Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Vĩnh Phúc , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 11
Số lượng câu trả lời 23
Điểm GP 3
Điểm SP 7

Người theo dõi (8)

nguyễn thu uyên
meo con
nguyen kieu anh
nguyenthuuyen

Đang theo dõi (2)


Câu trả lời:

Soạn bài cây bút thần (Truyện cổ tích Trung Quốc) I. Đọc – hiểu văn bản Câu 1. - Kiểu nhân vật có tài năng kì lạ. - Alađanh và cây đèn thần. Aliaba và bốn mươi tên cướp. Câu 2. Những yếu tố đã giúp cho Mã Lương vẽ giỏi. - Em dốc lòng, hằng ngày chăm chỉ luyện tập, không bỏ phí một ngày, Mã Lương có năng khiếu và đam mê hội họa. - Những bức tranh của em vẽ là do kiến thức thực tế hằng ngày mà em tiếp xúc. - Được thần ban cho cây bút để thổi linh hồn cho vật vẽ. - Tài năng kỳ lạ của Mã Lương là sự kết hợp của lòng đam mê, khổ công tập luyện ; là sự quan sát và tiếp xúc thực tế cuộc sống quanh mình. Và điều kỳ diệu là có cây bút thần. Hai yếu tố trên giúp cho yếu tố thứ ba thăng hoa. Câu 3. a. Với người nghèo. - Mã Lương vẽ cuốc cày, đèn, thùng nước, để cho họ có những vật dụng sản xuất, sinh hoạt. - Mã Lương đã thể hiện tấm lòng nhân hậu giúp đỡ hết lòng những người cùng khổ. Em dùng tài năng của mình để làm nhẹ bớt gánh nặng trong cuộc sống của người nghèo. b. Với tên địa chủ. - Hắn rất tham lam độc ác, bắt Mã Lương để dụ dỗ dọa nạt. - Mã Lương đã vẽ cung tên bắn hắn ; đã trừng phạt kẻ giàu có mà vẫn còn tham lam, hung hăng, ác độc. c. Với nhà vua. - Nhà vua là kẻ rất tàn ác với dân nghèo. Mã Lương rất căm ghét. - Bắt buộc phải vẽ, Mã Lương đã làm trái yêu cầu của vua, Mã Lương vẽ cóc, gà trụi lông thay vì vẽ rồng, phượng. - Nhà vua cướp bút để vẽ : + Những dãy núi vàng là những tảng đá lớn. + Từng thỏi vàng thành con mãng xà. - Cây bút thần chỉ có hiệu nghiệm trong tay Mã Lương. - Kết quả : Mã Lương chấp nhận vẽ biển cả, vẽ thuyền cho vua đi để vẽ sóng dữ dội chôn vùi vua và triều đình tàn ác của y. - Mã Lương dùng bút thần để tiêu diệt những kẻ có quyền lực, tham lam, độc ác ; tiêu diệt kẻ thù hung tàn của nhân dân. Câu 4. Có thể chọn chi tiết vẽ biển và thuyền cho nhà vua cùng triều đình đi chơi. - Ta cứ tưởng Mã Lương chấp nhận lời yêu cầu và nghe theo lời dụ dỗ của vua (dùng bạc vàng và hứa gả công chúa cho). - Thực ra, đây là cơ hội để em dùng sóng biển vùi vua quan triều đình xuống biển. - Cây bút thần đã từng làm ta kinh ngạc bởi vì vẽ được chim, cá, đồ vật… Đó là những gì định hình. Ở đây bất ngờ hơn, bút thần còn vẽ được biển và sóng gió… sự trừng phạt của Mã Lương diễn ra trong một thời gian dài khiến ta rất hả hê. Câu 5. Ý nghĩa. - Thể hiện quan niệm của nhân dân về công lý xã hội : + Những người lao động nghèo khổ và bị áp bức luôn yêu thương nhau và nhờ vậy mà san sẻ được những gánh nặng nghèo đói. + Kẻ thống trị và cường quyền nhất định bị tiêu diệt. - Quan niệm của nhân dân về mục đích của tài năng nghệ thuật. + Nghệ thuật phải được nuôi dưỡng từ thực tế. + Nghệ thuật phải có ích với nhân dân. + Nghệ thuật phải chiến đấu tiêu diệt cái ác. - Thể hiện ước mơ những khả năng kì diệu của con người.

Câu trả lời:

Tôi vô cùng tức giận trước lòng tham của mụ vợ ông lão đánh cá khi mụ ta muốn làm Long Vương ngự trị trên biển và bắt tôi hầu hạ. Không thể tha thứ cho kẻ vô ơn này, tôi đã để mụ ta trở lại với chiếc máng lợn cũ sứt mẻ...

