Đề bài: Viết tiếp đoạn sau cua câu chuyện Cuộc chia tay của những con búp bê
* Yêu cầu
- Văn tự sự
- Sử dụng ngôi kể thứ nhất
- Các tình tiết của câu chuyện phải nối tiếp nhau ăn khớp với cốt truyện đã có sẵn
- Dù chọn cách kết thúc như thế nào đi nữa cũng phải toát lên một ý nghĩa. Qua kết thúc nhắc nhở những người lam cha làm mẹ rằng: Tuổi thơ trong trắng vô tội, tuổi thơ cần tình yêu và hạnh phúc, cần một mái ấm gđ để phát triển nhân cách toàn diện
Ví dụ nội dung của đoạn:
C1: Buồn quá, Thành bỏ nhà ra đi tìm về quê ngoại nhưng bị lạc...
C2: Mẹ cảm thấy ân hận, dẫn Thuỷ về nhà...
C3: Có một lần anh bị rách áo, liền tìm về quê ngoại va nhờ em khâu...
C4: Sau một thời gian ở quê, Thuỷ buồn, bỏ nhà ra đi vì nhớ anh, mẹ đi tìm, bố mẹ hối hận rồi gđ lại đoàn tụ
Mn oi giup mk voi, chieu mk hoc roi
hãy kể lại một câu chuyện cảm động hoặc buồn cười lí thú mà em đã gặp ở trường
giúp mình với...cần gấp luôn
mai mình nộp rồi! chú ý không mạng nhé
Kể lại cho bố hoặc mẹ nghe về buổi khai trường vừa qua
lập dàn ý bài chi tiết cho đề bài: Loài cây mà em yêu.
gợi ý cách lập dàn bài:
a) mởi bài: nêu tên loài cây và lí do em thích
b, thân bài:-các đặc điểm của cây đã gợi lên cảm xúc cho em khi quan sát.
-mối quan hệ gần gữi giữa em đối vs cây trong cuộc sôg
-ý nghĩa của loài cây đối vs cuộc sống con người con người
c, kết bài:tình cảm ấn tượng của em đối vs loài cây đó
♀làm giúp mk vs mọi người ơi cảm ơn các bạn trk
Thực hiện 2 bước tìm hiểu đè, tìm ý và lập dàn ý cho đề văn sau: Phát biểu cảm nghĩ về người mẹ thân yêu của em
Giúp mình với, mình đang cần gấp. Thanks các bạn nhìu lắm
Đề bài : Viết một đoạn văn biểu cảm về buổi văn nghệ 20-11 có tối thiểu 1 cặp từ trái nghĩa , 1 cặp từ đồng nghĩa
Mọi người giúp mk với >chiều ni mk kiểm tra rồi
Viết bài văn biểu cảm về một người mà mỗi lúc khó khăn em thường nghĩ đến họ. Giúp mình với mai mình kt rồi.
bài làm
Đêm nay, tôi không ngủ được. Nhìn ánh trăng lung linh, huyền ảo, tôi nhớ lại bài thơ Cảnh khuya của Bác Hồ Chí Minh. Tác phẩm đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Bởi lẽ mỗi khi tôi ngâm bài thơ, một cảnh khuya tuyệt đẹp lại hiện lên trong tâm trí, nhưng đẹp nhất vẫn là hình ảnh của một vị Cha già kính yêu, luôn lo cho "con", luôn lo cho vận mệnh của đất nước.
Bài thơ thất ngôn tứ tuyệt đã cho ta thấy được một cảnh trăng khuya thơ mộng và cũng giúp ta hiểu rõ hơn về con người của Bác.
Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Mở đầu bài thơ là một tiếng hát làm say mê lòng người và ngân vang khắp núi rừng. Tôi nhớ đến tiếng hát ru dịu dàng, ngọt ngào của mẹ. Hình ảnh của một người phụ nữ thân quen hát dân ca bên dòng suối quê hương.... Ta có thể thấy được tâm hồn của đại thi hào Nguyễn Trãi trong người Bác (Tiếng suối trong như tiếng đàn cầm). Nhưng ta cảm nhận được phong thái của Bác trẻ trung, ung dung và lạc quan hơn.
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Tiếp đến là một ánh trăng sáng tỏ vùng trời lung linh, huyền ảo. Ánh trăng khuất sau cây cổ thụ, rọi sắc sáng xuống hoa lá. Hoa lá nghiêng bóng trên mặt đất. Bóng của hoa lá, cỏ cây và ánh trăng lồng quyện vào nhau, trăng đan vào cây cổ thụ, trăng tràn vào hoa. Màu đen của bóng vật đan xen vào sắc trắng của ánh trăng tạo nên một bức tranh lấp lóa, lúc ẩn lúc hiện. Tiếng suối chảy nghe nhẹ nhàng, trong trẻo hơn dưới cảnh răng khuya. Một phong cảnh hữu tình, thơ mộng.
Ta có thể thấy được Bác Hồ và Lí Bạch đều rung động trước ánh trăng. Nhưng tình yêu thiên nhiên của Bác lại có vẻ đằm thắm và tha thiết hơn Lí Bạch. Bác đã xem ánh trăng như người bạn tri kỉ, như làn suối mát làm tan đi nỗi ưu phiền....Thiên nhiên cũng như hiểu được tâm sự của Bác, giúp tâm hồn Bác thanh thản, quên đi những khó khăn, vất vả của cuộc kháng chiến đang diễn ra gay go, quyết liệt
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
Hai câu thơ cuối đã cho ta thấy được nỗi lòng khiến Bác Hồ không ngủ được. "Có phải Bác chưa ngủ vì cảnh trăng khuya quá đẹp? Hay thực sự Bác chỉ thao thức vì lo nỗi nước nhà?"- Theo tôi là vì cả hai. Bác rung cảm trước thiên nhiên nhưng lại không thể hưởng thụ trọn vẹn một cảnh khuya lung linh, tuyệt đẹp mà phải lo cho vận mệnh của dân tộc. CHính vì Bác quá yêu thiên nhiên nên phải đứng lên đấu tranh để bảo vệ đất nước; để ngày ngày mọi người được sống tự do, hạnh phúc, thỏa sức ngám trăng; để những cảnh đẹp luôn tồn tại mãi mãi.... Ta có thể thấy được sự hài hòa giữa người thi sĩ và người chiến sĩ vĩ đại. QUa đó cảm nhận được tình yêu thiên nhiên tha thiết hòa vào trong lòng yêu nước sâu nặng của Bác Hồ. Một vị lãnh tụ cao cả và vĩ đại.
Sự hi sinh của Bác đã được đền đáp. Đất nước của chúng ta đã dược hòa bình và tự do. Chúng ta có thể thỏa sức ngắm trăng. Dòng chảy thời gian sẽ không bao giờ ngừng lại, nhưng ánh trăng ánh trăng và bài thơ Cảnh khuya sẽ luôn mang theo hình ảnh đẹp nhất của Bác đang thanh thản, mỉm cười dưới ánh trăng. "Người sẽ mãi là vị Cha già kính yêu của dân tộc."
Em hãy thay mặt En-ri- cô trong văn bản :Mẹ tôi để viết một bức thư cho bố, bày tỏ sự ân hận vì đã trót nói lời thiếu lễ độ với người mẹ kính yêu.