21. I / like / Art / most / Art.....................................
Help me 😭😭😭
Help me 😭😭😭😭😭
Giúp mình với mai phải nộp òi...Help me 😭😭😭😭😭😭😭😭
Bài làm:
Số lẻ bé nhất có ba chữ số là : 101
Tổng của hai số là :
101 x 2 = 202 ( đơn vị )
Số cần tìm là :
202 - 96 = 106 ( đơn vị )
Đ/s : 106 đơn vị
12. would / I / some / a cake / and / mineral / waters / likes.
help me 😭😭😭
I would likes a cake and some mineral waters.
I would like a cake and some mineral water
i would like a cake and some mineral water.
Tả cảnh mặt trời mọc vào mùa hè.
HELP ME. 😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭
I. DÀN Ý
1. Mở bài:
* Giới thiệu cảnh mặt trời mọc:
- ở đâu? (Cảnh trên quê hương em).
- Cảm tường ban đầu.
2. Thân bài:
* Tả cảnh mặt trời mọc:
+Trước khi mọc:
- Tiếng gà gáy báo sáng. Làng xóm còn chìm trong màn sương. Gió sớm mát rượi.
+Lúc đang mọc:
- Bầu trời chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt.
- Xuất hiện những tia nắng hình rẻ quạt rọi qua mây.
- Mặt trời như quả bóng khổng lồ đang từ từ lên cao.
- Bầu trời thoáng đãng và cao vời vợi.
+Sau khi mọc:
- Đồng lúa, ngọn núi hiện ra rõ nét. Dòng sông lung linh dưới ánh nắng mai.
- Các cô bác nông dân ra đồng làm việc...
3. Kết bài:
- Cảnh đẹp như một bức tranh lộng lẫy.
- Đề lại ấn tượng sâu đậm, khó phai.
II. BÀI LÀM
Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hoà mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững ln hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích.
Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hoà trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một hoạ sĩ tài hoa, Đềlại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhoà.
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Nếu không lớn nổi thành người.”
Quê hương, mảnh đất chôn rau cắt rốn, như người mẹ hiền ửng hồng gò má ta, là nơi ta cất tiếng khóc oa oa chào đời đầu tiên. Yêu quê hương, là yêu những gì gần gũi, thân thương, nhỏ bé, bình dị nhất. Có lẽ, trong tâm trí tôi, trở đi trở về khôn nguôi vẫn là hình ảnh quê hương tươi đẹp, thanh bình, tinh khôi, giàu sức sống lúc bình minh.
Bình minh mang theo những tia nắng rực rỡ như đang lột xác cảnh vật vốn hiền hòa, đơn điệu của làng quê sau lũy tre làng. Những tia nắng như đang đùa nghịch, cùng reo vui trong gió. Các tán lá cây như được rót nắng từ trên cao trông mơn mở, non tơ sự sống. Những ngôi nhà mọc san sát nhau như những hàng nấm khổng lồ, đang gối đầu như để gần gũi, yêu thương. Con gió xinh thì thào trong lá biếc, như đang cùng vạn vật chim muông tấu lên một bản giao hưởng chào đón bình minh.
Những đám mây bồng bềnh trôi hững hờ như chiếc khăn voan của người thiếu nữ, để làm duyên với vạn vât. Ngoài đường, rộn ràng tiếng bước chân các bác nông dân ra thăm ruộng thừ sáng sớm. Nhìn kìa! Những cánh dồng xanh bất tận như những đợt sóng vỗ rì rào nối đuôi nhau đến tít tận chân trời. Những đàn bò thung thăng gặm cỏ non còn đẫm sương đêm. Các bạn học sinh tíu tít dắt tay nhau đến trường. Cuộc sống nơi quê tôi vào những sớm mai thật đẹp, yên ả như bức tranh thủy mặc. Nơi đây và những tia nắng quê hương ta nuôi dưỡng cho tâm hồn tôi cái thiết tha, rạo rực, tươi mới, tinh thôi. Mỗi buổi sáng, điều đấu tiên tôi làm đó là mở cửa sổ ra và đón lấy những tia nẳng đầu tiên. Khi ấy, những bạn nắng như đang đùa nghchj, vuốt nhẹ mái tóc tôi. Cảm giác ấy thật tuyệt vời.
Cái nẳng quê tôi khong gay gắt chói chang, mà rất dịu, một nát dịu nhẹ, thanh tươi như chính tâm hồn người dân nơi đây. Đặc biệt là lúc bình minh, khung cảnh làng quê mới có dịp phô trương hết vẻ quyến rũ, êm ái, nên thơ của nó. Mọi thứ từ vạn vật, đến con người đều hiền hòa, êm đềm, gắn bó với nhau bằng một tình yêu con người, yêu xứ sở tươi đẹp. Phải chăng vì vậy nên dù đẹp, nhưng với tôi hình ảnh quê hương vẫn đẹp nhất là khi bình minh.
