Văn bản ngữ văn 12

Quỳnh Như Trần Thị

I/. Đọc - hiểu. Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi

Ta đã đi qua những năm tháng không ngờ

Vô tư quá để bây giờ xao xuyến

Bèo lục bình mênh mang màu mực tím

Nét chữ thiếu thời trôi nhanh như dòng sông

Ta lớn lên bối rồi một sắc hồng

Phượng cứ nở hoài như đếm tuổi

Như chiều nay, một buổi chiều dữ dội

Ta nhận ra mình đang lớn khôn

 

Biết ơn những cánh sẻ nâu đã bay đến cánh đồng

Rút những vọng rơm vàng về kết tổ

Đã dạy ta với cánh diều thơ nhỏ

Biết kéo về cả một sắc trời xanh

 

Biết ơn mẹ vẫn tính cho con thêm một tuổi sinh thành

"Tuổi của mụ" con nằm trong bụng mẹ

Để con quý yêu tháng ngày tuổi trẻ

Buổi mở mắt chào đời, phút nhắm mắt ra đi

Câu 1: Đoạn trích trên được viết theo thể thơ nào ?

Câu 2: Chỉ ra những hình ảnh đẹp đẽ của năm tháng tuổi trẻ được tác giả nhắc đến trong đoạn trích.

Câu 3: Khổ thơ sau giúp anh/chị hiểu gì về những khoảng thời gian trong cuộc đời mỗi người

Biết ơn mẹ vẫn tính cho con thêm một tuổi sinh thành

"Tuổi của mụ" con nằm trong bụng mẹ

Để con quý yêu tháng ngày tuổi trẻ

Buổi mở mắt chào đời, phút nhắm mắt ra đi

Câu 4: Anh/chị có nhận xét gì về tình cảm của tác giả được thể hiện trong đoạn trích

Đạt Trần
28 tháng 6 2021 lúc 21:56

Câu 1: -Thể thơ tự do

Câu 2: -Những hình ảnh đẹp đẽ đó là: 

Bèo lục bình

Nét chữ thiếu thời

Phượng nở 

Những cánh sẻ nâu 

Những vọng rơm vàng

Cánh diều thơ nhỏ

Người mẹ

Câu 3: Thời gian của mỗi đời người là thứ một đi không trở lại. Từ lúc còn trong bụng mẹ, mẹ ta mang năng đẻ đau cưu mang ta, nuôi dạy ta nên người. Đó là thời gian. Đến lúc ta chập chững lớn, ta rời xa vòng tay ấm của mẹ cha, ta gặp nhiều hơn, ta biết nhiều hơn, ta vui hơn và rồi ta cũng buồn hơn. Đó là thời gian. Khi ta trưởng thành, ta biết yêu, ta biết dỗi, ta biết thế nào là đau và rồi ta hiểu thêm về nỗi nhọc nhằn của mẹ cha. Đó là thời gian....Cho đến khi đầu tóc bạc phơ, khi những đêm đau đáu khó ngủ vì bệnh tật. Đó là thời gian. Thời gian của mỗi người sẽ khác nhau. Nhưng ... một đi không trở lại. Vậy nên, hãy cứ đau, hãy trải nghiệm để rồi ta biết trân quý thời gian hơn, biết yêu quý trân trọng từng khoảnh khắc, quý trọng cha mẹ, những người đã cưu mang, dạy dỗ ta nên người. Và rồi ta biết cố gắng để khoảng thời gian nào trong đời ta cũng đều thật đẹp và ý nghĩa.
Câu 4: Tác giả viết bài thơ bằng tất cả tấm lòng trân trọng nhất đối với những tháng năm đi qua, những kỉ niệm mà tác giả đã trải. Tác giả trân quý, bồi hồi, xúc động, biết ơn nó. Nó khiến cho tuổi thơ của tác giả có màu sắc thật đẹp, nó khiến ông lớn khôn. Tác giả mong ai cũng trân trọng những khoảnh khắc mà từng giờ từng phút đang trôi qua. Để rồi ta lớn lên với những kỉ niệm đẹp nhất.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Quỳnh Như Trần Thị
Xem chi tiết
Minh Nhật
Xem chi tiết
Quỳnh Như Trần Thị
Xem chi tiết
Dương Quốc Bảo
Xem chi tiết
Nguyễn Trần Gia Hân
Xem chi tiết
nguyễn văn nhọ
Xem chi tiết
Triết Trân Ni
Xem chi tiết
Triết Trân Ni
Xem chi tiết
Dấu tên
Xem chi tiết