“Nước suối bốn mùa trong veo, rào rạt.” Câu văn có:
A. Một vị ngữ là : ……………………………………………………………………………
B.Hai vị ngữ là : ……………………………………………………………………………
Nhanh giúp mik với ạ!:)
Tôi sinh ra và lớn lên ở một bản hẻo lánh gần biên giới phía Bắc. Con đường từ huyện lị vào bản tôi rất đẹp.
Đoạn đường dành riêng cho dân bản tôi đi về phải vượt qua một con suối to. Nước suối bốn mùa trong veo, rào rạt. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm tung bọt trắng xóa. Hoa nước bốn mùa xòe cánh trắng như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản.
Những ngày nắng đẹp, người đi trên đường nhìn xuống suối sẽ bắt gặp những đàn cá nhiều màu sắc tung tăng bơi lội. Cá như vẽ hoa, vẽ lá giữa dòng…. Bên trên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi rừng vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Đi trên đường, thỉnh thoảng khách còn gặp những cây cổ thụ. Có cây trám trắng, trám đen thân cao vút như đến tận trời… Những con lợn ục ịch đi lại ở ven đường, thấy người, giật mình hộc lên những tiếng dữ dội rồi chạy lê cái bụng quét đất. Những con gà mái dẫn con đi kiếm ăn cạnh đường gọi nhau nháo nhác…
Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác xa và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Nhưng dù ai đi đâu về đâu, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Để miêu tả bài văn trên tác giả đã dùng biện pháp tu từ gì? Nêu ví dụ.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một bản hẻo lánh gần biên giới phía Bắc. Con đường từ huyện lị vào bản tôi rất đẹp.
Đoạn đường dành riêng cho dân bản tôi đi về phải vượt qua một con suối to. Nước suối bốn mùa trong veo, rào rạt. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm tung bọt trắng xóa. Hoa nước bốn mùa xòe cánh trắng như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản.
Những ngày nắng đẹp, người đi trên đường nhìn xuống suối sẽ bắt gặp những đàn cá nhiều màu sắc tung tăng bơi lội. Cá như vẽ hoa, vẽ lá giữa dòng…. Bên trên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi rừng vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Đi trên đường, thỉnh thoảng khách còn gặp những cây cổ thụ. Có cây trám trắng, trám đen thân cao vút như đến tận trời… Những con lợn ục ịch đi lại ở ven đường, thấy người, giật mình hộc lên những tiếng dữ dội rồi chạy lê cái bụng quét đất. Những con gà mái dẫn con đi kiếm ăn cạnh đường gọi nhau nháo nhác…
Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác xa và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Nhưng dù ai đi đâu về đâu, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Để miêu tả bài văn trên tác giả đã dùng biện pháp tu từ gì? Nêu ví dụ.
Tác giả sử dụng biện pháp nhân hóa
VD: Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi.
Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác xa và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ.
Tác giả cũng sử dụng biện pháp so sánh
VD: Hoa nước bốn mùa xòe cánh trắng như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một bản hẻo lánh gần biên giới phía Bắc. Con đường từ huyện lị vào bản tôi rất đẹp.
Đoạn đường dành riêng cho dân bản tôi đi về phải vượt qua một con suối to. Nước suối bốn mùa trong veo, rào rạt. Nước trườn qua kẽ đá, lách qua những mỏm đá ngầm tung bọt trắng xóa. Hoa nước bốn mùa xòe cánh trắng như trải thảm hoa đón mời khách gần xa đi về thăm bản.
Những ngày nắng đẹp, người đi trên đường nhìn xuống suối sẽ bắt gặp những đàn cá nhiều màu sắc tung tăng bơi lội. Cá như vẽ hoa, vẽ lá giữa dòng…. Bên trên đường là sườn núi thoai thoải. Núi cứ vươn mình lên cao, cao mãi. Con đường men theo một bãi rừng vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa. Đi trên đường, thỉnh thoảng khách còn gặp những cây cổ thụ. Có cây trám trắng, trám đen thân cao vút như đến tận trời… Những con lợn ục ịch đi lại ở ven đường, thấy người, giật mình hộc lên những tiếng dữ dội rồi chạy lê cái bụng quét đất. Những con gà mái dẫn con đi kiếm ăn cạnh đường gọi nhau nháo nhác…
Con đường đã nhiều lần đưa tiễn người bản tôi đi công tác xa và cũng đã từng đón mừng cô giáo về bản dạy chữ. Nhưng dù ai đi đâu về đâu, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường thân thuộc ấy thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.
