Đọc các đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
a. Bé Bông thật dễ thương. Khuôn mặt em bầu bĩnh, hai má phúng phính, căng mịn khiến ai nhìn cũng muốn nựng. Đôi mắt tròn xoe, lúc nào cũng long lanh. Môi em đỏ hồng, chúm chím như nụ hoa đào. Mái tóc mềm, đen nhánh được tết thành hai bím nhỏ, lắc lư theo nhịp bước. Nhờ làn da trắng hồng, Bông chẳng khác gì một em búp bê.
Lâm Anh
– Tác giả tả những đặc điểm nào của bé Bông?
– Mỗi đặc điểm ấy được tả bằng những từ ngữ, hình ảnh nào?
- Câu mở đầu và câu cuối của đoạn văn nói về điều gì?
b. Bà tôi ngồi cạnh tôi, chải đầu. Tóc bà đen và dày kì lạ, phủ kín cả hai vai, xoã xuống ngực, xuống đầu gối. Một tay khẽ nâng mớ tóc lên và ướm trên tay, bà đưa một cách khó khăn chiếc lược thưa bằng gỗ vào mớ tóc dày. Giọng bà trầm bổng, ngân nga như tiếng chuông. Nó khắc sâu vào trí nhớ tôi dễ dàng, và như những đoá hoa, cũng dịu dàng, rực rỡ, đầy nhựa sống. Khi bà mỉm cười, hai con người đen sẫm nở ra, long lanh, dịu hiền khó tả, đôi mắt ánh lên những tia sáng ấm áp, tươi vui. Mặc dù trên đôi má ngăm ngăm đã có nhiều nếp nhăn, khuôn mặt của bà tôi hình như vẫn tươi trẻ.
Theo Mác-xim Go-rơ-ki
– Tác giả quan sát được những đặc điểm ngoại hình nào của bà khi bà chải tóc và khi bà cười? Mỗi đặc điểm ấy được tả bằng những từ ngữ, hình ảnh nào?
– Giọng nói của bà được miêu tả bằng những từ ngữ nào?
– Tình cảm, cảm xúc của tác giả dành cho bà của mình thể hiện qua lời tả như thế nào?
– Qua đoạn văn, em học được những gì về cách viết bài văn tả người?
a.
- Tác giả tả những đặc điểm của bé Bông là: Khuôn mặt, đôi mắt, môi, mái tóc, làn da.
- Mỗi đặc điểm ấy được tả bằng những từ ngữ, hình ảnh:
+ Khuôn mặt: "bầu bĩnh", "hai má phúng phính, căng mịn".
+ Đôi mắt: "tròn xoe", "lúc nào cũng long lanh".
+ Môi: "đỏ hồng", "chúm chím như nụ hoa đào".
+ Mái tóc: "mềm, đen nhánh", "được tết thành hai bím nhỏ".
+ Làn da: "trắng hồng".
- Câu mở đầu và câu cuối của đoạn văn nói về điều:
+ Câu mở đầu: "Bé Bông thật dễ thương." khẳng định bé Bông là một em bé dễ thương.
+ Câu cuối: "Nhờ làn da trắng hồng, Bông chẳng khác gì một em búp bê." so sánh bé Bông với một em búp bê xinh xắn.
b.
* Tác giả quan sát được những đặc điểm ngoại hình của bà:
- Khi bà chải tóc:
+ Tóc: đen, dày kì lạ, phủ kín cả hai vai, xoã xuống ngực, xuống đầu gối.
- Khi bà cười:
+ Mắt: hai con người đen sẫm nở ra, long lanh, dịu hiền khó tả, đôi mắt ảnh lên những tia sáng ấm áp, tươi vui.
+ Khuôn mặt: mặc dù trên đôi má ngắm ngăm đã có nhiều nếp nhăn, khuôn mặt của bà tôi hình như vẫn tươi trẻ.
* Giọng nói của bà: Giọng bà trầm bổng, ngân nga như tiếng chuông.
* Tình cảm, cảm xúc của tác giả dành cho bà thể hiện qua lời tả: Giọng bà trầm bổng, ngân nga như tiếng chuông. Nó khắc sâu vào trí nhớ tôi dễ dàng, và như những đoá hoa, cũng dịu dàng, rực rỡ, đầy nhựa sống.
* Cách viết bài văn tả người:
- Quan sát tỉ mỉ, miêu tả cụ thể các đặc điểm ngoại hình, tính cách, giọng nói, hành động của người được tả.
- Sử dụng các từ ngữ miêu tả, so sánh, ẩn dụ,...
- Thể hiện tình cảm, cảm xúc của bản thân đối với người được tả.