Mỗi người đều có một lòng nồng nàn yêu quê hương tha thiết và đều có trong trái tim những tình quê, cảnh quê khác nhau, làm một mảng kí ức khó phai vè một thời xưa êm đềm, thân thương. Với tôi, những cái nắng của bình minh rực rỡ chính là nét đẹp duyên dáng nhất mà hồn tôi luôn khắc ghi, luôn lưu luyến, tha thiết, dợi chờ để mỗi dịp đi xa được trở về ngắm quê hương lúc bình minh.
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Nếu không lớn nổi thành người.”
Quê hương, mảnh đất chôn rau cắt rốn, như người mẹ hiền ửng hồng gò má ta, là nơi ta cất tiếng khóc oa oa chào đời đầu tiên. Yêu quê hương, là yêu những gì gần gũi, thân thương, nhỏ bé, bình dị nhất. Có lẽ, trong tâm trí tôi, trở đi trở về khôn nguôi vẫn là hình ảnh quê hương tươi đẹp, thanh bình, tinh khôi, giàu sức sống lúc bình minh.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương
Bình minh mang theo những tia nắng rực rỡ như đang lột xác cảnh vật vốn hiền hòa, đơn điệu của làng quê sau lũy tre làng. Những tia nắng như đang đùa nghịch, cùng reo vui trong gió. Các tán lá cây như được rót nắng từ trên cao trông mơn mở, non tơ sự sống. Những ngôi nhà mọc san sát nhau như những hàng nấm khổng lồ, đang gối đầu như để gần gũi, yêu thương. Con gió xinh thì thào trong lá biếc, như đang cùng vạn vật chim muông tấu lên một bản giao hưởng chào đón bình minh.
Những đám mây bồng bềnh trôi hững hờ như chiếc khăn voan của người thiếu nữ, để làm duyên với vạn vât. Ngoài đường, rộn ràng tiếng bước chân các bác nông dân ra thăm ruộng thừ sáng sớm. Nhìn kìa! Những cánh dồng xanh bất tận như những đợt sóng vỗ rì rào nối đuôi nhau đến tít tận chân trời. Những đàn bò thung thăng gặm cỏ non còn đẫm sương đêm. Các bạn học sinh tíu tít dắt tay nhau đến trường. Cuộc sống nơi quê tôi vào những sớm mai thật đẹp, yên ả như bức tranh thủy mặc. Nơi đây và những tia nắng quê hương ta nuôi dưỡng cho tâm hồn tôi cái thiết tha, rạo rực, tươi mới, tinh thôi. Mỗi buổi sáng, điều đấu tiên tôi làm đó là mở cửa sổ ra và đón lấy những tia nẳng đầu tiên. Khi ấy, những bạn nắng như đang đùa nghchj, vuốt nhẹ mái tóc tôi. Cảm giác ấy thật tuyệt vời.
Cái nẳng quê tôi khong gay gắt chói chang, mà rất dịu, một nát dịu nhẹ, thanh tươi như chính tâm hồn người dân nơi đây. Đặc biệt là lúc bình minh, khung cảnh làng quê mới có dịp phô trương hết vẻ quyến rũ, êm ái, nên thơ của nó. Mọi thứ từ vạn vật, đến con người đều hiền hòa, êm đềm, gắn bó với nhau bằng một tình yêu con người, yêu xứ sở tươi đẹp. Phải chăng vì vậy nên dù đẹp, nhưng với tôi hình ảnh quê hương vẫn đẹp nhất là khi bình minh.
Mỗi người đều có một lòng nồng nàn yêu quê hương tha thiết và đều có trong trái tim những tình quê, cảnh quê khác nhau, làm một mảng kí ức khó phai vè một thời xưa êm đềm, thân thương. Với tôi, những cái nắng của bình minh rực rỡ chính là nét đẹp duyên dáng nhất mà hồn tôi luôn khắc ghi, luôn lưu luyến, tha thiết, dợi chờ để mỗi dịp đi xa được trở về ngắm quê hương lúc bình minh.