Để miêu tả bài văn trên tác giả đã dùng biện pháp tu từ gì? Nêu ví dụ.
Câu 1: Xác định chủ ngữ, vị ngữ trong các câu sau:
Lăng của các vua Hùng kề bên đền Thượng, ẩn trong rừng cây xanh xanh.
Con suối chảy qua bản tôi bốn mùa nước xanh trong.
Không cần tìm trạng ngữ đâu ạ, cần gấp ạ!
Lăng của các vua Hùng/kề bên đền Thượng, ẩn trong rừng cây xanh xanh.
CN VN
Con suối / chảy qua bản tôi bốn mùa nước xanh trong.
CN VN
Câu 5 bản trong hai câu :
-Con đường từ. Từ huyện lị vào bản tôi rất đẹp.
-Phô tô cho tôi thành hai bản nhé.
a. Là hai từ đồng âm.
b. Là hai từ nhiều nghĩa
c. Là hai từ đồng nghĩa
Câu 6 : Hai câu “ Đoạn đường dành riêng cho dân bản tôi phải đi vượt qua một con suối nước to. Nước suối bốn mùa trong veo.” Được liên kết với nhau bằng cách nào ?
a. Lặp từ ngữ
b. Thay thế từ ngữ
c. Dùng từ ngữ nối
Câu 7 : Trong câu “Con đường men theo một bãi rừng vầu, cây mọc san sát, thẳng tắp, dày như ống đũa.” Các vế câu được nối với nhau bằng cách nào ?
Nối trực tiếp
Nối bằng quan hệ từ
Nối bằng cặp quan hệ từ
Câu 5: a)Hai từ đồng âm
Câu 6: a)Lặp từ ngữ
Câu7 : Nối trực tiếp(bằng dấu phẩy)
2. Trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa, Thạch Lam thường sử dụng kiểu câu có vị ngữ là một chuỗi cụm động từ, chẳng hạn: Mẹ Sơn nghe thấy, đặt chén nước chè xuống, bảo chị Lan. Hãy tìm thêm trong văn bản này hai câu văn có vị ngữ là một chuỗi cụm động từ và cho biết tác dụng của cách diễn đạt đó.
a. Nhìn ra ngoài sân, Sơn thấy đất khô trắng.
Cụm động từ: thấy đất khô trắng. “Thấy” là động từ trung tâm.
Ý nghĩa của động từ được bổ sung: nhấn mạnh sự nhận biết, nhận thấy, quan sát được của Sơn.
b. Mẹ Sơn lật cái vỉ buồm, lục đống quần áo rét.
Cụm động từ: Mẹ Sơn lật cái vỉ buồm. “Lật” là động từ trung tâm.
Ý nghĩa của động từ được bổ sung: nhấn mạnh sự thay đổi, xoay chuyển cái vỉ buồm ntheo hướng khác.
c. Với lòng ngây thơ của tuổi trẻ, chị Lan hăm hở chạy về nhà lấy áo.
Cụm động từ: hăm hở chạy về nhà lấy áo. “Hăm hở” là động từ trung tâm.
Ý nghĩa của động từ được bổ sung: nhấn mạnh sự phấn khích, lòng nhiệt tình của chị Lan.
Trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa, Thạch Lam thường sử dụng kiểu câu có vị ngữ là một chuỗi cụm động từ, chẳng hạn: "Mẹ Sơn nghe thấy, đặt chén nước chè xuống, bảo chị Lan". Hãy tìm thêm trong văn bản này hai câu có vị ngữ là một chuỗi cụm động từ và cho biết tác dụng của cách diễn đạt đó.
- Câu có vị ngữ là một chuỗi cụm động từ trong văn bản “Gió lạnh đầu mùa” là:
(1) Chị Sơn và mẹ Sơn đã trở dậy, đang ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống.
(2) Mẹ Sơn lật cái vỉ buồm, lục đống quần áo rét.
(3) Sơn lo quá, sắp ăn, bỏ đũa đứng dậy, van.
