợp với tâm trạng nhân vật nên đã tạo được sự truyền cảm chân thực, tự nhiên. Tác giả đã khéo léo kể chuyện bằng cách miêu tả cảnh vật xung quanh để làm nổi bật nội dung muôn thể hiện: “Ra khỏi trường, tôi kinh ngạc thấy mọi người vẫn di lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”. Cách miêu tả cảnh vật có tác dụng nhấn mạnh nỗi buồn sâu thẳm trong tâm hồn Thành. Có thể nói, tâm hồn Thành đang nổi dông, nổi bão khi sắp phải chia tay với đứa em gái nhỏ, thân yêu. Cả đất trời như sụp đô trong tâm hồn Thành thế mà bên ngoài mọi người và cảnh vật vẫn ở trạng thái “bình thường”. Đây là một diễn biến tâm lí được tác giả miêu tả rất chính xác, rất hay. Nó làm tăng thêm nỗi thất vọng, bơ vơ của nhân vật Thành giữa thiên nhiên, giữa cuộc đời…

Kết bài

Học truyện Cuộc chia tay của những con búp bẽ từ đầu học kì một mà đến nay tâm trạng thương xót, ngậm ngùi cho sự bất hạnh của nhân vật Thành và Thủy cứ đọng mãi trong em. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của Thành và Thủy trong truyện khiến người đọc và bản thân em thấm thìa rằng: Tố ấm gia đình là vô cùng quý giá và quan trọng. Mọi người hãy cố gắng bảo vệ và gìn giữ, không nên vì bất kì lí do gì làm tổn hại đến tình cảm tự nhiên, trong sáng của tuổi thơ.
Bích Ngọc Huỳnh
20 tháng 12 2017 lúc 18:06

Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài là một tác phẩm hay và đầy ý nghĩa. Nó khiến cho em xúc động không chỉ bởi vì tình cảm hồn nhiên và dễ thương của hai anh em Thành và Thủy mà còn bởi vì cuộc chia ly đột ngột giữa hai anh em, hai tâm hồn nhạy cảm và trong sáng.

Người ta thường nói búp bê thì không biết khóc bao giờ. Búp bê chỉ là một đồ vật vô tri vô giác mà thôi. Nhưng con người bằng xương bằng thịt thì khác. Họ có thể vui, buồn, giận dỗi và khóc khi mình gặp phải những biến cố hay mất mát nào đó trong đời, cũng có thể khóc khi vui sướng. Thành và Thủy cũng chính là những con người như vậy. Hai anh em không chỉ rất yêu thương nhau mà còn muốn ba mẹ hai em không chia tay để trong hai trái tim bé nhỏ ấy không biết bao lần thổn thức. Thành là một người anh trai yêu thương em gái hết mực, dù cho đồ chơi của chúng chẳng có gì nhiều nhưng anh vẫn dành hết đồ chơi cho đứa em gái ngây thơ của mình. Thủy tuy còn nhỏ và khá trẻ con, nhưng hành động “võ trang cho con Vệ Sĩ”, đem đặt đầu giường để gác đêm cho anh để anh không chiêm bao thấy ma nữa xuất phát từ tình anh em. Thủy không thể chịu đựng nổi khi thấy Thành đem chia hai con búp bê, con Vệ Sĩ và con Em nhỏ ra, em càng không thể cầm lòng khi em biết chỉ trong một thời gian ngắn ngủi thôi, em phải xa người anh trai mà em hết lòng tôn sùng và yêu mến. Hai anh em cũng chỉ là hai con búp bê có cảm xúc phải chia tay nhau khi còn quá nhỏ để luyến lưu một góc trời ký ức đầy dư âm và kỷ niệm. Hai em không phải là người quyết định cuộc chia tay ấy mà chính quyết định ly hôn của ba mẹ hai em đã khiến cho hai em phải xa nhau, xa những tháng ngày hạnh phúc và đầy những ký ức đẹp như cổ tích. Khi biết chuyện, cô và các bạn của Thủy đã rất đau lòng, càng đau lòng hơn khi phải đối mặt với một sự thật phũ phàng rằng từ nay Thủy sẽ không còn được đi học nữa. Sự thật vẫn là sự thật. Em chỉ ước một điều là cái tổ ấm nhỏ bé ấy sẽ không bị tan vỡ và nụ cười lại nở trên mối hai anh em tội nghiệp. Người lớn thì có bao giờ hiểu được con trẻ nghĩ gì khi tuy còn nhỏ mà chúng phải chứng kiến cảnh ba mẹ bỏ nhau và phải nói lời chia xa với những người mà mình yêu thương nhất. Hai con búp bê cũng phải chúng kiến cảnh tượng đau lòng đó. Em không biết là chúng có khóc không nếu chúng phải chia tay nhau sau một thời gian dài bên nhau, chơi đùa cùng hai con người đáng yêu và dễ thương như hai thiên thần. Có thể chúng sẽ không khóc đâu vì búp bê làm gì có nước mắt. Nhưng cuộc chia tay đã làm nhói đau Thành và Thủy, để lại trong tim hai em một vết thương rất lớn không gì hàn gắn nổi. Dù vậy thì cuộc sống vẫn tiếp tục trôi, “mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng um trùm lên cảnh vật”. Hai em có thể xa rời nhau, nhưng tôi tin chắc một điều là chúng vẫn luôn nhớ về nhau, nhớ khung trời tuổi thơ với những cảnh vật quen thuộc, mãi mãi không quên. Em thấy lòng mình đau đớn khi trong phút giây nói lời tạm biệt, Thủy bắt thành phải hứa là sẽ không bao giờ để hai con búp bê ngồi xa nhau, cũng giống như hai sinh linh ấy sẽ mãi dõi theo nhau trên mọi nẻo đường đời.

Câu chuyện là một bài học về tình anh em, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó có thể phai mờ. Búp bê có lỗi gì mà phải chia tay? Búp bê vẫn muốn mình được hạnh phúc trong vòng tay đùm bọc, chở che của ba mẹ. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện có lẽ sẽ nhắc nhở chúng ta rằng: Gia đình chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Để bảo vệ và gìn giữ được hạnh phúc gia đình không có gì hơn là chúng ta phải đừng để những cuộc chia ly như thế diễn ra để con trẻ tự nhiên lại phải hứng chịu những mất mát không gì hàn gắn được.


Các câu hỏi tương tự
Nhung Tăng
Xem chi tiết
Miko
Xem chi tiết
Đặng Thị Hông Nhung
Xem chi tiết
Công chúa Sakura
Xem chi tiết
Phong Nguyễn Trần
Xem chi tiết
Công chúa Sakura
Xem chi tiết
Nguyễn Đình Bảo
Xem chi tiết
Nhung Tăng
Xem chi tiết
dương ngọc tuấn
Xem chi tiết