help me bài 20😭😭😭😭🌌
Bài 20 của em đây nhé
Kiến thức cần nhớ:
Giá = vốn + lãi
Vốn so với giá chiếm số phần trăm là:
100% - 10% = 90% (giá)
Để lãi 10% giá cửa hàng cần bán với giá là:
20 700 : 90 \(\times\) 100 = 23 000 (đồng)
Đáp số: 23 000 đồng
Help me 😭😭😭
Viết một tấm áp píc ngắn về chủ đề my future house
Help me chiều đi thi rồi 😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭
Hello everyone! Today I'll tell you about my house. I live in a big house in the countryside and it is very beautiful. It has a living room, a kitchen, three bedrooms and two bathrooms. In the living room, there is a table, four chairs, a television and an air conditioner. My bedroom is very nice. There is a computer, a bed, a lamp and two pictures on the wall. And a bookshelf above the table, some teddy bears on the bed and a wardrobe. The kitchen has a refrigerator, a stove and a sink. Next to the kitchen is the bathroom. It has a shower, a washing machine and a tub. I love my house very much.
Dịch:
Chào mọi người! Hôm nay tôi sẽ nói với bạn về nhà tôi. Tôi sống trong một ngôi nhà lớn ở nông thôn và nó rất đẹp. Nó có một phòng khách, nhà bếp, ba phòng ngủ và hai phòng tắm. Trong phòng khách, có một bảng, bốn cái ghế, một tivi và một máy điều hòa. Phòng ngủ của tôi rất đẹp. Có một máy tính, một chiếc giường, một chiếc đèn và hai bức tranh trên tường. Và một kệ sách ở trên bàn, một số gấu bông trên giường và tủ quần áo. Các nhà bếp có tủ lạnh, bếp và chậu rửa. Tiếp đến là nhà bếp là phòng tắm. Nó có vòi sen, máy giặt và một bồn tắm. Tôi yêu nhà tôi rất nhiều.
Viết một tấm áp píc ngắn về chủ đề Sports and game 😭😭😭😭help me !!! Help me !!!!
My favorite hobby is playing football in spare time. After completing my home work at home, I generally spend my lot of free time in playing football. I was so interested to play football from my childhood however started learning to play well when I was 5 years old. I was in one class when I was 5 years old. My father asked to my class teacher in the PTM about my hobby of football. And my teacher told him that there is a facility of playing sports daily in the school from class 1 so you can admit your child. Now, I really enjoy playing football and participate in the inter-school competitions.
Bài dịch
Sở thích yêu thích của tôi là chơi đá bóng vào thời gian rảnh. Sau khi hoàn thành hết bài tập về nhà, tôi hay dùng thời gian rảnh để chơi đá bóng. Tôi đã rất hứng thú với việc chơi bóng từ hồi còn rất nhỏ dẫu vệ tôi bắt đầu học cách chơi bóng tử tế khi tôi 5 tuổi. Tôi đi học khi toou 5 tuổi. Cha tôi nói với thầy giáo ở PTM của tôi về sở thích bóng đá của tôi. Và thầy tôi bảo ông rằng có 1 trung tâm thể thao nhỏ mở cử hàng ngày ở trường giành cho các em lớp 1 trở lên vì vậy anh có thể cho con trai mình tham gia. Giờ đây, tôi thật sự thích chơi bóng đá và tham gia vào các cuộc thi liên trường.
cảm nhận của em về nhân vật Phương Định trong truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê. Help me mai Munz thi rồi 😭😭😭😭😭
I. Mở bài
- Giới thiệu truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi là tác phẩm đầu tay của Lê Minh Khuê nhà văn nữ chuyên viết về cuộc sống chiến đấu của tuổi trẻ nơi tuyến đường Trường Sơn trong những năm chống Mĩ
- Phương Định là hình tượng tiêu biểu của thế hệ trẻ thời kì kháng chiến chống Mỹ
II. Thân bài
1. Nêu khái quát chung
- Hoàn cảnh ra đời của tác phẩm Những ngôi sao xa xôi sáng tác vào những năm 1970 trong thời kì kháng chiến chống Mỹ vô cùng gian khổ, ác liệt
- Truyện viết về cuộc sống, chiến đấu của ba nữ thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn
- Nêu rõ thực tế, thanh niên miền Bắc lúc bấy giờ khí thế sôi nổi vì miền Nam “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước - Mà lòng phơi phới dậy tương lai”
- Phương Định là nhân vật chính xưng tôi kể chuyện, cô cũng là người có nét đẹp tiêu biểu của thế hệ trẻ anh hùng nhưng cũng mang những nét đẹp riêng của con người đời thường.