- Tác dụng của cách diễn đạt này là: Câu có vị ngữ là một chuỗi cụm động từ thường thông báo một chuỗi hoạt động kế tiếp nhau (câu 1,2) hoặc nguyên nhân – kết quả (câu 3: trạng thái “lo quá” ở nhân vật Sơn dẫn đến kết quả “sắp ăn, bỏ đũa đứng dạy, van”)
MIK CẦN RẤT GẤP Ạ!!!
GIÚP MIK VS___
Viết đoạn văn 15-20 câu có sử đụng cụm chủ vị để mở rộng các thành phần câu: chủ ngữ, vị ngữ, phụ ngữ trong cụm danh từ, cụm tính từ,cụm động từ
MƠN MN NHÌU Ạ
CẬU TỰ VIẾT ĐI CHỨ , CÁC BẠN VIẾT THÌ CẬU CHÉP VÀO À SAO CẬU LƯỜI THẾ
Tham khảo:
"Mẹ" tiếng gọi thiêng liêng mà ai trong mỗi chúng ta đều làm và muốn được mãi có trong cuộc đời.Với tôi tiếng gọi ấy không chỉ đơn thuần là tiếng phát ra từ cổ họng mà nó còn là tiếng gọi từ sâu thẳm lòng tôi,Khi nghe một ai đó gọi mẹ nó lại không khỏi làm lòng tôi xa xuyến. Mẹ đưa tôi đến vơi cuộc sống này.Bên tôi khi tôi cất tiếng khóc đầu tiên và cũng là người tôi mong gặp lại sau mỗi ngày học tập.Bước chân và xã hội bon chen vấp ngã nhiều lần cảm giác chán nản và tuyệt vọng luôn bao quanh tôi.Nhưng không mẹ luôn bên cạnh luôn an ủi và luôn là người cho tôi nghị lực.Mẹ như một điểm đích để lòng tôi vươn tới là cách nhìn khác về cuộc sống này.Bàn tay nhỏ nhắn ấy tuy đã trai sần theo thời gian nhưng nó lại trở nên mềm mại vô cùng xoa vào những cảm xúc nóng bỏng trong tôi.Mẹ-tôi may mắn khi được gọi nó vậy nên bạn cũng thế hay chân trọng và làm tất cả nhưng điều có thể để níu giữ nó bạn nhé!
Xác định chủ ngữ,vị ngữ câu:
Tiếng suối trong như tiếng hát xa.
Em như chim bồ câu tung cánh giữa trời.
Hàng trăm con voi đồ sộ như những tảng đá xám nục nịch kéo đến.
Lúc em bị ốm phải nghỉ học, bạn Mai đã chép bài giúp em.
Mưa rào rào trên sân gạch,mưa đồm độp trên phên nứa.
Nắng lên,nắng chan mỡ gà trên những cánh đồng lúa chín
- Tiếng suối trong như tiếng hát xa.
Chủ ngữ: Tiếng suối
Vị ngữ: Trong như tiếng hát xa
- Em như chim bồ câu tung cánh giữa trời.
Chủ ngữ: Em
Vị ngữ: Như chim bồ câu tung cánh giữa trời
- Hàng trăm con voi đồ sộ như những tảng đá xám nục nịch kéo đến.
Chủ ngữ: Hàng trăm con voi
Vị ngữ: đồ sộ như những tảng đá xám nục nịch kéo đến.
- Lúc em bị ốm phải nghỉ học, bạn Mai đã chép bài giúp em.
Chủ ngữ 1: em
Vị ngữ 1: bị ốm phải nghỉ học
Chủ ngữ 2: bạn Mai
Vị ngữ 2: đã chép bài giúp em.
- Mưa rào rào trên sân gạch,mưa đồm độp trên phên nứa.
Chủ ngữ 1: Mưa
Vị ngữ 1: rào rào trên sân gạch
Chủ ngữ 2: Mưa
Vị ngữ 2: đồm độp trên phên nứa.
- Nắng lên,nắng chan mỡ gà trên những cánh đồng lúa chín.
Chủ ngữ 1: nắng
Vị ngữ 1: lên
Chủ ngữ 2: Nắng
Vị ngữ: chan mỡ gà trên những cánh đồng lúa chín.