Sinh ra và lớn lên trên vùng biển rộng lớn mênh mông, tôi là chú cá vàng thần kì tự do và hạnh phúc. Tôi không nghĩ sẽ có một lúc nào đó mình bị mất tự do nên ngày nào cũng tung tăng bơi lội. Tôi thoả thích vừa bơi vừa ngắm đất trời và khám phá các ngõ ngách của vùng biển. Bỗng một hôm, mải rong chơi, tôi mắc vào lưới của một ông lão đánh cá hiền lành. Tôi van xin và được ông lão thả ra. Vô cùng cảm kích, tôi muốn trả ơn ông lão. Nhưng ông lão chẳng muốn gì, còn cầu mong trời phù hộ cho tôi mặc dù cả ngày nay ông chưa bắt được gì ngoài bùn và rong biển. Tôi tự nhủ, nếu ông lão có bất cứ điều ước nào tôi sẽ sẵn lòng giúp đỡ. Gặp được người nhân hậu như ông lão thật may mắn cho tôi.

Nhưng không may cho ông lão, khi về nhà kể lại cho vợ nghe, ông đã bị mụ ta mắng ngay là đồ ngốc. Rồi bắt ông ra biển gặp tôi đòi một cái máng lợn mới. Thương ông lão hiền lành, tôi đáp ứng ngay yêu cầu của mụ vợ. Nhưng cứ mỗi lần như thế, mụ ta lại đòi hỏi những thứ lớn hơn. Lần thứ hai, mụ ta đòi một cái nhà rộng Ngay lập tức, túp lều của ông lão biến thành ngôi nhà đẹp, có cổng lớn bằng gỗ lim, trong ngoài sáng sủa, có lò sưởi, quét vôi trắng xóa... Khi điều mong muốn này được đáp ứng, vợ ông lão nghĩ ngay đến việc đòi một thứ khác. Đến lần thứ ba, mụ muốn thay đổi thân phận mình từ một nông dân quèn thành bà nhất phẩm phu nhân. Cũng như hai lần trước, tôi đồng ý. Vợ lão đã biến thành một người khác, đứng trên thêm cao, mình khoác áo lông, đầu đội mũ nhiễu hoa, cổ quấn ngọc trai, tay đeo nhẫn vàng, chân đi giày đỏ. Ông lão tưởng như thế đã làm thoả mãn yêu cầu của vợ mình. Còn tôi, tôi vẫn chờ đợi ông lão đến để xem yêu cầu thứ tư của mụ là gì, bởi một người có lòng tham không đáy sẽ không dừng lại khi chưa đạt đến đích cao nhất. Quả như thế. Lần thứ tư, mụ ta muốn mình làm nữ hoàng. Tôi vẫn chấp nhận. Thế là mụ ta biến thành một nữ hoàng thực sự ngồi bên bàn tiệc sang trọng. Lần này mụ ta đã quên hẳn người chồng tốt bụng của mình, ra lệnh đuổi ông đi. Bình yên được mấy tuần, ông lão lại lóc cóc đến tìm tôi. Tôi không ngạc nhiên mà thấy thương thay cho ông lão. Lần này yêu cầu của mụ vợ làm ông đau khổ và sợ hãi. Mụ ta muốn làm Long Vương ngự trên mặt biển và bắt tôi phải hầu hạ. Có lẽ mụ ta đã đi qúa giới hạn mà không biết. Tôi là một chú cá vàng thần kì tự do của biển cả, tôi mang niềm vui đến cho người khác nhưng lòng tốt của tôi đã không được trân trọng. Danh dự của tôi bị xúc phạm nặng nề. Vì vậy, dù ông lão là ân nhân nhưng tôi cũng không thể thoả mãn yêu cầu của mụ ta như những lần trước nữa. Tôi lặng im không nói gì, quẫy đuôi lặn sâu dưới đáy biển. Tôi quyết định lần này sẽ dành cho mụ vợ một sự bất ngờ. Và khi ông lão trở về nhà, hết cả cái máng lợn mới, mất cả ngôi nhà rộng, lâu đài và cung điện nguy nga, hết cả ngôi vị nhất phẩm phu nhân, nữ hoàng cao quí. Trước mặt ông lão chỉ còn túp lều nát ngày xưa và trên bậc cửa, mụ vợ đang ngồi bên cái máng lợn sứt mẻ.

Đối xử với ân nhân của mình như thế, cá vàng tôi cũng đau khổ lắm. Nhưng đạo lí không cho phép tôi dung túng mụ vợ tham lam kia. Lòng tham, ích kỉ và sự bội ơn phải chịu sự trừng phạt thích đáng.