Với Nguyễn Du, một thi tài kiệt xuất của nước ta, xuân về cũng để lại những cảm xúc đặc biệt. Xuân dạ là bài thơ xuân đặc sắc của ông. Nhớ quê hương ngàn dặm, xứ lạ đất người, xuân trong ông là nỗi thê thiết, u tối, đèn không buồn chong để lặn mình vào đêm đen huyền hoặc. Trước mặt ông là đoạn đường công danh mờ mịt mà ngoài kia xuân về trong mưa gió ai hoài: Đêm đen nào thấy ánh dương trongHàng liễu âm thầm đứng trước songỐm liệt giang hồ bao tháng trảiXuân về mưa gió suốt đêm ròngLâu năm đất khách đèn chong lệNgàn dặm quê hương nguyệt dãi lòngNgoài xóm Nam Đoài Long Thuỷ chảyTrôi hoài kim cổ một dòng không
Với Bác Hồ, mùa xuân không cứ là những cái Tết cổ truyền, có bánh mứt, dưa hành, câu đối đỏ, có mai, đào khoe sắc khoe hương mà mùa xuân trong Bác còn là sức chiến đấu anh dũng của tuổi trẻ, tuổi Nước, tuổi Đảng:Mừng Nhà nước ta mười lăm năm xuân xanhMừng Đảng chúng ta đã ba mươi tuổi trẻ “ (Thơ mừng năm mới – 1960 )
Câu thơ rất khoẻ khoắn, phơi phới niềm tin. Với Bác, hồn xuân có trong bốn mùa đó là niềm vui và sự chiến thắng:Mừng thấy miền Nam luôn thắng lớnMột năm là cả bốn mùa xuân...