Tiết 6, 7

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
datcoder

Chọn 1 trong 2 đề dưới đây:

Đề 1: Viết bài văn tả một người bạn đã gắn bó với em trong những năm học qua.

Đề 2: Viết bài văn kể lại một câu chuyện em yêu thích trong sách Tiếng Việt 5, trong đó có những chi tiết sáng tạo.

datcoder
3 tháng 7 lúc 14:58

* Đề 1: Viết bài văn tả một người bạn đã gắn bó với em trong những năm học qua

Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng cần có ít nhất một người bạn thân thiết. Người bạn đó sẽ khiến chúng ta cảm nhận được nhiều niềm vui, thử được nhiều trải nghiệm trong cuộc sống. Và em cũng vậy, em cũng có cho mình một người bạn thân thiết, bạn thân của em tên là Chi. Chúng em đã quen nhau và là bạn thân từ khi mới bắt đầu học lớp một.

Chi là một cô nàng xinh xắn nhưng cũng rất cá tính. Tuy bằng tuổi em nhưng Chi cao hơn em hẳn nửa cái đầu, dáng người mảnh mai. Gương mặt cô bạn ấy trông tròn trịa nhờ đôi má phúng phính trắng hồng. Chi có mái tóc chỉ dài quá vai nhưng đen bóng, mượt như tơ, làn da trắng cùng đôi mắt huyền long lanh như ánh nước và đôi môi chúm chím đỏ mọng khiến ai cũng phải nhận xét “Cô bé ấy xinh như búp bê”. Điểm đặc biệt nhất trên gương mặt Chi là đôi má lúm đồng tiền xinh xắn. Không chỉ có nụ cười tươi tắn ấm áp khoe ra hàm răng trắng và đều như những hạt bắp, đôi má lúm này khiến Chi trở nên có duyên hơn, đáng yêu hơn trong mắt mọi người.

Sở hữu vẻ ngoài xinh xắn, đáng yêu, tính cách của Chi cũng rất thú vị. Trái ngược với vẻ ngoài dịu dàng, cô bạn ấy lại có cá tính khá mạnh mẽ bởi luôn thẳng thắn nói ra những điều khiến Chi không vui khi bị các bạn trêu chọc quá mức. Thế nhưng, ẩn sâu dưới lớp tính cách mạnh mẽ đó là sự mềm mại, nhẹ nhàng khi Chi luôn là người chia sẻ với em mọi điều trong cuộc sống hằng ngày. Dù buồn hay vui, khó khăn hay đạt được thành tựu, em đều kể với Chi và nhận được sự sẻ chia từ bạn. Ngoài ra, thành tích học tập của cô bạn ấy rất tốt, luôn xếp trong 3 bạn đứng đầu lớp nhưng Chi chưa bao giờ tỏ ra kiêu ngạo hay “bề trên” so với các bạn khác mà luôn hoà đồng và sẵn sàng giúp đỡ mọi người.

Em rất yêu quý cô bạn thân của mình. Mong rằng sau này lớn lên, chúng em vẫn luôn chơi với nhau được thân thiết như thế này và cùng nhau học tập thật tốt, để không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ chúng em.

* Đề 2: Viết bài văn kể lại một câu chuyện em yêu thích trong sách Tiếng Việt 5, trong đó có những chi tiết sáng tạo.

“Những con hạc giấy” là một câu chuyện cảm động về những nỗi đau mà chiến tranh mang lại, và đó cũng là câu chuyện để lại cho em nhiều ấn tượng và nhiều suy ngẫm nhất.

          Sự việc bắt nguồn từ ngày 16/7/1945, nước Mỹ chế tạo được bom nguyên tử. Hơn nửa tháng sau, chính phủ Mỹ quyết định ném cả hai quả bom mới chế tạo xuống Nhật Bản, lần lượt ở hai thành phố Hi-rô-si-ma và Na-ga-sa-ki. Việc này đã cướp đi mạng sống của hàng trăm nghìn người. Tổng số người chết vì hai quả bom này và bị nhiễm phóng xạ lên tới nửa triệu, còn thành phố đã hoang tàn, không còn dấu hiệu của sự sống.

          Khi Hi-rô-si-ma bị ném bom, cô bé Xa-xa-ki Xa-đa-kô mới hai tuổi đã may mắn thoát khỏi bàn tay của Thần Chết tại thời điểm đó, nhưng em lại nhiễm phóng xạ. Mười năm sau, hậu quả của nó càng trở nên rõ nét: Sức khoẻ của em suy giảm rất nhanh, phải nằm viện liên tục để điều trị.

          Mỗi ngày với Xa-đa-kô là một ngày khó khăn bởi sự hành hạ mà nỗi đau thể xác mang lại. Cô bé không thể đi lại, ăn uống, sinh hoạt như người bình thường, bởi bất cứ hành động nào cũng đều mang lại sự đau đớn. Ngày ngày ngồi trên giường bệnh càng lúc càng khiến Xa-đa-kô thấy mệt mỏi và tuyệt vọng. Bỗng nhiên, một tia hy vọng xuất hiện trong cô bé khi Xa-xa-ki Xa-đa-kô nghe được một truyền thuyết truyền miệng từ xa xưa: Nếu gấp đủ một nghìn con hạc bằng giấy treo quanh phòng, em sẽ khoẻ mạnh trở lại. Cô bé mười hai tuổi ngây thơ đã đặt niềm tin vào đó hoàn toàn, và đã cố nén nỗi đau thể xác, miệt mài ngồi gấp hạc. Mỗi con hạc hoàn thành là một nụ cười lại xuất hiện trên gương mặt đã sớm mệt mỏi vì bệnh tật, cũng là một tia hy vọng cho em được hoàn thành. Câu chuyện của Xa-xa-ki Xa-đa-kô đã nhanh chóng được mọi người biết tới. Trẻ em ở khắp Nhật Bản đã gửi tặng cô thật nhiều con hạc giấy. Thế nhưng, Xa-đa-kô đã vĩnh viễn không tỉnh dậy nữa khi cô bé mới gấp được 644 con.

          Xúc động trước sự ra đi của Xa-đa-kô, học sinh ở thành phố Hi-rô-si-ma đã quyên góp tiền để xây một tượng đài tưởng niệm những nạn nhân qua đời vì tội ác của bom nguyên tử, của chiến tranh. Sau này, bức tượng đó được dựng lên ở Công viên Hoà bình của thành phố. Trên đỉnh tượng đài là tượng một bé gái – mô phỏng lại hình ảnh Xa-đa-kô – giơ cao hai tay nâng một con hạc lớn đang dang cánh bay, ánh mắt tràn ngập nỗi thiết tha và hy vọng. Dưới tượng đài khắc dòng chữ “Chúng tôi muốn thế giới này mãi mãi hòa bình”.

          Khi nghe câu chuyện về cô bé Xa-xa-cô, em nghĩ hẳn ai ai cũng xúc động trước lòng yêu chuộng hòa bình của cô bé. Sẽ chẳng có phép màu nào gìn giữ được cuộc sống hòa bình mà mỗi con người, mỗi quốc gia cần phải nỗ lực chung tay để gìn bảo vệ nền hòa bình vốn có và đẩy lùi chiến tranh phi nghĩa.