Vì sao con đường làng vào mùa thu bỗng "như quen, như lạ"?
Nêu tác dụng dấu phẩy trong hai câu sau:
a) Màu thu , thời tiết trong xanh dịu nhẹ , con đường làng bỗng như quen như lạ
b) Trong sương tối mịt mùng , trên dòng sông mênh mông , chiếc xuồng của má Bảy chở thương binh lặng lẽ xuôi dòng
Đọc bài "Nhớ lại buổi đầu tiên đi học" và trả lời câu hỏi: Vì sao tác giả thấy lạ khi đi trên con đường làng quen thuộc?
Tác giả thấy lạ khi đi trên con đường làng quen thuộc vì trong lòng tác giả có sự thay đổi lớn do đó là ngày mà tác giả đi học.
C1: Đoạn văn trên trích từ VB nào ? Nêu tên tác giả .
C2: Trong đoạn văn có sủ dụng từ loại gì ? Nêu tác dụng của các từ loại đó .
C3: Nêu nội dung chính .
C1:
Đoạn văn trích từ vb tôi đi học ,.Tác giả Thanh tịnh.
1, đoạn văn trích từ VB " tôi đi học" ( quê mẹ ), tác giả: thanh tịnh
3, nội dung chính của đoạn văn là: cảnh vật xung quanh tác giả và sự thay đổi trong ngày đầu tiên đi học.
Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.
theo em điều gì khiến đoạn văn cứ ngân nga mãi trong lòng người đọc nhiều thế hệ như vậy?
bài văn tái hiện khung cảnh lần đầu đi học của nhân vật tôi cx đồng thời khiển cho người đọc nhớ về ngày đầu tiên đi học của mik một kỉ niệm ko tke quên, kết hợp vs giọng điệu êm dịu, mượt mà, du dương đầy chất thơ dễ dàng đi sau vào trong lòng người đọc
Mùa thu, bầu trời rực rỡ một màu xanh như ngọc, cánh đồng lúa đương thì đang ngả sang màu hung hung, rồi màu vàng rực. Một mùa gặt bội thu đang về với làng quê. Con đường đất trải dài những sợi rơm vàng óng như tơ, như khoảng sân gạch vuông vắn đã đầy ắp những thóc mới vàng như kén. Mùi rơm mới nồng nồng, ngai ngái theo cả vào trong giấc ngủ, hiện hữu trong giấc mơ tôi suốt thời thơ ấu. Nhớ làm sao những buổi sáng tinh sương trở dậy, đón bát xôi nếp thơm phức, còn bốc hơi nghi ngút từ bàn tay mẹ, cả nhà quây quần bên ngọn đèn dầu thật ấm cúng biết bao. Phải chăng đó là những khoảnh khắc vô giá của mỗi con người khắc sâu vào miền kí ức để ta nhớ mãi không quên, cho dù cuộc sống đưa đẩy đến những chân trời góc bể nào…”
Câu 4: Tình cảm của tác giả dành cho miền quê của mình được thể hiện như thế nào?
Nêu nội dung của đoạn trích
" ... Mùa thu, bầu trời rực rỡ một màu xanh như ngọc, cánh đồng lúa đương thì đang ngả sang màu hung hung, rồi màu vàng rực. Một mùa gặt bội thu đang về với làng quê. Con đường đất trải đẩy những sợi rơm vàng óng như tơ, những khoảng sân gạch vuông vắn đã ắp đầy những thóc mới vàng như kén. Mùi rơm mới nồng nồng, ngai ngái theo vào cả trong giấc ngủ, hiện hữu trong giấc mơ tôi suốt thời thơ ấu...
Nội dung của đoạn văn bản sau là gì? "Mùa thu, bầu trời rực rỡ một màu xanh như ngọc, cánh đồng lúa đương thì đang ngả sang màu hung hung, rồi màu vàng rực. Một mùa gặt bội thu đang về với làng quê. Con đường đất trải dài những sợi rơm vàng óng như tơ, những khoảng sân gạch vuông vắn đã đầy ắp những thóc mới vàng như kén. Mùi rơm mới nồng nồng, ngai ngái theo vào cả trong giấc ngủ, hiện hữu trong giấc mơ tôi suốt thời thơ ấu. Nhớ làm sao những buổi sáng tinh sương trở dậy, đón bát xôi nếp thơm phức, còn bốc hơi nghi ngút từ bàn tay mẹ, cả nhà quây quần bên ngọn đèn dầu thật ấm cúng biết bao. Phải chăng đó là những khoảnh khắc vô giá của mỗi con người khắc sâu vào miền kí ức để ta nhớ mãi không quên, cho dù cuộc sống đưa đẩy đến những chân trời góc bể nào...".
(Phố xinh, làng xinh – Nguyễn Thị Hồng Vân)
A. Cảnh vật làng quê vào mùa xuân và cảm xúc của tác giả.
B. Cảnh vật làng quê vào mùa hè và cảm xúc của tác giả.
C. Cảnh vật làng quê vào mùa đông và cảm xúc của tác giả.
D. Cảnh vật làng quê vào mùa thu và cảm xúc của tác giả.
Đọc bài sau và trả lời các câu hỏi:
Nhớ lại buổi đầu đi học
Hằng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường. Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.
Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật xung quanh tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học. Cũng như tôi, mấy học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ.
- Nao nức: hăm hở, phấn khởi.
- Mơn man: Nhẹ nhàng, dễ chịu
- Quang đãng: sáng sủa và thoáng rộng
- Bỡ ngỡ: ngơ ngác, lúng túng vì chưa quen thuộc.
- Ngập ngừng: vừa muốn làm lại vừa e ngại, chưa biết làm thế nào.
Điều gì đã gợi cho tác giả nhớ lại những kỉ niệm của buổi tựu trường ?
A. Khi ấy các bạn nhỏ cùng nhau đi tựu trường
B. Khi bắt đầu vào thu
C. Vào những ngày cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều
Lời giải:
Điều gợi cho tác giả nhớ lại những kỉ niệm về buổi tựu trưởng là : vào cuối thu, khi lá ngoài đường rụng nhiều.
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi “Đi giữa Hạ Long vào mùa sương, ta cảm thấy những hòn đảo vừa xa lạ, vừa quen thuộc, mờ mờ, ảo ảo. Chung quanh ta, sương buông trắng xóa, con thuyền bơi trong sương như bơi trong mây. Tiếng sóng vỗ long bong trên mạn thuyền. Tiếng gõ thuyền lịch kịch của chài săn cá âm vang mặt thuyền. Thỉnh thoảng, mấy con hải âu hiện ra trong màn sương.” a. Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn văn. b. Chỉ ra từ tượng thanh, tượng hình có trong đoạn trích. c. Xác định câu chủ đề của đoạn văn. Đoạn văn trên xây dựng theo cách gì?