tôi là lão Hạc. xuất hiện trong vb Lão Hạc của Nam Cao
tôi là lão Hạc. xuất hiện trong vb Lão Hạc của Nam Cao
Đọc câu văn sau rồi thực hiện yêu cầu bên dưới:
''Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn, làm nổi bật màu hồng của hai gò má''
a) Câu văn trên trích trong tác phẩm nào ? Tác giả là ai ? Tác phẩm vừa nêu thuộc thể loại nào ?
b) Đó là suy nghĩ của ai ? Suy nghĩ về ai trong hoàn cảnh nào ?
c) Tìm các từ vựng có trong câu văn và cho biết tác dụng của những trường từ vựng đó trong việc biểu đạt nội dung
Đọc đoạn thơ sau Trả lời câu hỏi
“Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”
Câu 1 (1.0 đ) đoạn văn trên trích từ vb nào ?tg là ai? Hoàn cảnh sáng tác?
Câu 1:Căn cứ vào đâu em biết văn bản” Tôi đi học” nói về những kỉ niệm của tác giả về buổi tựu trường đầu tiên ?
Câu 2: Tìm các câu đều nhắc đến kỷ niệm buổi tựu trường đầu tiên của nhân vật “Tôi” trong văn bản Tôi đi học?
Câu 3: Cảm giác mới lạ xen lẫn bỡ ngỡ của nhân vật tôi khi cùng mẹ trên đường đến trường đựơc thể hiện qua những từ ngữ chi tiết nào?
Câu 4: Cảm nhận của tôi khi ở trên sân trường được diễn tả qua từ ngữ chi tiết nào nổi bật?
Câu 5: Tìm những chi tiết, từ ngữ nêu bật cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật “ Tôi” khi ngồi trong lớp học?
Câu 6: Các chi tiết, các phương tiện ngôn từ trong văn bản mà các con vừa tìm được đều tập trung tô đậm cảm giác gì của nhân vật "tôi"?
năm nay đào lại nở
chật đường chợ hàng hoa
từ đây sau quá khứ
ông đồ lại hiện ra
sang này mưa chớm lạnh
nắng nằm trên giấy hồng
một đám người ngồi cạnh
có nhà thơ ngồi cùng
tôi xin đôi câu đối
cứ rọc tờ giấy điều
bàn tay xưa vt đối
những nét chữ thân yêu
câu 1: xét theo mục đích nói 4 câu thơ trong khổ 3 thuộc kiểu câu nào ? được dùng với chức năng gì?
Suy nghĩ của em về nội dung câu chuyện sau:
NGƯỜI ĂN XIN
Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.
Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:
- Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.
Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười:
- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.
Khi ấy, tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được cái gì đó của ông .
(Tuốc-ghê-nhép, dẫn theo Ngữ văn 9, tập Một, NXB Giáo dục, Hà Nội, 2005, trang 22).
Ko chép mạng. Thử sức mk.
Ai giúp mình làm câu này với
phân tích cấu tạo ngữ pháp của các câu ghép sau:
a:khi người ta quá khổ thì người ta chẳng nghĩ đến ai được
b:Lão không hiểu tôi, tôi nghĩ vậy, và tôi càng buồn lắm
câu 1 : bằng hiểu biết của em hãy niêu 1 vài nét chính về tác giả thanh tịnh và truyện ngắn tôi đi học( viết thành 2 đoạn dùm mk nhá)
câu 2 : viết 1 đoạn văn kê lại kỉ niệm đáng nhớ trong ngày đầu tiên đi hoc,trong dó có sư dụng các từ ngữ thuộc về chủ đề trg học( gạch chân dưới những từ đó)
Viết đoạn văn phân tích dụng ý của tác giả trong câu văn sau : một con chim liệng đến đứng trên bờ cửa sổ , hót mấy tiếng rồi vỗ cách bay cao( tôi đi học Thanh Tịnh)
Ai giúp mk vs t4 phải nộp bài oy
1.em cảm nhận được tình cảm gì của tác giả qua văn bản trên sau khi đọc xong câu chuyện 2.Nếu được viết về ký ức tuổi thơ của mình em sẽ viết như thế nào Văn bản Bà tôi khi còn sống rất thích ăn trầu. Có hôm , mẹ không đi chợ, bà thiếu trầu để ăn. Bà bảo đi xin miếng vôi trầu. Tối ấm ứ cằn nhằn...Bà lom khom chống gậy đi. Khi về, ba vấp ngã gãy chân và không bao giờ lành lại được. Mẹ nấu cháo cho bà ăn, khói se sắt, chặc lưỡi:"Bà già rồi mà còn khổ"! Bà mất! Lớn lên, tôi xa nhà trọ học, ăn cơm bụi chợt thấy dáng ai còng, miếng cơm bỗng khô khốc, quán không khói sao đôi mắt cay xòe! Tôi không nuốt được! Kỷ niệm buồn tuổi thơ lại trở về môn một!