2. Phân tích nhân vật Phương Định
- Vẻ đẹp của Phương Định thể hiện qua lý tưởng cách mạng, lòng yêu nước thiết tha (từ biệt gia đình, quê hương để vào chiến trường, bất chấp mọi gian khổ, hiểm nguy)
- Phẩm chất của thế hệ trẻ trong thời kháng chiến chống Mỹ ngời sáng trong cô: dũng cảm, gan dạ, kiên cường
+ Cô vào chiến trường ba năm, sống ở cao điểm giữa vùng trọng tuyến trên tuyến đường Trường Sơn
+ Công việc nguy hiểm: chạy trên cao điểm ban ngày, hết trận bom phải ra đo hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom
- Vẻ đẹp của tinh thần lạc quan thể hiện rõ qua cái nhìn của Phương Định về công việc, chiến tranh và cái chết
- Có tinh thần trách nhiệm với công việc: nhận nhiệm vụ phá bom nguy hiểm như một việc làm quen thuộc hàng ngày, hành động chuẩn xác, thuần thục
→ Sự khốc liệt của chiến tranh đã tôi luyện tâm hồn nhạy cảm yếu đuối của cô trở nên bản lĩnh kiên cường của người anh hùng cách mạng
- Vẻ đẹp tâm hồn trong sáng, mơ mộng
+ Phương Định nhạy cảm, mơ mộng, hay lãng mạn: có thời học sinh hồn nhiên vô tư, hay nhớ tới những kỉ niệm tuổi thơ, luôn tìm được điều thú vị trong cuộc sống, công việc
+ Hồn nhiên, yêu đời: thích hát, say sưa tận hưởng cơn mưa đá một cách hồn nhiên
+ Giàu tình cảm: luôn nhớ về quê hương, yêu quý, gắn bó với đồng đội
3. Nghệ thuật xây dựng nhân vật
- Nhân vật được xây dựng qua điểm nhìn, ngôn ngữ, nghệ thuật miêu tả tâm lý và tính cách nhân vật sâu sắc
+ Ngôn ngữ trần thuật phù hợp, ngôn ngữ nhân vật trẻ trung, tự nhiên, giàu nữ tính
+ Thế giới tâm hồn phong phú, trong sáng
4. Suy nghĩ về thế hệ trẻ thời chống Mỹ
- Là thế hệ chịu nhiều đau thương, gian khổ, hy sinh
- Là thế hệ anh hùng sẵn sàng ra đi không tiếc thân mình
- Thế hệ trẻ trung: trẻ tuổi, giàu nhiệt huyết, yêu cuộc đời
III. Kết bài
- Tác giả xây dựng hình ảnh nhân vật Phương Định chân thực, sinh động, đẹp cả trong lý tưởng ý chí lẫn tình cảm, phẩm chất
- Người đọc cùng lúc thấy được phẩm chất anh hùng và thế giới nội tâm phong phú của Phương Định
- Là hình ảnh tiêu biểu của thế hệ trẻ Việt Nam thời chống Mỹ
Tham khảo:
"Những ngôi sao xa xôi" là một trong số những tác phẩm đầu tay của Lê Minh Khuê, viết vào năm 1971. Lúc cuộc chiến đấu chống Mỹ cứu nước diễn ra ác liệt. Trong truyện có nhân vật Phương Định là nhân vật tiêu biểu trong lớp thanh niên xung phong Việt Nam. Đó là một cô gái hồn nhiên nhưng rất dũng cảm, gan dạ – một cô gái thanh niên xung phong trẻ trung, hay mơ mộng. Qua đó, ta thấy được phần nào những nét đẹp của Phương Định và thấy được sự nổi bật của câu chuyện. Để hiểu rõ hơn về những nét đẹp đó của Phương Định, chúng ta hãy cùng nhau bước vào phần phân tích.
Truyện kể về nhóm nữ trinh sát mặt đường gồm Thao, Nho và Phương Định. Công việc của họ cực kỳ nguy hiểm và có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Đó là quan sát máy bay thả bom của giặc, đo đất đá, san lấp hố bom, kiểm tra những quả bom chưa nổ và phá bom. Công việc nguy hiểm là thế nhưng họ vẫn luôn yêu đời, hồn nhiên, thích ca hát, tâm hồn mơ mộng, đặc biệt là nhân vật Phương Định. Họ luôn gắn bó, yêu thương nhau như chị em dù cho tính nết mỗi người mỗi khác. Cơn mưa đá ở cuối chuyện để lại trong lòng Phương Định bao xuyến xao, hoài niệm.
Cũng như bao cô gái mới lớn khác, Phương Định rất nhạy cảm và hay quan tâm đến ngoại hình của mình. Cô tự đánh giá về mình: "Tôi là cô gái Hà Nội. Nói một cách khiêm tốn tôi là một cô gái khá. Có hai bím tóc dày, tương đối mềm, một cái cổ cao, kiêu hãnh như hoa loa kèn". Còn đôi mắt của cô được các anh lính lái xe nhận xét: "Cô có cái nhìn sao mà xa xăm". Cô biết mình được nhiều người nhất là các anh lính lái xe để ý và có thiện cảm. Điều đó làm cô vui và tự hào. Nhưng cô không hay biểu lộ tình cảm của mình, cô luôn kín đáo giữa đám đông. Trong khi các cô gái khác vây quanh các anh bộ đội còn cô thì: "Thường đứng ra xa, khoanh tay trước ngực và nhìn đi nơi khác, môi mím chặt tưởng như kiêu kỳ". Nhưng thực ra trong suy nghĩ của cô những người đẹp nhất, thông minh, can đảm, cao thượng nhất là những người mặc quân phục có ngôi sao trên mũ. Và cô còn dành tình yêu, niềm cảm phục cho những người lính chiến sĩ hàng đêm cô gặp trên trận địa.
Bên cạnh đó Phương Định là một cô gái hồn nhiên, trong sáng và có nhiều ước mơ về tương lai. Cô hay mơ mộng và rất thích hát. Thường cứ thuộc điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời bài hát. Lời bài hát đôi lúc lộn xộn, ngớ ngẩn đến cô cũng ngạc nhiên, đôi khi bò ra mà cười một mình. Cô thích ngồi bó gối mơ màng và thường nhớ về kỉ niệm bên mẹ và gia đình, đặc biệt qua một trận mưa đá, ta cảm nhận được sự hồn nhiên của cô. Cô reo lên vui mừng khi phát hiện mưa đá: "Mưa đá! Cha mẹ ơi! Mưa đá!…". Và cô tiếc thẫn thờ khi mưa tạnh và cảm thấy nhớ "nhớ một cái gì đấy, hình như mẹ tôi, cái cửa sổ hoặc những ngôi sao to trên bầu trời thành phố".
Dù mơ mộng hồn nhiên nhưng Phương Định vẫn là một cô gái rất gan dạ, dũng cảm có tinh thần trách nhiệm cao trong công việc. Điều đó thể hiện qua một lần phá bom. Mặc dù đã quen với công việc nguy hiểm này, thậm chí một ngày có thể phá bom đến bốn, năm lần nhưng mỗi lần vẫn là một thử thách từ thần kinh đến cả ý nghĩ. Từ khung cảnh và không khí chứa đầy sự căng thẳng: "Vắng lặng đến phát sợ, cây xơ xác, đất nóng khi đen dật dờ trong không trung…". Đến cảm giác "cảm thấy có ánh mắt của các anh chiến sĩ dõi theo mình nên cô sẽ không đi khom. Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi có thể đàng hoàng mà bước tới". Đến lúc ở bên quả bom đào, xới, với những cảm giác hồi hộp, căng thẳng và thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người cứa vào da thịt. Cô rùng mình và nhận ra sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí, vỏ quả bom nóng lên, một dấu hiệu chẳng lành". Trong lúc chờ bom nổ, cô có thoáng nghĩ đến cái chết nhưng là một cái chết mờ nhạt. Cô không sợ hi sinh mà chỉ sợ bom không nổ vì nếu như vậy sẽ không thông đường cho đoàn xe ra trận được.
Qua đó, có thể thấy Phương Định là một hình ảnh tiêu biểu cho thế hệ Việt Nam trong thời kì kháng chiến chống Mỹ cứu nước ác liệt. Cùng với cô là tính cách của sự hồn nhiên, lạc quan, dũng cảm và gan dạ, không sợ hi sinh vì tương lai tươi sáng của đất nước. Qua Phương Định, ta cảm nhận sự anh hùng của dân tộc và cuộc chiến đấu đầy ác liệt và gian khổ.
Góp phần xây dựng thành công trong câu chuyện, tác giả đã sử dụng ngôi kể thứ nhất, người kể cũng chính là nhân vật chính. Nghệ thuật miêu tả tâm lý, sinh động thể hiện được thế giới nội tâm phong phú của nhân vật trong chuyện.
Gấp trang sách lại nhưng hình ảnh Phương Định trong "Những ngôi sao xa xôi" của Lê Minh Khuê cứ lung linh trong tâm trí chúng ta. Nó khiến ta bồi hồi, xúc động, họ – những cô gái thanh niên xung phong cho ta thấy được một bức tranh thời chiến tranh thật đáng tự hào và cảm phục biết bao dân tộc Việt Nam anh hùng. Chúng ta hiện giờ tuy vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường nhưng cần phải luôn luôn nỗ lực, gia sức học tập, rèn luyện đạo đức thật tốt để trở thành những người chủ của đất nước trong tương lai